Thời Kỳ Khát Vọng Của Thiếu Niên

Chương 7: Vận động trước khi ngủ chính là làm tình (1)



Hà Tống quan sát lục lọi toàn nhà cậu một phen, từ cửa sổ đến phòng khách sào xáo một trận.

Tiếp theo kéo dài Phương Tử Cách tới phòng ngủ của cha mẹ cậu, bắt cậu dạng chân nằm trên giường.

“Không muốn… Không nên ở chỗ này…”

Tại sao phải làm trên giường của cha mẹ chứ? Quả thực mất mặt muốn chết!

“Câm miệng.” Hà Tống mới không quản cậu có nguyện ý hay không, đè người lại, hai tay dùng áo T Shirt trói quấn lên đầu giường.

“Làm, làm cái gì?”

“Chơi đùa, những vật nhỏ này không phải là cưng vẫn còn giữ sao?”

Phương Tử Cách mới nhìn rõ thứ hắn cầm trong tay đang cố gắng nhét vào hậu huyệt là đồ chơi tình thú.

Tìm một chuỗi gắn vô số viên bi tròn, thoa lên một chút dầu bôi trơn, đặt hai chân cậu tại trước ngực, hậu huyệt phấn nộn liền lộ ra.

“Bảo bối nhi, miệng nhỏ này càng nhìn càng xinh đẹp.”

Hà Tống duỗi đầu lưỡi ra yêu thương trong ngoài một hồi, liền bắt đầu đem chuỗi bi nhét vào bên trong hậu huyệt của cậu.

“A a a a a…!?”

Một chuỗi kia có sáu viên, mỗi một viên có loại to như trứng bồ câu, ở giữa hai viên sẽ có một viên hình bầu dục, bật nguồn điện có thể chấn động.

Hà Tống nhét vào toàn bộ không dư một viên nào, chỉ chừa một chút đuôi ở bên ngoài.

“Lão công đi tắm rửa, trở về sẽ thương cưng, tự mình chơi trước một chút đi.” Vỗ vỗ mặt của cậu, Hà Tống bật nút chọn độ cao nhất, tự nhiên rời đi.

“Ô ô ô… Không… A a a a a!”

Âm thanh ong ong ong từ trong hậu huyệt truyền đến, chấn động toàn bộ nửa người dưới. Phương Tử Cách vốn rất mẫn cảm, chấn động một chút còn chưa đụng đến điểm G, đã làm cho cậu mềm nhũn từ trong ra ngoài.

Khoái cảm nho nhỏ từ nơi sâu xa tích lũy từng chút, từ từ tràn đầy hạ thể. Bên trong hậu huyệt non mềm cực kỳ sảng khoái, *** trùng lập tức trào ra ngoài.

“Ân ừm… Ân ”

Tất cả tế bào bên trong *** huyệt cũng bắt đầu rục rà rục rịch, muốn càng nhiều kích thích hơn phân thân vẫn chưa hoàn toàn đứng thẳng, lại bắt đầu tràn ra chất lỏng *** đãng.

“A… A… A…! A…!”

Hai chân dài của Phương Tử Cách đan xen ma sát, không tách ra, lung lay cái mông muốn tìm cái vật cứng cọ một chút, đâm đâm vào trong.

Hà Tống đơn giản chỉ rửa ráy một chút, trở lại xem Phương Tử Cách, côn th*t cứng chắc, ráp trải giường đã bị *** thủy của cậu làm ướt một đám lớn.

“Bảo bối nhi, người không biết còn tưởng rằng là cưng tiểu ra đấy!”

Đưa tay sờ một cái, ẩm ướt cộc cộc mà dính đầy tay. Phương Tử Cách mắc cỡ không dám nhìn tới hắn.

“Lấy… Lấy ra đi… Van cậu…”

“Tôi thấy cậu rõ ràng là rất thích, đã ẩm ướt thành như vậy!”

