Thời Gian Tu Tiên Với Sư Tỷ

Chương 145



- Đợi đã, tư thế này quai quái!

Lâm Phong ngạc nhiên phát hiện, cỗ lực lượng này không ngờ đang thao túng mình bày ra tư thế của Thái Thượng Đoán Thể Đồ.

Mà chân khí trong cơ thể cũng đang thuận theo lộ tuyến định trước mà chạy, trong nháy mắt chính là đi xong ba bộ, Lâm Phong lại không có cảm giác thoát lực, rất kỳ quái.

Ngay sau đó bảo tháp chấn động, lăng không bay tới, biến mất trong không gian này.

Trong vách tường xung quanh, có một vách hoàn toàn lộn lại, từ trên có một bóng người đi ra.

- Thân phận người thừa kế đã được nhận định, khiêu chiến bắt đầu!

Phát âm như máy móc, nói ngắt quãng từng chữ, càng cổ quái hơn là, bộ dạng của người này giống hệt như Lâm Phong, nhưng cả người lộ ra màu đồng đen.

Vừa dứt lời, hắn đã giơ quyền đầu công tới, thế công vô cùng uy mãnh, là Trúc Cơ kỳ cửu phẩm đỉnh phong.

Lâm Phong cười xì một tiếng, khảo nghiệm quỷ gì thế, xem ra là không rõ thể phách của mình mạnh cỡ nào rồi, Trúc Cơ kỳ cửu phẩm mà thôi, một quyền là có thể đánh nát hắn.

Đối phương thật sự rất ngu, chỉ biết công kích đơn thuần, Lâm Phong nhắm chuẩn cơ hội một quyền đánh tới, ầm một tiếng, đối phương bị hắn đánh bay về phía vách tường, cả phòng chấn động, cũng không thấy có chút tổn thương nào.

Lâm Phong biến sắc, xoa hữu quyền, cảm thấy tay sắp sưng rồi, năm ngón tay cũng không xòe ra được, rất là đau.

Đây con mẹ nó nào có phải là cường độ Trúc Cơ kỳ cửu phẩm, cho dù là Nhị sư tỷ dùng thể phách để nổi tiếng cũng không nhất định có thể cứng được như vậy.

May mà mình còn tu luyện Thái Thượng Đoán Thể Đồ, là một trong đạo kinh, bản thân Thái Thượng Đoán Thể Đồ chính là dùng nội ngoại rèn luyện thể phách làm chủ, loại trình độ này không ngờ cũng không phải là đối thủ của đối phương.

Thái Thượng Đoán Thể Đồ? Đợi đã, Lâm Phong dường như nghĩ tới gì đó.

Mình bị đưa tới địa phương quỷ quái này, dưới bảo tháp mình cũng bị bức phải vận khởi Thái Thượng Đoán Thể Đồ, đây không phải là ngẫu nhiên, giống như là đang kiểm tra vậy.

Thể phách của đối phương, hoặc là vì được luyện chế từ tài liệu xuất chúng, hoặc là chính là bởi vì quan hệ của Thái Thượng Đoán Thể Đồ.

Nghĩ đến đây, Lâm Phong biến sắc, lại xông lên, đánh nhau với đối phương.

Để nghiệm chứng suy đoán của mình, Lâm Phong tận lực tránh né, may mà động tác của đối phương có vẻ cứng ngắc, không công kích được tới mình.

Nhưng điều này cũng đã nghiệm chứng suy nghĩ của Lâm Phong, đây là bản sao của Thái Thượng Đoán Thể Đồ, hình thức công kích của đối phương giống hết như đồ lục được ghi lại trên Thái Thượng Đoán Thể Đồ.

Chỉ có điều đối phương giống như là một khúc gỗ vậy, hành vi chiêu thức cứng ngắc.

Đúng như suy đoán lúc trước của Lâm Phong, bản thân Thái Thượng Đoán Thể Đồ này chính là một bộ quyền pháp, nhưng quyền pháp này tuyệt đối không đơn giản.

