Thốn Mang

Chương 309: Ma Đế Li Lộc



Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Mỹ nữ áo xanh Thanh Xà mỉm cười nói:
- Hạng Vũ sư huynh xin chờ giây lát, Thanh Hâm sẽ đi bẩm báo ngay.
Nàng lập tức xoay người phiêu diêu đạp sóng lướt nhanh, bay vào hành cung.
Lý Dương vẫn còn đang hứng thú ngắm nhìn Ma Thần cung.
- Bá Vương, chẳng lẽ mỗi lần ngươi muốn đi vào, đều cần thông truyền? Không phải ngươi là đệ tử của Xi Vưu Đại Tôn sao?
Lý Dương vỗ vai Hạng Vũ hỏi.
Hạng Vũ gật đầu nói:
- Cho dù ta là đệ tử của Xi Vưu Đại Tôn, muốn gặp Đại Tôn cũng cần thông truyền, Ma Thần cung này không phải ai cũng có thể đi vào đâu. A, chết rồi!
Hạng Vũ tựa hồ nhớ tới sự tình gì, cười khổ bất lực.
- Bá Vương, chuyện gì thế?
Lý Dương ngạc nhiên nhìn Hạng Vũ.
Hạng Vũ cười khổ nói:
- Ta vừa mới nhớ tới, hôm nay là ngày sư tôn khai đàn giảng đạo về sinh tử, sư tôn một năm chỉ giảng đạo một lần, một lần giảng suốt ba ngày, trong quá trình giảng đạo bất luận sự tình gì đều không quan tâm.
- Híc, Bá Vương ý muốn nói là…
Lý Dương cảm giác có điểm không ổn.
Hạng Vũ lắc đầu nói:
- Nếu lúc này sư tôn đang giảng đạo, Thanh Hâm cũng không thể gặp được sư tôn, do đó cũng không thể thông truyền được, phỏng chừng chúng ta phải đợi ở ngoài Ma Thần cung ba ngày rồi. Ái, ta thế nào lại quên béng việc sư tôn khai đàn giảng về sinh tử chứ. Thật là…
Lý Dương cũng là nửa cười nửa khóc, nếu như vậy, mình có thể phải chờ ở ngoài ba ngày mới có thể đi tiếp.
- Lý Dương huynh đệ, lần này là ta sai. Làm sao mà lại quên được không biết.
Hạng Vũ tức giận vỗ lên đầu chính mình:
- Không hiểu làm sao mà xui xẻo thế không biết, vừa đúng lúc Xi Vưu Đại Tôn khai đàn giảng đạo sinh tử.
- Bá Vương đừng làm như thế, đợi ba ngày là việc nhỏ.
Lý Dương nói
Đột nhiên…
Một thân ảnh áo xanh cùng thân ảnh màu vàng lướt sóng phi hành đến.
Thân ảnh áo xanh chính là mỹ nữ Thanh Xà Thanh Hâm, còn thân ảnh màu vàng là một Kim Y Đồng Tử, trên người có phảng phất một quang mang màu vàng, có thể thể thấy chiếc áo vàng trên người hắn là một bảo vật.
- Kim Y sư huynh!
Hạng Vũ vừa thấy đáo kia Kim Y Đồng Tử, vội vàng hành lễ.
Kim Y Đồng Tử từ từ gật đầu, có vẻ tiếc nuối:
- Hạng Vũ sư đệ, sư tôn vừa mới bắt đầu khai đàn giảng đạo. Thật sự là chỉ chậm có một bước thôi, nếu ngươi đến sớm một chút xíu thôi, phỏng chừng có thể được sư tôn truyền triệu rồi, sở dĩ…
Hạng Vũ cũng bất lực nói:
- Sư huynh bất tất nói nhiều, ta hiểu quy củ của sư tôn khi khai đàn giảng đạo sẽ không quan tâm bất luận sự tình gì. Xem ra ta cùng Lý Dương huynh đệ phải đợi ở bên ngoài ba ngày rồi. Chỉ trách Lưu Ly Đại tỷ, nếu không phải nàng kéo chúng ta lại nói mấy câu, chúng ta đã có thể đến sớm một chút rồi.
