Về lý thuyết là như vậy, nhưng trong một thời gian ngắn Ngô Minh Hạo cũng khó mà chấp nhận được.
Chung Minh hiểu được điều này, dù sao cách nói này cũng đi ngược lại tư duy theo quán tính từ trước đến giờ.
Nhưng cốt truyện cứ quyết như vậy mà làm, ai không đồng ý người đó tự đi mà làm cốt truyện.
Ngô Minh Hạo rất khó xử, tự làm cốt truyện ư? Nếu người khác có thể làm được thì còn tìm anh làm gì?
Anh ta cũng chẳng còn cách nào tốt hơn, nghĩ đi nghĩ lại, một phương án giải quyết mang tính mạo hiểm vẫn hơn là không có phương án nào.
Vì thế, cuối cùng cốt truyện được quyết định sẽ làm theo cách của Chung Minh.
...
Chung Minh làm việc đến hơn tám giờ tối, sau đó mới tan làm.
Lần sau quay lại, là thứ Bảy rồi.
Sau khi đã xác định thay đổi cốt truyện, Chung Minh chỉ cần tập trung vào viết là được, đợi đến khi bổ sung vào trong bảng biểu, game có thể chạy chính thức.
Đương nhiên, cái gì đến vẫn đến, bởi vì sau khi sửa lại cốt truyện có thể sẽ liên quan đến một vài thay đổi nhỏ trong nội dung game. Chung Minh không yên tâm lắm. Dù sao chỉ cần trao đổi với người khác thì có thể xảy ra sai sót. Không trao đổi trực tiếp với nhau lại càng dễ sai sót hơn, vẫn nên đến xem trực tiếp thì tốt hơn.
Điền Viện đã hoàn thành công việc của mình, ráp xong tất cả những bảng biểu mà Chung Minh giao cho cô ấy.
Là một thực tập sinh, công việc chủ yếu của Điền Viện là những việc vặt, ví dụ như ráp bảng biểu, kiểm tra những bug nhỏ, hoặc viết những tài liệu thiết kế cực kì đơn giản.
Nhưng dù sao cô ấy cũng có một ước mơ rất tươi đẹp với ngành game, nên làm việc rất hăng say.
Ngô Minh Hạo nghĩ đợi đến sang năm, nếu không có gì thay đổi sẽ sắp xếp cho Điền Viện làm một số công việc thiết kế đơn giản.
Điền Viện xem lại cẩn thận những bảng biểu đã ráp xong cốt truyện, chuẩn bị đi về.
Trên đường, Thang Doanh gọi một cuộc gọi video, chắc là muốn biết tình hình gần đây của Điền Viện.
Thang Doanh có vẻ như đang nằm thẳng cẳng trên ghế sofa, cũng không trang điểm: "Ừ, hôm nay bỏ. Chuyện cốt truyện của mọi người đã giải quyết xong chưa. Chị ngại không dám hỏi Chung Minh, chị sợ cậu ấy nghĩ chị đang thúc giục cậu ấy."
Điền Viện gật đầu: "Giải quyết rồi, hiệu suất của cậu Chung Minh này thật là lớn, thay đổi nội dung nhiều lắm, không biết có ổn không, nhân viên phát triển ý tưởng game trước đã viết nhiều cốt truyện như vậy, mà bị cậu ta cắt thẳng đi hơn hai phần ba."
"Nghe có vẻ như em chẳng có chút tin tưởng nào với cậu ấy hả? Em phải tôn trọng người ta một chút vào cho chị. Bản thân người ta đã tự sản xuất thành công hai game, giỏi hơn ông chủ studio của em nhiều." Thang Doanh dạy dỗ.
Điền Viện lại không đồng ý: "Cậu ta trông cũng chỉ xấp xỉ tuổi em."
"Chuyện này có thể dựa vào tuổi tác à?" Thang Doanh cười nói: "Bỏ đi, không phải em thích nghề game hay sao, vậy học hỏi cậu ta nhiều nhiều vào. Được rồi, còn đủ tiền tiêu không, đủ đóng tiền thuê nhà không?"
Điền Viện mang theo dáng vẻ kiêu hãnh: "Đủ tiêu, em đã đi làm rồi, phải tự nuôi sống mình, không nhận số tiền chị bán nhan sắc để đổi lại đâu."
Thang Doanh vô cùng tức giận: "Con nhóc lừa đảo kia, em nói cái gì đấy. Tiền tiêu vặt tháng này không có nữa nhé."
Điền Viện làm mặt xấu: "Vốn em cũng không định cầm tiền tiêu vặt của chị, hứ"
...
Studio Vi Quang.
Tuy nói rằng Chung Minh bận rộn với cốt truyện của "Thành phố mộng ảo" nhưng về phía "Sương khói thủy mặc" cũng không thể bỏ qua.
Còn nữa, người của hội thư pháp do lão Kim giới thiệu đã tìm đến chỗ Chung Minh hẹn gặp, Chung Minh đã khéo léo từ chối.
