Thố Vương Tiên Lộ

Chương 44: Các Chủ Thiên Phổ Các



Nhận ra vấn đề, Tiêu Dật Hồng có chút bối rối nhưng rất nhanh khôi phục lại tâm trạng bình ổn, ghé sát vào tai Tiểu Thất thì thào

“Bí mật”

Rồi lại chuyển sang bộ mặt tươi cười có chút đắc ý vu vơ nói

“Ta còn biết nhiều thứ lắm, ngươi có hứng thú tìm hiểu không?”

Nhìn nữ nhân nháy mắt với hắn, lại nhấn mạnh hai chữ “tìm hiểu”. Tiểu Thất thấy người này có chút lẳng lơ, nếu là tam tiểu thư thì thay đổi như vậy có vẻ nhanh quá. Không lẽ sau vụ đó nữ nhân sẽ thay đổi như vậy sao.



Thế công của Tiêu Dật Lôi càng lúc càng mạnh, quần nhau một hồi với bốn gã hộ pháp da đen mà chưa có dấu hiệu suy giảm nội khí, ngược lại cước lực càng lúc càng nhanh và mạnh hơn, Bốn gã nam tử này cũng là võ sư, lại có nhục thể hơn người không phải một mà là bốn người bọn họ cùng liên thủ, nhưng tu luyện giả cũng có lòng tự tôn của riêng mình, không ai lại đi tu luyện đến võ sư mà chỉ để chịu đòn người khác

Bọn họ đã ngăn cản tên nam tử tóc đỏ hồi lâu như vậy mà thế công vẫn không có giảm. Nếu bọn họ mà ra tay giữ gìn uy nghiêm cho Thiên Phổ Các thì chỗ này sẽ bị phá hư mất, chắc chắn làm kinh động đến Các chủ. Thật là khó xử mà

Nhưng tiếng ồn ào ở dưới làm sao có thể lọt khỏi sự chú ý của Các chủ chứ.

“Tất cả dừng tay”

Giọng nói trầm, nhưng ai ai cũng nghe rõ một một. Từ trên lầu ba một hán tử tóc trắng mắt xanh, nét mày có chút sắc xảo, ngũ quan tuyệt mỹ đang ôm một bảo kiếm lam sắc. Nhìn dáng người mảnh khảnh, đang bước xuống. Bốn gã hán tử da đen vội quay sang hành lễ

“Mạc phó sứ”

Bằng một giọng âm hàn, hán tử ra hiệu cho bốn người tranh sang một bên

“Các ngươi lui ra đi”

Khi đám người này rời đi, hán tử tóc trắng mới đi lại gần đối diện với với Tiêu Dật Lôi, hai người nhìn nhau hồi lâu, đối với sát khí tỏa ra từ nam tử tóc đỏ, nam tử tóc trắng không có vẻ gì là sợ hãi lạnh lùng nói

“Các chủ mời ngươi lên nói chuyện”

Đám ngươi hóng hớt ở dưới lúc này lại nhao nhao lên, họ đã đợi lâu như vậy còn chưa được gặp, vậy mà cái tên này vừa đến chưa bao lâu lại được lên gặp Các chủ, Không cho lời giải thích khó mà làm bọn họ ra về

“Từ giờ Các Chủ không gặp người ngoài nữa xin các vị hãy về đi”

Vậy là công sức đợi từ sáng bỏ biển rồi, Nhưng người ta không chịu gặp thì cũng không có cách nào khác họ chỉ chửi thầm rồi ra về thôi. Không nên đắc tội với thiên Phổ Các. Mọi người lắc đầu ngao ngán rồi nhanh chóng tản đi, Mới hồi nãy còn đông như vậy, thoáng chốc đã chẳng còn mấy người

Tiểu Thất thấy vậy vội chạy vào bên trong, Tiêu Dật Hồng lại có chút ung dung từ từ tiến vào đại sảnh, Thấy hai người Tiêu Dật Lôi và Mạc phó sứ đang đi lên Tiếu Thất vội hô lớn

“Đợi đã..”

Hắn vội thi triển “Thượng Thủy Phi Vân Hành” tung người qua cầu thang nhảy tới chỗ hai người nam tử đang đứng, Mới luyện môn này thôi mà có thể dùng như vậy hắn cũng có chút kinh hỉ, đối diện vơi hai người, hắn vội cười nói

“Có Thể cho ta cơ hội gặp Các Chủ không…ta quả thật có việc quan trọng”

Tiêu Dật Lôi thì không có ý kiến, lười nhác nhìn tên nam tử trước mặt không chút biểu tình. Còn Mạc Phó sứ thấy người này cũng là người tu luyện, nhưng chưa biết bản lĩnh người này thế nào? Có đáng để cho hắn dẫn lên không. Chỗ này tu luyện giả thì nhiều nhưng dể tìm ra người đặc biệt thì rất khó.

