Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị Phiêu Tuyết sơn mạch - Bích Lan Sơn. Đoàn người Phong Thiện Di cưỡi mây mà đến, chỉ thấy ở trêm mây trắng. Phong Thiện Di lão thần tự tại, hoàn toàn không có chút kinh hoảng thất thố nào trong Kha Phong Ma Vương đại điện. Phía sau có hơn mười người cung kính phục thị hắn, còn có vài thị nữ… - Người đến là ai! Một gã cao thủ cấp bậc Thiên Ma của Bích Lan Sơn hét lên một tiếng, thanh âm trực tiếp truyền vào trong tai của Phong Thiện Di. Phong Thiện Di nghe tiếng quát xong, cười ngạo nghễ, tùy ý phẩy tay một cái, một gã đệ tử phía sau hắn lúc này tiến lên phía trước một bước, cao giọng nói: - Phụng lệnh Kha Phong Ma Vương, đến đây thu thuế, còn không mau mau tránh ra. Thanh âm có vẻ cực kỳ cao ngạo. Vốn là Phiêu Tuyết sơn mạch cũng là thuộc vào lãnh địa của Kha Phong Ma Vương. Tên Ma Tướng bên ngoài vừa nghe, nhất thời trừng mắt lên, đó là người của Kha Phong Ma Vương, thủ lĩnh của mình Mộc Dịch cũng phải nghe lệnh của Kha Phong Ma Vương a. Lập tức tên Ma Tướng này phi thân đi thông báo. Mà đoàn người Phong Thiện Di lại là nhẹ nhàng tới trước Bích Lan Sơn, vài tên đệ tử mà Phong Thiện Di mang theo liền trực tiếp đi về phía đại sảnh ở trong Bích Lan Sơn. Lý Dương, Điền Cương, Lily ba người đi ra trước. - Nguyên lai là Phong đại nhân, mời vào, mời vào. Lý Dương tươi cười rạng rỡ, mười năm thu thuế một lần, Lý Dương biết rất rõ ràng, lần trước là 1500 thượng phẩm ma nguyên thạch, duyên cớ chủ yếu là bởi vì đó là lần đầu tiên, chiếu theo quy củ, lần này là 1000 thượng phẩm ma nguyên thạch. Đối với Lý Dương lúc này mà nói, 1000 thượng phẩm ma nguyên thạch căn bản không tính là cái gì, dù sao thì Lily thu về lợi nhuận mỗi tháng đều vượt quá 1000 thượng phẩm ma nguyên thạch. Qua mười năm, con số kiếm được cũng đã vượt quá mười vạn thượng phẩm ma nguyên thạch, còn quan tâm đến chỗ ma nguyên thạch đó sao? - Mộc Dịch chân nhân, lão hủ lại tới thu thuế đây, thật sự là không tốt a, ha ha … Phong Thiện Di trêm mặt lại xuấy hiện nụ cười mang tính tiêu chí đó, trước tiên cùng với Lý Dương sánh vai đi vào trong đại sảnh. Trong đại sảnh Bích Lan Sơn. - Phong đại nhân, dùng trà trước đã. Lý Dương có vẻ thập phần khách khí, phất tay ý bảo thủ hạ đưa trà lên, mà Điền Cương cùng Lily cũng đã ngồi vào một bên, mỉm cười nhìn Phong Thiện Di. Phong Thiện Di nhận lấy trà, nói: - Mộc Dịch chân nhân, ta cũng không lãng phí thời gian nữa. Lần này ta đến đây là để thu thuế. Đây là việc công, việc công làm tốt, ta mới có thể an tâm chậm rãi uống trà a. - Nên vậy, nên vậy! Lý Dương vỗ tay, nhất thời một gã thủ hạ mang một cái túi lớn đến trước mặt Phong Thiện Di, trong túi tiền này có chứa 1000 thượng phẩm ma nguyên thạch. Phong Thiện Di sắc mặt hơi có chút khó coi: - Mộc Dịch lão đệ, có sự tình ta cần phải nói một chút. Thân là người ở địa vị cao, tự nhiên muốn nói cần cân nhắc, lần trước nói là 