Thời Đại Game Quật Khởi

Chương 208: Module thông minh



Editor: Nguyetmai

Chung Minh nghe những lời miêu tả của Dương Thừa Nghiệp xong lập tức thử đánh giá về tương lai của module thông minh này.

Khá là tốt.

Nếu như sản xuất một module thông minh như các công ty khác, chắc chắn sẽ không thành công được. Chung Minh cũng không có hứng thú với nó. Nhưng máy chiếu kỹ thuật số mini mà Dương Thừa Nghiệp nói đến, chính là át chủ bài của mô hình chụp toàn ảnh, hoàn toàn khác biệt với những module thông minh khác.

Tất nhiên chi phí sản xuất sẽ tăng lên, giá bán ra cũng đắt hơn, nhưng chỉ cần nó có hiệu quả tốt thì hoàn toàn có thể bán cho những người giàu có.

Cho dù lựa chọn phân khúc tầm trung, hay là phân khúc cao cấp, chỉ cần tạo ra được sự khác biệt thì sẽ có cơ hội thành công.

Chung Minh hỏi: "Tại sao anh lại nghĩ đến việc sử dụng hình tượng của Hạ Nại Nhi?"

Dương Thừa Nghiệp mỉm cười: "Nói đến vấn đề này, thật ra có hai lý do."

"Thứ nhất, cá nhân tôi vô cùng yêu thích hình tượng của Hạ Nại Nhi. Hơn nữa tôi cảm thấy hình tượng của cô ấy rất phù hợp với đối tượng mà chúng tôi hướng đến!"

"Đối tượng sử dụng module thông minh chủ yếu là tầng lớp trẻ tuổi. Người già thường không quen sử dụng những thiết bị thông minh như vậy. Trên cơ bản, những người thuộc độ tuổi người già sẽ không mua module thông minh. Cho dù con cái của họ mua, cũng sẽ chọn loại rẻ nhất, loại hộp nhỏ có giá khoảng hai ba trăm tệ, đặt trên bàn uống nước, có tính năng cơ bản và đơn giản nhất là điều khiển tính năng của toàn bộ dụng cụ bằng điện trong nhà là đủ rồi."

"Người trẻ tuổi thích chơi game, thích những thần tượng ảo. Nhóm người thuộc độ tuổi này thích Hạ Nại Nhi hơn những thần tượng ảo khác. Trước đây Hạ Nại Nhi có thể nổi tiếng khắp trên mạng, làm cho vô số streamers nhao nhao cosplay thành cô ấy. Hơn nữa Hạ Nại Nhi còn giành giải nhất trong cuộc thi thần tượng ảo, những điều này đều chứng minh được rằng giới trẻ rất yêu thích hình tượng của cô ấy."

"Bên cạnh đó, chúng ta có thể dựa vào hình tượng thiếu nữ nghiện mạng của cô ấy để đưa ra một vài tính năng mới, ví dụ như tính năng tự động chơi cùng...."

"Thứ hai, chính là vấn đề về tỷ lệ tính giá*. Thật lòng mà nói, ngân sách về mảng này của công ty chúng tôi có hạn, giá để hợp tác với những thần tượng ảo nổi tiếng như Tô Bạch, Dina thật sự quá cao, công ty sẽ không phê duyệt."

(*) Tỷ lệ giữa tính năng và giá thành, phản ánh tính khả thi của một sản phẩm.

"Đương nhiên, không phải chúng tôi coi thường các vị. Công ty tôi có xu hướng hợp tác theo kiểu chia phần trăm, nếu như module thông minh này có thể thành công, tuyệt đối sẽ không thiếu phần của các vị!"

Dương Thừa Nghiệp nói năng rất cẩn thận, sợ khiến Chung Minh hiểu lầm.

Nhưng những lời anh ta nói cũng là tình hình thực tế, những thần tượng ảo nổi tiếng đều yêu cầu tiền đại diện thương hiệu rất cao.

Công ty Khoa học Công nghệ Smart Watch cũng không phải không bỏ ra được khoản tiền đó. Lý do chủ yếu là vì cảm thấy điều đó không phù hợp với tỷ lệ tính giá, huống hồ, độ mạo hiểm của nó cũng quá lớn.

Đến cả Dương Thừa Nghiệp cũng không chắc chắn module thông minh này có thể nổi tiếng hay không, còn chưa kiếm được đồng nào mà đã đầu tư vào đó mấy chục triệu tệ tiền đại diện là một hành động rất thiếu lý trí.

