Thời Gian Tu Tiên Với Sư Tỷ

Chương 146



Lâm Phong trừng mắt, đối thủ lại một quyền đánh tới, theo bản năng lật tay tát một cái, dùng hết toàn lực, lại đỡ được.

Lâm Phong trợn tròn mắt, đây là cho ngươi một tát tai mà Nhị sư tỷ quen dùng, chơi với nàng ta lâu cũng bị ảnh hưởng, nhưng không ngờ lại có loại hiệu quả thần kỳ này.

Quyền đầu của đối phương cứng đến cực hạn, cho dù là thể phách của mình cũng ăn không tiêu, đây là cực hạn rồi.

Cái cách nói lấy nhu thắng cương này ai cũng biết, chỉ có điều Lâm Phong thường ngày ỷ vào mình thể phách cường kiện, phát huy đến cực hạn, lần này trong lúc vô tình ngược lại lĩnh ngộ ra cách dùng của nhu.

Ngay sau đó, Lâm Phong liền thoải mái, đối phương một quyền đánh tới, Lâm Phong dùng chưởng từ bên cạnh đánh tới, hóa giải thế công của đối phương.

Nhưng Lâm Phong cũng rất sốt ruột, cứ như vậy cũng chỉ là đứng ở thế bất bại, nhưng đối diện không phải là người, căn bản không biết mệt, mình thì không được, thế này sẽ kéo dài bao lâu đây.

Từ lo lắng lúc ban đầu, đến về sau lại bình tĩnh, Lâm Phong cũng đã thấy được, cứ đứng dựa vào vách tường, quyền đầu của đối phương đánh tới, Lâm Phong vỗ bay, chân đá tới, Lâm Phong lại nhấc chân đỡ, nhìn bộ dạng đó, quả thực là nhàn nhã đến cực điểm.

- Nếu đánh là đánh không chết thì khẳng định sẽ có hạn chế thời gian, bằng không chẳng ai vượt qua được cửa này.

Lâm Phong thầm phỏng đoán.

Qua một lúc, giống như là xác minh phỏng đoán của hắn, đối thủ dần dần thu hồi thế công, đợi yên tại chỗ không nhúc nhích.

Lâm Phong lúc này mới thở phào, khà khà, xem ra ta thắng rồi.

Ngay sau đó, lại một vách tường mở ra, một bóng người đi ra, đồng thời bóng người lúc đầu vốn đang không nhúc nhích cũng động.

- Cửa thứ hai bắt đầu!

- Mẹ nó!

Lâm Phong thiếu chút nữa thì sợ tới ngất xỉu, cửa thứ hai, cửa thứ hai là hai người à?

Cả hai đều là cấp bậc biến thái, Lâm Phong rốt cuộc không thể bình tĩnh được nữa, đúng là hận vì chỉ có mỗi hai tay, hai người này có hình thức cố định, ngươi một quyền hắn một quyền, nhìn thì đơn giản, nhưng phối hợp thiên y vô phùng, song thủ nan địch tứ quyền.

Lâm Phong vô ý trúng mấy quyền, cảm giác như sắp phun máu, quá khó chấp nhận.

Chẳng thèm dùng lấy nhu thắng cương nữa, nhưng Lâm Phong đầu óc nhanh nhẹn, lại nghĩ ra biện pháp, hắn tách hai người ra, mình thì đứng ở giữa, bên trái một quyền đánh tới, Lâm Phong tránh sang phải, bên phải một quyền đánh tới, hắn liền tránh sang trái.

Thoạt nhìn thì giống như hai người gỗ đang đánh nhau vậy, nhưng bọn họ không hề hay biết chỉ không ngừng tấn công, khiến Lâm Phong thở phào, cũng may cũng may.

Ngay sau đó, vách tường thứ ba mở ra, lại một bóng người đi ra.

- Cửa thứ ba bắt đầu!

- Mẹ kiếp, cửa khảo nghiệm không thể đổi hình thức cho vui mà!