Rõ ràng bên kia đã xem Chung Minh như một thiên tài thư pháp ở ẩn, chuyện của "Tế Chất Văn Cảo" mặc dù chưa đăng tin, nhưng đã tạo ra một đợt chấn động lớn trong giới thư pháp.
Sở dĩ bây giờ mới tìm đến, là vì những nhà thư pháp này ban đầu còn bận nghiên cứu.
Ở thế giới này, bản điện tử của "Tế Chất Văn Cảo" đã bị thất truyền, nên các nhà thư pháp này chỉ có thể dựa vào trí nhớ để bổ sung, tưởng tượng "Tế Chất Văn Cảo" sẽ như thế nào?
Mà bản chữ viết của Chung Minh, lại là bản gần với bản gốc nhất.
Đương nhiên, bản thân Chung Minh biết rõ, đây chính là bản gốc. Chẳng qua là mượn quả thư pháp viết ra mà thôi.
Nhưng hội thư pháp không biết những thứ này, họ chỉ cảm thấy Chung Minh có một tài năng thư pháp thần kỳ, còn thể hiện được thần thái của "Tế Chất Văn Cảo" nguyên gốc, nên đã coi trọng Chung Minh như một thiên tài.
Thế nên, không ít nhà thư pháp muốn kết bạn, ít nhất là có thể trao đổi một chút về cách nhìn nhận thư pháp, học hỏi và cùng nhau tiến bộ.
Mà lý do Chung Minh từ chối chủ yếu là do anh quá bận, thật sự không có thời gian gặp gỡ họ. Huống chi nghề nghiệp chính của anh cũng không phải là thư pháp, không cần xen vào chuyện của hội thư pháp.
Vì thế chỉ nói chuyện khách sáo vài câu, tạm thời chưa có gì thêm.
Bên hội thư pháp vẫn hy vọng anh có thể viết thêm mấy bức, nếu đã viết được "Tế Chất Văn Cảo", thì chắc cũng có thể giúp phục chế cả bức "Lan Đình Tự" nữa chứ?
Chung Minh cũng không đồng ý ngay, chỉ từ chối và nói vẫn chưa nghiên cứu "Lan Đình Tự" đủ, còn cần một thời gian nữa mới có thể thử.
...
Chớp mắt đã đến tháng Mười hai.
Cốt truyện của "Thành phố mộng ảo" về cơ bản đã hoàn thành.
Về mặt tính năng, cũng đã phát triển xong hòm hòm. Lần trước Chung Minh đến đã hoàn thành được hơn bảy mươi phần trăm. Một tháng trôi qua, bây giờ "Thành phố mộng ảo" đã bước vào giai đoạn sửa những bug nhỏ cuối cùng.
Cốt truyện đã được ráp xong xuôi vào game, còn hiệu quả thế nào thì mỗi người một cảm nhận.
Không vừa ý, cũng không thay đổi được, Ngô Minh Hạo chỉ đành nghe theo ý trời.
Hôm nay là thứ Bảy, Chung Minh vẫn đến studio Thời gian mộng ảo như bình thường, chỉ là anh không còn việc gì để làm.
Ngô Minh Hạo là người bận nhất, càng đến giai đoạn hậu kỳ, áp lực của người sản xuất càng lớn.
Nguyên tắc này không khác lắm so với khi đi thi, gần đến lúc nộp bài mới là lúc căng thẳng nhất, chưa làm xong thì liều mạng để làm, làm xong thì liều mạng kiểm tra. Bây giờ Ngô Minh Hạo cũng như đang trong tình trạng liều mạng kiểm tra.
"Đối chiếu lại bảng số liệu lần nữa, xem xem có sai sót gì không?"
"Điền Viện em kiểm tra chữ viết trong game có lỗi chính tả không?"
"Rà soát lại các bug, không có việc gì thì chạy game, giúp tôi tìm xem có vấn đề gì không."
"Các bug trước đây chưa sửa xong thì mau chóng sửa đi, không thể để những bug nhỏ này tồn tại đến khi ra mắt được."
"Bên phía nhà phân phối để tôi liên hệ, dành thời gian thiết kế thêm một poster quảng cáo gì đó nhé."
Ngô Minh Hạo bận tối tăm mặt mũi.
"Thành phố mộng ảo" cũng được đưa lên một vài nền tảng nhỏ, giá bán không cao, chỉ mười tệ.
Ngô Minh Hạo định bán độc quyền nhưng nhà phân phối từng liên hệ hợp tác độc quyền đã rút lại ý định, sau đó cũng không có nền tảng nào tìm đến đặt vấn đề nữa, nên việc này cũng đành từ bỏ.
Chung Minh không thèm khoản tiền độc quyền này, anh lo mình sẽ bị những nhà cung cấp nền tảng không đáng tin gài bẫy. Nhưng đối với Ngô Minh Hạo và studio Thời đại mộng ảo mà nói, số tiền độc quyền này là khoản tiền cứu mạng.
Bây giờ không có khoản tiền này, cũng chỉ có thể dựa vào số lượng bán ra để thu hồi chi phí phát triển.