Ở thế giới này, tiền đại diện thương hiệu của những ngôi sao hạng nhất ở Hoa Hạ cơ bản đều khoảng một hai chục triệu tệ. Tuy giá của những thần tượng ảo sẽ rẻ hơn so với người thật, nhưng cũng không rẻ hơn được là bao.

Dù sao nếu như chọn người thật làm đại diện, không phải chỉ là một khuôn mặt, chụp vài tấm ảnh quảng cáo là xong sao, cũng không phải làm gì tốn sức. Đều là mua một khuôn mặt, những thần tượng ảo cũng có không ít người hâm mộ, cũng rất nổi tiếng. Nếu đều dựa vào năng lực của bản thân để giành được sự nổi tiếng, tại sao phải giảm giá.

Dương Thừa Nghiệp muốn bớt một chút chi phí đại diện thương hiệu trong giai đoạn đầu, dùng phương thức phân chia lợi nhuận để hợp tác. Nhưng một công ty lớn như Công ty Giải trí Tương tác Tinh Hoa chắc chắn sẽ không đồng ý hợp tác kiểu như vậy.

Nói đùa, nếu anh dùng Tô Bạch làm người đại diện, kết quả module thông minh này không thành công, sau này chia phần trăm cũng không thu được là bao, vậy khác nào có tiếng mà không có miếng?

Quy tắc của Công ty Giải trí Tương tác Tinh Hoa là ký thỏa thuận điều chỉnh giá trị (Valuation Adjustment Mechanism), ví dụ, nếu như lượng bán ra không đạt XXXX thì Công ty Khoa học Công nghệ Smart Watch sẽ phải bồi thường thêm một khoản tiền đại diện thương hiệu. Đối với Dương Thừa Nghiệp mà nói, anh ta chắc chắn không thể chấp nhận được điểm này.

Nếu như phí đại diện thương hiệu không cao, vậy thì chỉ có thể chọn những thần tượng ảo không quá nổi tiếng, ví dụ như Thượng Quan Vân, nhưng Dương Thừa Nghiệp lại không thích.

Vì thế, Dương Thừa Nghiệp cũng phải trăn trở lắm mới tìm đến chỗ Chung Minh, hy vọng có thể hợp tác với Hạ Nại Nhi.

Sau nửa tiếng trò chuyện, cả hai bên đều có ấn tượng tốt về đối phương.

Đương nhiên, chuyện này chủ yếu phải xem thái độ của Chung Minh. Dù sao hình tượng của Hạ Nại Nhi vẫn còn ở đó, Dương Thừa Nghiệp không có gì không hài lòng cả, mấu chốt là Chung Minh có đồng ý hay không.

"Thế này đi, anh Chung, tôi dẫn anh đi xem sản phẩm của công ty chúng tôi trước, để anh dễ mường tượng."

Dương Thừa Nghiệp dẫn Chung Minh đi xem thành phẩm của module thông minh đại khái cũng vì muốn chứng tỏ thực lực của Công ty Khoa học Công nghệ Smart Watch.

"Đây chính là module thông minh của chúng tôi, có thể gắn nó trên trần nhà hoặc trên tường, giống thế này này."

Dương Thừa Nghiệp cầm một chiếc hộp nhỏ màu đen trên tay, trông giống như một viên gạch vuông thành sắc cạnh, dày chừng hai ngón tay.

Module thông minh còn có một vài linh kiện khác, sau khi cài đặt, nó sẽ tự động quét cấu trúc và bố cục trong phòng, đồng thời tiến hành phân tích, tạo thành hình ảnh ảo, sau đó sẽ chiếu hình ảnh ảo trong phòng.

Có thể kết nối với các thiết bị như loa, tivi, máy chơi game, bản thân nó cũng là một máy ghi âm và loa phóng thanh, còn có thể giao tiếp lưu loát với người chủ.

"Bởi vì bây giờ còn chưa có thần tượng ảo tương ứng nên chỉ có thể dùng phiên bản phát triển cơ bản nhất để thay thế, dùng tạm để xem như thế nào, sau này có thể cải tiến." Dương Thừa Nghiệp nói.

Bây giờ module thông minh đang chiếu ra hình ảnh của một người máy nữ, đây cũng là tư liệu bình thường được dùng trong giai đoạn phát triển, tuy nhìn hơi xấu, nhưng nó lại rất thông minh.

Dù sao Công ty Khoa học Công nghệ Smart Watch cũng lập nghiệp dựa vào công nghệ AI, vơ đại một sản phẩm không trọng điểm cũng có thể thấy rõ sự lợi hại.

"Cùng chơi game với tôi." Dương Thừa Nghiệp nói với module thông minh.

"Dạ được, ngài muốn chơi game nào? "Cuộc chiến giữa các vị thần" hay là "Thần phá hoại bóng tối"?"

