Thốn Mang

Chương 331: Không phải do ngươi



Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Li Lộc Ma Đế lạnh lùng nhìn lướt qua ba người Liệt Thiên Ma Đế:
- Các ngươi…
Rồi đột nhiên quát lạnh:
- Cút ngay!
Liệt Thiên Ma Đế, Nham Dong Ma Đế, Liễu Nhu Ma Đế ba người sắc mặt biến đổi, dù sao đi nữa, ba người tốt xấu cũng là cao thủ cấp bậc Ma Đế, ở Ma giới cũng là địa vị cực cao, Li Lộc nói chuyện như thế với bọn họ, làm sao không làm làm bọn họ tức giận.
Liệt Thiên Ma Đế đột nhiên lòng thầm lo lắng, hắn nhớ tới Lý Dương, lúc này quay sang Hạng Vũ hỏi:
- Sư đệ, Lý Dương đâu? Hắn bây giờ thế nào rồi?
Hắn có điểm lo lắng, bởi vì nhìn quanh không thấy Lý Dương.
- Sư huynh, Li Lộc giết Lý Dương huynh đệ rồi.
Hạng Vũ run rẩy nói.
Liệt Thiên Ma Đế sắc mặt nhất thời rất là khó coi, nghiêm khắc nhìn chằm chằm vào Li Lộc Ma Đế:
- Li Lộc, ta từng kính ngươi là lão đại, chính là lần này, ngươi quá đáng rồi. Lý Dương chính là người được Xi Vưu Đại Tôn coi trọng, ngươi sao lại động thủ với hắn? Li Lộc, ngươi mau bó tay chịu trói, cùng ta đến trước mặt Đại Tôn chịu hình phạt đi.
Liễu Nhu, Nham Dong hai vị Ma Đế nghe qua, cũng hiểu được một ít sự tình, lúc này, bốn vị Ma Đế khác cũng từ tầng thứ sáu địa ngục chạy tới, chủ yếu đến xem Ma Đế thị phi, tốc độ bình thường, cho nên tới chậm hơn rất nhiều.
Thất đại Ma Đế cùng đến nơi.
- Ta bó tay chịu trói, nằm mơ. Giết Lý Dương rồi sao? Liệt Thiên ngươi có thể bắt được ta không? Bằng thực lực ngươi, căn bản không làm lung lay được của ta một cọng lông. Làm ơn đứng sang một bên, miễn cho ta ngộ sát.
Li Lộc Ma Đế nói chuyện giờ phút này sát khí đằng đằng, tựa hồ căn bản không coi thất đại Ma Đế ra gì.
- Li Lộc đại ca, nghe lời Liệt Thiên huynh đệ đi, Lý Dương đã là người được Xi Vưu Đại Tôn coi trọng, ngươi sao lại tự tiện giết hắn. Thật sự lỗ mãng quá rồi.
Mông Sơn Ma Đế nhìn Li Lộc Ma Đế thở dài nói, hắn cũng là một trong cửu đại Ma Đế dưới tay Xi Vưu Đại Tôn, Mông Sơn cũng là rất kính sợ Li Lộc Ma Đế.
Liệt Thiên Ma Đế:
- Lỗ mãng? Hắn chẳng những giết Lý Dương, bây giờ còn muốn giết Hạng Vũ sư đệ của ta.
- Giết Hạng Vũ?
Sáu đại Ma Đế cơ hồ đồng thời kinh hãi, Lý Dương vô danh, nên không ai kinh dị. Nhưng mà Bá Vương Hạng Vũ danh khí tại Ma giới rất lớn, hơn nữa Xi Vưu Đại Tôn còn cho Hạng Vũ một món đồ thần khí phá không. Thế mới biết hắn được sủng ái đến đâu.
Ái đồ của Đại Tôn, Li Lộc cũng dám giết?
Mông Sơn bọn người nhìn về phía Li Lộc Ma Đế.
Li Lộc Ma Đế không nhịn được, lạnh lùng nói:
- Bảy người các ngươi, bớt nói nhảm đi. Hôm nay ta nhất định giết Hạng Vũ, ai ngăn cản ta, giết không tha. Cho các ngươi thời gian ba giây để quyết định, nếu không đừng trách Liệt Trảo Song Hoàn của ta vô tình.
