[Nước trái cây]: Kỳ lạ thật, trước đây @ bọn họ đều sẽ trả lời là vào game được hay không được, tối nay đã xảy ra chuyện gì vậy? Lão đại ra ngoài nên không trả lời tin nhắn thì cũng có thể hiểu được đi, sao Dao muội cũng không trả lời?
[Hầu Tử mời cao thủ] thấy hai người im ỉm, bắt đầu suy đoán: Lão đại, Dao muội, không lẽ hai người đang lén lúc hẹn nhau gặp mặt ngầm đó chứ?
[Nước trái cây]: Có thể lắm, cậu nói xem tối nay hai người họ yên ắng như vậy, có phải hẹn gặp nhau làm chuyện gì rồi không? Oa, lão đại của chúng ta đã giữ thân như ngọc bao nhiêu lâu nay, sao lại có thể dễ dàng đánh mất như vậy?
[Hầu Tử mời cao thủ]: Biến qua một bên, đừng có lấy Dao muội của tôi ra đùa giỡn kiểu đó.
[Nước trái cây]: Làm thấy ghê...
...
Hai người nói qua nói lại một hồi đã đến gần một giờ sáng, xem ra lão đại và Dao muội sẽ không xuất hiện rồi, vì vậy, cao thủ và nước trái cây đành lẳng lặng đi ngủ.
- - -
Chín giờ sáng hôm sau, Lâm Gia Ca và Thời Dao ngủ không yên cả đêm cũng đã thức dậy.
Lâm Gia Ca đọc nhanh qua tất cả các tin nhắn một lượt, lại không có cảm xúc gì ném điện thoại lên giường, vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt, lúc lau mặt tay anh vô tình chạm vào môi, cả người anh run một cái, sau đó, từ từ nổi lên một áng mây hồng...
Thời Dao đọc qua một loạt các tin nhắn xong, thầm nhổ nước bọt Cao thủ và Nước trái cây, đúng là đùa dai, nhưng cô đang bận vì trễ giờ ăn sáng rồi, cho nên bỏ điện thoại qua một bên, chạy vào nhà vệ sinh.
Cô đánh răng một hồi, đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, động tác bỗng nhiên ngừng lại, sau đó mặt liền chuyện sang màu đỏ, chuyện này... đã qua cả đêm rồi... sao cô cứ nhớ mãi không quên a?
- - -
Cả ngày Thời Dao cứ mông lung như người mộng du, ăn bánh kem cũng thấy không ngon miệng.
Đến tận đêm khuya, [Hầu Tử mời cao thủ] và [Nước trái cây] lại @ cô vào chơi game, cô mới cố gắng buộc mình phải tỉnh táo lại.