Thời Gian Tu Tiên Với Sư Tỷ

Chương 139



Nhị sư tỷ nổi giận, nổi giận triệt để, nghe nói người tới Tần quốc cầu hôn ngay cả cửa đại điện đều đạp phá, đó chính là pháp bảo cảnh giới cực cao, vậy mà cũng bị đạp phá.

Cái loại Thuần dương mệnh cách này nói trắng ra là trong vạn không có một, có khả năng trong mười vạn người nhiều nhất cũng chỉ có thể tìm được một người, nhưng có ít đến mấy thì cũng không chịu nổi nhiều người, chỉ quốc đô của một Tần quốc thôi dân cư cũng đã tới vài tỷ, toàn bộ Trung Châu cộng lại thì càng dọa người.

Lâm Phong cũng trợn tròn mắt, tình hình có chút giống như ngựa hoang thoát cương không tóm lại được, cái này cũng khiến người ta đại khai nhãn giới, trước giờ chỉ nghe nói qua luận võ chọn rể, Nhị sư tỷ lại chơi trò so mệnh để chọn rể.

Nghe nói hiện tại tu sĩ khi gặp mặt đều hỏi thăm nhau: ngươi là mệnh gì!

- Thuần dương mệnh thiếu hai ngày, quá đáng tiếc.

Chẳng trách Chu lão gia tử nói phải là thuần dương mệnh cách thuần như thái dương, thì ra là hắn cũng đã nghĩ tới điều này.

Liễu Tiếu Tiếu tức giận đến tái cả mặt, vốn phải đối mặt là cả nhà của Chiến Thần điện, hiện tại thì hay rồi, nghe nói người có tứ đại châu khác cũng đã lên đường, đều chuẩn bị tới đòi chia một chén canh.

Rõ ràng đều là tự làm mệnh không tốt, sống chết không rõ, người không muốn sống sao mà nhiều thế.

Liễu Triêu Nguyên cũng trợn tròn mắt, nhiều người như vậy, giết cũng giết không hết, không thể tổ chức nhân thủ quy mô lớn đi ám sát được, vậy thì quá đáng quá.

Lâm Phong hối lộ Chu lão gia tử, vị lão gia tử này thích món cay Tứ Xuyên, giống như đậu hủ Ma Bà, tiết vịt chua cay, thịt xào vân vân đều bị hắn mang tới một đống.

- Chu lão gia tử, ngươi thấy việc này nên làm thế nào?

Lâm Phong có chút lo lắng, Nhị sư tỷ vẫn chưa thể gả đi được.

Lão gia tử xỉa răng, lạnh lùng nói:

- Yên tâm, tất cả đều nằm trong dự liệu.

Ngay sau đó Chu lão gia tử lên tiếng, lão phu thấy các ngươi trong mấy ngày tới sẽ xong đời!

Những lời này chỉ là một hòn đá nhỏ, rơi vào mặt hồ bình tĩnh, lại làm nổi lên gợn sóng, thật sự có người sắp xong rồi, còn là rất nhiều.

Lần này đối thủ cạnh tranh quá nhiều, rất khó bộ lộ tài năng, có phải là chết một người thì mình sẽ có them một phần cơ hội không, kiểu gì cũng sẽ luôn có người sẽ nghĩ sai lệch.

Ngươi lén giết một người, hắn lén giết một người, lập tức sẽ nổi lên mưa máu gió tanh.

Liễu Tiếu Tiếu rất bất đắc dĩ ở trong một tòa nhà lớn, gần đây cũng không dám ra ngoài, Lâm Nhược Vũ ở bên cạnh khuyên nhủ:

- Nhị tỷ đừng lo lắng, trưởng lão sẽ có biện pháp thôi.

Mọi người đều cất giấu tâm sự, ăn cơm cũng không được vui, sau khi ăn xong Không Hư Tử trưởng lão nói:

- Chúng ta cũng nên nên chọn người thôi!

Lâm Phong sửng sốt, chúng ta cũng phải nhúng tay vào à, chẳng phải là muốn từ Huyền Cơ môn chọn người sao, có trời mới biết đó chỉ là mình bịa ra, Nhị sư tỷ không thể gả ra ngoài được, ặc, vậy mình rốt cuộc là muốn nàng ta gả cho ai?