1000 thượng phẩm ma nguyên thạch, bây giờ Kha Phong Ma Vương lại muôn hắn đi thu 1500 thượng phẩm ma nguyên thạch, điều này làm cho Phong Thiện Di có chút khó chịu. Bất quá, bất kể là như thế nào, mệnh lệnh của Kha Phong Ma Vương phải được chấp hành. - Phong đại nhân, làm sao vậy? Chẳng lé số lượng không đúng sao? 1000 thượng phẩm ma nguyên thạch, tuyệt đối không thiếu một khối, thiếu một khối, phạt 100 khối! Lý Dương cười nói, có vẻ thập phần dứt khoát. - Không, Mộc Dịch lão đệ, chỗ ma nguyên thạch này là 1000 khối, nhưng lần thu thuế này… tăng thêm. Là 1500 khối! Phong Thiện Di nói ra lời này, sắc mặt cũng đỏ lên, dù sao cũng là tự hắn sai. Lý Dương nhất thời sắc mặt biến đổi. Chính mình nộp ra 1000 thượng phẩm ma nguyên thạch đã là tương đối nhân nhượng, hơn nữa lần trước đã nói ổn thỏa rồi. Lần đầu tiên giao nhiều hơn, lần thứ hai là bình thường, như thế nào lần thứ hai lại muốn ta giao nhiều hơn, thực không phải là là tự mình làm trò hề sao? - Phong Thiện Di đại nhân, đây là chuyện gì vậy? Vốn đã nói mọi chuyện ổn thỏa rồi, như thế nào lại đột nhiên tăng thu thuế. Lý Dương ngữ khí thoáng có chút tức giận. Phong Thiện Di cũng là biết tâm tình của Lý Dương, bất đắc dĩ, hắn tự mình cũng không có cánh nào. - Mộc Dịch lão đệ, Kha Phong Ma Vương đại nhân có lệnh, lần này tăng thêm thuế thu, các ngươi phải nộp 1500 thượng phẩm ma nguyên thạch. Phong Thiện Di nói. Lý Dương nhẹ chau mày, trong lòng âm thầm tự hỏi. Trên thực tế giao thêm 500 khối thượng phẩm ma nguyên thạch đối với chính mình mà nói, căn bản không tính là cái gì, nhưng mà chính mình không thể để bị khi dễ như vậy. - Kha Phong Ma Vương đại nhân có lệnh? Có chuyện gì vậy, như thế nào lại đột nhiên tăng thêm? Là tất cả mọi người cùng tăng sao? Uyên Ương Đao Ma huynh đệ cùng Huyết Phủ Dụ Xích bọn họ thì sao? Lý Dương dò hỏi. - Phong Thiện Di cũng không chuẩn bị gì với Lý Dương, nói thẳng: Không, chỉ có ngươi tăng thêm, những người khác không tăng. Phong Thiện Di cũng rõ ràng, lừa cũng không lừa được, Lý Dương tự mình là thủ lĩnh của một trong ba thế lực lớn ở Phiêu Tuyết sơn mạch, chỉ cần dò hỏi một chút, tự nhiên sẽ biết rõ ràng. - Cái gì? Lý Dương nhướng mày một cái, nhưng mà không có lập tức bộc phát, bởi vì hắn không phải là kẻ ngu. - Mộc Dịch lão đệ,nghĩ cho rõ ràng, Kha Phong Ma Vương nói một là một, nói hai là hai! Phong Thiện Di cũng không nhiều lời, trực tiếp mang Kha Phong Ma Vương lên đài. Lý Dương mày chau lại. Kha Phong Ma Vương bất luận thế nào cũng là lãnh chủ đại nhân, là thượng ti của hắn. Theo đạo lý, Kha Phong Ma Vương muốn thu nhiều ít bao nhiêu là thu bấy nhiêu. Chính mình có thể phản khánh sao? Một khi phản kháng, phỏng chừng lập tức nhân mã của Kha Phong Ma Vương lập tức sẽ đánh tới, đến lúc đó… Bất quá, bây giờ lại chỉ tăng thu thuế với một mình mình, dám chắc là có vấn đề gì đó, nhưng Bích Lan Sơn của mình xem như vẫn tuân theo quy củ a. - Nhanh lên một chút, đừng lãng phí thời gian nữa. Phong Thiện Di trong mắt hiện lên một tia lãnh mang. Đối với Lý Dương, hắn cũng không có cảm tình gì. Lý Dương vừa nghe vậy, trong lòng tức giận, nhưng mà ngoài mặt lại biến đổi theo ý, tựa hồ như có điểm phẩn nộ nói: - Phong đại nhân, chuyện này tính thế nào đây, những người khác thì không bị tăng thuế thu, chỉ có một mình ta bị như vậy, thật sự khiến cho người ta bất bình. Phong Thiện Di cười nói: - Ân, Mộc Dịch chân nhân, tình cảnh của ngươi ta cũng hiểu được, ai gặp phải chuyền này cũng đều thấy không công bằng như vậy. Bất quá, mệnh lệnh của Kha Phong Ma Vương chính là như vậy, nói thế nào cũng là vô dụng, ngươi chính là mau quyết định sớm đi, trậm trễ thì tính mạng… có thể là không hay đâu. - Ai, Kha Phong Ma Vương vì sao lại đối với ta như vậy? Lý Dương tựa hồ như có vẻ rất bất đắc dĩ. - 1500 thượng phẩm ma nguyên thạch a, nộp nhiều thượng phẩm ma nguyên thạch, Bích Lan Sơn của ta còn không đủ ăn đủ uống, thật sự là… Lý Dương thở dài nói, rồi lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Phong Thiện Di. - Không được, Kha Phong Ma Vương đại nhân đã có lệnh, cũng chẳng còn cách nào. Lily, lại mang 500 thượng phẩm ma nguyên thạch lại đây. Phong Thiện Di giờ mới khôi phục lại vẻ tươi cười. Nếu Lý Dương đã đáp ứng giao, thì hết thảy đều có thể nói chuyện ổn thỏa. Lily cùng Điền Cương đều nhịn cười, đối với Bích Lan Sơn bây giờ mà nói 1500 thượng phẩm ma nguyên thạch thật sự không tính là cái gì, nhưng mà Lý Dương lại làm ra cái bộ dạng đó. - Sư huynh, phỏng chừng 500 thượng phẩm ma nguyên thạch còn lại chỉ có thể dùng trung phẩm ma nguyên thạch cùng hạ phẩm ma nguyên thạch để thêm vào. Lý Dương đã làm ra bộ dạng đó, Lily tự nhiên sẽ phối hợp. Lý Dương tụa hồ như rất bất đắc dĩ nhìn Phong Thiện Di nói: - Phong đại nhân, không còn cách nào nữa, chúng ta đã không còn thượng phẩm ma nguyên thạch nữa rồi, chỉ có thể dùng trung phẩm ma nguyên thạch cùng hạ phẩm ma nguyên thạch để thêm vào thôi. - Không có việc gì. Phong Thiện Di trông rất là tử tế. Mấy tên đại hán của Bích Lan Sơn khiêng ra mấy cái túi tiền siêu lớn, đặt mạnh xuống đại sảnh. - Không có cách nào, đây là 2000 trung phẩm ma nguyên thạch và 30000 hạ phẩm ma nguyên thạch, thật sự là nghĩ hết cách để tìm cho đủ. Ai mà nghĩ được, Ma Vương đại nhân lại thu thêm 500 thượng phẩm ma nguyên thạch chứ. Lý Dương cũng phối hợp với bộ dạng Lý Dương ra vẻ. Phong Thiện Di nhìn mấy cái túi tiền này, có chút chau mày. Nhưng vẫn phất tay ý bảo thủ hạ mang đi. - Tốt rồi, lão hủ cũng là nghĩ đến lợi ích lâu dài. Việc cồn quan trọng hơn, việc công quan trọng hơn. Phong Thiện Di trà cũng không có uống, liền lập tức đứng dậy muốn rời đi. Lý Dương đứng dậy ra tiễn. Nhìn theo bóng lưng đám người Phong Thiện Di ngự mây rời đi, Lý Dương, Điền Cương còn có Lily đứng ở cửa Bích Lân sơn nhìn theo. - Sư huynh, ngươi nói Kha Phong Ma