Bảy người nhất thời sắc mặt biến đổi.
Trong bảy người, có bốn người Ma Đế trung kỳ, ba người là Ma Đế tiền kì. Theo đạo lý, một Ma Đế cao thủ hậu kỳ tương đương với ba Ma Đế trung kỳ, bất quá trên thực tế quả thật khó nói, tỷ như Âm Dương Ma Đế cùng Li Lộc Ma Đế cũng là Ma Đế hậu kỳ, nhưng thực lực quả thật cách nhau rất xa.
Cho dù có bốn cao thủ Ma Đế trung kỳ và ba Ma Đế tiền kì, nếu cần liều mạng với Li Lộc, thắng bại cũng là năm mươi năm mươi mà thôi.
Thời gian ba giây đã hết!
- Hừ, muốn chết!
Li Lộc Ma Đế quát khẽ một tiếng, hai tay vung lên, một đạo quang hoàn màu đen, một đạo quang hoàn màu trắng xuất hiện trên cổ tay Li Lộc Ma Đế, quang hoàn màu đen cùng quang hoàn màu trắng phát ra quang mang bao bọc lấy hai tay Li Lộc Ma Đế, các ngón tay cũng bọc kín..
Thần khí - Liệt Trảo Song Hoàn.
Li Lộc Ma Đế hai tay rung động, hai trảo trong nháy mắt xé rách không gian, không gian xung quanh xuất hiện những kẽ nứt nhỏ, năng lượng chung quanh nhất thời tán loạn, năng lượng cuồng bạo lan ra ra, thất đại Ma Đế tại đương trường nhất thời sắc mặt đại biến, hiển nhiên đều bị thực lực Li Lộc Ma Đế làm cho khiếp sợ.
- Tê...
Xé rách không gian, biển lửa chung quanh bị khí thế khổng lồ nén xuống, Li Lộc Ma Đế hóa quyền thành trảo, chộp mạnh tới Liệt Thiên Ma Đế. Liệt Thiên Ma Đế sắc mặt đại biến, lúc này vận năng lượng trong cơ thể, thần khí chiến đao Liệt Thiên đột nhiên giơ lên cao rồi bổ xuống - Khai Thiên Tích Địa!
Liệt Trảo Song Hoàn va chạm với chiến đao Liệt Thiên.
- Bồng!
Thân hình hai người đồng thời chấn động. Lui về phía sau một chút, nhưng sắc mặt Liệt Thiên Ma Đế đã trắng bệch đi một chút.
- Mẹ hắn, bổn sự của hắn cũng chỉ có thế, mọi người hợp kích, một khi Hạng Vũ mà chết, Đại Tôn sẽ vô cùng tức giận, các vị ở đây ai cũng trốn không thoát, chúng ta bảy người liên thủ thì Li Lộc cũng không thể đánh lại!
Liệt Thiên Ma Đế thấy mọi người hơi do dự, lúc này quát lớn.
Sáu vị Ma Đế kia không khỏi cười khổ, đúng thế, nếu hôm nay Hạng Vũ quả thật bị giết, bọn họ lại thúc thủ bàng quan, Xi Vưu Đại Tôn sẽ tức giận, rồi không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Có thể giảng Lý với Đại Tôn khi hắn đang nổi giận ư?
- Tê...
Li Lộc Ma Đế thấy bảy vị Ma Đế còn không thống nhất ý kiến, lúc này hóa thành tia chớp nhằm phía Hạng Vũ bay tới, Hạng Vũ cũng không trốn, cầm chắc thần khí Chiến Đao Phá Không phát xuất đạo đạo quang mang, chính là khai triển chiêu thức Khai Thiên Tích Địa - Hải Nạp Bách Xuyên.
- Hạng Vũ, nhận lấy cái chết!
Li Lộc Ma Đế đột nhiên quát lớn, đồng thời hữu trảo từ trên cao đột nhiên đánh xuống một cú, không gian chấn động, năng lượng thật sự quá mạnh, Li Lộc Ma Đế cười lạnh nhìn Chiến Đao Phá Không, mặc dù Phá Không cũng đồng hạng với Liệt Trảo Song Hoàn đều là thần khí.
Nhưng người sử dụng chênh lệch quá lớn.
- Dừng tay!