Dương Thừa Nghiệp nói: "Chọn "Thần phá hoại bóng tối", kiểu hai người chơi."

Máy chơi game trong phòng tự động bật lên, mở game tên là "Thần phá hoại bóng tối", sau đó lựa chọn chế độ hai người chơi.

Dương Thừa Nghiệp cầm máy chơi game lên, có thể trực tiếp chơi với trí tuệ nhân tạo.

Trong quá trình hai người cùng chơi với nhau, trí tuệ nhân tạo thoạt trông giống như một người chơi thật sự, đôi lúc vô cùng đáng tin, đôi lúc cũng sẽ mắc lỗi. Đến lúc mắc lỗi còn cảm thấy xấu hổ, biết nói xin lỗi, cơ bản không có hành động đổ lỗi cho người khác.

"Hôm nay chỉ chơi đến đây thôi, quét nhà đi." Dương Thừa Nghiệp thả máy chơi game xuống, rồi nói với module thông minh.

Người máy quét nhà ở bên cạnh tự động khởi động, bắt đầu quét dọn.

Dương Thừa Nghiệp lại thể hiện một vài tính năng khác, ví dụ như mở tivi theo giờ đặt trước, nhắc nhở những sự kiện quan trọng v.v..

Thật ra những module thông minh khác cũng có những tính năng này, dòng module thông minh này khác những dòng khác ở chỗ, hình ảnh ảo 3D do máy tạo ra vẫn luôn ở trong phòng khách, làm ra những động tác giống y như người thật.

Ví dụ như khi chơi game, thần tượng ảo sẽ tìm một chỗ đối diện với tivi rồi ngồi xuống, nếu không có chỗ ngồi thì sẽ đứng đó hoặc ngồi xuống đất.

Người chủ cũng có thể thiết lập một số cài đặt, ví dụ như có thể cài đặt dáng vẻ khi ở trạng thái chờ, hình ảnh ảo có thể trực tiếp biến mất, cũng có thể ngủ gà ngủ gật, hoặc đọc sách trong phòng khách, tất cả những điều này đều có thể điều chỉnh được.

Càng kỳ lạ hơn là nó còn có một điểm đặc biệt mang tên "mô thức hoài niệm".

Trong "mô thức hoài niệm", khi người chủ nói "Bật tivi lên", hình ảnh ảo sẽ thật sự chạy đến gần tivi, ấn nút bật, sau đó tivi được bật lên.

Người chủ nói "Quét nhà", hình ảnh ảo sẽ chạy đến chỗ người máy quét nhà rồi bấm nút mở, sau đó người máy quét nhà mới khởi động.

Tuy muốn bật vẫn phải dùng quyền hạn mới tự động bật được, nhưng có thêm tính năng thể hiện hành động như vậy, giống như thật sự có một người quản gia trong phòng khách, nghe lời bạn để lo toan tất bật.

"Quả thực rất thú vị." Chung Minh khen ngợi.

Nếu là những module thông minh bình thường thì thật sự không cần thần tượng ảo làm người đại diện thương hiệu, bởi vì nó không có ích gì cả.

Nhưng mà dòng module thông minh này tốt ở chỗ nó có hình chiếu 3D, có thể làm cho thần thượng ảo chân chính sống trong phòng khách.

Đối với những người già cô đơn, hoặc những người độc thân sống một mình mà nói, điều này giống như một món quà tuyệt vời.

"Được, bây giờ chúng ta cùng bàn về vấn đề hợp đồng. Mặt khác, sau khi ký kết hợp đồng, phía chúng tôi sẽ chuẩn bị tập hợp các động tác và giọng nói cho Hạ Nại Nhi, phần động tác thì dễ thôi, cái chính là về giọng nói, ghi hình chuyển động, những thứ này còn cần anh phối hợp, giúp đỡ một chút."

...

Dương Thừa Nghiệp gửi một bản hợp đồng điện tử cho Chung Minh.

Chung Minh cũng không thể đọc hết những điều khoản dài như vậy ở chỗ này. Anh cần phải mang về nghiên cứu tỉ mỉ một chút, để tránh bị gài bẫy.

Trên đường đi, Chung Minh còn đang suy nghĩ, năm sau tuyển người nhất định phải tuyển người phụ trách vấn đề pháp lý. Tất cả mọi người trong studio đều không có kiến thức pháp lý hoặc chỉ biết một chút, vậy cũng không ổn lắm.

Đến lúc gặp phải những điều khoản hợp đồng tương đối phức tạp thì chỉ cần đưa cho bên pháp lý liếc mắt nhìn một cái là xong, cũng không cần phải tự mình lo lắng.