Chu Nhất Nhất tiếp lời nói:

- Việc này người bình thường không làm được, phải xem mệnh, phải là mệnh đặc biệt tốt.

Hắn vừa dứt lời, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Lâm Phong, luôn cảm thấy nếu so mệnh tốt thì dường như không có mấy ai là đối thủ của hắn.

Lâm Phong bực lắm, mình hình như sau khi đến thế giới này, mệnh đã tốt hơn rất nhiều, nhưng tám phần là mình lúc nhỏ đã trả hết tội rồi, nên được hưởng phúc, có chút bất đắc dĩ nói:

- Nhưng ta không phải là người có thuần dương mệnh cách.

Chu Nhất Nhất lão gia tử lườm hắn một cái nói:

- Ai nói ngươi không phải, lão phu liếc một cái là có thể nhìn ra ngươi là thuần dương mệnh cách.

Ặc, nói kiểu gì thế, Lâm Phong ngay cả ngày sinh tháng đẻ của bản thân cũng không biết, nhưng lão gia tử người ta là có bản lĩnh thật sự, lời hắn nói khẳng định không sai.

Cho đến bây giờ, người có thuần dương mệnh cách ở bên ngoài vẫn đang không ngừng tiêu đời, chưa có xu hướng yên tĩnh.

Không Hư Tử trưởng lão tiếp tục nói:

- Nếu ngươi không phải thuần dương mệnh cách, chúng ta sao lại bịa ra một lý do như vậy.

Lâm Phong trợn tròn mắt, cảm thấy hai vị lão gia tử ở đây đào một cái hố, từ sớm đã chuẩn bị để mình nhảy vào, nhưng trong hố này có Nhị sư tỷ, hình như cũng không tồi.

- Phần sính lễ này Huyền Cơ môn sẽ bỏ ra, về phần so mệnh, lão phu cảm thấy không có mấy ai tốt hơn hắn đâu.

Lâm Nhược Vũ tán thành cả hai tay hai chân với những lời của Không Hư Tử.

Cùng là xuất sinh thảo căn, hai người cơ hồ là một trời một đất, mình thì nửa đời người đều phấn đấu vì tiền, hắn thì tốt hơn, nghe nói vừa nhập môn chỉ có chút phiền phức nhỏ.

Sau này thì được Đại sư tỷ che chở, Nhị sư tỷ yêu thương, mình cũng đi theo, Ngũ muội thì bị nhị tỷ dắt mũi, bảo thương hắn thì khẳng định là không có ý kiến, Lục muội thì không biết là sao, cũng có chút chiếu cố hắn.

Trong Thất mạch trừ tiểu phản nghịch Tam tỷ ra, những người khác đều bảo vệ hắn, loại hậu trường Huyền Cơ môn này chính là thiên hạ độc nhất.

Đến một bước này, mọi người mới bừng tỉnh đại ngộ, Không Hư Tử trưởng lão quá xấu rồi, bọn họ cố ý làm lớn chuyện, sau đó thì ở giữa thu lợi.

Liễu Tiếu Tiếu là đệ nhị chân truyền của Huyền Cơ môn, bí mật của Huyền Vũ phong không thể ngoại truyền, nàng ta có thể gả ra ngoài mới là lạ!

Nhưng bản thân Huyền Cơ môn chính là quan hệ minh hữu với Tần quốc, Liễu Tiếu Tiếu lại là đệ nhị chân truyền, bản thân hai bên đã dây dưa không rõ, không cần thiết phải dùng phương thức đám hỏi.

Bộ phận người của Tần quốc thì càng có khuynh hướng dùng Liễu Tiếu Tiếu để đổi lấy lợi ích khác hơn, Huyền Cơ môn cho dù là không chịu cũng không tiện nói.

Bí mật của Huyền Vũ phong có thể bắt Liễu Tiếu Tiếu lập lời thề tuyệt đối không tiết lộ ra ngoài, người ta nói đến cùng cũng là người của Tần quốc.

Nhưng Huyền Cơ môn không vui, Liễu Hành Thiên cảm thấy, nữ nhi lão tử nuôi lớn, dựa vào gì mà chắp tay dâng cho ngươi.

Liễu Tiếu Tiếu từ khoảnh khắc nhập môn đã thành tiểu đồng nuôi dâu, không lấy chồng thì thôi, lấy chồng thì phải gả cho nhi tử nhà mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.