Còn mười mấy phút nữa là buổi hòa nhạc chính thức bắt đầu, hai người tùy ý mua hai cốc đồ uống trong trung tâm thương mại, sau đó bắt đầu đi vào bên trong.
Khương Uyển Na đã mua vé sẵn trên mạng, lúc vào thì trực tiếp quét đồng hồ ở cửa một lát là được, cực kì thuận tiện.
Chung Minh vừa đi, vừa quan sát toàn bộ kết cấu của nhà hát thực tế ảo, phát hiện cấu trúc tổng thể khá giống với rạp chiếu phim, cũng chia thành từng khán phòng nhỏ. Chỗ ngồi trong mỗi khán phòng cũng không được coi là nhiều, phòng to một chút có sức chứa mấy trăm người, phòng nhỏ một chút thì chỉ có mười mấy chỗ ngồi.
Khương Uyển Na đặt chỗ tại một khán phòng tầm trung, đại khái có thể chứa được hai, ba trăm người.
Không phải cứ khán phòng càng to thì càng tốt, mỗi loại đều có ưu điểm riêng. Phòng to một chút thì đông người xem, hình chiếu 3d cũng lớn hơn, sống động hơn. Phòng nhỏ một chút thì lại có thể đến gần sân khấu hơn một chút. Khán giả đều căn cứ theo sở thích của mình để mua vé. Idol ảo biểu diễn ở các khán phòng khác nhau, có lẽ về mặt cảm quan cũng sẽ có một chút xíu khác biệt, giống như việc một số bộ phim điện ảnh nhất định phải đi xem IMAX vậy.
Bước vào khán phòng số 09, Chung Minh phát hiện bố cục chỗ ngồi ở đây không hề chia thành từng hàng từng hàng như trong rạp chiếu phim, mà được xếp xung quanh một sân khấu hình tròn. Từ sân khấu nhìn lên thấy treo một màn hình lớn, chắc là để phát trực tiếp những gì xảy ra trên sân khấu, hoặc là để ghi một vài dòng chữ, chiếu ảnh nền… Sân khấu hình tròn trông có vẻ như chuyển động được. Nhìn kĩ mới phát hiện trên sân khấu lắp đặt rất nhiều đạo cụ trình diễn chưa mở màn, nên đèn trong phòng vẫn sáng. Chung Minh đặt đồ uống sang một bên, tiện thể mở đồng hồ ra tra thử, phát hiện sân khấu này quả có chút đặc biệt.
Tất cả các idol ảo đều biểu diễn bằng phương pháp hình chiếu 3D, nhưng không có nghĩa là sân khấu sẽ trống trơn. Bên dưới sân khấu có máy móc dùng để dàn dựng tiết mục, những người tổ chức sắp xếp trước một số đạo cụ dưới sân khấu, đến lúc cần thiết đạo cụ sẽ được khởi động phục vụ việc biểu diễn. Ví dụ như khi trình diễn nhạc, sẽ có một số nhạc cụ chân thật xuất hiện trên sân khấu, họ cho trình diễn thật từ những nhạc cụ này, chứ không trực tiếp phát sóng âm thanh đã được ghi âm.
Đương nhiên, idol ảo không biết dùng nhạc cụ, bên trong nhạc cụ có code lập trình đã được mã hóa sẵn để có thể phát tự động, nhưng cho dù nói thế nào, khán giả vẫn thích nghe âm nhạc trực tiếp trình diễn tại sân khấu hơn, chứ không phải bản ghi đã được thu sẵn từ trước.
Tuy về mặt bản chất không có khác biệt, nhưng về mặt cảm xúc khán giả vẫn có khuynh hướng nghiêng về kiểu đằng trước hơn.
Các khán giả khác lần lượt bước vào, rất nhanh, đèn đã chuyển tối.
"Tách!"
Đèn trên sân khấu đột nhiên sáng lên, tiếng nhạc dạo đầu vang lên, trên sân khấu dần dần xuất hiện mấy bóng người mờ ảo.
Những cái bóng này vừa xuất hiện, đã có không ít khán giả bắt đầu vỗ tay hoan hô!
"A!! Tô Bạch xuất hiện rồi!! Tô Bạch em yêu anh!"
"Alice! Alice hôm nay mặc quân phục kìa!"