Hợp đồng này chỉ là một hợp đồng đại diện thương hiệu bình thường, chẳng qua tiền đại diện trong giai đoạn đầu không nhiều lắm, chỉ có hai triệu tệ. Đợi sau này, mỗi một máy module thông minh được bán ra studio Vi Quang sẽ được chia 30 phần trăm lợi nhuận.

Dựa theo giá cả do bên Công ty Khoa học Công nghệ Smart Watch đưa ra, dòng module thông minh mới này sẽ có giá khoảng một nghìn tệ, giá bán ra có thể là chín trăm chín mươi tám tệ. Sau khi trừ tiền sản xuất phụ tùng gốc (Original Equipment Manufacture), chi phí phát triển v.v.., một máy module thông minh sẽ lời khoảng một trăm năm mươi tệ.

Giá này không phải là thấp, nhưng cũng không tính là cao, bởi vì lợi nhuận phần cứng cũng tầm đó, ví dụ như một chiếc đồng hồ có giá khoảng một nghìn tệ, ít thì kiếm được năm mươi đến tám mươi tệ, nhiều thì kiếm được một trăm đến 150 tệ, dù sao bây giờ thị trường phần cứng thông minh cạnh tranh rất khốc liệt, cũng có không ít nhà máy lựa chọn đi theo hướng tỷ lệ tính giá, tuy lãi ít nhưng sức tiêu thụ lại mạnh, cạnh tranh về giá, thì lợi nhuận thu về cũng không quá nhiều.

Nếu như một chiếc module có thể lãi được một trăm năm mươi tệ, vậy mỗi khi Công ty Khoa học Công nghệ Smart Watch bán ra một chiếc module thông minh thì studio Vi Quang sẽ được chia khoảng bốn mươi tệ, nếu bán được một trăm nghìn chiếc thì sẽ là bốn trăm vạn tệ.

Hiển nhiên, đối với Công ty Giải trí Tương tác Tinh Hoa mà nói, họ không thể chấp nhận được con số này, dù gì giá đại diện thương hiệu của một thần tượng ảo như Tô Bạch đã lên đến chục triệu tệ.

Nếu như lượng tiêu thụ cao hơn nữa thì sao? Điều này không thực tế lắm. Dù sao đây cũng chỉ là module thông minh, không phải đồng hồ.

Đồng hồ có thể được xem là sản phẩm thiết yếu, hơn nữa nhu cầu thay cái mới của mọi người cũng rất lớn. Các nhà máy chuyên sản xuất đồng hồ mỗi lô hàng xuất ra có đến hàng trăm triệu chiếc.

Nhưng module thông minh không phải sản phẩm thiết yếu, thậm chí cũng không nhiều người sử dụng, số lượng bán ra có thể lên đến hàng triệu hay không?

Điều này hơi khó, đến Dương Thừa Nghiệp cũng không có lòng tin.

Nhưng Chung Minh lại rất tin tưởng vào Hạ Nại Nhi, không nói đến việc có thể bán được một triệu máy, chỉ cần bán được năm trăm nghìn máy là studio Vi Quang đã có thể được chia hai chục triệu rồi, đây có thể xem là một khoản thu nhập không nhỏ.

...

Ba ngày sau, hai bên chính thức ký kết hợp đồng.

Dương Thừa Nghiệp gửi cho Chung Minh một tập tin, bên trong có hai phần, lần lượt là "Ghi hình chuyển động*" và "Ghi âm".

(*) Motion capture, hay mocap.

Trong tập tin "ghi hình chuyển động", có rất nhiều hình ảnh, bên trái là biểu cảm của người thật, bên phải là biểu cảm của Hạ Nại Nhi sau khi được xử lý.

Thật ra nguyên lý của việc ghi hình chuyển động và biểu cảm rất đơn giản, chính là đặt máy cảm biến lên trên khuôn mặt và cơ thể của người thật, khi người thật thể hiện biểu cảm và động tác thì tín hiệu được truyền về máy tính, thể hiện trên nhân vật ảo.

Kỹ thuật này đã trở nên vô cùng thông dụng, về cơ bản nó đều được dùng để làm ra những tác phẩm 3A lớn hoặc để thiết kế thần tượng ảo. Studio Vi Quang tạm thời chưa có thiết bị này, chỉ vì không đủ tiền để mua. Đợi sau này bắt tay vào sản xuất những game có quy mô lớn thì nhất định phải có một studio ghi hình chuyển động của riêng mình.

