Thốn Mang

Chương 110: kim đan cảnh giới



Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Tất cả mọi người tại địa hạ quyền đàn đều sững sờ, bởi vì trên võ đài đột nhiên yên tĩnh lại.
Chuyện gì xảy ra? Sao trên võ đài chỉ có Yi Shake nằm trên mặt đất? Gần như tất cả khán giả có mặt đều mơ hồ… Yi Shake đã chết, thân thể cũng trở về nguyên dạng, bằng không với hình dạng biến thân bị nhìn thấy có lẽ địa hạ quyền đàn đã loạn cả lên.
Diệu Huy vừa nhìn, trên võ đài đã không có thân ảnh Lý Dương, nhất thời trong lòng máy động, nhưng mà Diệu Huy không hổ là Diệu Huy, lập tức gọi điện thoại cho người phụ trách đấu trường số 1.
- Là ta, giải quyết chuyện này cho ta, cứ nói Ma Vương Mộc Dịch có chuyện quan trọng, vừa rồi đã dùng tốc độ nhanh nhất rời đi, tốc độ của Ma Vương Mộc Dịch thật sự là quá nhanh, do vậy đại bộ phận đều không có phát hiện.
Diệu Huy tùy ý vẽ ra một cái cớ.
Nhất thời trên võ đài lao lên một nam tử da trắng mặc tây phục màu đen, mỉm cười đối với khán giả phía dưới nói:
- Các quý bà, các quý ông, vừa rồi Ma Vương Mộc Dịch đã gọi điện thoại xin lỗi cho mọi người, người để địa hạ quyền đàn chúng tôi thay mặt giải thích một chút, khi thi đấu, Mộc Dịch tiên sinh nhớ đến một chuyện vô cùng quan trọng cần phải đi làm, do vậy không cùng Yi Shake tiếp tục vui đùa, lập tức giết Yi Shake, còn Mộc Dịch tiên sinh thì lợi dụng tốc độ kinh khủng rời khỏi địa hạ quyền đàn, bởi vì tốc độ của Mộc Dịch tiên sinh đã đạt đến một trình độ khủng khiếp, mọi người không phát hiện được. Mộc Dịch tiên sinh rất mong mọi người tha thứ cho sự thất lễ! Thân ở đấu trường số một, người phụ trách này nói chuyện có vẻ rất là tự tin, từng câu từng chữ, nói đều rõ rõ ràng ràng.
Khán giả ở phía dưới lần lượt gật gật đầu.
- Không hổ là Ma Vương, có lẽ lúc cuối rời khỏi đấu trường mới là tốc độ nhanh nhất của hắn, không ngờ đạt đến tốc độ mà mọi người không cách nào nhìn thấy, thật đúng là lợi hại à!
Khán giả phía dưới ai cũng tăng lên sự sùng bái trong lòng.
Đám khán giả này căn bản không để tâm là tốc độ Lý Dương nhanh như vậy có hợp lý hay không. Bởi vì khán giả của địa hạ quyền đàn ai cũng đều là muốn xem cảnh kích thích, Ma Vương trong lòng bọn họ luôn là mạnh nhất, tốc độ Lý Dương cho dù có nhanh hơn, bọn họ cũng có thể tiếp nhận. Dù sao Lý Dương cũng là người sáng tạo kỳ tích, Lý Dương là Ma Vương không gì không làm được!
Diệu Huy thầm thở một hơi "Mộc Dịch sư đệ rốt cục sao lại vội thế? Không ngờ lại tạo ra chuyện như vậy cho ta xử lý, may mắn đầu óc ta linh hoạt, nếu không đám khán giả phía dưới làm loạn lên. Vậy có thể không hay rồi!"
Bất luận địa hạ quyền đàn bộ dạng thế nào, Lý Dương đều không biết, Lý Dương lúc đầu dùng độn thuật, đã sử dụng tốc độ cực hạn, trong thoáng chốc đã chạy tới đáy sông Hudson.