“Xin lỗi Các chủ chỉ nhận lời gặp người này nữa thôi, đạo hữu hay về đi”

Tiểu Thất vội vạch áo để lộ ra hình xăm mặt quỷ

“Không gặp cũng được nhưng hai người có thể hỏi giúp ta về hình xăm này được không”

Mạc phó sứ khuôn mặt có chút đanh lại như muốn ghi nhớ lại hình ảnh này, Ngó nhìn xung quanh rồi quay người đi về phía trên lầu

“Hai ngươi đi theo ta”

Nhìn ba người đi lên lầu Tiêu Dật Hồng khẽ đảo con mắt vài vòng, Không biết vì sao tên hạ nhân lại đi lên, không biết hắn cho Mạc phó sứ xem cái gì. Còn nữa bộ pháp hắn sử dụng chẳng phải do Bách Diện ( nay là Tiêu Dật Hồng) tạo ra sao. Người khác sử dụng bộ pháp của mình mà mình lại không hay biết,

Nhớ lại hôm hắn đoạt xá thân thể nữ nhân, chưa có dịp thu dọn hiện trường thì cái tên hạ nhân này đi vào suýt nữa thì bị hắn phát hiện mình đang giao hoan, hút sinh khí tên Trương Phóng, sự việc sau đó ta vẫn nắm rõ. Không lẽ hắn quay lại nhà hoang đó sau khi đưa mình về nhà kho Thiên Phổ Các, nếu thế hắn nhặt được công pháp đó cũng không có gì lạ. Hiện giờ ta đã có thân phận mới không lo người khác truy ra tung tích. Nhưng Tiểu Thất, cái tên hạ nhân này không nên giữ lại lâu. Tốt nhất nên tìm cơ hội giết hắn để trừ hậu họa

….

Mạc phó sứ dẫn hai người lên lầu bốn, trên này không gian thoáng đãng, có góc nhìn ngắm được không gian bên ngoài Thiên Phổ thành, bài trí rất đày đủ từ bình hoa, bích họa, Bảo khí… Ngay giữa căn phòng lại có một tấm màn lớn ngăn cách, phí sau tấm màn mỏng là bóng của một người đeo mặt nạ chưa biết là nam hay nữ nhưng người đúng bên cạnh chắc chắn là nữ, mái tóc dài đen óng ngũ quan tinh xảo, Ăn mặc gọn gàng rất là dễ nhìn

“ Các chủ, người đã dẫn đến rồi “

Mạc phó sứ thông báo một tiếng rồi lặng lẽ lui xuống lầu dưới. Thị nữ vội mời hai người nội xuống tiếp đãi khá là chu đáo đối với người xa lạ ăn mặc có chút “nát” như bọn họ

Được một lúc một giọng ồm ồm vang lên, nghe giọng là của nam nhân, không có chút gì đặc biệt

“Ai trong hai người muốn hỏi trước đây?”

Tiêu Dật Lôi đến trước nên mở đầu câu hỏi

“Cửu huyền môn nằm ở đâu,?”

Giọng nói ồm ồm lại vang lên

“Không ngờ lại có người hỏi về địa phương này…Cửu Huyền Môn là một phái nhỏ trong Tiên Môn nằm ở Cửu Đỉnh Sơn, ngươi sát khí quá nặng, chấp niệm quá nhiều cho dù có khiêu chiến cũng không có nắm chắc phần thắng. Sát khí nặng như vậy khó mà buông bỏ, không bỏ được thì không vào Tiên Môn. Nhưng ngươi lại có thể vào Ma Môn, đạo cao một thước, ma cao một trượng, chính tà bất dung nhưng chung quy vẫn là đạo, là đạo thì không cần phân biệt đúng sai, tốt xấu”

Nhìn Thấy Nam tử tóc đỏ đang suy tư, Các chủ vội hướng tới Tiểu Thất

“Còn ngươi, muốn hỏi cái gì?”

Tiểu Thất lại vạch áo, để hở ra hình xăm mặt quỷ màu vàng trên ngực của mình

“Các chủ có biết ở Thiên Phổ có nơi nào tồn tại hình xăm như thế này không?”

Các chủ đưa mắt nhìn xuyên qua lớp màn tuy lờ mờ nhưng vẫn nhận diện được, có chút nghi hoặc

“Ngươi có hình xăm mà không biết địa phương đó sao?”

Tiểu Thất thật thà trả lời

“Là người khác xăm lên người ta trong lúc đang mê man? Nên ta không có biết đó là ở nơi nào”

Các chủ gật đầu kể lại sự việc

“Ra là như vậy, Hình xăm này là Quỷ Diện Ấn Ký, dấu hiệu một phân đà của Ma Môn có tên là Huyết Diện Hắc Y Đường, tồn tại từ rất lâu rồi, Năm ấy thiên triều cũng với Tiên Môn vây công Tổng Đàn Ma Môn làm cho suy yếu nặng nề. Tín đồ phải bỏ chạy khắp nơi, hậu nhân phải luôn dấu đi hình xăm, sống lẩn khuất trong nhân gian. Ngươi không phải tự nguyện gia nhập ma môn, Mà lại có người tự ý xăm cho ngươi. Ta cũng cảm thấy rất lạ khó mà giải thích được lúc này. Có điều ngươi có thể đến Nam Thành, nơi đó là vắng vẻ nhất, có thể tìm được chút thông tin.”

