Thời Gian Tu Tiên Với Sư Tỷ

Chương 140



Vốn Huyền Cơ môn không thể nhúng tay vào, nhưng hiện tại cả thiên hạ đã bị kinh động, không thể cản Huyền Cơ môn ở ngoài cửa được.

Huyền Cơ môn hiện tại nhúng tay vào, chính là đang cho thấy một loại thái độ, chúng ta không hy vọng Liễu Tiếu Tiếu được gả ra ngoài.

Lâm Phong lén lút hỏi Chu Nhất Nhất, lão tiền bối thần bí hề hề nói:

- Lão phu là thần cơ diệu toán, nói ngươi có thể thắng là có thể thắng.

Rất không có trách nhiệm, chủ ý xấu là các ngươi đưa ra, không ngờ còn có ý đồ muốn treo tiểu gia lên.

Nhưng nói chung thì kết quả dường như rất tốt, chỉ cần mình thắng được, Nhị sư tỷ sau này có lấy chồng hay không thì sẽ do nàng ta tự làm chủ, mình chỉ mượn danh nghĩa, đối ngoại thì gọi là vị hôn phu.

- Nương tử, ha ha.

Lâm Phong có chút phong tao, trong vô ý ở ngay trước mặt Nhị sư tỷ hát lên.

Khiến cho Nhị sư tỷ mặt đỏ bừng, tát cho hắn bắn thẳng ra ngoài, xuyên qua ba bốn vách tường.

Lâm Nhược Vũ ở bên cạnh chống cằm nhìn, thể tu đúng là thể tu, thể phách cường đại chính là tùy hứng, vui đùa cũng khác người khác.

Liễu Tiếu Tiếu xách Lâm Phong Lâm Phong, đè hắn xuống đất mà đấm, lưu lại một vết sâu dưới đất, hai người cũng không ngừng lưu lại dấu vết trên vách tường.

Một là dấu vết Liễu Tiếu Tiếu đứng đâm tới, một là dấu vết Lâm Phong nằm đâm tới.

Tòa nhà lớn lớn như vậy bị hai người va đập cho tan nát, Liễu Triêu Nguyên chỉ huy ba cao thủ Nguyên Anh kỳ không ngừng ở phía sau tu sửa, nháy mắt lại bị hai người làm hỏng.

Nói như thế nào bây giờ nhỉ? Hai kẻ này có phải là có tướng phu thê trời sinh không, Lâm Nhược Vũ xấu xa nghĩ.

Huyền Cơ môn cũng tham dự, Tần quốc vẫn chưa đưa ra quyết định, Không Hư Tử trưởng lão tự mình tới Tần quốc, mà phân tranh bên trong Tần quốc cũng càng thêm nghiêm trọng.

- Huyền Cơ môn đây là có ý gì, công chúa Tần quốc chúng ta gả ra ngoài, bọn họ dựa vào cái gì mà muốn nhúng tay vào?

Có người khó chịu nói.

Lão tổ Đứng sau lưng Liễu Hành Thiên hậm hực nói:

- Huyền Cơ môn thất mạch nghe nói có bí mật rất lớn, đứa nhỏ Tiếu Tiếu này thân là Huyền Vũ phong chân truyền, há có thể nói gả là gả, Huyền Cơ môn chẳng qua là ngại tình cảm nên không thể trực tiếp xuất thủ can thiệp mà thôi.

- Chỉ là cố lộng huyền hư mà thôi, Tần quốc chúng ta trước giờ không hề có chủ ý với phần truyền thừa đó.

- Vậy ngươi có dám cam đoan là Chiến Thần điện không có chủ ý với truyền thừa này không?

Hai bên tranh luận gay gắt, nhưng sự lo lắng của các lão tổ tuyệt đối không phải dư thừa, các đại tiên môn đều có truyền thừa trọng yếu nhất, như là truyền thừa của Tần quốc hoàng tộc nhất mạch, nếu có người học trộm được một chiêu nửa thức, Tần quốc sẽ không để ý tới mặt mũi mà diệt cả nhà hắn, tuyệt đối không cho phép tiết lộ một phần ra ngoài.

