Chung Minh đưa bản demo của "Thái Ngô hội quyển" cho người phụ trách liên lạc của một vài nhà phân phối chính, đồng thời đưa ra yêu cầu thay đổi tỷ lệ chia lợi nhuận.
Người trả lời đầu tiên là người phụ trách của chợ game Đằng Phi, quản lý Phương bên mảng marketing.
"Anh Chung, là thế này, game mới của bên anh, tôi đã đưa cho phó tổng giám đốc bên chúng tôi xem qua, có điều việc phân chia lợi nhuận mới… Sợ rằng hơi có vấn đề."
"Là như thế này, anh Chung, không phải tôi không tín nhiệm anh, cái chính là phó tổng giám đốc của chúng tôi đã chơi thử một chút, cảm giác quả thực quá mạo hiểm, hơn nữa cũng chưa thấy ưu điểm nào vượt trội. Về hình ảnh, trong nền tảng của chúng tôi hiện nay có nhiều game tương tự, thậm chí vì nó là game 2D nên chúng tôi còn đang muốn khấu bớt hoa hồng. Lại còn là game một người chơi, không kết nối mạng, cũng không có hình thức thu lợi phụ trợ; điểm mới lạ duy nhất chắc chỉ có cách chơi, khổ nỗi… hệ thống này không khỏi quá mức phức tạp, người chơi phải mất rất nhiều công học tập."
"Vì thế, theo ý phó tổng giám đốc của chúng tôi, trước tiên không thay đổi tỷ lệ chia lợi nhuận, cứ dựa theo hợp đồng như trước kia mà làm, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức đưa game của anh lên các vị trí đề xuất, anh thấy thế nào?"
Quản lý Phương nói chuyện tương đối uyển chuyển.
Chung Minh trả lời: "Lượng tiêu thụ của game này sẽ không thấp."
Quản lý Phương: "Đúng vậy, Giám đốc Chung, cá nhân tôi vô cùng tin tưởng vào năng lực của công ty anh, nhưng, nền tảng của chúng tôi vẫn cần xem xét đến rất nhiều yếu tố, 20 phần trăm trên tổng thu nhập cũng không phải một con số nhỏ. Mấy game trước đó của bên anh đã thu hút hàng chục triệu người chơi, nếu game mới này còn thu hút được lượt người chơi cao hơn, thì đương nhiên là tốt. Nhưng với tình hình trước mắt muốn đạt đến con số đó nhất định sẽ rất khó khăn, vậy nên không phải tôi đang mặc cả với anh, mà quả thực phó tổng giám đốc của chúng tôi không chịu thông qua."
"Vậy để sau hẵng nói."
Chung Minh không tiếp tục trả lời anh ta nữa.
Không lâu sau đó, một nhà phân phối khác cũng trả lời.
"Giám đốc Chung, tôi đã xem qua game mới của bên anh, chất lượng hơi khó để ký kết hợp đồng chia lợi nhuận mới. Quy định phân chia lợi nhuận của công ty chúng tôi rất nghiêm ngặt, nội bộ có một cơ chế đánh giá, game này của anh cao nhất được C+, không được cả B, vậy nên thật sự rất khó, nếu anh không hài lòng, hay là sửa lại game một chút? Nếu đến lúc đó điểm đánh giá nội bộ cao hơn một ít, việc chia lại lợi nhuận có thể bàn bạc thêm."
...
Liên tiếp vài nhà phân phối sau cũng đều từ chối yêu cầu của Chung Minh.
Đương nhiên họ từ chối vô cùng uyển chuyển. Trên cơ bản không có nhà phân phối nào như Lý Mãnh bên Chúng Du lúc trước, dám thẳng thừng lên mặt với Chung Minh nữa. Dù sao studio Vi Quang đã có tiếng ở bên ngoài, không cần biết có hợp tác hay không, chút lễ nghĩa cơ bản vẫn cần thể hiện.