"Dina! Woa, hôm nay trông Dina cũng ngầu quá đi thôi!"
Khác với tưởng tượng của Chung Minh, buổi hòa nhạc hoàn toàn mang không khí của một liveshow, tất cả các fan nhiệt tình gào thét đến khản giọng, vô cùng náo nhiệt.
Chung Minh nhìn lên sân khấu, tiết mục mở màn tổng cộng có sáu idol ảo xuất hiện, hai nam và bốn nữ, những người này hẳn đều thuộc cùng một công ty, là Công ty Giải trí Tương tác Tinh Hoa, cũng hơi giống với... các nghệ sĩ ký hợp đồng cùng một công ty quản lý.
Trong thế giới này người theo đuổi idol ảo không chỉ có những otaku nam*, nữ giới cũng là một thế lực quan trọng không thể coi thường. Xét từ số lượng người xem tại đây, phái nam đại khái chỉ chiếm khoảng 40%, phái nữ mới là lực lượng chủ đạo. Vì thế trên sân khấu vẫn phải có một hai idol ảo nam có thể làm chủ được sân khấu, bằng không các khán giả nữ chắc chắn sẽ không mua vé đâu.
(*) Có nhiều nghĩa, ở đây ý chỉ những người quá say mê thế giới giả tưởng (game, manga, anime…), thường không thích ra ngoài mà ở một mình trong phòng.
Đương nhiên, cũng có những người giống như Chung Minh và Khương Uyển Na, không hâm mộ minh tinh, chỉ là khán giả tới vì muốn nghe nhạc, có điều trong khán phòng họ chỉ là thiểu số.
Sáu idol ảo này lần lượt hướng mặt về phía các khu vực khán giả khác nhau, chia ra mỗi người một chỗ trên sân khấu hình vòng tròn.
Điều này đã được ghi chú rõ từ trước lúc mua vé rồi, khán phòng hình vòng tròn được chia thành rất nhiều khu vực khác nhau, fan hâm mộ của Tô Bạch mua vé ở khu vực tương ứng, là có thể được nhìn trực diện Tô Bạch nhiều hơn rồi.
Vì thế vé ở những khu vực tương ứng của một số idol ảo cực kì hút fan thường bán hết rất nhanh, giống như chỗ ngồi đẹp trong rạp chiếu phim luôn cháy vé.
Đương nhiên, những khu vực tương ứng của idol ảo cũng không hẳn là cố định không đổi, sân khấu sẽ chuyển động, khu vực của idol ảo cũng sẽ không ngừng thay đổi, làm vậy là để có thêm nhiều khán giả cảm thấy mình được quan tâm. Không thể nào đi nghe hòa nhạc idol ảo mà đến hết buổi diễn chỉ có thể nhìn thấy hai cái mông của thần tượng được, thế thì không hợp lý.
Những idol ảo này đều là những idol cực kì hút fan, hơn nữa độ chênh lệch giữa tính cách và thiết kế tạo hình cũng rất lớn. Ngẫm lại thì chuyện này cũng bình thường thôi, mỗi idol ảo có thể thắng lợi trong thời buổi cạnh tranh khốc liệt này chắc chắn đều có chỗ độc đáo về mặt thiết kế tạo hình.
Ví dụ như Tô Bạch mà khán giả đang điên cuồng gào tên là một idol ảo nam, rất nhiều cô gái đều hét to, gọi cậu ta là "Chồng ơi". Cậu ta có tạo hình của một chàng trai ấm áp, kiểu người chu đáo ân cần hỏi han, hơn nữa còn là sinh viên xuất sắc, chưa bao giờ biết nổi giận, cho nên hấp dẫn rất nhiều fan là các chị, các mẹ. Là một idol ảo theo hình tượng phương Đông vô cùng thành công, Tô Bạch là con át chủ bài của Công ty Giải trí Tương tác Tinh Hoa, mang lại hàng trăm triệu lợi nhuận phái sinh cho công ty.
Trong số các idol ảo nữ cũng có người rất hút fan, ví dụ như Dina, chính là một cô gái theo hình tượng phương Tây, cô mang dáng vẻ như một nữ hoàng, từng có tiết mục "xúc phạm" fan trong một buổi hòa nhạc, kết quả doanh thu phòng bán vé của buổi hòa nhạc đó đã phá kỷ lục, có thể thấy các otaku nam không phải là không tiêu tiền, chẳng qua chưa bị kích thích thôi.