Thất đại Ma Đế vừa thấy Li Lộc Ma Đế muốn giết Hạng Vũ, nhất thời nóng nảy. Hạng Vũ một khi chết, sự việc chắc chắn rất phức tạp. Nếu bọn họ không có mặt thì quá tốt. Bây giờ đã đến đây rồi, đến lúc đó Xi Vưu Đại Tôn định sẽ tìm bọn họ truy cứu.
Liệt Thiên Ma Đế bổ mạnh thần khí Liệt Thiên.
Nham Dong Ma Đế cũng xuất thần khí Trầm Hải.
Thất đại Ma Đế đều lấy vũ khí cực mạnh ra sử dụng, trong bảy người, có bốn người có thần khí, ba người khác chỉ có thượng phẩm ma khí, thất đại Ma Đế liên thủ, Li Lộc Ma Đế cũng chống cự không nổi.
- Oanh!
Li Lộc Ma Đế bị lang nha bổng của Nham Dong Ma Đế gọi là thần khí Trầm Hải đánh trúng người bay đi.
Thất đại Ma Đế liên thủ, quả nhiên bất phàm.
Dưới một kích này, niềm tin của thất đại Ma Đế nhất thời tăng nhiều, ánh mắt nhìn Li Lộc Ma Đế cũng không kính sợ như trước, thậm chí có điểm tự hào, dù sao lúc trước nếu gặp cao thủ Ma Đế hậu kỳ ai mà dám trêu vào?
- Oanh!... Oanh!... Oanh!...
Thần khí Trầm Hải hình lang nha bổng đập Li Lộc Ma Đế bay đi vài trăm thước, chấn nát cự thạch, xuyên qua biển lửa, lát sau thân thể hắn xuất hiện một lỗ thủng lớn, dù sao cũng là Ma Đế, nhưng một bổng này cũng rất khó chịu.
- Hưu!
Li Lộc Ma Đế vốn có mái tóc rất dài, bởi vậy cũng tung bay tán loạn, cả người giống như một cơn lốc màu đen bay trở về. Vừa thấy Li Lộc Ma Đế bay về, thất đại Ma Đế nhất thời lại giơ vũ khí của mình ra, chuẩn bị sẵn sàng, một khi Li Lộc Ma Đế có một động tác tấn công tiếp. Bảy người sẽ lại liên thủ.
- A...
Li Lộc Ma Đế ngửa đầu gào lớn một tiếng, toàn thân y phục hoàn toàn chấn nát, năng lượng trong cơ thể trong nháy mắt hoàn toàn bộc phát, đạt đến cực hạn.
- Li Lộc liều mạng rồi!
Thất đại Ma Đế nhất thời sắc mặt biến đổi, kể cả Liệt Thiên Ma Đế, cũng biết là tình hình bất diệu. Khi đạt tới cao thủ cấp bậc Ma Đế, có ai liều mạng đâu. Chính là đã thấy Li Lộc như vậy hiển nhiên là hắn muốn liều mạng.
Một người khi liều mạng, sức công kích của hắn mạnh hơn nhiều so với bình thường.
Một cao thủ Ma Đế hậu kỳ liều mạng, công kích lại càng thêm kinh khủng, càng thêm hãi nhân.
- Đáng chết!
Một tiếng tê hống, ma nguyên lực trong cơ thể cuồng bạo phát ra, khí thế làm cho người ta sợ hãi, Li Lộc Ma Đế giống như một người điên, giống như nhảy thẳng vào trận doanh của thất đại Ma Đế, thất đại Ma Đế trong đó có ba người là Ma Đế tiền kì, khi thấy Li Lộc Ma Đế như thế, lòng sớm thầm sợ hãi rồi.
Nhất thời, bảy người không có được khí thế cùng chống cừu địch như vừa rồi.
- Hát!
Hai đạo liệt trảo xé gió, thượng phẩm ma khí khi tiếp xúc chắc chắn sẽ nát bấy, chỉ thấy đầy trời trảo ảnh, xung quanh bảy người bao phủ bởi trảo ảnh, tất cả đều bị công kích, lập tức toàn lực tấn công vào chỗ yếu hại của đối phương.
Các ngươi muốn công kích ta?
Ta không thèm phòng thủ, cái ta muốn là bóp nát trái tim các. Tiêu diệt nguyên thần các ngươi.
