Thời Gian Cùng Anh Triền Miên

Chương 242: Chương 242




Cái Lục Dục Thần gọi là đem cô giới thiệu cho mọi người chính là chuẩn bị tổ chức một yến hội.

Lấy thân phận bà Lục, mang cô chính thức giới thiệu cho những nhân vật quyền quý trong thành phố A.

“Chờ một chút……” Đường Tâm Lạc mặt ửng đỏ, vẫn cảm thấy như vậy là quá nhanh.

“Em, chúng ta….

Anh thật sự quyết định như vậy sao?”Cô ngước mắt lên nhìn anh, đào hoa trong mắt, cất giấu chờ mong.

Hôn nhân của bọn họ chỉ có thời hạn một năm.

Cô vẫn luôn không hiểu nguyên nhân Lục Dục Thần cưới mình, nhưng cô thì cần sự trợ giúp của anh, mà anh….

Cũng vừa lúc chọn cô.

Trời xui đất khiến, hết thảy đều thuận theo tự nhiên.

Nhanh đến mức làm cô không kịp do dự thì đã trở thành bà Lục.


Nhưng trên thực tế anh lại chưa từng đem thân phận bà Lục của cô giới thiệu cho người ngoài.

Cô vẫn luôn cho rằng, anh không muốn.

“Đương nhiên.

” Lục Dục Thần đứng lên, đem cô ôm ở trong khuỷu tay, “Em là bà Lục, sớm muộn gì cũng phải ra mặt.

Chẳng lẽ bà Lục đang thẹn thùng?”Môi mỏng anh cong lên, mang theo ý cười thản nhiên.

Tựa ở trong lồng ngực anh, chóp mũi quanh quẩn hơi thở quen thuộc, làm Đường Tâm Lạc không nhịn được đỏ hốc mắt.

“Em….

Cảm ơn anh….

” Cô lắc đầu, lại gật đầu, cuối cùng đem trán dán tại đầu vai anh, cũng không dám ngẩng đầuThật là vô dụng.

Cô không cốt khí nghĩ.

Chính mình thế nhưng lại cảm động như vậy.

Lục Dục Thần có lẽ rất hài lòng khi cô ngoan ngoãn hiểu chuyện như thế.

Ôm cô một hồi lâu, hôn rồi lại ôm, ôm rồi lại hôn, mới ôm cô đến sô pha tại phòng khách rồi buông ra.

“Mấy ngày nay, ngoan ngoãn ở nhà nghỉ ngơi.

Năm ngày sau, anh sẽ dẫn em đến bệnh viện kiểm tra, kế tiếp….

Bà Lục phải chuẩn bị thật tốt, thật lộng lẫy trong yến hội.

”Cô ngoan ngoãn gật đầu, thừa dịp lúc Lục Dục Thần đứng dậy, cô giữ chặt góc áo anh, “ Chờ một chút….

”Lục Dục Thần cúi đầu: “Sao?”“Năm ngày sau đi kiểm tra em sẽ ngoan ngoãn, còn yến hội….


Em cũng sẽ chuẩn bị thật tốt.

” Cô nhấp môi, giống như trẻ con đang làm chuyện xấu.

Đáng thương, lại khiến người thương tiếc.

Lục Dục Thần ánh mắt đen thản nhiên, ngồi ở trên sô pha nhìn cô gái đang lôi kéo góc áo anh, không tự giác trầm xuống vài phần.

Cô gái hấp dẫn người khác này.

Cô còn nũng nịu nói chuyện với anh như vậy, anh sẽ không còn định lực để rời khỏi cô.

Đường Tâm Lạc căn bản không biết, ánh mắt nam nhân nhìn cô đã nảy sinh biến hóa.

Cô vẫn cúi đầu như cũ, lôi kéo góc áo anh, nhẹ nhàng thử thăm dò.

“Cho nên…… Mấy ngày nay, có thể cho em đến công ty làm không? Em vừa mới tiếp nhận Đường thị, rất nhiều chuyện đang chờ em giải quyết….

.

Em không muốn làm tâm huyết của ba mẹ em sụp….

A…”Một chữ ‘Đổ’ cuối cùng còn chưa nói được, nam nhân cuối cùng cũng không kìm nén nổi nữa, cúi đầu hung hăng hôn cô.


“A….

Chờ đã….

” Đường Tâm Lạc bây giờ mà xin tha hiển nhiên là vô dụng.

Thân hình nhỏ xinh của cô bị thân hình cao lớn của anh bao phủ.

Vú Trương và người hầu vội vàng né tránh, phòng khách to như vậy cũng chỉ còn lại tiếng hít thở của hai người.

Thẳng đến một lúc lâu sau, nhiệt độ kiều diễm mới dần hạ xuống.

Lục Dục Thần nhìn chăm chú từ trên xuống dưới người bị mình hôn đến đôi môi sưng hồng, đáy mắt lộ ra thỏa mãn và lười biếng.

“Nếu không phải đang mang thai, hôm nay nhất định làm em không xuống giường được.

”Đường Tâm Lạc bị anh hôn đến ánh mắt mê ly, đôi mắt ngập nước, hờn dỗi trừng anh một cái : “Anh… Không phải muốn đi làm sao? Mau đi đi!”Lục Dục Thần rũ mắt thưởng thức sự hoảng hốt lại ngại ngùng của cô, không khỏi buồn cười: “Lần sau có việc xin anh, không cần mở miệng, trực tiếp hôn nơi này sẽ hiệu quả hơn.

”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.