Đáy sông Hudson…
Lý Dương đứng trên một hòn đá ngầm, cơ bắp toàn thân nổi lên, gân xanh trên mặt nổi lên, lúc này Lý Dương phảng phất như một hồng hoang cự thú khủng bố, trên người có năng lượng Huyết tộc mạnh mẽ vờn quanh, năng lượng Huyết tộc gần như muốn nổ tung ra. Lấy Lý Dương làm trung tâm, trong phạm vi mấy chục thước, toàn bộ nước sông đều xoay tròn.
Trong mấy chục thước này quang Lý Dương, khí tức hắc ám kinh khủng của Huyết tộc kia không ngừng tán phát ra.
Huyết tộc thì không dám đem năng lượng trong cơ thể hoàn toàn bộc phát ra, trừ khi tự nổ.
Bình thường Huyết tộc nhân công kích chỉ sử dụng một bộ phận năng lượng. Làm sao có thể vận dụng toàn bộ năng lượng tinh huyết, chỉ có khi tự nổ họ mới bộc phát toàn bộ năng lượng, còn Lý Dương lúc này trong cơ thể đang chuyển động quá nửa năng lượng Huyết tộc của Yi Shake, chỉ có một số ít giọt tinh huyết còn chưa có chuyển hóa thành năng lượng.
May mắn kinh mạch Lý Dương so với Huyết tộc bền bỉ hơn nhiều, bằng không sớm đã bị năng lượng vô tận đột phá rồi.
Trong cơ thể Lý Dương.
Từng đạo huyết hồng sắc tinh huyết năng lượng của Huyết tộc bổn nguyên phảng phất như núi lửa bộc phát.
- Oanh!... Oanh!... Oanh!... Oanh!... Oanh!... Oanh!…
Một đạo lại một đạo năng lượng Huyết tộc điên cuồng đánh sâu vào kinh mạch Lý Dương, không ngừng nổ tung, năng lượng này hoàn toàn không chịu khống chế của Lý Dương, từng đạo huyết hồng sắc năng lượng điên cuồng bạo ngược, huyết hồng sắc năng lượng thật là quá mạnh mẽ!
- Phốc!
Một cỗ năng lượng Huyết tộc bất ngờ đột hạn chế của kinh mạch, đem kinh mạch phá vỡ, tiến vào bên trong cơ nhục Lý Dương.
Nhưng Lý Dương đã không kịp ngăn cản.
Trong đan điền, "tinh vân" điên cuồng hấp thu, lúc trương ra lúc co lại, hấp thu phần lớn năng lượng Huyết tộc như uống nước vậy, uống liền một ngụm lớn. Đáng tiếc là năng lượng Huyết tộc thật sự quá nhiều, "tinh vân" của Lý Dương căn bản không kịp hấp thu.
Trong kinh mạch, có hơn chục giọt tinh huyết đỏ tươi, số tinh huyết này còn chưa hoàn toàn chuyển hoá thành năng lượng. Xung quanh hơn chục giọt tinh huyết này, chính là tiên thiên chân khí tinh tuý của Lý Dương, Lý Dương muốn bảo đảm số Huyết tộc tinh huyết này không dung hợp trong máu của mình, bằng không máu của mình sẽ phát sinh biến hoá liên hoàn, bản thân cũng sẽ biến thành Huyết tộc.
May mắn là hơn chục giọt tinh huyết này chưa chuyển hoá, bằng không toàn bộ năng lượng một lần bộc phát, Lý Dương có lẽ sẽ giống như Huyết tộc tự nổ rồi!
Hạng Vũ lần này không ngờ lại khoanh tay đứng nhìn, có lẽ Hạng Vũ không muốn Lý Dương luôn ỷ lại vào hắn, bằng không Lý Dương cứ luôn ỷ lại vào hắn, sau này sẽ không có khả năng thành tựu lớn được. Hiển nhiên, Lý Dương cũng hiểu được đạo lý này, mặc dù để Hạng Vũ ra tay thì có thể trong nháy mắt giải quyết được, nhưng Lý Dương nghiến chặt răng, bản thân cố gắng tự xử lý.
- Mẹ kiếp, thật là nhiều không bình thường, dứt khoát dùng chúng thối luyện đao mang là được rồi!
Lý Dương trong lòng khẽ động, Chu Thiên Càn Khôn viên cầu lập tức gia tốc xoay chuyển, trong đan điền thoáng chốc phảng phất như hắc động.