Vương này như thế nào lại đột nhiên tăng thêm 500 thượng phẩm ma nguyên thạch? Lily đột nhiên hỏi. Lý Dương cười lạnh nói: - Quản hắn làm gì. Phỏng chừng là ra uy với ta thôi, bây giờ cứ để cho hắn đắc ý, chờ tới khi ta đột phá đạt tới cảnh giới Ma Soái, có đủ thực lực rồi, lại cùng hắn đánh một trận. Mấy tháng sau. Trên Kha Phong Ma Vương đại điện. - Thiện Di a, thế nào rồi, Mộc Dịch đó phản ứng như thế nào? Kha Phong Ma Vương chuyện đầu tiên đó là hỏi việc liên quan đến Lý Dương. Không biết là có chuyện gì, trong lòng hắn luôn có điểm bất an. Bất quá hắn cũng biết, chính mình đúng là nghi thần nghi quỷ, cơ hồ mỗi người đều bị hắn hoài nghi qua. Cho dù là bây giờ, cũng không có một ai hắn thực sự tin tưởng, ngoại trừ chính mình. Cho nên hắn cũng không thật sự để ở trong lòng. Phong Thiện Di quỳ một chân nói: - Bẩm báo Ma Vương bệ hạ, thuộc hạ vừa đến Bích Lan Sơn này, Mộc Dịch đó thập phần tự giác nộp lên 1000 thượng phẩm ma nguyên thạch, sau khi nghe được bệ hạ muốn 1500 khối thượng phẩm ma nguyên thạch, hắn đã phàn nàn. - Phàn nàn? Kha Phong Ma Vương mày đã nhướng lên. Phong Thiện Di tiếp tục nói: - Căn cứ theo thuộc hạ biết, Bích Lan Sơn của hắn phỏng chừng cũng khoảng 1500 thượng phẩm ma nguyên thạch. Cho nên hắn phàn nàn là chuyện bình thường. Hơn nữa, hắn cuối cùng cũng nộp theem500 thượng phẩm ma nguyên thạch, lại chỉ có trung phẩm ma nguyên thạch và hạ phẩm ma nguyên thạch để nộp. - Xem ra là thượng phẩm ma nguyên thạch không đủ rồi. Kha Phong Ma Vương nở nụ cười. Dựa vào thám tử của hắn báo lại, Mộc dịch thu thuế của thủ hạ tịnh không cao, thậm chí đối với tư sản của các ngọn núi cũng chỉ thu lấy một nửa, theo tính toán, Bích Lan Sơn mười năm thu được tổng cộng số lượng cũng khoảng 1500 thượng phẩm ma nguyên thạch. - Tốt lắm, ngươi làm việc vô cùng tốt. Được rồi, nếu không có chuyện gì ngươi có thể lui. Kha Phong Ma Vương mỉm cười nói. - Vâng, thuộc hạ cáo lui. Phong Thiện Di thập phần cẩn thận rời khỏi đại điện. - Huyết Tích, giảm bớt giám thị đối với Bích Lan Sơn đi, không cần sâm nghiêm như cũ nữa. Ta đột nhiên tăng thêm 500 thượng phẩm ma nguyên thạch, Mộc Dịch đó cũng chỉ phàn nàn, ừ, cũng coi như là trung thành. Ma Phong Ma Vương quay về phía không khí nói. - Dạ, chủ nhân. Phía sau Kha Phong Ma Vương cuất hiện một đạo bóng đen mơ hồ. - Chủ nhân, Mộc Dịch này cũng dám phàn nàn, chắc chắn đối với chủ nhân bất kính, cần phải nghiên trị. Bóng đên đó đề nghị. Ma Phong Ma Vương cười tự ngạo: - Hỗn đản, ngươi thì biết cái gì? Hắn nếu như đến cả phán nàn cũng không có, không có chút nào mất hứng, đó mới là quái sự. Ngươi nghĩ lại xem, nếu như ngươi tổng cộng có 1500 thượng phẩm ma nguyên thạch, ta một lần thu đi toàn bộ. Hơn nữa là đột nhiên thu thêm 500 thượng phẩm ma nguyên thạch, ngươi lại không có oán khí sao? Nếu như thật sự là không có oán khí, thì thật là phải có điểm đề phòng hắn, nếu hắn như vậy, cũng