Kim Y Đồng Tử đưa mắt nhìn về phía Lý Dương, con ngươi sáng ngời:
- Vị này theo như lời Hạng Vũ sư đệ có nói qua, chính là Lý Dương phải không?
Lý Dương vội vàng hành lễ:
- Tại hạ đúng là Lý Dương.
Đối với Ma giới cao thủ, ngàn vạn lần không thể dùng bề ngoài để nhìn người, Kim Y Đồng Tử này trông giống như bộ dáng hài đồng, nhưng cũng là cao thủ Ma Quân hậu kỳ, quan trọng nhất chính là, hắn đi theo hầu Xi Vưu Đại Tôn, địa vị cực cao. Hạng Vũ cũng phải cung kính gọi là sư huynh.
- Lý Dương huynh đệ, Đại Tôn sớm đã hạ lệnh cho ta, một khi Lý Dương huynh đệ đến, ngay lập tức mời vào Ma Thần cung, không cần thông truyền. Mau, theo ta đi thôi.
Kim Y Đồng Tử cười nói.
Hạng Vũ sửng sốt vội nói:
- Kim Y sư huynh, ngươi thật ra gạt ta? Vừa rồi còn nói ta chỉ chậm một bước?
- Đùa một chút thì sao chứ?
Kim Y Đồng Tử cười hì hì, quay đầu hóa thành một đạo kim quang bay vào Ma Thần cung. Lý Dương cùng Hạng Vũ nhìn nhau không biết nói gì hơn, rồi sóng vai đuổi theo, cùng bay vào theo.
Hạng Vũ truyền âm Lý Dương nói:
- Lý Dương huynh đệ, trong Ma Thần cung, ngàn vạn lần không được đi bậy. Đi vào nhập Ma Thần cung không phải chỉ cần công lực cao siêu, mà còn phải có chút bối cảnh nữa. Không cần giữ bản mặt lạnh như băng kia, biết chưa? Tại Ma giới này các quan hệ là rất trọng yếu.
Lý Dương cười:
- Biết rồi, Bá Vương đừng lo lắng.
Lý Dương vừa mới tiến vào Ma Thần cung, đưa mắt nhìn xung quanh, thấy linh khí dày đặc, hóa thành sương khói lãng đãng cả Ma Thần cung. Lý Dương hít một hơi thật sâu, ngay lập tức kinh ngạc khi phát hiện ra linh khí nơi này cực kì đậm đặc, hơn nữa chất lượng cũng thập phần tinh thuần.
- Tu luyện tại đây, ít nhất cũng nhanh hơn tu luyện tại Bích Lan sơn gấp trăm lần.
Lý Dương trầm trồ, đúng không hổ là chỗ ở của Đại Tôn.
Ma Thần cung do được xây trên một mặt hồ, cho nên trên đường tiến vào Ma Thần cung, khắp nơi có thể thấy được ao nhỏ, trong những ao này chứa các loại linh dược trân quý đa dạng, thậm chí đi qua một vài ao, còn có nhân sâm nho nhỏ vui đùa trong nước, có con còn chạy loạn xạ trong ao.
Thậm chí có khi Lý Dương còn nhìn thấy một củ Hoàng Tinh cực lớn kết tinh ở trong ao, thật sự là làm cho người ta kinh hãi.
- Trời ạ, những nhân sâm này có thể đều là Tuyết Long sâm, hơn nữa đã thành hình người, những nhân sâm hình em bé kia tối thiểu cũng tương đương hơn mười ngàn năm tu vi a.
Lý Dương cảm thấy yết hầu khô cứng vì cảnh tượng trên.
- Nhìn kìa …… Băng Lăng hoa hồn, Xích Huyết linh quả!
Lý Dương hai mắt đứng tròng, đứng ngây ra, nhìn thấy trong ao hồ vô số Băng Lăng hoa, ở chính giữa chính là Băng Lăng hoa hồn, thậm chí Xích Huyết linh quả cũng có. Hắn đã từng điên lên vì tìm kiếm Băng Lăng hoa hồn, nhưng xem ra loại này tại Ma Thần cung căn bản chỉ là cây cỏ mà thôi.
Một cung nữ áo trắng cẩn thận lau chùi bờ ao, Lý Dương dùng thần thức quét ngang qua, trong lòng cả kinh, một người cung nữ lau rửa ao đường lại có Ma Vương tu vi.