Phương Tử Cách nhẫn nhịn xấu hổ lắc đầu, cậu thực sự bị dục hỏa thiêu đến bất đắc dĩ: “… Yêu thích… Lão công…”

Hà Tống kéo khăn tắm bên hông xuống, thịt heo bổng màu đen được giải thoát mà đung đưa, Phương Tử Cách nhìn thấy vừa kinh vừa sợ, lại càng muốn hơn.

“Có muốn thứ này không?”

“Muốn… Muốn…”

Hà Tống không phí lời, chính mình cũng nghẹn gần chết. Nắm chặt hai mắt cá chân phòng ngừa cậu đạp loạn, kéo chuỗi hàng loạt trứng kia ra.

“Chậm… Chậm một chút… Đừng a a a a a a a ——————————!”

Kéo một cái, Hà Tống một hơi lôi toàn bộ ra ngoài. Phương Tử Cách bị kéo cả người cũng bắn ra, rít gào liên tục.

Chuỗi hàng loạt trứng ướt đẫm bị ném ở một bên, Hà Tống căn bản không chờ cho cậu kịp lấy lại hơi, ấn bắp đùi cậu lại đâm đến tận cùng.

“Ưm ——————————!!!!”

Phương Tử Cách chưa kịp kinh ngạc thốt lên, cái cổ mảnh khảnh ngã về sau ngửa mặt lên, thân thể co giật bắn ra.

Tinh dịch màu trắng nồng đậm rơi lên ngực và bụng của mình, cậu run run không ngừng thở hổn hển, không tiếng động mà khóc lên.

“Khóc cái gì, không phải là lão công đến rồi sao?”

Hà Tống trừu động côn th*t, ra vào thân thể đầy mê người của người dưới thân.

Dâm huyệt kia thật giống như một miệng nhỏ khép kín, chặt chẽ mút lấy phân thân của hắn, dường như muốn hút chất lỏng cùng tinh hoa bên trong ra ngoài, dùng sức lấp kín vật thể kia.

Vô luận là Hà Tống biến đổi góc độ đâm đi vào thế nào, *** huyệt mềm mại kia vẫn cứ cắn chặt mà không chịu buông ra.

“Tiểu biểu tử… Hậu huyệt này thèm muốn chết rồi!”

“A…! A…! A…! A…! A…!”

Phương Tử Cách vừa đau vừa sảng khoái. côn th*t Hà Tống như một động cơ đóng cọc, một cái đánh vào mông của cậu, mỗi một lần miệng huyệt đều truyền đến một cảm giác đau nhẹ, cái đau này lại mang đến cho cậu khoái cảm gấp bội lần.

côn th*t ma sát từng chút một lên vách *** huyệt, sảng khoái đến mức muốn bay lên tận chín tầng mây.

“A…Thật mạnh! Tuyệt quá…Thật mạnh…!”

Phương Tử Cách lung lay phần eo, đáp lại nhịp điệu của Hà Tống. Hà Tống đem hai chân của cậu đặt lên trên vai, cơ hồ muốn lật ngược cậu lại, chuyện động mạnh bạo đến nỗi giường chiếu phát ra âm thanh trầm muộn.

Hai tay bị trói ở đầu giường, tư thế có thể đổi không nhiều, Hà Tống chơi một lượt mới tháo trói tay của cậu xuống, nhưng hai cái tay vẫn quấn vào nhau, không cho cậu hoàn toàn tự do.

Phương Tử Cách đã trầm mê bên trình ***, Hà Tống muốn thao túng như thế nào cũng được.

“A a a a a a a a… Lão công… Lão công… Lão công quá nhanh… Quá nhanh… Chậm một chút…!”

Cậu quỳ ở trên giường, Hà Tống ở phía sau giống như nắm lấy dây cương, từ sau lưng cầm lấy hai tay của cậu, hạ thân “Bẹp bẹp bẹp” đâm xuyên.

“Lão công biết cưng thích chơi tư thế này mà…!”

Càng đâm càng dùng sức, bao tinh hoàn của cả hai cơ hồ đánh ba ba vào nhau.

Không biết từ bao giờ Phương Tử Cách đã bị đâm đến bắn ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.