Mở màn là sân khấu chung của sáu idol ảo, hơi giống với tiết mục mở màn trong một buổi dạ tiệc. Hai người Tô Bạch và Dina phụ trách phần hát, những người khác hoặc nhảy phụ họa, hoặc trình diễn nhạc cụ.
Sau tiết mục mở màn, các loại nhạc cụ được nâng lên trực tiếp từ dưới sân khấu, bao gồm bàn phím gấp quen thuộc, cùng một số nhạc cụ khá truyền thống. Idol ảo sẽ biểu diễn như đang tấu khúc trên các loại nhạc cụ ở đây. Trên thực tế các nhạc cụ đều đã được lập trình sẵn để tự chơi nhạc rồi.
Màn hình lớn trên sân khấu thì phát sóng hình ảnh sau khi cắt nối, biên tập, giống như trong một liveshow vậy, những thứ này đều đã được cắt nối biên tập xong từ trước, tất cả các nội dung được phát sóng trên màn hình lớn đều giống nhau.
Rất nhanh, một ca khúc đã kết thúc, từng người trong số các idol ảo nói lời cảm ơn trong tiếng vỗ tay hoan hô của khán giả, có người cúi đầu có người hôn gió, sau đó từ từ biến mất.
Cùng lúc đó, ngọn đèn chiếu vào chính giữa sân khấu, một người dẫn chương trình mặc lễ phục đứng trên bục dàn dựng từ từ được nâng lên.
"Xin chào mọi người, chào mừng mọi người đến với buổi hòa nhạc của idol ảo thuộc Công ty Giải trí Tương tác Tinh Hoa! Buổi hòa nhạc lần này có chủ đề là "Bùng cháy"! Không biết quý vị có cảm nhận được không khí bùng cháy này qua màn ca vũ vừa rồi không nhỉ?..."
Tuy nói đây là sân khấu của idol ảo, nhưng người dẫn chương trình vẫn là nhân vật không thể thiếu được.
Bởi vì giữa buổi hòa nhạc có một số tiết mục, ví dụ như rút thưởng tại hiện trường, phần thưởng có thể là một gói quà lớn gồm các bài hát của thần tượng, quà lưu niệm cũng có thể là vé vào cửa của một buổi hòa nhạc khác v.v..; Trong các màn trình diễn giả lập trên sân khấu, sự xuất hiện của người dẫn chương trình giúp kết nối buổi biểu diễn và khuấy động không khí tại hiện trường hơn, anh ta cũng có thể tùy cơ ứng biến khi cần tiến hành một số điều chỉnh.
Người dẫn chương trình chính là một nhân viên nội bộ của nhà hát này, cũng giống như nhân viên làm việc ở công viên Disney Land, hằng ngày đều phải tiếp đãi rất nhiều khán giả, lời thoại mà mỗi ngày phải nói khá giống nhau, có khi cùng một câu mà phải nói đến mấy chục lần, mấy trăm lần, có điều cũng may nhiệm vụ của họ thực ra cũng không nhiều, chỉ là xuất hiện một chút lúc mở màn, xuất hiện một chút vào khúc giữa của buổi biểu diễn, lại xuất hiện một chút nữa khi hạ màn, thời gian mỗi lần đứng trên sân khấu cũng chỉ vài phút vậy thôi.
Đương nhiên, đối với một số buổi diễn gần cuối ngày thì căn bản không có người dẫn chương trình, giống như xem phim điện ảnh trong rạp, vừa vào thì xem luôn, xem xong thì đi luôn, luôn có cảm giác hơi thiệt thòi do thiếu mất tiết mục rút thưởng.
Người dẫn chương trình yêu cầu hai tràng vỗ tay từ khán giả, rồi trở lại chính giữa sân khấu, anh ta từ từ được hạ xuống trên bục dàn dựng, rời khỏi sân khấu.
Tiếp theo chính là màn trình diễn chính thức của buổi hòa nhạc rồi.
Sáu idol ảo sẽ lần lượt lên sân khấu, mỗi người sẽ có tiết mục riêng của mình.