Những lý do các nhà phân phối đưa ra cũng nhiều, có công ty nói lãnh đạo không đồng ý; công ty khác thì nói đánh giá nội bộ quá thấp, dựa theo nguyên tắc của công ty không thể chia lợi nhuận cao hơn; có nơi còn nói thẳng chế độ liên quan của công ty đang được điều chỉnh, muốn sửa lại hợp đồng có thể phải đến tháng sau nữa mới được.
Đối với những cái cớ này, Chung Minh chỉ cười cho qua.
Hiển nhiên những nhà phân phối này cực kì không coi trọng "Thái Ngô hội quyển", nên mới mượn cớ từ chối.
Nếu thật sự cảm thấy "Thái Ngô hội quyển" sẽ là một game đột phá, đừng nói là hệ thống công ty đang điều chỉnh, cho dù lãnh đạo đang nằm viện cũng sẽ vui mừng khôn xiết, không thể chậm trễ việc hợp tác làm ăn được.
Nếu những nền tảng game này xác định từ chối, Chung Minh cũng không tranh cãi, chỉ có thể tạm gác lại chuyện sửa đổi lợi nhuận này trước đã.
Đi tranh cãi với bọn họ cũng chẳng ích gì, bởi game vẫn chưa ra mắt, giờ Chung Minh có nói rát cả họng, những người này cũng không thay đổi quan điểm.
"Thái Ngô hội quyển" trong kiếp trước cũng từng đối mặt với hoàn cảnh khó khăn như vậy, người thiết kế chính đã từng bàn chuyện bán đứt cho nhà phát hành game trong nước chỉ với giá hai triệu tệ. Kết quả báo giá xong, không có nhà phát hành nào trong nước chấp nhận!
Nhìn từ kết quả mà nói, nếu thật sự khi đó có một nhà phát hành chịu bỏ ra hai triệu tệ mua đứt "Thái Ngô hội quyển", thì đúng là nằm mơ cũng cười mà tỉnh, bởi vì lượng tiêu thụ "Thái Ngô hội quyển" trên steam* về sau đã tăng lên mức hàng triệu bản, thu nhập ròng cũng đã đạt sáu mươi tám triệu tệ rồi.
Vậy mà ban đầu chẳng có nhà phát hành nào chấp nhận cái giá hai triệu!
(*): Tên một nền tảng game có thật.
Cũng không biết khi nhắc đến chuyện này các nhà phát hành đó có hối hận đến phát điên không.
Đương nhiên, nói mấy nhà phát hành này cực kì thiển cận? Một chút cũng không dám mạo hiểm? Đến hai triệu để mua một giấc mơ cũng không dám?
Không thể nói như vậy được.
Nhà phát hành, xét cho cùng vẫn là vì "làm ăn", làm chuyện gì cũng phải cân nhắc kĩ lưỡng, còn phải tính đến những thiệt hại. Trên thực tế, trong mắt rất nhiều nhà phát hành, có bỏ ra hai triệu mua "Thái Ngô hội quyển" cũng không kiếm ra tiền, thậm chí còn bị tổn thất.
Sau khi bỏ ra hai triệu mua game, phải cân nhắc đến việc quảng bá ra thị trường, phê duyệt, bảo trì vân vân, tổng đầu tư có thể đạt đến ba triệu.
Lại cân nhắc đến ảnh hưởng của việc giảm giá game, giá gốc là bảy mươi tệ, có thể ra giá bình quân là năm mươi tệ cũng được lắm rồi, thậm chí giảm nhiều hơn. Dù sao rất nhiều nền tảng game khi giảm giá đều bán bằng nửa giá gốc. Tính đến vấn đề nộp thuế, có khả năng thu nhập còn giảm thấp hơn nữa.
Tính như thế, đầu tư ba triệu, ít nhất lượng tiêu thụ phải tầm một trăm nghìn bản mới thu hồi được vốn, cũng coi như là làm không công mà thôi.