bất tất phải làm to chuyện ra. Trong mật thất ở Bích Lan Sơn, Hang Vũ thân người xích lõa (khỏa thân), trên người đạo đạo quang mang màu ám hồng lưu chuyển, phía sau đầu của hắn còn có bốn đạo quang hoa màu tím, thành các hình tròn. Một hình bao quanh một hình. Phảng phất như đạo đạo hỏa diễm màu ám hồng đột nhiên nổi lên bên ngoài thân thể Hạng Vũ. Thân thể Hạng Vũ phát ra thanh âm lách tách kinh khủng. Tiếng lách tách đó rất lớn, cơ thể cũng không ngừng rung động. Đột nhiên… - Oanh! Một thanh âm cực lớn vang lên, mặt đất Bích Lan Sơn rung động kích liệt một trận. Tất cả mội người ở Bích Lan Sơn đều cảm thấy rung động kịch liệt này. Hạng Vũ đột nhiên mở bừng mắt, đột nhột giống như đèn điện, phóng ra hai đạo mục quang thực chất to bằng cánh tay, trong ánh mắt thậm chí còn nhè nhẹ phát ra hỏa diễm màu ám hồng. Đây là đặc điểm chỉ có "Ma Dương Điển" tu luyện đến Ma Quân cảnh giới mới có. Ma Quân tiền kỳ. - Ha ha, ha ha, bản Bá Vương rốt cuộc đã đột phá rồi, ha ha, cuối cùng cũng đạt tới cảnh giới Ma Quân, cảnh giới Ma Quân, ha ha… Thanh âm của Hạng Vũ mặc dù lớn, nhưng vẫn không có truyền ra ngoài, dù sao thì xung quanh mật thất cũng có cấm chế. Ma Vương, Ma Quân, đây thực sự là hai cảnh giới cách biệt lớn a. Trên thực tế, nhìn vào nhân số lập tức sẽ biết, Ma giới Đại Tôn ba người, Ma Đế hai ba chục người, Ma Quân mấy trăm người, mà Ma Vương lại là hơn mười vạn người. Về phần Ma Soái, đó là gần ức, căm bản không cần kể tới. Càng về sau tu luyện càng khó khăn, không phải chỉ là vấn đề công lực, có công lực chưa đủ, còn cần tâm thần đột phá. - Hô! Thân hình chợt lóe lên, triển khai độn địa thuật, phóng đến đại sảnh trong Bích Lan Sơn. Mà lúc này ở trong đại sảnh, bởi vì chấn động kịch liệt vừa rồi, đã có không ít người tụ tập ở trong đại sảnh. Lý Dương, Điền Cương, Lily còn có Tiểu Đồng Đồng cả đám đang bàn luận xem vừa rồi rốt cuộc xảy ra chuyện gì. - Là phát sinh động đất à? Chẳng lẽ Ma giới cũng có động đất? Jake nghi hoặc nói. - Không đúng! Tiểu Đồng Đồng giờ đã chín tuổi nhảy mạnh lên hô, nhưng mọi người cũng không để ý lắm. Tiểu Đồng Đồng năm này chín tuổi, cũng là một tiểu nữ hài, mắt trong veo như nước, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng, nhưng chính là tính tình thập phần hoang dã, tuyệt đối là theo con đường giáo dục của Điền Cương. Tiểu Đồng Đồng hết sức chắc chắn nói: - Chắc chắn là có hai cao thủ đang đấu với nhau một trận tuyệt thế đại chiến kinh thiên địa, khiếp quỷ thần gây ra chấn động. Nói xong, Tiểu Đồng Đồng làm ra mấy cái tư thế thập phần lạnh lùng. - Bá Vương! Hạng Vũ đột nhiên xuất hiện tại đại sảnh, Lý Dương hai mắt sáng lên. Bây giờ Hạng Vũ ý khí phong phát, liên tưởng đến chấn động vừa rồi, Lý Dương phỏng chừng là Hạng Vũ đã đột phá, đã đạt tới Ma Quân tiền kỳ. Nghĩ vậy, Lý Dương trong lòng chấn động. Hạng Vũ công lực đột phá, không phải là muốn rời đi chứ? Tập 8: Phiêu Tuyết