Thời Đại Cấm

Chương 71: Kết Đan (1)



Lưu Chính Minh nhập định ngồi tại bên trong mật thất, hai mắt khẽ nhắm, thần niệm đảo qua tình trạng cơ thể của mình. Tuy có Kim Quang Ảnh Viên hộ pháp bên ngoài nhưng không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn, cẩn thận vẫn là trên hết, Lưu Chính Minh vẫn tự mình bày ra mấy đạo cấm chế.

Giờ phút này tâm tư của hắn tất cả đều đặt lên việc ngưng tụ thành đan.

“ Chính xác thì, làm thế nào để kết đan đây?” Hắn tự hỏi.

Lưu Chính Minh chính xác là đã xem qua rất nhiều thể loại tiểu thuyết, trong đó có cả tu tiên lẫn tu võ. Bất quá lý thuyết là một chuyện, thực hành nhưng lại là chuyện khác.

Giờ phút này hắn chỉ cảm thấy thể nội lực lượng đang hừng hực chực chờ phun trào, toàn thân kinh mạch đều tựa như từng đầu núi lửa đồng dạng, chỉ trong nháy mắt là có thể bộc phát ra được sức mạnh khủng khiếp.

Cảm thấy không có đầu mối, Lưu Chính Minh quyết định đi tham khảo hệ thống. Bất quá hắn chỉ được có câu trả lời:

“Nếu như ta mà nói cho ngươi biết tất cả thì tu hành còn gì ý nghĩa nữa. Chỉ có cái gì thích hợp với bản thân nhất ngươi mới nên chọn, dù sao võ đạo trăm sông đổ về một biển, tiên đạo vạn pháp quy nguyên, đại đạo chí giản, vạn pháp quy chân, tất cả các con đường đều sẽ dẫn tới một cái đích đến. Đấy, ta chỉ có thể giúp được ngươi thế thôi, tự mình thể ngộ đi, dù sao ngươi tu luyện công pháp chính là Hỗn Chân Công, ta cũng không biết được rằng chuyện gì sẽ xảy ra đâu.”

Nghe hệ thống nói thế xong, Lưu Chính Minh cũng tự mình cảm thấy có lý, vội vàng tự mình cảm ngộ lại toàn bộ cơ thể, trong đầu liên tục suy tính các khả năng.

Một bên, hệ thống nhìn thấy cảnh đấy thì cũng gất đầu. Hắn cũng không có nói sai, nếu như để Lưu Chính Minh tự mình tìm hiểu dù sao cũng chính là lựa chọn tốt nhất, hắn cũng chỉ có thể lầm người dẫn lối cho tư duy của Lưu Chính Minh mà thôi.

“Mấu chốt chính là, ta cũng có biết Hỗn Chân Công tu luyện đến cùng là ra được cái quái gì đâu?” Hệ thống nghĩ thầm.

Hai ngày trôi qua, Lưu Chính Minh vẫn tự mình đắm chìm vào trong minh tưởng, liên miên bất tuyệt. Dù sao đến cảnh giới này rồi, hai ngày không ăn không ngủ cũng không phải là cái gì quá to tát.

Tận dụng các hiểu biết mà hắn đã được đọc, Lưu Chính Minh đã suy diễn gần trăm phương án, bất quá tất cả dường như vẫn sẽ thất bại. Không nản lòng, hắn bắt đầu trải chuốt lại chính mạch suy nghĩ của bản thân.

“ Đầu tiên, ta cần phải nhận biết kim đan kỳ tu sĩ so sánh với cảnh giới thấp hơn, trên căn bản là đã không cùng một cấp bậc sinh mạng thể rồi, tựa như hệ thống nói, đã là một sự phân cách giữa bậc 1 và bậc 2. Đạt đến bậc 2 cường giả, nhu cầu đối với thức ăn đã không còn quá mức cần thiết, chỉ cần dựa vào hấp thu năng lượng xung quanh đã đủ để nuôi sống cơ thể rồi.

Sau khi kết đan, thể nội năng lượng sẽ nhiều gấp tới cả chục lần, đồng thời cũng trở nên tinh khiết hơn rất nhiều, đây chính là phân biệt về mặt năng lượng, tăng cường độ áp súc cùng mật độ.