Tiêu thụ một trăm nghìn bản, khó sao? Đối với các công ty game lớn mà nói đương nhiên không khó, nhưng với một studio nhỏ phát triển game độc lập mà nói, muốn có một trăm nghìn lượt tiêu thụ rất khó.
Bởi có rất nhiều game độc lập, mặc dù liên tục được đánh giá tốt, lượng tiêu thụ miễn cưỡng mới vượt được ngưỡng một trăm nghìn mà thôi.
Huống chi, trong mắt nhà phát hành, "Thái Ngô hội quyển" có nhiều vấn đề, đối với người mới không dễ, sợ rằng lượng tiêu thụ bị giảm, hơn nữa đấy là bán với giá bảy mươi tệ, các nhà phát hành cho rằng chất lượng của "Thái Ngô hội quyển" căn bản không đến bảy mươi tệ.
Tính đi tính lại, bỏ ra hai triệu để mua game này, quả thực rủi ro trùng trùng.
Đương nhiên, Chung Minh biết tiềm lực của "Thái Ngô hội quyển", nên ngay cả khi có nhà phát hành bằng lòng bỏ ra hai triệu mua đứt game này, Chung Minh cũng tuyệt đối không bán.
Nói đùa à, hai triệu chỉ bằng thu nhập ròng trong hai tuần của những game trước đó mà studio Vi Quang phát hành mà thôi.
Vậy nên, Chung Minh đưa ra nhiều yêu cầu hơn, chủ yếu là muốn phân chia lại lợi nhuận, và mở rộng quảng cáo.
Anh vốn cảm thấy, studio Vi Quang đã có ba game thành công, các nhà phân phối ít nhiều sẽ chừa lại mặt mũi cho họ, kết quả đến cả chia 5:5 bọn họ cũng không đồng ý.
Chung Minh đến bên cạnh Phó Hưng An: "Trước tiên nói với tổ mỹ thuật, tạm thời không cần chuẩn bị tài liệu cho các chợ game, giới thiệu vắn tắt game các thứ, cũng không cần nữa."
"Hả? Được. Phải kéo dài thời hạn ra mắt sao?" Phó Hưng An không hiểu.
Chung Minh lắc đầu: "Không phải kéo dài thời hạn, chỉ là chúng ta không hợp tác với các nhà phân phối nữa, game này chúng ta tự phát hành. Chút nữa tôi quay lại tìm người hỗ trợ đi phê duyệt, đăng ký kinh doanh, những tài liệu cần phê duyệt, cứ chuẩn bị như bình thường."
Phó Hưng An ngẩn ra: "Chúng ta… tự phát hành?"
Chung Minh gật đầu: "Đúng vậy."
"À, được…" Phó Hưng An tiếp tục làm việc của mình.
Phó Hưng An làm công việc của một nhân viên phát triển ý tưởng game, tài liệu game cũng do anh ta chuẩn bị, ví dụ như game muốn ESRO xét duyệt thì phải chuẩn bị tài liệu game theo một kiểu nhất định, hoặc lúc hợp tác với nhà phân phối, phải dựa theo yêu cầu của họ để chuẩn bị hình ảnh game, giới thiệu vân vân. Vốn những chuyện này là Chung Minh làm, hiện giờ toàn bộ đều giao cho Phó Hưng An tiếp quản.
Kết quả nghe đến Chung Minh muốn tự mình phát hành game, Phó Hưng An liền kinh ngạc.
Chưa từng nghe thấy chuyện này!
Thực ra tự mình phát hành game, căn bản không có gì khó, đơn giản là tạo một trang chủ, đăng game mới lên trên đó, người chơi trả tiền mua, rồi kích hoạt game bắt đầu chơi, sau đó công ty game kiếm tiền vào tay.
Điểm mấu chốt là… người chơi ở đâu ra?
Trên thực tế, nhiều chợ game phát triển mạnh mẽ không phải do họ có thể làm nền tảng game, cũng không phải do nguyên nhân kĩ thuật, mà vì bởi họ có người chơi trong tay.
