Thốn Mang

Chương 334: Kinh hoảng



Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Sau khi tia chớp vờn quanh hỏa trụ dung nhập vào thân thể Lý Dương, Hắc sắc Lôi Viêm lại hoàn toàn bao phủ hắn. Nhưng tựa hồ Hắc sắc Lôi Viêm có vẻ sợ hãi hỏa trụ, chúng chỉ bao vây bên ngoài Lý Dương, không ngừng lưu động.
- Ta ở nơi nào đây, rốt cuộc làm sao vậy?
Lý Dương giống như sực tỉnh từ một giấc mộng dài, lắc lắc đầu, một lát sau hắn mới hoàn toàn nhớ tới những gì phát sinh tại Lôi Viêm Địa Ngục.
- Đúng rồi, ta bị Li Lộc Ma Đế đẩy vào hạch tâm cấm vực, sau đó bị một đạo Lôi Viêm công kích, rồi sau đó…
Lý Dương có chút nhíu mày, những gì hắn có khả năng nhớ lại là một sự ấm áp, giống như hài nhi được mẫu thân ôm ấp.
Lý Dương không nghĩ ra gì thêm nên cũng không muốn cố nghĩ, thần thức lập tức quét ngang Lôi Viêm Địa Ngục. Thần thức không hề bị hạn chế nào, trong nháy mắt hoàn toàn bao trùm cả Lôi Viêm Địa Ngục, thấy rõ những người đang tu luyện trong Lôi Viêm Địa Ngục, cũng thấy được Hạng Vũ và Điền Cương đang khoanh chân tu luyện trong Thất Thải quang quyển.
- Bá Vương và Điền Cương sao lại tu luyện thất trong thải quang quyển?
Lý Dương có điểm kỳ quái, Thất Thải quang quyển chính là thuộc tầng thứ nhất, Lôi Viêm Uân Khí rất ít.
Lý Dương sau khi quan sát mọi nơi xong, mới kinh ngạc phát hiện ra chung quanh mình toàn những ngọn lửa màu đen, hơn nữa trong ngọn lửa lóe ra những tia chớp, chính là Lôi Viêm kinh khủng trong hạch tâm cấm vực. Hắn lúc này đang bị Hắc sắc Lôi Viêm hoàn toàn bao vây.
- Nơi này là hạch tâm cấm vực, ta tại sao còn sống ở hạch tâm cấm vực, rốt cuộc xảy ra sự tình gì?
Lý Dương trong lòng có cảm giác không ổn.
Hạch tâm cấm vực, cho dù Ma Đế tiến vào cũng hẳn phải chết, như thế nào mà mình ở trong hạch tâm cấm vực nhưng không có gì ảnh hưởng, thậm chí…
Thần thức Lý Dương cẩn thận quan sát bản thân, xem bản thân rốt cuộc xảy ra biến hóa gì.
Tâm thần - Ma Quân hậu kỳ.
Thân thể - Ma Quân trung kỳ.
Đao Phách - Màu trắng mờ
- Đao Phách đã đạt tới cảnh giới màu trắng mờ, sao có thể thế được? Thân thể cũng đạt tới Ma Quân trung kỳ, dược hiệu Huyết Lăng đan đâu có mạnh như vậy, rốt cuộc chuyện gì thế? A! Còn cửu vị chân hỏa nữa?
Lý Dương đã thấy sợ rồi! Thần thức cẩn thận quan sát ngọn lửa đang không ngừng đốt Đao Phách màu xanh lam.
- Cửu vị chân hỏa, Tinh Cực Chi Hỏa của ta thật ra là đạt tới cấp bậc Cửu Muội chân hỏa!!!
Cửu Muội chân hỏa là khái niệm gì? Nó có nghĩa là một người có thể luyện chế trung phẩm ma khí và thượng phẩm ma khí rồi, thông thường những quáng thạch trân quý đều thập phần cứng rắn, tỷ như Thanh Diệu Băng Thạch, hoặc là Hỗn Độn Thạch. Thiên Linh Thạch, nếu không có Cửu Muội chân hỏa căn bản không thể luyện hóa. Chỉ có Cửu Muội chân hỏa, mới có thể luyện chế ma khí tốt.
Mặc dù chân hỏa trong cơ thể là Tinh Cực Chi Hỏa, nhưng số lượng rất ít, căn bản không thể dùng để công kích, nhưng để luyện chế vũ khí thì lại là tốt nhất.
Hơn nữa đối với Lý Dương mà nói, việc Tinh Cực Chi Hỏa đạt tới cấp bậc Cửu Vị Chân Hỏa còn có chỗ tốt khác, đó là rèn luyện Đao Phách. Tinh Cực Chi Hỏa rèn luyện Đao Phách nên khi Tinh Cực Chi Hỏa càng lợi hại thì Đao Phách càng thêm tinh túy.
- Ha ha, thật tốt quá, ai ngờ được tại hạch tâm cấm vực lại phát sinh biến hóa, công lực của ta lại tăng lên nhiều, thân thể lẫn Đao Phách đều tăng lên mạnh mẽ như thế, thế thì săp tới hy vọng xuyên qua Bắc Minh hải càng lớn, thật tốt quá, ta lập tức đi tới Minh giới, xin mượn Tam Sanh Thạch của Phương Đông Minh Đế.
Lý Dương vô cùng hưng phấn, nhưng khi dùng thần thức nhìn kỹ chung quanh cũng cả kinh.
Vờn quanh chung quanh hắn là những tia chớp từ ngọn lửa màu đen cực kỳ kinh khủng, dưới thần thức dò xét, Lý Dương thập phần xác định, Hắc sắc Lôi Viêm này tuyệt đối có thể tiêu diệt Ma Đế, đây chính Hắc sắc Lôi Viêm cực kì lợi hại, nhưng cho dù nó vây phủ mình, tại sao mình không bị thương tổn gì?