Huyền Vũ phong truyền thừa đối với Huyền Cơ môn trọng yếu cỡ nào, nghe nói đó là một trong những bí mật trọng yếu nhất của Huyền Cơ môn, đừng nói là có ý đồ với nó, cho dù chỉ nghĩ thôi cũng không được nghĩ, nếu không sẽ phải thừa nhận lửa giận của Huyền Cơ môn.

- Chuyện lớn như vậy, cũng không thấy môn chủ môn chủ ra mặt, một ngoại sự trưởng lão thì có thể làm được gì?

Có người cười lạnh nói.

Liễu Hành Thiên hừ nói:

- Không Hư Tử trưởng lão đã gặp mặt lão tổ rồi.

- Lão tổ? Vị lão tổ nào?

- Ngươi nói Tần quốc có vị lão tổ nào dám ở trước mặt các ngươi xưng lão tổ nữa.

Liễu Hành Thiên cười lạnh nói.

Tần quốc có vị lão tổ bối phận cực cao, là hoàng đế khai quốc của Tần quốc, xuyên qua sông dài năm tháng, sống lâu vô tận, không ai biết hắn rốt cuộc đã sống bao lâu, nhưng Độ Kiếp kỳ thì tuyệt đối không trường thọ như vậy được.

Khi mọi người đang tranh luận, đều trong lòng chấn động, một cỗ cảm giác khó tả xộc tới.

- Lão tổ đã tỉnh rồi!

Mọi người cả người run rẩy, một cỗ uy áp vô cùng mạnh mẽ ập tới, xâm nhập vào trong lòng mọi người, khiến người ta muốn phủ phục.

...

Vị lão tổ tối cổ miệng phun chân ngôn, vô thanh vô tức truyền vào trong lòng mọi người, có người vui mừng lại có người ưu sầu.

- Tất cả ngươi có chủ trương để Huyền Vũ phong chân truyền đi lấy chồng bế tử quan ngàn năm, không được gây rối.

Ngữ khí của lão tổ có chút cay nghiệt, khiến bộ phận người này khóc trời kêu đất, ai dám có gan cãi lại chứ.

Liễu Hành Thiên thở phào, những người này quá là không biết tốt xấu, Huyền Cơ môn nể mặt, chỉ nói bóng nói gió biểu đạt với bọn họ thái độ của mình, nhưng bọn họ lại không để ý.

Cứ muốn ép Huyền Cơ môn phải tự mình xắn tay áo vào sân, bọn họ mới biết lợi hại.

Nhưng đồng thời hắn cũng kinh hãi, lão tổ không hỏi thế sự, ngay cả nơi ngủ say cũng không có ai biết, Không Hư Tử trưởng lão chỉ nói muốn gặp lão tổ, không ngờ lại bị hắn tìm được chính xác.

Huyền Cơ môn thật sự quá đáng sợ, tiên môn siêu nhất lưu đứng sừng sững vô số năm không ngã, sao có thể đơn giản được.

- Nhiều năm như vậy, Huyền Cơ môn chưa bao giờ từ bỏ chuyện đó, tội gì chứ.

- U Minh hải, Thiện Tâm tông, Vạn Yêu minh, Thần Nữ cung, đều đang dùng phương pháp của mình để thử đột phá, Thông Thiên Đạo đã vỡ, chúng thần đã tịch, tội gì, tội gì.

Dưới lòng đất Tần quốc truyền đến một tiếng thở dài, mang theo phiền muộn, tiếp tục lâm vào trầm miên.

Không Hư Tử trưởng lão đã trở lại, cũng mang về một tin tức tốt.

Lâm Phong cứ như vậy được thông qua, cứ như vậy thành nhân tuyển dự khuyết có hôn ước với Nhị sư tỷ.

Nguyên nhân không được phù chính là vì còn quá nhỏ, tu vi cũng hơi thấp, nhưng cũng bởi vậy mà chặn được miệng mọi người, ngay cả Chiến Thần điện cũng bị bức cho bất lực, Tần quốc lần này là vạn người một lòng, không có một chút thanh âm phản đối nào, quá cổ quái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.