Thời Gian Bên Em Đều Tuyệt Vời

Chương 92: Mặc đồ Của tôi trước đi



Nhà vệ sinh có tiếng nước chảy, Lâm Gia Ca đã lấy một chiếc váy liền thân của Lâm Gia Nghi quay trở lại phòng ngủ.

Anh vừa để chiếc váy đó lên giường, điện thoại di động Thời Dao đặt ở đầu tủ đã vang lên.

Lâm Gia Ca liếc nhìn màn hình điện thoại một cái, là Hàn Cảnh gọi tới.

Lại gọi hỏi cô khi nào về tới trường?

Thật kiên trì ha!

Lâm Gia Ca tắt âm điện thoại di động của Thời Dao, lại đi vòng vòng quanh phòng ngủ.

Anh đi được hai vòng, tầm mắt liền nhìn đến cánh cửa phòng ngủ của mình.

Đặc sản kia không phải để đến ngày mai sẽ hư sao?

Vậy cứ giữ cô lại một đêm là được rồi...

Lâm Gia Ca nghĩ, liền đi đến trước cửa phòng ngủ, cầm chìa khóa, vặn mấy vòng, sau đó rút chìa khóa ra, thử mở cửa, thấy cửa đã bị khóa trái, nhất định phải vặn tay nắm cửa từ bên ngoài mới có thể mở được, lúc này anh mới đi đến ban công, mở cửa sổ, không chút lưu tính ném chìa khóa xuống khóm hoa đang nở rộ trong vườn.

- - -

Thời Dao tắm xong, tìm máy sấy tóc một hồi cũng không thấy, chỉ còn có thể đi ra ngoài.

Lâm Gia Ca mặt lạnh ngồi trên ghế salon, đang cầm điện thoại đang sạc pin chơi.

Anh cao hơn cô rất nhiều, cô mặc áo thun của anh, đã dài hơn nửa đùi của cô, nhưng vẫn lộ hơn nửa đôi chân, khiến cô vẫn có chút không tự nhiên, kẹp chặt chân theo bản năng, sau đó nhẹ giọng lên tiếng:

- Anh có... máy sấy tóc không?

Nghe cô hỏi, Lâm Gia Ca ngẩng đầu nhìn về phía Thời Dao.

Tóc của cô ướt mèm, khoác lên bả vai, có thể do nước nóng, khiến mặt của cô phớt hồng, vóc dáng của cô tuy không cao, nhưng tỉ lệ rất cân đối, chân vừa thẳng vừa dài, trắng đến nỗi khiến người nhìn lóa mắt.

Lâm Gia Ca nhìn cô chằm chằm một lúc lâu mới hoàn hồn, đứng dậy đi tới trước bàn, mở ngăn kéo, lấy máy sấy tóc, cắm điện.

Thời Dao nói cảm ơn xong, liền đi tới cầm máy sấy tóc.

Cô vừa chuẩn bị sấy tóc, liền nhìn chằm chằm một quyển tạp chí trên bàn, trợn tròn mắt.

Tạp, tạp chí này toàn là tiếng Nhật, cô không hiểu ý, nhưng nhìn những người phụ nữ trên hình bìa đều là mấy cô nàng ngực to, da trắng, động tác gợi cảm...

Cho dù Thời Dao chưa từng nhìn thấy loại tạp chí này, nhưng cô cũng có thể biết, loại tạp chí này không dành cho thiếu nhi coi...

Lâm Gia Ca thấy cô mãi cũng không mở máy sấy, buồn bực nhìn cô một cái, sau đó mới nhìn theo tầm mắt của cô hướng về phía mặt bàn.

Khi anh nhìn thấy hình ảnh bìa trên tạp chí kia, trong đầu anh lại chửi mấy lần câu: "Lương Cửu Tư, tôi kháo cả nhà nhà cậu!!

Sau đó mới chồm qua mặt bàn lấy quyển tạp chí.

Mẹ nó, mấy ngày trước tên đó đến nhà anh ngủ nhờ thì thôi đi, buổi tối con xem mấy thứ tạp chí khiến nhiệt huyết sôi trào, mà xem thì mặc kệ nhà cậu, nhưng mà xem xong cũng không mang đi là sao!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.