Trường tụi nó mới được đầu tư xây dựng kí túc xá nên hôm bữa sinh hoạt cô mới khuyến khích mấy bạn nên đăng kí để ở. Thứ nhất tạo được tính tự lập khi xa bố mẹ, thứ hai tiết kiệm được chi phí vì cô những người nhà ở xa trường thì tiền xe hơn nhiều tiền phòng rồi, thứ ba là được gắn kết tình bạn hơn vì trong một phòng tất nhiên sẽ có nhiều người
Trường nó không có ai là có hoàn cảnh khó khăn quá cả, chỉ là nghe nói được ở tách riêng với bố mẹ là ai cũng nhiệt tình đăng kí thôi. Nói thật là ở kí túc xá có lợi hơn ở nhà nhiều Ngoài ba lí do trên thì chúng ta còn được thỏa thích chơi điện thoại muộn mà không bị la mắng, thức khuya cũng không ai biết. Nghĩ đến là thấy vui rồi
Vừa nghe cô thông báo là về nhà nó vào xin bố mẹ liền. Lúc đầu bố nó quả quyết không cho, tất nhiên mẹ cũng thế vì họ không muốn để con mình xa nhà. Từ nhỏ nó đã được bảo bọc, nâng niu trong gia đình rồi nên khi nói ra ở kí túc xá thì hai người không cho. Nó biết ở kí túc xá thì không được như ở nhà rồi nhưng nó vẫn muốn được tự lập một lần. Nó cũng 17 tuổi rồi không muốn nằm trong sự che chở của gia đình mãi nữa, nó muốn thử sức mình một lần khi sống xa nhà xem sao. Sau màn khóc lóc, năn nỉ làm nũng các kiểu thì bố mẹ nó cũng đồng ý rồi. Nó mà đã ra chiêu thì bố mẹ không muốn đồng ý cũng phải đồng ý thôi
Vì kí túc xá cũng ở gần nhà nó nên có thể về nhà thường xuyên nên bố mẹ nó cũng đỡ lo
Nó nhìn đống đồ mà mẹ sắp cho nó là hoa mắt luôn ấy. Rồi nó chuyển đến kí túc xá chứ có phải đi nước nào mấy năm không về đâu mà mẹ làm dữ vậy
- Mẹ ơi, được rồi. Từng ấy đồ con mặc cả năm rồi ấy
- Được gì mà được. Mẹ còn chưa sắp mấy loại mỹ phẩm dưỡng da cho con nữa đâu, à rồi phải mua thêm mấy đồ dùng cá nhân khác nữa nhỉ. Rồi mẹ liệt kê một đống thứ để chị giúp việc đi mua, nó nghe mà đầu sắp không chứa nổi. Mẹ chắc mang cả nhà đi cho nó mất thật
Vì nhiều đồ đạc nên mẹ nhờ bác quản gia chở nó đi. Đến nơi thì bác quản gia có nói xách đồ lên cho nó thì nó không chịu. Nó chưa muốn họ biết thân phận mình đâu, nó còn chưa tán được Dương cơ mà. Còn về bác quản gia thì tiểu thư nhà mình đã nói thế rồi thì tất nhiên là ông phải nghe theo rồi
Dưới sân kí túc xá nữ, nó nhìn lên phòng nó mà choáng ấy. Phòng số 11 ở tầng ba, rồi mang từng này đồ lên trên chắc chết. Cũng tại nó cứ bày đặt dấu thân phận làm gì để giờ khổ thế này đây
Nó ngước lên tầng ba rồi nhìn lại đống đồ thì nó đưa ra quyết định chụp ảnh đống đồ kèm mặt nó này đăng lên facebook kèm theo Status "Xách đống đồ này lên đến tầng ba chắc đến tối kèm icon khóc"
Đăng được khoảng 1 phút thì nó nghĩ lại rồi xóa ảnh đi. Đăng như này lỡ họ nói nó lại dùng sắc lợi nữa thì toang nên xóa
- Để đó tớ đưa lên dùm cho. Giọng nói từ phía sau vang lên
Nó đang mệt mỏi vì đống đồ thì nghe được giọng cậu giống như nghe được giọng của một vị thần ấy. Ôi cậu đúng là cứu tinh của nó
Và thế cậu và nó cùng đưa đồ lên phòng nó. Bước vào phòng nó ngỡ ngàng trước độ hoành tráng của căn phòng. Phải nói đẹp không kém gì mấy phòng của nhà nó nhưng mà phòng này rộng hơn nhiều