Nàng là kẻ bất hạnh, song, cũng là người may mắn.
Đã từng thấy cái lạnh lẽo của lòng người, cũng từng gặp sự ấm áp của thế gian.
Từ một đại tiểu thư cho đến một nha hoàn ti tiện, nàng chưa bao giờ từ bỏ hy vọng được sống.
Khi nàng chìm xuống tận đáy bùn, sắp sữa thối rữa, hắn đã nâng nàng lên, yêu thương như trân bảo.
……
“Không đúng, ta đã bị bán đi, ta không có nhà…”
“Ta cưới nàng, ta cho nàng mái nhà, ở lại bên ta được không?”
Bình luận truyện