Thời Thanh Xuân Của Tôi Sau mấy tiếng đồng hồ trên máy bay tụi nó đáp xuống thành phố Paris xinh đẹp nơi được mệnh danh là kinh đô ánh sáng của nước Pháp. Hai người làm thủ tục nhập cảnh và lấy đồ rồi ra khỏi sân bay. tụi nó bắt taxi về nhà mà bố mẹ nó mới mua ở đây. Ngồi trên xe nhỏ nhìn qua cửa sổ ngắm thành phố Paris xinh đẹp. -Lâu lắm rồi mới quay lại đây,Linh nhở. Nhỏ quay đầu lại nói. -uk,cũng đã 7năm rồi còn gì. -đây cũng là nơi chúng ta gặp nhau ha. 10năm trước -huhu,...Mẹ ơi mẹ đâu rồi....hu hu...mẹ ơi....Có tiếng đứa trẻ khóc bên vệ đường. -tại sao bạn lại khóc vậy. Nghe tiếng khóc nó đi đến. -mình lạc mất mẹ rồi,huhu. Đứa trẻ đó nói. -bạn nín đi,chắc mẹ bạn sẽ quay lại đây tìm bạn thôi,đừng khóc nữa nha. -hic..hic,mình không khóc nữa. Dụi nước mắt,đứa bé đáp -Uk,mk ngồi đây với bạn nhé. Nó ngồi xuống bên cạnh người bạn đó. -uk,mà bạn tên gì vậy.Nó hỏi -mk là Alleffra, còn bạn. -Mk là Angelie,mk là người Việt Nam. -bạn cũng là người Việt al,mk cũng vậy nè,hi hi. -vậy hả,vậy tên Việt của bạn là gì. -Du Khánh Vân,bạn? -Nguyễn Hà Linh.Nó giơ tay ra.làm bạn nha. -Làm bạn.Nhỏ cũng đưa tay ra bắt tay với nó. -Alleffra,con đâu rồi.một người phụ nữ khoảng 35tuổi chạy đến. -con đây mẹ. Nhỏ vẫy tay. -con đây rồi.Sau này không được chạy lung tung nữa đâu đó. -dạ mẹ. -mà mẹ này,bạn này ngồi đây với con nãy giờ đấy.Nhỏ chỉ nó -cảm ơn cháu nhiều. Người phụ nữ cúi đầu cảm ơn. -không có gì đâu ạ. Nó cũng cúi đầu xuống. -nhưng hình như cháu là con của Phong với Ngọc đúng không? -ơ,sao cô biết bố mẹ cháu. Nó ngạc nhiên hỏi. -mẹ biết bố mẹ Linh ạ. Nhỏ cũng thắc mắc -Ôi trời bạn bè lâu năm,với cả đối tác làm ăn mà sao không biết được. Mẹ nhỏ cười nói -vậy ạ, chắc cô là cô Trang phải không ạ. -Đúng rồi,mà bố mẹ cháu hay nói về cô lắm à. -dạ,đôi lúc thôi ạ. -uk,vậy khi nào rảnh cô sang nhà chơi. -mẹ cho con đi nữa nha. Nhỏ nói -uk,được rồi. Bây giờ muộn rồi chúng ta về thôi,cảm ơn con chuyện lúc nãy nha. -dạ,cô với Vân về cẩn thận. Vẫy tay chào tạm biệt,nó về nhà. Mấy ngày sau,bố mẹ Vân có cả Vân sang nhà nó chơi. -cháu chào 2 cô chú. nhỏ -chào hai người,khỏe không. Bố mẹ Vân chào. -Hà Hà, khỏe chứ sao. Bố Linh cười nói. -Khẩu khí vẫn như trước nhỉ. Bố nhỏ - thôi vào nhà đi tính đứng ngoài này nói chuyện luôn à. Mẹ nó -uk,vào thôi.đt Trong phòng khách. -con gái 2 người đây à,dễ thương ghê. Bố nó khen nhỏ. -con không dễ thương hả bố. Nó nhíu mày. -rồi con dễ thương,dịu dàng nhất được chưa. Bố nó chịu thua với nó. -xí,bố không thương con. Nó quay mặt đi giận dỗi. -trời,bố chịu thua con. -2người coi hai bố tui là không khí à? -hè,xin lỗi. -bố con lên phòng đây.Vân đi với mk đi. Nó nói -uk. Xin phép bác. Nhỏ cúi đầu rồi đi theo nó. -con 2 người ngoan thật chả bù cho con Linh nhà tui. Bố nó chống cằm cảm thán. -Ba à..à.. Nó. -hế, con chưa lên à.ông Phong ngạc nhiên -con lên thì sao mà nghe được lời bố nói... -Haizz -mẹ à, cho con 2 cốc nước với ít hoa quả.( mẹ nó với mẹ Vân ở trong đây vừa tám chuyện vừa chuẩn bị bữa trưa) -con lấy ở trong tủ đó. -dạ. Mở cửa đi vào thấy Vân đang ngồi trên giường đọc manga của nó. -bạn uống nước đi.Nó đặt khay xuống. -uk, bạn thích anime à. -uk,nó rất hay. Nó ngồi xuống lấy 1cuốn manga trên giá đọc. Tụi nó hỏi về sở thích của nhau.những chuyện lung tung,chuyện trên trời dưới đất gì cũng lôi ra nói hết. ..... Từ đó ngày nào 2đứa cũng chơi với nhau,đi học cùng nhau,ăn cùng nhau đôi lúc cả bố mẹ của 2đứa đi công tác còn ngủ chung,tắm chung nữa. Cho đến khi về Việt Nam lúc 10tuổi tụi nó cũng chơi với nhau tới tận bây giờ.( tất cả hồi tưởng trên đều nói bằng tiếng Pháp) ... KẾT THÚC HỒI TƯỞNG. Xe dừng trước 1ngôi biệt thự màu trắng kem, thiết kế vừa theo kiểu hiện đại vừa có nét cổ kính. dưới đất xung quanh nhà được bao bọc bởi cỏ nhân tạo, bên trên bờ tường là dàn hoa giấy nhiều màu rất đẹp.không chỉ vậy, khi bước vào nhà không gian còn sang trọng hơn bên ngoài từ đèn chùm,bàn ghế,rèm cửa,... tất cả đều toát lên vẻ đẹp của ngôi nhà. -mày chọn phòng đi,tao xuống bếp cái. Nó -Uk. Nhỏ xách vali lên phòng. Nhà có 5phòng ngủ,chọn phòng gần cầu thang nhỏ thay đồ rồi đi xuống. -Linh ơi,có gì ăn không. Nhỏ vừa đi vừa xoa bụng. -Không,thay đồ đi,ra siêu thị,Lẹ.Nó tìm trong tủ lạnh không thấy có gì,,( tụi nó không thuê giúp việc vì muốn tự túc.) -trời sao mày không nói sớm, làm tao thay đồ rùi nè. Nhỏ kêu. Rồi,thay đồ hay nhịn ăn. -tao thay là được chứ gì. Hết chương 6
Báo lỗi chương
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.