Hơn thế nữa, Kim Đan cảnh kết thành về sau, thần niệm cũng được nhận lấy củng cố rất nhiều, so sánh với thần niệm của bậc 1 đỉnh phong không khác gì một bên là trời trong một bên là sương mù cả.

Từ đó ta có thể tổng kết lại, kết đan kỳ thực chính là áp súc lấy năng lượng trong cơ thể, từ đó hình thành một viên chứa năng lượng. Cấp bậc viên chứa càng cao, năng lượng được tự thân sử dụng sẽ càng tinh khiết cùng dồi dào.

Theo thường thức cơ bản, đại đa số kim đan đều phân làm cửu chuyển, cho thấy con đường về sau đi càng xa. Trên thân kim đan còn ngưng tụ ra đan văn, càng hoàn mỹ càng chứng tỏ được độ khủng bố của nó. Bất quá, cửu chuyển liệu có phải là cấp bậc cao nhất?

Thiên địa chi sinh, cửu vi cực số. Bất quá so sánh với thiên địa, còn có thiên ngoại thiên, còn có vùng tinh không rộng lớn. Thiên địa vốn là vô cực, đại đạo chính là vô hạn, làm sao có thể giới hạn tại cửu chuyển đâu? Nếu như kết đan không có giới hạn thì sẽ ra làm sao? Chẳng lẽ còn có thể xuất hiện thập chuyển, thập nhất chuyển hay còn hơn cả thế? Cửu chuyên ở đây vốn là chỉ số lần tôi luyện kim đan, sau này sẽ để phá đan thành anh, vậy tại sao ta lại chỉ có thể ngưng kết ra một viên kim đan, hay chính như hệ thống nói, một cái bình chứa đâu?”

Đại đa số những điều này đều là Lưu Chính Minh từ trong pháp quyết của Hỗn Chân Công lĩnh ngộ đi ra, hắn cũng hiểu được lý do. Nếu như ngưng kết ra nhiều loại kim đan khác nhau thì tốt nhất đó chính là đồng tu nhiều loại thuộc tính, bởi vì nếu như cùng một thuộc tính thì còn ngưng kết ra hai cái làm gì? Mà căn bản năng lượng của Hỗn Chân Công nó có hẳn là một loại thuộc tính không?

Chính ra mà nói là Hỗn Chân công có thể biến đổi ra mọi thể loại, nghĩa chính là nó không có tự thân thuộc tính, vì tự thân nó chính là ‘vô’ rồi. Chính vì vậy nên Lưu Chính Minh mới có được một suy nghĩ, sẽ thế nào nếu như mà hắn ngưng tụ một viên Kim Đan trong một viên khác đâu?

“Mỗi một lần bề mặt của một viên kim đan có thể thành hình, trên cơ bản đều sẽ lại phải chịu một lần tôi luyện, càng khiến cho nó trở nên cứng rắn. Sẽ thế nào nếu như mà ta lợi dụng trạng thái phá đan thành anh, khiến đặt một viên kim đan sâu bên trong một viên khác, đợi đến lúc mặt ngoài của viên kim đan thứ nhất tôi luyện đầy đủ cửu chuyển, lại lợi dụng thời cơ đấy dồn ép năng lượng lại vào viên kim đan thứ hai bên trong, khiến cho nó phá vỡ bề mặt bành trướng, rồi lại lặp đi lặp lại quá trình đó?”

Lưu Chính Minh càng nghĩ càng hăng, tựa như tìm thấy một con đường mới:

“Vậy thì sau này khi mà Hỗn Chân Công có thăng cấp, hệ thống kim đan vẫn sẽ chỉ có một mà không phải một, tận dụng hiệu ứng tôi luyện, không ngừng bồi luyện cho khoả kim đan, càng khiến cho nó trở nên cứng rắn đâu? Trên căn bản là dựa theo mô hình tesseract, biến đổi không ngừng viên kim đan, càng khiến cho nó trở nên cứng rắn hơn. Với dạng này thì mình sẽ hoàn toàn không cần lo lắng đến bội thực năng lượng, hay là xung đột năng lượng đâu?”