Từng đạo huyết hồng sắc năng lượng liên tục trước sau không ngừng hướng đến Chu Thiên Càn Khôn viên cầu mà đánh vào, nhưng mà chỉ thoáng chốc là bị hấp thu.
Chu Thiên Càn Khôn viên cầu không cự tuyệt bất cứ thứ gì đến, tốc độ hấp thu rất nhanh, thậm chí vượt xa "tinh vân", "tinh vân" không ngừng trương ra co lại, phảng phấn như uống nước từng ngụm từng ngụm một, nhưng mà Chu Thiên Càn Khôn viên cầu lại như một cái vực sâu không đáy, bất kể có bao nhiêu năng lượng Huyết tộc, đều bị hấp thu.
Trong Chu Thiên Càn Khôn viên cầu, năng lượng Huyết tộc mạnh mẽ thậm chí chưa trải qua chuyển hoá, đã án chiếu theo biện pháp của "Thất Diệu tinh cực" không ngừng bị thối luyện.
- Bồng!... Bồng!... Bồng!... Bồng!... Bồng!... Bồng!…
Phảng phất như cực âm gặp phải lôi điện, ầm ầm nổ tung, vô số năng lượng Huyết tộc bị điên cuồng đè nén. Không chịu được áp lực, năng lượng Huyết tộc chỉ có cách nổ tung ra, phảng phất như tự nổ, mặc dù hiện tại quy mô tương đối nhỏ!
Vốn dựa theo cực hạn của Lý Dương, mật độ dồn nén tối đa là mấy chục lần mà thôi, nhưng bên ngoài Chu Thiên Càn Khôn viên cầu không ngừng có năng lượng Huyết tộc bị hấp thu. Mật độ cũng đạt đến một mức độ kinh khủng.
- Bồng!... Bồng!... Bồng!... Bồng!... Bồng!…
Mật độ quá lớn rồi. Nhưng do lại bị lực trói buộc của Chu Thiên Càn Khôn viên cầu dồn nén, cuối cùng chúng cũng không ngừng nổ tung ra…
Mặt ngoài Chu Thiên Càn Khôn viên cầu năng lượng Huyết tộc không ngừng vận chuyển dựa theo quỹ tích của hỗn nguyên khí lưu trong "Như Phong tự bế", theo sự gia tăng vận chuyển của năng lượng Huyết tộc, lực trói buộc cũng không ngừng biến lớn, không ngừng dồn nén thối luyện chuyển hoá năng lượng.
Bên trong Chu Thiên Càn Khôn viên cầu năng lượng Huyết tộc đã tiến vào xung quanh đao mang, kịch liệt chèn ép lẫn nhau. Tại hạch tâm Chu Thiên Càn Khôn viên cầu, hồng sắc đao mang không ngừng hấp thu. rồi lập tức hoá thành từng đạo đao khí. Đao khí không ngừng loé lên xung quanh đao mang.
Hốt nhiên Lý Dương trong lòng chấn động.
- Mịa kiếp!
Lý Dương hiếm khi chửi bậy "tinh vân không ngờ đạt đến bão hoà, có thể kết Kim Đan. Nhưng hiện tại như vậy, ta làm sao kết kim đan?" Lý Dương buồn bực cáu loạn lên.
"Tinh vân" hấp 3 vạn tinh năng lượng là hoàn toàn bão hoà rồi, lúc này "Tinh vân" cũng đạt đến yêu cầu để kết Kim Đan. Còn Chu Thiên Càn Khôn viên cầu vẫn phảng phất như động không đáy, không ngừng hấp thu. Theo Lý Dương phỏng đoán, Chu Thiên Càn Khôn viên cầu tối thiểu đã hấp thu khoảng 20 vạn tinh năng lượng, nhưng Lý Dương đột nhiên cảm thấy không hay.
Chu Thiên Càn Khôn viên cầu bản thân năng lượng cũng lớn như vậy rồi, lần này hấp thu năng lượng quá nhanh quá nhiều, đã vượt quá tải. Mấy chục giọt tinh huyết cũng chỉ còn lại gần mười giọt, tiên thiên chân khí để khống chế trói buộc bọn chúng nên càng lúc càng yếu đi, tựa hồ gần chục giọt tinh huyết này sắp đột phá. Một khi gần chục giọt tinh huyết này dung nhập vào trong máu Lý Dương, Lý Dương cũng sẽ trở thành Huyết tộc.