Đến nước này, nếu Lâm Phong không rõ đây là truyền thừa của ai thì đâm đầu vào tường mà chết đi cho rồi, trong ba đại lão lúc trước, đại lão có cơ nhục rắn chắc đến dọa người, khẳng định chính là người sở hữu Thái Thượng Đoán Thể Đồ.

Lâm Phong bực lắm, mình cũng tu luyện Thái Thượng Đoán Thể Đồ, sao không bị biến thành hán tử cơ bắp, phương thức rèn luyện của Thái Thượng Đoán Thể Đồ cực kỳ đặc thù, chân khí trong cơ thể làm vật dẫn, bắt chước ra một loại phương thức rèn luyện trong ngoài tương hỗ.

Giống như một người, trước ngực và sau lưng đồng thời bị người ta đánh, chỉ có điều Thái Thượng Đoán Thể Đồ là rèn luyện cả nội bộ và ngoại bộ, tạo thành một loại phương thức mâu thuẫn.

Thực lực bản thân mạnh cỡ nào, phương thức rèn luyện mạnh như thế, cho nên cho tới bây giờ, Lâm Phong một khi tu luyện Thái Thượng Đoán Thể Đồ vẫn sẽ thoát lực.

Tu luyện đến cảnh giới của đại lão kia, e là tới cảnh giới đầu óc đơn giản, tứ chi phát triển rồi, bằng không cũng không thể nghĩ ra được phương thức biến thái này.

Ba người bộ dạng giống nhau như đúc đang đánh mình, là thể nghiệm gì?

Lâm Phong đã sớm biết, trong thức hải đâu chỉ là ba người, đó là từng có hơn một ngàn người đang chém giết, rất là đau trứng.

Lâm Phong chỉ có nước chịu đòn, miệng mũi trào máu, thân thể đen xì, máu tụ trầm trầm.

- Cứ ăn đòn như vậy ta sợ là sẽ bị đánh chết tươi mất.

Lâm Phong buồn khổ không thôi.

Nhưng biết làm sao bây giờ, vẫn không nghĩ ra được biện pháp tốt, cẩn thận tra xét trong cơ thể, không biết còn có thể chịu đựng được bao lâu nữa.

Ngay sau đó, Lâm Phong ngẩn ra nói:

- Thể phách của ta không ngờ có xu thế tăng cấp!

Cái này phải giải thích thế nào, rõ ràng là bị động chịu đòn, nhưng lại lần mò ra một bộ phương thức rèn luyện khác.

Bởi vì vận khởi Thái Thượng Đoán Thể Đồ, là dùng chân nguyên bên trong cộng với thể phách để phòng ngự, kết quả liền tạo thành thể phách bị trúng công kích phương thức nội ngoại đan xen, hình thành hiệu quả rèn luyện trong thường ngày.

Đó là một tin tức tốt, nói như vậy mình dường như vẫn có thể chống đỡ được, nhưng luôn cảm thấy có chút khó chịu, ta đâu phải là cuồng nhân tự ngược, sau này chẳng phải là dựa vào bị đánh để tu luyện Thái Thượng Đoán Thể Đồ à?

Trong lòng rất rối rắm, nhưng chung quy vẫn là mạng nhỏ quan trọng hơn, Lâm Phong dứt khoát đặt mông nằm xuống, bởi vì chính diện đối kháng với ba đối thủ, đều là phía trước bị thương, phía sau thì vẫn nguyên vẹn.

- Đánh đi đánh đi, ta mặc kệ, nếu không chết đượcthì cứ để ngươi đánh cho đã nghiền!

Lâm Phong cũng coi như là nhìn thông rồi.

Ba tên gia hỏa căn bản không nể mặt cũng không lưu thủ, quyền đấm cước đá công kích tới, Lâm Phong nghĩ thông rồi, cũng buông bỏ, đến về sau thậm chí có thể ngưng tụ ra một bộ phận chân khí, chuyên môn phòng thủ nơi đối phương công kích, như vậy hiệu quả càng xuất chúng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.