Nghĩ đến là làm, Lưu Chính Minh tập trung tất cả năng lượng trong cơ thể, thanh tẩy một lượt tất cả các huyệt đạo, nhanh chóng hướng đến trong đan điền khí hải.

Tại đan điền không gian bên trong, một từng đợt năng lượng tràn vào nhanh chóng ngưng kết lại, từ khí chuyển sang lỏng, từ lỏng chuyển thành rắn, từ rắn kết tụ lại, nhanh chóng biến thành một hạt tròn xoe màu vàng, quang mang lấp lánh.

Viên tròn này không ngừng xoay chuyển, nhanh chóng hấp thu lấy từng đợt năng lượng xung quanh, không ngừng ngưng tụ lại, càng nhanh chóng trở nên to lớn hơn, quang mang cũng phát ra ngày càng rực rỡ.

Bất quá để ngưng tụ lấy năng lượng của toàn cơ thể, tất cả các khiếu huyệt trên người của Lưu Chính Minh đều được mở rộng, một lần nữa đón lấy tẩy rửa. Sự cọ xát giữa từng đợt linh lực trong cơ thể nhanh chóng khiến cho Lưu Chính Minh không hề có chút nào thoả mãn, chỉ cảm thấy vô cùng đau đớn, tựa như co rút hết cơ bắp đồng dạng.

Bất quá hắn cũng hiểu được rằng đây chính là sinh mệnh lột xác, cả nhục thể nhận lấy một lần trùng sinh, thoát thai hoàn cốt. Nếu hắn không chịu nổi dù chỉ là đau đớn như thế này thì sau này lấy đâu ra tư cách vấn đỉnh các cảnh giới cao hơn? Chính vì thế nên mặc dù cơn đau làm cho hắn chỉ muốn hét lên, nhưng thuỷ chung hắn vẫn không kêu rên dù chỉ một tiếng.

Ở trong hệ thống không gian, Tiện Tiện nhìn thấy cảnh này thì cũng chỉ có thể gật đầu:

“Tốt, có ý chí, có nghị lực. Không hổ là ký chủ. Bất quá đây vẫn chỉ là bước đầu tiên trên con đường tu luyện mà thôi, ký chủ vẫn cần phải cố gắng nhiều.”

Nói xong nó nhìn về phía tay của mình, lúc này cũng đang dần trở nên nhẹ nhàng, ngày càng mờ nhợt tựa như sắp biến thành sương mù, nỉ non:

“Chỉ cần ký chủ kết đan thành công xong là cũng đến lượt ta rồi. Mong là ta cũng thành công.”

Quay trở về với Lưu Chính Minh, giờ phút này hắn chân chính cảm nhận được rằng là linh lực của hắn thực sự nhiều lắm, vốn lấy nhục thân của hắn cũng bắt đầu có chút chống đỡ không nổi.

Tâm niệm nhất động, toàn thân Lưu Chính Minh bắt đầu bốc lên từng đợt lục sắc hoả diễm, tản mát từng đợt sinh cơ cường đại, khiến cho từng chỗ trong cơ thể của hắn bị tổn thương nhanh chóng được hồi phục.

Cảm nhận được tình trạng cơ thể về sau, thấy không có gì đáng lo ngại, Lưu Chính Minh mới dời chú ý đến vào trong đan điền của chính mình.

Giờ phút này, viên Kim Đan trong đan điền khí hải hắn so với lúc nãy đã to gần như gấp đôi, từng đợt linh lực tản mát xung quanh, chờn vờn xung quanh thân đan, lại nhanh chóng ngưng tụ sáp nhập vào.

Nhìn thấy vậy, Lưu Chính Minh cũng hơi có chút buồn cười:

“Chẳng khác gì ta đang xem một thể loại phản ứng hoá học cùng vật lý cả. Bất quá viên Kim Đan vẫn còn nhỏ quá, chưa đạt đến được tiêu chuẩn, xem ra ta vẫn còn phài ngồi như thế này dài lâu rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.