"Tinh vân" bão hoà, Chu Thiên Càn Khôn viên cầu quá tải, đạt đến cực hạn. Còn Huyết tộc tinh huyết sắp đột phá hạn chế.
Đây là giờ khắc nguy hiểm nhất, Lý Dương quả quyết, trong lòng hung ác!
"Nổ!" Trong lòng Lý Dương gầm nhẹ một tiếng
- Bạo!... Bạo!... Bạo!... Bạo!... Bạo!…
Từng đạo huyết hồng sắc năng lượng điên cường bộc phát, từ trong thân thể Lý Dương đánh phá ra ngoài, toàn thân Lý Dương máu tươi không ngừng chảy ra, cuối cùng Lý Dương căn bản không để ý đến thân thể mình, để năng lượng Huyết tộc trong cơ thể thoáng chốc bộc phát lao ra ngoài.
Cũng tương tự như ăn cơm vậy, ăn cơm thì không thể bị cơm làm cho trướng bụng mà chết, ăn không được thì đừng ăn!
Lý Dương hiện tại tương tự chính là đem năng lượng mình hấp thu không được tống ra ngoài cơ thể, nhưng mà năng lượng thật sự là quá nhiều, nếu như thông qua kinh mạch từ từ tống ra, không biết đến khi nào mới có thể tống hết, Lý Dương đơn giản là không để ý đến thân thể, đánh thẳng ra ngoài, lúc này kinh mạch trong cơ thể đã bị phá vỡ hết chỗ này đến chỗ khác, tất cả đã không còn kịp chờ đợi nữa.
Bất ngờ, trong đầu Lý Dương thoáng qua một đạo linh quang, quỹ tích vận chuyển của hỗn độn khí lưu trong "Như Phong tự bế" xuất hiện trong đầu. Lý Dương lập tức dựa theo ý tưởng vừa xuất hiện, khống chế một bộ phận năng lượng Huyết tộc ở ngoài cơ thể hình thành từng đạo khí lưu, án chiếu theo quỹ tích vận chuyển của hỗn độn khí lưu.
Nếu như có người ở bên cạnh Lý Dương, sẽ phát hiện lúc này xung quanh thân thể hắn có một đạo khí lưu năng lượng Huyết tộc hùng mạnh, đạo năng lượng Huyết tộc này án chiếu theo quỹ tích kỳ dị không ngừng xoay chuyển, dần dần một cỗ hấp lực khó hiểu được sinh ra.
Tất cả rất là huyền diệu, đạo "năng lượng xoay chuyển" sản sinh ra lực hấp dẫn thập phần lớn.
Năng lượng Huyết tộc đang hỗn loạn trong cơ thể Lý Dương liền phảng phảng như bị hấp dẫn, không ngờ lại lần lượt án chiếu theo quy luật mà vọt ra ngoài, cùng với năng lượng Huyết tộc đang vận chuyển theo quỹ tích của hỗn độn khí lưu dung hợp.
- Hô!
Năng lượng vận động sản sinh ra những âm thanh rõ ràng, theo việc năng lượng trong cơ thể giảm đi, Lý Dương nhất thời thở phào một hơi, không kịp chữa trị kinh mạch bị tổn hại. Việc đầu tiên hắn làm chính là tống chục giọt tinh huyết ra khỏi cơ thể, chục giọt tinh huyết này tựa hồ cũng chịu sự hấp dẫn, thoáng chốc lao ra ngoài thân thể Lý Dương.
Án chiếu theo "Như Phong tự bế" khí lưu được hình thành do năng lượng Huyết tộc cực lớn kia đem gần chục giọt tinh huyết hấp thu, chuyển hoá thành lượng lớn năng lượng Huyết tộc của dòng xoáy khí lưu năng lượng.