Đăng một game lên, một giờ sau đã có tới mấy nghìn người chơi, sau đó sẽ sinh ra tiền lời. Nói cách khác, mấy nhà phân phối có người chơi, chẳng khác nào có con gà đẻ trứng vàng.
Tự làm game, tự tạo trang chủ, người chơi làm sao biết đến game này?
Cho dù là công ty lớn như Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực, trong tay sở hữu sẵn một lượng người dùng, cũng vẫn phải đi hợp tác với nhà phân phối khác, chính vì để thu hút càng nhiều người càng tốt, không thể vứt bỏ nhà phân phối mà ăn mảnh được.
Kết quả, studio Vi Quang chưa đâu vào đâu, lại muốn tự mình phát hành game?
Phó Hưng An hơi khó hiểu về bước đi thiên tài này, có điều chuẩn bị tài liệu ít đi dù sao cũng là chuyện tốt…
Còn việc quảng bá game như thế nào, vậy phải xem bản lĩnh của Chung Minh.
...
Tiến độ phát triển game rất thuận lợi, có điều gần đến ngày ra mắt, nhiều người trong studio không khỏi có chút lo lắng.
Chung Minh không hề giấu giếm chuyện tự phát hành, nên rất nhanh sau đó mọi người đều biết "Thái Ngô hội quyển" không tìm đến các nhà phân phối khác, mà sẽ do chính studio Vi Quang phát hành!
Ngay lập tức rất nhiều người cảm nhận một sự hoang mang không hề nhẹ…
Có điều thấy Chung Minh bình tĩnh như không, mọi người cũng không quá hoảng sợ.
Hơn nữa, không chỉ Phó Hưng An mà rất nhiều người đều biết, không phải "Thái Ngô hội quyển" quá tệ không thể kiếm được nhà phân phối, hoàn toàn có thể tìm được, chỉ là Chung Minh có dã tâm lớn hơn mà thôi.
Nhìn chung cho dù đến lúc đó chính mình không quảng bá nổi, game này cũng sẽ không bị gì, cùng lắm là lại tìm một nhà phân phối để ký hợp đồng mà thôi.
Về phần Chung Minh, anh gần như đã hoàn thành "Thái Ngô hội quyển", hơn nữa còn đang viết tài liệu gì đó, cụ thể là gì, không ai biết.
...
Tan làm về đến nhà, Chung Minh ăn qua loa bữa tối, mở đồng hồ ra xem một chút, Triệu Thiểm Thiểm đang online.
"Game tôi gửi cô chơi đến đâu rồi? Qua mấy ải mộ kiếm rồi?" Chung Minh hỏi.
Triệu Thiểm Thiểm trả lời rất nhanh: "Tôi đang muốn kêu than đây, game này là cái quái gì vậy, khó muốn chết! Rõ nhiều thông tin, tôi chơi đến nhức cả đầu, bây giờ đến cả mộ kiếm đầu tiên tôi cũng không đánh thắng… Anh bày cho tôi chiến lược qua ải này đi!"
Chung Minh: "Chiến lược gì mà chiến lược, cô tự mình tìm hiểu đi, có gì không hiểu thì hỏi tôi. Lúc nào cũng muốn ăn sẵn, không động não làm sao mà nổi tiếng được?"
Triệu Thiểm Thiểm gửi lại icon che mặt khóc (facepalm): "Tôi cảm thấy tôi không nổi tiếng được rồi, với chỉ số IQ này của tôi, đến game còn chơi không hiểu… Có điều thực sự phải nói là game này quá khó…"
"Cô nói mình rất thông minh cơ mà, đến lúc chứng minh rồi đó, đợi đến khi cô hiểu ra và vượt ba ải mộ kiếm, tôi sẽ thưởng cho cô một món quà." Chung Minh nói.
Triệu Thiểm Thiểm: "Thật không? Được, tôi sẽ tiếp tục chơi… Có điều, phải nói rằng game này hay nhất chính là cái trò bắt dế…"
Tắt khung chat, Chung Minh lần lượt liên hệ với mấy người khác, hỏi tình hình của chơi game của họ.
