Thời Gian Cùng Anh Triền Miên

Chương 182: 182: Bạch Liên Hoa




Người đàn ông dựa vào góc tường mở miệng, khóe miệng cười đầy ẩn ý."Scandal giữa Lâm Thi Mạn và Dục Thần...!Không tính là lừa bịt được...""Sao mà không tính chứ!" Kiều Nhân Nhân gấp đến chết được: "Anh Dục Thần làm sao thích loại phụ nữ này được! Anh cũng biết mà, anh Dục Thần chỉ thích những kiểu phụ nữ yếu đuối như Cố Huyên thôi!"Nghe thấy tên Cố Huyên, người đàn ông này nghiền ngẫm một hồi."Nhân Nhân...!Từ khi nào mà em cũng bị Cố Huyên thu phục? Nhớ trước khi đi, em rất coi thường cô ta mà."Kiều Mạc Hàn nhíu mày, ánh mắt sắc bén rơi trên người em gái mình.Sắc mặt Kiều Nhân Nhân biến đổi, lắp ba lắp bắp giải thích: "Tại vì lúc trước em không hiểu chuyện! Sau khi đi, em phát hiện Cố Huyên rất tốt.


Trước kia em hiểu lầm chị ấy..."Kiều Nhân Nhân vừa nói, ánh mắt vừa đảo, Kiều Mạc Hàn liếc nhìn em gái đang tránh né mình, trong lòng càng mất hảo cảm với Cố Huyên.Người phụ nữ như Cố Huyên, không biết đã dùng thủ đoạn gì, chẳng những lừa được Dục Thần, lại còn lừa luôn cả đứa em gái ngu ngốc của mình."Ai da...!Anh...!Bây giờ đang nói về Lâm Thi Mạn, đâu có liên quan tới Cố Huyên, anh đừng có chuyển đề tài! Anh mau đi đính chính đi, nói với họ, Lâm Thi Mạn không có quan hệ gì với anh Dục Thần!"Lâm Thi Mạn là nghệ sĩ dưới công ty con của Kiều thị, Kiều Mạc Hàn là người quyết định toàn bộ tập đoàn Kiều thị, cũng có thể coi là người nắm quyền cao nhất của Kiều thị."Không đi." Kiều Mạc Hàn dựa tường, nhàn nhã lắc lắc ly rượu."Hiếm khi Dục Thần nhờ anh tìm người, Lâm Thi Mạn là anh tự chọn rồi đưa sang.


Dục Thần muốn quên Cố Huyên, cho dù Lâm Thi Mạn là diễn viên thì sao chứ?"Tròng mắt đen láy của anh ta rơi vào ly rượu màu hổ phách, thần sắc mê người, toát ra tà khí."Anh, anh..." Kiều Nhân Nhân bị Kiều Mạc Hàn từ chối nên tức giận.Người đàn ông tiếp tục nhìn đám người náo nhiệt kia: "Dáng người Lâm Thi Mạn rất đẹp...!Ít nhất là đẹp hơn Bạch Liên Hoa Cố Huyên kia nhiều."Kiều Nhân Nhân không muốn nói chuyện với anh mình nữa, chỉ có thể nén giận gửi hy vọng vào Lục Dục Thần.Dù sao sáng sớm anh mình đã hẹn anh Dục Thần rồi.Cô muốn nhìn một chút, chờ anh Dục Thần tới, người không thích phụ nữ tới gần như anh ấy, có thể nhìn cô diễn viên không tự lượng sức kia một cái không!_____"Lâm tiểu thư, lại đây...!Tôi giới thiệu với cô, đây là tổng giám đốc Trịnh của tập đoàn Thịnh Thế.""Tổng giám đốc Trịnh, đây là Lâm tiểu thư...!Phải phải, chính là người có quan hệ với Lục gia.""Còn đây là tổng giám đốc Triệu của kiến thiết Khang Thái, đã hâm mộ Lâm tiểu thư từ lâu...!Chỉ tiếc Lâm tiểu thư đã là hoa có chủ, nhưng mà không sao...!Mọi người vẫn có thể kết bạn mà!"Tô Chính dẫn Lâm Thi Mạn đi khắp nơi.Lâm Thi Mạn giống như là điểm chính của buổi tiệc hôm nay, hấp dẫn tất cả ánh mắt của khách mời.Bởi vì có Lục gia, ai cũng đồng ý nói chuyện với Lâm Thi Mạn hai câu.Xung quanh cô ta bu đầy người, Kiều Nhân Nhân thấy vậy hai mắt suýt phun ra lửa.Nếu không phải anh không cho cô đi ra ngoài, nói gì mà khiêm tốn một chút, cô còn tính đi ra ngoài kêu lên, để cho người khác biết, tổng giám đốc Kiều thị Kiều Mạc Hàn đã tới.Lúc Lâm Thi Mạn đang trò chuyện với mọi người, thư ký bên người của Tô Chính chạy tới, nói nhỏ vài câu.Tô Chính nghe thấy, lập tức vui mừng.Ông một mực lo lắng, Lục gia không tới buổi tiệc tối nay.Vì vậy, ông còn cố ý mời Lâm Thi Mạn tới.Không nghĩ tới, Lục gia thật sự thương hoa tiếc ngọc.Lâm Thi Mạn tới một cái, Lục gia, người mà trước giờ không thích tham gia tiệc tùng, cũng tới.Xem ra lần này chi tiền mời Lâm Thi Mạn, quả là không sai..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.