“Đa tạ các chủ”

Các chủ ra hiệu cho tỳ nữ đưa khách đi xuống lầu dưới, Nhưng Tiêu Dật Lôi dường như còn có chuyện muốn hỏi nên Tiểu Thất đi xuống trước. Khi bóng hai người đi xuống, trong phòng chỉ còn hắn và Các chủ

“Ta muốn gia nhập Ma Môn”

Các chủ nghe vậy cười dài nụ cười khan khan có chút ghê rợn như sắp tắc thở vậy, loại người như Tiêu Dật Lôi nói là làm. Các chủ này cũng rất thích kiểu người như vậy, cảm thấy dduojc sát khí của người này nên cho người mời hắn lên đây

“Ta rất thích những người như ngươi…Muốn gia nhập Ma Môn… vậy hãy gia nhập Thiên Phổ Các đi”.



Vừa Thấy Tiểu Thất đi xuống, Tiêu Dật Hồng vội chạy tới quấn lấy hắn giả bộ hỏi tới hỏi lui, từ nãy giờ nàng vẫn luôn chờ ở lầu một, tò mò về hình xăm của Tiểu Thất nên chưa có đi về. Đối với Thái độ niềm nở hoi thái quá của nữ nhân hắn có chút rùng mình

Hiện giờ hắn đã có chút manh mối, theo lời vị các chủ thì đi về nam thành có thể tìm thấy chút manh mối của Huyết Diện Hắc Y đường, sẽ không phải đi lòng vòng tìm kiếm nữa, nhưng nữ nhân này lại bám dai như đỉa vậy, cứ lờn vởn xung quanh hắn

“ Sao Tiểu Thư không về nghỉ lại đi theo ta làm gì?”

“Về đấy gặp hai huynh đệ họ Ngô, cứ quấn lấy ta, nói chuyện chẳng vui chút nào”

Tiểu Thất gật đầu vu vơ đáp

“Bây giờ Tiểu Thư cũng đang quấn lấy ta đấy và nói chuyện cũng không vui chút nào”

Tiêu Dật Hồng Bĩu môi chua ngoa đáp

“Xí… ai them bám theo tên hạ nhân như ngươi…Thật không biết xấu hổ. Mà có một nữ nhân xinh đẹp như ta đi cùng ngươi vui lên mới phải”

Dung nhập vào cơ thể nữ nhân mà nói chuyện cũng không có khác biệt với nữ nhân chút nào, rất tự nhiên, Tên Bách Diện này trước đây bị bệnh hơi nặng, cư chỉ và lời nói rất giống..

“Ngươi có hình xăm gì đó trên người phải không?”

Tiểu Thất không chút nghi ngờ vội vạch hình xăm trước ngực của hắn ra

“Đúng vậy,?Tiểu thư thấy chỗ nào có hình như vậy chưa? “

Thấy Tiều Thất vạch áo, Tiêu Dạt Hồng giả bộ che mặt làm bộ dạng xấu hổ, nhưng thực tế không có chút cảm xúc gì, nhìn đăm đăm vào hình xăm. Khẽ nhăn mặt dắn đo suy nghĩ một hồi lâu. Thân Thể của hắn trước đây cũng có hình xăm như vậy, Bản thân hắn cũng là người trong Huyết Diện Hắc Y đường. Nhưng nay đã thoát khỏi Ma Môn làm sao hắn có thể thừa nhận chứ. Nhưng nàng cũng muốn biết vì sao hắn lại có hình xăm này a”

“ Ai xăm cho người vậy?”

“ Là một nữ nhân ở Bạch Thành nhân lúc ta đang mê man liền xăm lên người ta. Bảo ta đến Thiên Phổ tìm nơi có dấu hiệu này”

Tiêu Dật Hồng ngẫm nghĩ một lúc rồi quyết định chỉ điểm cho tên này

“Ta có biết một nơi? Nhưng ngươi phải làm cho ta một việc ta mới nói”

Có Thật hay không? Sao nhìn mặt có chút gian ý. Nhưng nếu tìm được vậy thì ngon lành rồi. tuy hí hửng trong lòng, nhưng Tiểu Thất vẫn làm ra bộ mặt không cảm xúc

“Chắc chẳng phải việc gì tốt lành. Để ta tự tìm cũng được “

Tiêu Dật Hồng cũng đã lường trước được việc này

“Vậy thì thôi, Tiểu Thư đây có ý tốt muốn giúp ngươi nhưng la do ngươi không nhận đấy nhé. Sau này ngươi muốn hỏi thì sẽ phải làm thêm hai việc cho ta...Ngươi suy nghĩ cho kỹ”

Nói đoạn, nàng tung tăng đi trước vài bước, nhưng chốc chốc lại nhìn Tiểu Thất xem hắn đã đầu hàng chưa…Dương như tin chắc Tiểu Thất sẽ không tìm ra địa điểm đó vậy, Thái độ tự tin làm cho Tiểu Thất có chút nghi ngờ, nữ nhân này muốn giúp hắn thật hay chỉ giả vở thể hiện ra như vậy thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.