Lý Dương lúc này triển khai thần thức, quét ngang phạm vi rộng hơn, lập tức phát hiện hơn mười hạ nhân tại Ma Thần cung, hoặc là người coi cửa hoặc là người hầu, bình thường đều là Ma Vương cấp bậc, còn nói về Ma Quân cấp bậc thì khắp nơi có thể thấy được.
- Chỗ ở Đại Tôn cũng thật xa xỉ há.
Lý Dương nói thầm.
- Kha Phong Ma Vương phỏng chừng đến đây giỏi lắm là một hạ nhân thôi.
Lý Dương thật ra không biết, Kha Phong Ma Vương thực ra không có tư cách tiến vào Ma Thần cung
Cho dù là muốn làm người hầu tại Ma Thần cung, đều phải có một chút bối cảnh. Cho dù là người hầu tại Ma Thần cung, tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn các địa phương khác gấp trăm ngàn lần, hơn nữa nói không chừng nếu may mắn có thể được Xi Vưu Đại Tôn tuyển chọn.
Tùy tiện tại Ma Thần cung lấy ra một người, cũng cao quý hơn Kha Phong Ma Vương nhiều.
Đi tiếp, thấy vô số bảo bối xuất hiện tại trong ao, Lý Dương thậm chí phát hiện nước trong ao không phải nước bình thường, mà là một loại linh lực thủy cường đại, phỏng chừng uống một hơi có thể bằng mấy năm khổ tu.
- Lý Dương, đừng nhìn, tất cả đều là đồ của Đại Tôn. Người ngoài căn bản không dám tơ hào chút nào, nếu Đại Tôn thích ngươi, có thể cho người một bình. Lúc bình thường, ngàn vạn lần đừng tham lam tự tiện lấy nước, Đại Tôn cái gì cũng biết hết. Một khi tự lấy đồ, kết quả …ngươi có thể tưởng tượng.
Hạng Vũ lắc đầu.
Lý Dương cũng có thể tưởng tượng kết quả kia là cái gì.
- Yên tâm, đồ của Đại Tôn, cho dù trân quý, cũng là đồ của Đại Tôn. Không quan hệ tới ta.
Lý Dương cười nói. Hắn còn không có tư tưởng ăn trộm người khác.
- Đây là Đông uyển ở Ma Thần cung.
Kim Y Đồng Tử văng vẳng từ phía trước nói:
- Thần cung Bắc uyển là nơi ở của Đại Tôn, Tây uyển là chỗ ở của người hầu Ma Thần cung, Đông uyển là nơi ở của bọn tại hạ đệ tử sư tôn cùng với cửu đại Ma Đế, Nam uyển là một nơi để du ngoạn, nếu không có sự cho phép của Đại Tôn, ngoại nhân không được đi vào.
Lý Dương trong lòng rùng mình, chính mình sẽ ở nơi nào đây?
Bắc uyển là chỗ ở của Đại Tôn, Tây uyển là nơi người hầu ở, Đông uyển là đệ tử Xi Vưu cùng với cửu đại Ma Đế ở, mình được xếp vào đâu đây?
- Hạng Vũ đại ca, ta ở chỗ nào?
Lý Dương lúc này hỏi.
Hạng Vũ cười truyền âm nói:
- Ta ở tại Đông uyển có một trang viện, ngươi cùng với ta ở cùng một chỗ cũng được.
- Ha ha …… Kim Y.
Một tiếng cười sang sảng từ một trong các trang viện Đông uyển vang lên. Một gã đại hán tóc nâu vừa cười a a vừa đi ra, đại hán nhìn thấy Hạng Vũ liền chào hỏi nói:
- Hạng Vũ, tốt, công lực rốt cục đạt đến Ma Quân cảnh giới rồi, Tiểu Kiệt nhà ta mới chỉ là Ma Vương hậu kỳ thôi.
Hạng Vũ cùng Kim Y tiến lên phía trước chào hỏi.
- Li Lộc đại ca lần này Ma Thần cung làm gì? Với thực lực của đại ca còn phải đến nghe Đại Tôn giảng đạo sao?
Hạng Vũ cười nói.
