Thời Gian Cùng Anh Triền Miên

Chương 476: 476: Chồng Của Cô Thật Sự Không Phải Là Người




Hóa ra, cha của Việt Trạch cũng chính là công tước mà họ nói, cho rằng Đường Tâm Lạc là cô gái mà Việt Trạch thích.

Nhất thời hứng thú, cho nên bảo Winston đem Đường Tâm Lạc về cho ông xem.

Mà Winston có mỹ mạo, có tài năng, nhưng lại là người đàn ông không biết đối nhân xử thế.

.

Nhận được mệnh lệnh liền cho rằng Đường Tâm Lạc là mục tiêu mà công tước nhìn trúng.

Công tước bởi vì bất mãn cho nên bắt cô trở về uy hiếp cô rời khỏi thiếu chủ.

Tóm lại, bởi vì hiểu lầm, Winston hoàn toàn coi lần mời này như là nhiệm vụ.

Sau khi anh ta đến Trung Quốc dựa vào một số manh mối, liền chuẩn bị trực tiếp trói Đường Tâm Lạc đi.

Ai biết trên đường lại đụng phải một nhóm khác bắt cóc Đường Tâm Lạc.

Vì thế anh ta thuận tay ngăn đám người đó lại.

Cướp Dường Tâm Lạc từ trên tay bọn họ.

Sau đó phát hiện sau đầu cô có máu.


Vì tránh ảnh hưởng đến, hiệu quả của nhiệm vị liền đưa cô đến đây trị thương cho tốt mới đưa cô về lại châu Âu.

“Đó, mọi chuyện là như vậy.

”Đường TÂm LẠc cũng cảm khái không thôi.

Nếu người tên Winston kia không đánh bậy đánh bạ, tiêu diệt bọn bắt cóc kia.

Nói không chừng bây giờ cô đã bị bọn bắt cóc kia đem bán vào rừng sâu thôn dã đưa cho đàn ông trong thôn sinh con đi.

“Đúng rồi, người bị bắt cóc cùng tôi còn có một cô gái, cô ấy đâu, cô ấy không có việc gì chứ?” Đường Tâm Lạc đột nhiên nghĩ đến Đường Nhân Nhân.

Quá khư Kiều Nhân Nhân luôn đối với cô đầy chán ghét nhưng ở thời khắc nguy hiểm lại muốn bỏ qua mình để cho cô chạy thoát.

Suy nghĩ của cô về Kiều NHân Nhân có thể nói đã thay đổi.

“A, cô gái kia cô không cần lo lắng, khó có khi Winston có tâm, chẳng những đưa cô lại đây còn báo cảnh sát đến cứu cô gái kia.

”Đường Tâm Lạc nghe Diana nói, nhẹ nhàng thở ra.

Chỉ là giây tiếp theo đột nhiên nhăn mi.


“Sao vậy, cô có nơi nào không thoải mái sao?”“Không, không phải…” ĐƯờng Tâm Lạc lắc đầu, đáy mắt hiện lên tia bất lực.

Bây giờ cô không biết mình nên làm gì đâyĐứa nhỏ này là con của cô…Còn có Lục Dục Thần, cô muốn rời khỏi anh, không bao giờ nhìn thấy người đàn ông đó nữa.

Nhưng mà cô lại phát hiện, mình không có năng lực rời khỏi anh.

Nếu anh không cho phép…“Ai, cô đừng khóc a, tại sao cô lại khóc vậy…” Diana chân tay luốn cuống, nhìn cô gái phương Đong trước mắt đột nhiên bật khóc.

“Có phải lúc nãy tôi kiểm tra cho cô dùng lực mạnh quá? Cô đừng sợ, tôi chỉ kiểm tra theo lệ, lát nữa tôi sẽ nhẹ hơn.

”Đường Tâm Lạc lắc đầu lộ ra nụ cười khổ.

“Không, không liên quan đến cô, thực xin lỗi là tôi quá yếu đuối…”“Uy, người cô có vấn đề gì? Cô yên tâm, tôi là bác sĩ, cô có vấn đề gì đều có thể nói cho tôi.

Sau đầu cô còn có vết bần, phải tâm tình thoải mái mới tan đi được Có chuyện gì cô cứ nói ra, đừng để trong lòng không tốt cho cơ thể.

”Đường TÂm Lạc nhìn Diana thử hỏi, “Tôi thật sự dù chuyện gì cũng có thể xin giúp đỡ sao?”“Đương nhiên.

”Vì thế mười phút sau…“shit!” Diana mắng một tiếng.

“Thực xin lỗi, Tâm Lạc.

Tôi nhịn không được nói thô tục.

”Cô cùng mới Tâm Lạc nói tên cho nhau.

Sau khi nghe Tâm Lạc kể chuyện, Diana khắc chế lại hơi thở của mình.

“Chồng của cô, quả thực không phải là người!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.