Liều mạng như thế, với đòn tấn công liều mạng làm cho trong thất đại Ma Đế cùng lúc ba người trọng thương, trái tim cũng bị thương. May mắn nguyên thần không có bị tiêu diệt. Bốn người khác bị thương nhẹ.
- Li Lộc Ma Đế đúng là điên rồi!
Liệt Thiên Ma Đế khiếp sợ phát hiện ra rằng chiến đao của mình công kích vào Li Lộc Ma Đế, Li Lộc Ma Đế căn bản không thèm né tránh, mà cứ vươn trảo muốn bóp nát trái tim mình, Liệt Thiên Ma Đế đương nhiên không muốn chết, lập tức né tránh, nhưng cũng không khỏi bị thương.
- Điên rồi, điên rồi!
Thất đại Ma Đế lắc đầu kinh hoảng.
- Li Lộc Ma Đế điên cuồng giống như hổ lang.
Đại Phê thấp giọng hoảng sợ nói.
Bảy người có thể đối phó một cao thủ Ma Đế hậu kỳ bình thường, nhưng không thể đối phó với một người điên cuồng bất chấp bản thân như Li Lộc Ma Đế, đặc biệt khi thất đại Ma Đế đều không ai muốn chết.
- Sư đệ, chạy mau!
Liệt Thiên Ma Đế đột nhiên hét lớn một tiếng.
Hạng Vũ sao lại nở nụ cười, hắn không trốn, cười lạnh nhìn Li Lộc Ma Đế.
- Hạng Vũ, chịu chết đi, ha ha…
Li Lộc Ma Đế giờ phút này cất giọng cười to, thất đại Ma Đế ba trọng thương. Căn bản không có khả năng ngăn cản hắn, huống chi những người khác vô cùng sợ hãi. Sợ hãi sự điên cuồng liều mạng của Li Lộc Ma Đế.
Hạng Vũ lạnh nhạt cười:
- Tại sao? Ta chết? Dễ vậy sao?
Li Lộc Ma Đế nghe như một câu chuyện đùa hay nhất, một tiểu nhân vật Ma Quân tiền kì, tại trước mặt hắn, mà không kiêng kỵ như thế:
- Ha ha… chẳng lẽ cho rồi một tiểu nhân vật Ma Quân tiền kì như ngươi có thể là đối thủ của ta?
- Ta …
Hạng Vũ lắc đầu nói :
- Đương nhiên không phải, nhưng đối thủ của ngươi. Chính là…
Hạng Vũ không nói, quay về phía Li Lộc Ma Đế khom người nói:
- Ra mắt sư tôn.
Thật ra không phải quay về Li Lộc Ma Đế, mà là người đứng ở phía sau Li Lộc Ma Đế.
- Ra mắt Đại Tôn.
Thất đại Ma Đế tất cả mọi người lập tức khom người hành lễ.
- Ra mắt Đại Tôn.
Những người đang tu luyện ở Lôi Viêm Địa Ngục đang có mặt ở đây xem náo nhiệt cũng lập tức khom người hô lớn.
Li Lộc Ma Đế thân hình chấn động, nụ cười trên mặt hoàn toàn biến mất, linh hồn bỗng nhiên hụt hẫng, từ từ…
Quay người lại.
Quả thật, cách đó không xa phía sau hắn một người đang lăng không đứng đó, một thân áo xanh, một khai thiên uy áp quen thuộc đang phát tán khắp nơi, Li Lộc Ma Đế nuốt khan, lúc này cũng hấp tấp khom người nói:
- Ra mắt Đại Tôn!
Chính là Xi Vưu!!!
- Li Lộc, ngay cả đồ đệ của bổn tôn ngươi cũng dám giết?
Thanh âm Xi Vưu bình thản.
Qua bao năm tháng tháng, đối mặt Xi Vưu, Li Lộc Ma Đế vẫn không tự kìm hãm được cảm giác sợ hãi, một cảm giác kính ngưỡng. Li Lộc Ma Đế không kìm hãm được cảm giác sợ hãi, cúi đầu nói:
- Không, thuộc hạ đương nhiên không…
Rồi đột nhiên, Li Lộc Ma Đế như bừng tỉnh, ngẩng mạnh đầu nhìn về phía Xi Vưu Đại Tôn.
Chết còn không sợ, còn sợ gì Đại Tôn!