Kia Li Lộc cười nói:
- Không, ta bất quá là mang theo Tiểu Kiệt thôi. Tiểu Kiệt, còn không ra bái kiến tiền bối.
Lý Dương nhìn đại hán tóc nâu, cảm thấy đại hán trên người có một cổ áp lực cường đại, tương tự áp lực của Lưu Ly, thần thức vừa đảo qua, Lý Dương khiếp sợ phát hiện, đại hán này là cao thủ Ma Đế hậu kỳ.
Xi Vưu Đại Tôn dưới tay có cửu đại Ma Đế, trong đó ba vị Ma Đế hậu kỳ. Đệ nhất Âm Dương Ma Đế, đệ nhị thánh chủ Lưu Ly, đệ tam chính là Li Lộc Ma Đế.
Đạt tới cảnh giới Ma Đế hậu kỳ, đương nhiên không cần nghe Đại Tôn giảng đạo, có nghe cũng vô dụng, bọn họ phải tự mình tham ngộ, một ngày nào đạt được đột phá, coi như tu luyện viên mãn, lúc này sẽ có một Đại Tôn mới đản sanh.
Tuy nhiên, cảnh giới Ma Đế hậu kỳ cho đến cấp bậc Đại Tôn chỉ một bước nhưng vô cùng khó khăn.
Cả lục giới, cảnh giới Ma Đế hậu kỳ có hơn mười người, nhưng đạt được Đại Tôn chỉ có vài người mà thôi. Hơn nữa hơn phân nửa đều là thiên phú kinh người, chỉ có Chuẩn Đề đạo nhân cùng A Di đà phật là không có ưu thế thiên phú.
Muốn đạt tới Đại Tôn, cực kì khó!
- Vị này là…?
Ánh mắt Li Lộc Ma Đế hướng về Lý Dương, thần thức hắn phát hiện thực lực Lý Dương chỉ là Ma Soái trung kỳ mà thôi, ngay cả Ma Vương đều không tới. Thực lực như thế nhưng tâm thần tu vi lại đạt tới Ma Vương hậu kỳ.
Việc này làm Li Lộc kinh ngạc, nhân vật như vậy cũng có thể tiến vào Ma Thần cung?
Hạng Vũ giới thiệu nói:
- Vị là huynh đệ Lý Dương của ta! Lý Dương, vị này là Li Lộc Ma Đế, cả Trung Ương nguyên vực chúng ta có tổng cộng ba vị Ma Đế hậu kỳ, Li Lộc đại ca là một trong số đó. Tại Ma giới, Li Lộc đại ca uy danh tuyệt đối.
Kim Y Đồng Tử cũng nói:
- Âm Dương Ma Đế với Ma Đế Lưu Ly đều không thích chinh chiến, Âm Dương Ma Đế luôn ở huyết ngục của hắn, người khác không đụng vào hắn, hắn cũng không đụng đến ai. Còn Phệ Tâm Trùng thánh chủ Lưu Ly lại càng thần bí, bình thường luôn ở tại thánh điện của nàng. Trong ba vị cao thủ Ma Đế hậu kỳ tại Trung Ương nguyên vực chúng ta, cũng chỉ có Li Lộc đại ca quanh năm chinh chiến, làm Trung Ương nguyên vực chúng ta mở rộng biên cương.
Li Lộc Ma Đế, chinh chiến không ngừng, Trung Ương nguyên vực không ngừng mở rộng, hắn thuộc loại công thần cực phẩm. Lưu Ly và Âm Dương Ma Đế không so sánh được.
- Vãn bối Lý Dương ra mắt tiền bối.
Lý Dương chắp tay nói.
Li Lộc Ma Đế cười nói:
- Ngươi cùng Hạng Vũ đồng bối, cùng ta cũng bất tất quá khách khí. À, Tiểu Kiệt, ngươi cuối cùng cũng ra rồi.
Sau lưng Li Lộc Ma Đế xuất hiện một vị thanh niên áo lam, vị thanh niên này trên mặt luôn có một tia cười, có vẻ rất là thân thiện, nhìn thấy Hạng Vũ và Kim Y vội vàng hành lễ nói:
- Li Kiệt ra mắt Bá Vương cùng với Kim Y thúc thúc.
Khi nhìn thấy Lý Dương, Li Kiệt cũng sửng sốt.