Chỉ có điều Thái Thượng Đoán Thể Đồ quá cổ quái, bởi vì nguyên nhân Lâm Phong đã tu luyện, không ngờ không thể vượt cảnh giới đi mô phỏng mấy bộ khác, cho dù là không vận khí mà chỉ làm động tác thôi cũng không được.

Nơi này rất có khả năng chính là chỗ năm đó người truyền thụ tam đại đạo kinh cho mình lưu lại.

Thông qua khảo nghiệm, nói không chừng sẽ có lợi ích rất lớn, ba người đó là ai, đó là tồn tại mà ngay cả hài cốt sau khi chết còn mạnh hơn cả hậu trường Kiếp Tiên cửu phẩm của lão Tam, rốt cuộc là cảnh giới gì thì Lâm Phong căn bản không rõ.

Chỉ Tu Chân giới mà nói, Kiếp Tiên cửu phẩm chính là cực hạn, lên thêm nữa thì chính là cử hà phi thăng, mọi người căn bản không rõ cảnh giới cao hơn nữa.

- Một cửa này có thể làm khó được người khác, nhưng e là không làm khó được ta đâu.

Lâm Phong cười khà khà, rút Thanh Huyền kiếm bên hông ra.

Một chiêu hồi phong lộ chuyển được sử ra, đây là Thiên Phong Kiếm Pháp của Đại sư tỷ, sắc bén phi phàm, Thanh Huyền kiếm lại là vô kiên bất tồi.

Nhưng lần này, Thanh Huyền kiếm đánh ra, lại một tiếng vang giòn tan truyền đến, một cỗ lực phản chấn cực lớn chấn cho Lâm Phong hơi lỏng tay, Thanh Huyền kiếm bị hất ra ngoài.

Đáng sợ quá, không ngờ ngay cả Thanh Huyền kiếm cũng thất thủ, bắt đầu từ lúc có được nó, nó chưa từng khiến mình thất vọng, ngay cả ở loại địa phương như Vạn Ma quật cũng có thể qua lại tự nhiên.

Ngay sau đó Thanh Huyền kiếm ở trong không trung vòng mấy vòng, xoẹt một tiếng bay trở lại vào bao.

Thấy một màn này, Lâm Phong cuối cùng cũng minh bạch vì sao lúc trước ở Trân Bảo các mình lại mạc danh kỳ diệu mang theo nó, thì ra nó còn có bản sự này.

Nhìn bộ dạng này của nó, tựa hồ là không thể vận dụng được nữa.

Ngay sau đó đối thủ gầm lên một tiếng, một cỗ khí tức mãnh liệt chấn động đến, khi lại tấn công tới, thế công của hắn không ngờ đan vào nhau.

Dùng là quyền pháp Thái Thượng Đoán Thể Đồ bao hàm, vô cùng đơn giản, lại khủng bố đến mức khiến người ta giận sôi, một chiêu một thức giống như Thiên Phong Kiếm Pháp của Đại sư tỷ, có tư thế phá hết vạn pháp.

Lâm Phong trợn tròn mắt, chẳng lẽ bởi vì ta muốn ăn gian cho nên khởi động cơ chế phòng ăn gian à?

Thế công rất mạnh, Lâm Phong cơ hồ đơn phương bị áp chế, sau khi liên tiếp trúng mấy quyền, Lâm Phong giận dữ hét:

- Tưởng ta dễ bắt nạt lắm à, xem Huyền Vũ Biến của ta!

Huyền Vũ cự thú quấn thân, bên ngoài cơ thể Lâm Phong được phủ một tầng ánh sáng, thể phách cường kiện của bản thân cộng với Huyền Vũ Biến, sức phòng ngự cao đến cực hạn hiện tại rồi.

Nhưng đối thủ một quyền đánh đến, quầng sáng vỡ vụn, mình cũng bị một quyền đánh cho bay về phía vách tường, đau đau đau đau!

Thế công của đối thủ không giảm, một quyền đánh tới mặt, rất không biết xấu hổ, ngay cả đạo lý đánh người không đánh vào mặt, đâm người không đâm vào thận cũng cũng không hiểu.

Cuống quít vỗ ra một chưởng, quyền đầu của đối thủ bị ảnh hưởng, hơi xượt qua mặt, đánh vào trên vách tường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.