Li Lộc Ma Đế khắc chế nỗi sợ hãi trong lòng, ngẩng đầu lên, nhìn Xi Vưu.
- Đại Tôn, thuộc hạ cực khổ cho ngươi mấy trăm triệu năm, hôm nay chỉ có một thỉnh cầu, chỉ cần Đại Tôn cho thuộc hạ giết Hạng Vũ, sau này Đại Tôn muốn thuộc hạ làm gì thuộc hạ cũng sẽ làm gì thế, kể cả việc đi đánh nhau với tiên giới Tam Thanh, thuộc hạ cũng sẽ không một chút nhíu mày.
Li Lộc nói như thế nghĩa là nguyện vọng cuối cùng trong kiếp nầy chính là giết Hạng Vũ.
Lý Dương coi như đã chết, bây giờ chỉ cần giết Hạng Vũ, coi như thỏa mãn rồi, kể cả việc hồn phi phách tán tại đương trường, hắn cũng sẽ không quan tâm.
Chỉ có cười:
- Hay lắm, đã dám đối mặt cả với bổn tôn, bất quá ngươi cũng dám ra điều kiện bổn tôn, chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi rất hữu dụng đối với bổn tôn sao?
Xi Vưu khinh thường.
Ma giới Tam Tôn vốn là bạn tốt. Xi Vưu cao nhất, Cộng Công lão Nhị, Chúc Dung lão Tam, bọn họ sở dĩ để cho người trong Ma giới tranh đấu với nhau, là vì muốn đề cao năng lực chiến đấu của Ma giới.
Nói về diện tích cương vực lãnh thổ, đối với Đại Tôn mà nói, có ý nghĩa gì đâu? Li Lộc quanh năm chinh chiến, Xi Vưu căn bản là không quan tâm.
- Thuộc hạ một mạng đổi một mạng Hạng Vũ, chẳng lẽ cũng không thể?
Li Lộc Ma Đế hiểu được giờ phút này chỉ có thể từ từ nói chuyện với Xi Vưu, căn bản không thể dùng vũ lực. Trước mặt Xi Vưu mà dùng vũ lực, chính là tiếu thoại trong lục giới.
- Sống chết của nhà ngươi đã không phải do ngươi quyết định nữa rồi!
Xi Vưu lạnh nhạt nói.
Li Lộc Ma Đế chết lặng, cả người không còn chưa kịp có phản ứng gì. Xi Vưu đã lạnh nhạt vung tay lên, Li Lộc Ma Đế đột nhiên biến mất. Mọi người chứng kiến vô cùng hoảng sợ, Đại Tôn quả nhiên cường hãn vô cùng, đến như cao thủ Ma Đế hậu kỳ giai đoạn cuối, chỉ cần vung tay lên là dễ dàng giải quyết, đột nhiên...
- Đại Tôn, Lý Dương sư huynh của ta thì sao?
Điền Cương đang đứng một bên cung kính hỏi Xi Vưu Đại Tôn, Xi Vưu nhìn Điền Cương mỉm cười:
- Đừng lo lắng, theo bổn tôn tới đây.
Nói xong liền vung tay lên, mọi người bỗng nhìn không thấy thân ảnh của Xi Vưu cùng Điền Cương nữa.
Thần thông cỡ như Đại Tôn, Ma Đế làm sao nhìn thấu.
- Đi phía sau bổn tôn, nhất thiết không thể đi loạn.
Xi Vưu mang theo Điền cương đi về hạch tâm cấm vực, Điền Cương trong lòng hoảng sợ, hạch tâm cấm vực trong truyền thuyết ngay cả Đại Tôn cũng có thể bị thương, hắn mà đi vào không phải chết chắc sao?
- Đừng lo lắng có bổn tôn đây, đảm bảo ngươi sẽ bình an.
Xi Vưu mang theo Điền Cương từng bước đi vào trong hạch tâm cấm vực, trong hạch tâm cấm vực là một khoảng hỗn độn, chung quanh Điền Cương có thất sắc quang mang hộ thể.
Xi Vưu đi một mạch đến hạch tâm cấm vực trung ương rồi chỉ tay, Điền Cương theo ngón trỏ của Xi Vưu nhìn kỹ vào hạch tâm cấm vực trung ương.
Tập 9 - Lôi viêm địa ngục

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.