- Li Kiệt, đây là Lý Dương huynh đệ của ta.
Hạng Vũ cười đạo.
Li Kiệt vội vàng hành lễ nói:
- Nguyên lai là Lý Dương huynh đệ, lần trước Bá Vương mang đến một người gọi là Điền Cương huynh đệ, hắn chính là tiên thiên thổ đức thân, bây giờ đi theo bên cạnh Xi Vưu Đại Tôn, được sủng đắc không nói hết, Đại Tôn còn cấp Điền Cương huynh đệ Thiên Niên Cửu Diệp Linh Chi nữa, chẳng lẽ… Lý Dương huynh đệ cũng là tiên thiên thân?
Lý Dương cười nói:
- Không phải, ta chỉ là một người thường mà thôi.
Trong Ma giới, bình thường đều lấy công lực để xưng hô tiền bối vãn bối, Lý Dương công lực rõ ràng so với Li Kiệt kém cỏi, Li Kiệt chỉ có thể gọi Lý Dương "huynh đệ" thôi. Đương nhiên đây là cách gọi thân thiết, nếu là ngoại nhân, trực tiếp gọi là "đạo hữu".
Li Lộc Ma Đế quay về Li Kiệt nói:
- Tiểu Kiệt, bây giờ Đại Tôn đang giảng đạo, nghe Đại Tôn giảng đạo, rất có lợi cho việc đề cao tâm thần tu vi, ngươi mau đi nghe, đừng lãng phí cơ hội.
- Vâng, thưa cha.
Li Kiệt khom người tuân mệnh.
Hạng Vũ với Lý Dương nói:
- Lý Dương huynh đệ, Đại Tôn giảng đạo, chúng ta cũng đừng lãng phí cơ hội, mau đến nghe đi.
- Được!
Lý Dương cảm thấy tò mò về cái gọi là Xi Vưu Đại Tôn giảng đạo, phải biết rằng người bình thường rất khó dùng miệng để giảng đạo. Phỏng chừng chỉ khi đạt tới cảnh giới Đại Tôn, hiểu đạo tới một mức độ thâm sâu nhất định mới có thể giảng đạo được.
- Ha ha, Lý Dương huynh đệ, Bá Vương, chúng ta cùng đi thôi.
Li Kiệt con ngươi sáng ngời, lúc này hướng về Lý Dương, Hạng Vũ nói.
Hạng Vũ gật gật đầu:
- Được, chúng ta đi.
Lý Dương ba người trực tiếp tiến tới chỗ khai đàn giảng đạo, Hạng Vũ cùng Li Kiệt hiển nhiên quen thuộc nên đi đường rất nhanh. Lý Dương đi theo hai người, quẹo trái rẽ phải vèo vèo, cuối cùng đi tới một nghiễm tràng (chỗ dùng để nghe giảng đạo – o tìm được từ thuần việt nào hay hơn, thông cảm nhé – vandai79) thật lớn, trên nghiễm tràng có gần trăm người khoanh chân ngồi, im lặng nghe Xi Vưu Đại Tôn giảng đạo.
Thanh âm lãng lãng, xuyên thấu chín tầng trời, giống như tiếng tùng đào ngàn dặm, lớp lớp sóng thâm nhập vào tâm linh, bất tri bất giác làm mọi người tiến vào lĩnh vực huyền diệu.
Lý Dương vừa tiến vào nghiễm tràng, liếc mắt nhìn quanh, đầu tiên thấy người phát ra thanh âm Xi Vưu Đại Tôn. Vô luận như thế nào, Lý Dương cũng không thể thấy rõ sắc mặt của y, chỉ có thể thấy trên người y mặc một cái trường bào màu xanh.
Xi Vưu Đại Tôn khoanh chân ngồi trên ngọc sàng, trên người tự nhiên phát ra một cỗ uy áp, cảm giác hắn giống như trời, giống như đất, thanh âm trầm bổng, chậm rãi giảng về những hiểu biết của chính mình về đạo.
Bên cạnh Xi Vưu Đại Tôn đang có một thanh niên khoanh chân lẳng lặng lắng tai nghe, đó chính là Điền Cương.
Tập 9 - Lôi viêm địa ngục

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.