Đột nhiên…
Có lẽ "dòng xoáy năng lượng" án chiếu theo quỹ tích xoay chuyển của hỗn độn khí lưu kia đã đạt đến một giới hạn, không ngờ phảng phất như như Tụ Linh trận, hấp thu lấy thiên địa linh khí. Tại đáy sông Hudson nguyên bổn thiên địa linh khí đã quỷ dị so với bên ngoài thì nồng hậu hơn nhiều, lúc này hấp thu lại càng thêm kinh khủng.
Năng lượng Huyết tộc trong cơ thể Lý Dương có hạn, còn thiên địa linh khí thì vô hạn.
Màu sắc của "Dòng xoáy năng lượng" từ từ biến hoá, theo tiến trình hấp thu thiên địa linh khí càng lúc càng nhiều, "dòng xoáy năng lượng" kia cũng từ từ biến thành màu xám. Dần dần, năng lượng từ hấp thu thiên địa linh khí đã vượt quá năng lượng Huyết tộc vốn có.
Án chiếu việc không ngừng hấp thu như vậy, "dòng xoáy năng lượng" sẽ biến thành một quả siêu cấp tạc đạn khủng khiếp! Nhưng tâm thần Lý Dương lại hoàn toàn không chú ý đến mọi chuyện, bởi vì hắn đang chỉnh lý lại năng lượng của "tinh vân" và Chu Thiên Càn Khôn viên cầu.
Năng lượng Huyết tộc trong "tinh vân" không ngừng chuyển hoá, nguyên bổn trong "tinh vân" có tương đương 7 vạn tinh năng lượng, lần này hấp thu 3 vạn tinh năng lượng Huyết tộc. Thời gian dài như vậy, Lý Dương cũng chuyển hoá được gần 1 vạn tinh năng lượng, mặc dù không đủ tinh tuý, nhưng mà cũng miển cưỡng có thể hoàn toàn khống chế.
- Lý Dương, trùng kích Kim Đan!
Hạng Vũ bỗng dưng quát lạnh một tiếng.
Lý Dương trong lòng nhất thời tỉnh ngộ, trong đầu lập tức hiện lên khẩu quyết tầng thứ sáu của "Ma Dương điển".
"Ma Dương điển" không hổ là ma giới chí tôn bảo điển, năng lượng Huyết tộc bất quá chỉ là một nhánh năng lượng trong ma giới, đương nhiên có thể bị chuyển hoá thành Kim Đan.
Thân thể Lý Dương tự nhiên ngồi xếp bằng, ngũ tâm hướng thiên, Xung quanh thân thể cũng sản sinh từng làn gợn sóng năng lượng, phảng phất như đang bảo vệ cho Lý Dương.
- Hô hô!
"Tinh vân" điên cuồng vận chuyển không ngừng dồn nén lại, nhưng một hồi lại trương ra, trong thoáng chốc lại dồn nén lại, mỗi một lần trương ra co lại, thể tích "tinh vân" cũng giảm đi mấy lần, thể tích "tinh vân" càng lúc càng nhỏ…
- Oanh!
Tâm thần Lý Dương chấn động, một cỗ lực hấp dẫn khó hiểu được sinh ra, thoáng chốc hấp thu lấy linh hồn Lý Dương.
Lý Dương thì biết, đây là lực hấp dẫn mà kim đan tự nhiên sinh ra, linh hồn chỉ có dung nhập vào bên trong mới có thể hoàn toàn thành tựu kim đan.
Đột nhiên…
Lý Dương thấy một viên hình cầu nhỏ như hạt châu toả ra kim quang sáng lạn đang ở trong đan điền khẽ xoay tròn
Kim Đan!
Lý Dương nhất thời trong lòng mừng như điên, hắn biết, hắn cuối cùng đã đạt đến kim đan cảnh giới, đạt đến kim đan cảnh giới Lý Dương mới có thể chân chính tu luyện "Thất Diệu tinh cực", chỉ có đạt đến kim đan cảnh giới, Lý Dương mới có thể chân chính tiến vào ma đạo, tu luyện vô thượng ma đạo bí pháp.
Nhưng lúc này Lý Dương lại không chú ý đến, "dòng xoáy năng lượng" vừa rồi hắn tuỳ tiện sáng tạo ra đã hấp thu thiên địa linh khí đến một mức độ khủng khiếp, năng lượng tối thiểu đã đạt tới mấy trăm vạn tinh…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.