Trước kia, ở chỗ Thang Doanh, Chung Minh tìm thấy một vài streamer tương đối nổi tiếng, cùng với vài người chuyên UP video, anh đã gửi server test của "Thái Ngô hội quyển" cho họ.
Không đưa tiền, cũng không nhờ cậy bọn họ quảng cáo, giới thiệu, chỉ là để bọn họ chơi trước xem thế nào.
Nhất định sẽ có vài người không chơi, nhưng khẳng định phần lớn sẽ chơi.
Phàm là streamer và người hay UP video, đều sẽ vắt óc tìm tài liệu khắp nơi, có những lúc vô tình vớ được game hay lại tạo hiệu quả chương trình tốt, bọn họ sẽ tự động đi quảng cáo.
Những người này ai cũng đều có vài thắc mắc, Chung Minh giải đáp cho từng người một.
Mặc dù Chung Minh đã thực hiện một vài thay đổi nhất định, độ khó của game cũng đã giảm đi không ít, nhưng dù sao nội dung của game này quá nhiều, không giống với những game đã có trên thị trường, những thứ này họ đều phải học hỏi, vậy nên khó tránh khỏi rơi vào trạng thái bí khi chơi.
Có điều vấn đề thắc mắc của họ khá dễ giải đáp, Chung Minh tùy tiện nhắc mấy câu, bọn họ nghe xong đều qua ải.
Trong này có nhiều người cực kì hứng thú với "Thái Ngô hội quyển", không ngừng đưa ra các câu hỏi, hiển nhiên là hỏi đến quên cả thời gian.
Còn có một streamer, nửa đêm ba giờ còn gửi tin nhắn hỏi Chung Minh, chắc là cày game đến tận lúc đó…
Cũng chính vì Chung Minh biết anh có thể lôi kéo được những streamer quảng cáo cho mình, nên mới dám nói sẽ "tự mình quảng bá".
Chung Minh biết "Thái Ngô hội quyển" sẽ là một game đột phá, nếu như lượng tiêu thụ thật sự lên đến hàng triệu như tính toán, vậy nếu chia cho các nhà phân phối sẽ mất đến ba, bốn chục triệu.
Lúc đầu, Chung Minh cảm thấy muốn được chia cao hơn một chút, như vậy mới không quá thiệt thòi, nhưng không ngờ mấy nhà phân phối đó lại không đồng ý.
Đã như thế thì mình tự làm, mặc dù ít người chơi nhưng số tiền kiếm được chưa chắc đã ít, ngược lại còn nhiều hơn.
Dù sao không phải chia cho các nhà phân phối, số tiền thu được từ lượng tiêu thụ đều rơi vào túi mình.
Tại sao chỉ có "Thái Ngô hội quyển" có đãi ngộ cao như vậy?
Bởi vì game này không giống với ba game trước đó, hiệu quả về lâu dài rất khả quan!
Hiệu quả của "Sổ tay sinh tồn của dân công sở" lúc mới ra quả thực rất tốt, nhưng không thể không thừa nhận, thú vui của game này giảm trầm trọng sau hai tuần, có thể tạo thành xu hướng trong thời gian ngắn, nhưng độ hot của nó không tránh khỏi bị giảm rất nhanh.
"Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" và "Sương khói thủy mặc" cũng không khác mấy, chỉ bùng nổ thần kỳ trong khoảng một tuần.
Vì thế, chia lợi nhuận của mấy game này với nhà phân phối, Chung Minh cũng coi như chấp nhận được, nhưng nếu thật sự phải chia cho nhà phân phối ba, bốn chục triệu từ "Thái Ngô hội quyển", Chung Minh sẽ nôn ra máu mất.
Cho nên game này tốt nhất là tự mình làm.
Còn nếu không làm được, thì chỉ có thể chờ xem mấy chương trình của các streamer và những người chuyên UP video tạo được hiệu quả như thế nào thôi.