Lần này, Công ty Khoa học Công nghệ Smart Watch muốn sử dụng hình tượng của Hạ Nại Nhi, chắc chắn cũng phải giải quyết toàn bộ vấn đề liên quan đến động tác, biểu cảm và giọng nói.

Chung Minh xem qua phần "ghi hình chuyển động".

Khả năng biểu diễn của những diễn viên này cũng không quá khác nhau, tạm thời Chung Minh vẫn chưa tìm ra được người xuất sắc.

Sau đó chuyển sang nghe phần ghi âm.

Ở mục này có rất nhiều người lồng tiếng thu âm lại những lời thoại của Hạ Nại Nhi, chuyện Chung Minh cần làm là chọn ra một người thích hợp nhất làm giọng nói của Hạ Nại Nhi.

Sau khi lựa chọn được giọng nói và lồng tiếng, Hạ Nại Nhi có thể nói chuyện như những thần tượng ảo khác.

Đồng thời, phần giọng nói này cũng có một số tác dụng khác, ví dụ như làm giọng nói của phần mềm chỉ đường, phần mềm radio, đến lúc mở bản đồ trên đồng hồ: "Hạ Nại Nhi sẽ chỉ đường cho ngài!" cũng rất hay.

Có thể nói rằng giọng nói chính là mạng sống thứ hai của các thần tượng ảo, nếu giọng nói khó nghe hoặc không có gì đặc biệt thì thần tượng ảo đó cũng có thể coi như mất đi một nửa độ hấp dẫn, cho nên nhất định phải cẩn thận trong việc lựa chọn giọng nói.

Nhưng sau khi Chung Minh nghe hết một lượt những bản ghi âm trong tập tin, cũng không tìm được cái nào khiến bản thân hài lòng.

Tất cả đều khá là… tầm thường.

Chung Minh trả lời Dương Thừa Nghiệp: "Tôi sẽ xem lại phần ghi hình chuyển động. Còn về giọng nói đều không ổn lắm, tôi cảm thấy quá bình thường, không có gì đặc biệt cả."

Dương Thừa Nghiệp: "Ơ... đây đều là những diễn viên lồng tiếng xuất sắc ở Hoa Hạ, đều có kinh nghiệm lồng tiếng cho phim điện ảnh và hoạt hình, cũng đã lồng tiếng cho không ít game. Anh nói "không có gì đặc biệt" vậy cụ thể là muốn đặc biệt như thế nào?"

Chung Minh: "Đầu tiên, không giống như việc lồng tiếng cho phim điện ảnh, nó phải mang theo một chút đáng yêu và ngốc nghếch, chính là phải có một chút cảm giác của thế giới amine, đồng thời lại phải mang theo một chút tinh nghịch thậm chí là đùa dai."

"Ơ..." Dương Thừa Nghiệp do dự một chút rồi mới trả lời: "Những diễn viên lồng tiếng này đều đang cố gắng thể hiện những nội dung mà anh đang nói."

Chung Minh lắc đầu: "Không được, ít nhất là tôi không nghe ra được."

Dương Thừa Nghiệp: "Được rồi, vậy để tôi tìm thêm xem, nếu như anh có ứng cử viên thích hợp thì cũng có thể giới thiệu. Dù sao anh cũng là người thiết kế ra thần tượng ảo này nên anh có tiếng nói quyết định tuyệt đối."

Hiển nhiên Dương Thừa Nghiệp hiểu rất rõ chuyện phải cẩn thận trong việc lựa chọn giọng nói.

Nếu Chung Minh không hài lòng thì phải tiếp tục tìm vậy.

...

Buổi tối.

Tan làm.

Đám người Khương Uyên Na và Châu Sâm ở lại tăng ca thêm một chút đã bị Chung Minh giục về nhà.

Chỉ cần hoàn thành công việc đúng hạn là được, không cần phải vội.

Sau khi ăn bữa tối, Chung Minh đột nhiên nghĩ đến một chuyện.

Anh vẫn chưa sử dụng xúc xắc vui vẻ giúp người!

Sau khi vui vẻ giúp đỡ người khác thì có thể sử dụng món đồ chơi này, bản thân anh đã giúp đỡ studio Thời đại mộng ảo một chuyện lớn như vậy, chắc cũng được xem là vui vẻ giúp người nhỉ?

Tuy sau đó anh còn yêu cầu một khoản thù lao không nhỏ...

Chung Minh thử lấy con xúc xắc vui vẻ giúp người từ trong đồng hồ ra, ấy vậy mà lần này lại thành công.

"A, ta không quan tâm những thứ khác, ta chỉ muốn tăng vận đào hoa lên gấp mười lần, hệ thống mi có thể thỏa mãn ta một lần không?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.