- Xem ra ta quả thật là quái vật, chẳng những thần thức quái dị như vậy, hôm nay ngay cả Lôi Viêm lợi hại như thế cũng không sợ.
Lý Dương trong lòng cảm thán. Sau đó hắn im lặng, bay thẳng ra ngoài hạch tâm cấm vực, ở ngoài hạch tâm cấm vực Điền Cương và Hạng Vũ đang chờ.
- Một ngàn năm rồi, sư huynh đã suốt một ngàn năm không có ra rồi, không biết khi nào thì mới có thể ra.
Điền Cương cảm thán, hắn ở trong Thất Thải quang quyển đã chờ đợi đằng đẵng suốt một ngàn năm.
Hạng Vũ không thèm quan tâm:
- Một ngàn năm thì một ngàn năm, năm đó ta bế quan tới một vạn năm, một ngàn năm là cái gì. Bất quá, đồ nhi, ngươi quả nhiên khó tưởng tượng được, tốc độ đề cao tu vi thật sự nhanh chóng, hôm nay đã hoàn toàn hấp thu xong công hiệu Cửu Diệp Linh Chi, đạt tới Ma Quân trung kỳ.
Điền Cương mỉm cười.
Một ngàn năm tĩnh tu, đối với tâm thần tu vi của hắn đề cao thập phần có lợi, ngàn năm qua, tâm thần tu vi tiến bộ cực kỳ nhanh chóng, hôm nay rốt cục đạt tới Ma Quân trung kỳ. Cửu Diệp Linh Chi tự nhiên hoàn toàn hấp thu xong, tới Ma Quân trung kỳ.
- Sư tôn, năm trăm năm trước, Đại Tôn phái Liệt Thiên sư bá đưa cho ngươi ba quả Mai Hoàn Linh Quả, nhớ tới lời sư bá nói ta vẫn còn cảm thấy buồn cười.
Điền Cương nghĩ đến đó không khỏi bật cười.
Hạng Vũ nhớ tới việc đó cũng là bất lực.
Sau khi tâm thần tu vi mình đạt tới Ma Đế tiền kì, theo đạo lý, Xi Vưu Đại Tôn sẽ cấp cho linh đan diệu dược để cho công lực Hạng Vũ nhanh chóng tăng lên, ai biết được Xi Vưu Đại Tôn thật ra trong lúc nhất thời quên mất. Hạng Vũ cũng không biết rằng lúc Xi Vưu Đại Tôn định cho hắn linh đan diệu dược, cũng là lúc nguyên thần Lý Dương hoàn toàn biến đổi.
Trong ngày đó, lục giới chấn động, sự chú ý của Xi Vưu Đại Tôn tất cả dồn về sự kiện này, nên sơ ý quên mất việc nhỏ là cấp linh đan diệu dược cho đồ đệ?
- Điền Cương đồ nhi, Đại Tôn mặc dù cấp cho ta ba quả Mai Hoàn Linh Quả thì ta chỉ ăn hai quả, ngươi có biết đạo lý không?
Hạng Vũ nói với Điền Cương.
Điền Cương gật đầu nói:
- Biết, sư tôn chính là muốn có công lực hoàn toàn tinh túy.
Hạng Vũ gật đầu nói:
- Chính là đạo lý này, ngươi bây giờ mặc dù đạt tới Ma Quân hậu kỳ, nhưng tất cả đều là nhờ vào Cửu Diệp Linh Chi mà ra, cho nên trong vòng trăm năm sau này không được phục dụng bất kỳ loại linh đan diệu dược nào. Phải có công lực tinh túy, nếu không muốn đạt tới Ma Đế cảnh giới sẽ cực kỳ gian nan.
- Đệ tử biết.
Điền Cương lúc này gật đầu đồng ý, hắn cũng hiểu được đạo lý, công lực Ma Đế đều là cực kỳ tinh túy, không phải cứ có nhiều là tốt, quá trình rèn luyện là rất trọng yếu. Bất quá Điền Cương rất tự tin, dù sao hắn có thể cảm nhận được rèn luyện về công lực của mình nhanh đến đâu.
Này đó là chỗ tốt của tiên thiên thân, vạn năm trở thành Ma Đế, cũng không phải hư thoại.
Đột nhiên...
- Sư đệ, Bá Vương.
Thanh âm quen thuộc đột nhiên vang lên. Thân thể Điền Cương và Hạng Vũ đều chấn động, cảm thấy khó có thể tin, quay đầu nhìn lại. Lúc này Lý Dương đang cười tủm tỉm đứng ở bồ đoàn cự thạch của hắn trong Thất Thải quang quyển.
Điền Cương và Hạng Vũ mừng như điên.
- Sư huynh, ngươi quả nhiên không chết, ha ha…
Điền Cương đột nhiên chạy vội tới, một chầm lấy Lý Dương, Hạng Vũ cũng là không kìm được kích động. Ôm lấy cổ Lý Dương, thần tình vừa hưng phấn vừa kích động.
Lý Dương cười.
- Tốt lắm, này bất quá không gặp trong chốc lát thôi, có chuyện gì lớn đâu, được rồi. Ủa Li Lộc Ma Đế đâu? Ta nhớ hắn muốn giết ta mà. Sao nhìn không thấy hắn nữa?
Lý Dương quay về Điền Cương Hạng Vũ hỏi.
Tâm tình Điền Cương và Hạng Vũ một lát sau mới bình tĩnh lại.
- Sư huynh, ngươi vừa rồi nói cái gì?
Tâm tình Điền Cương vừa rồi kích động quá mức, căn bản không nghe rõ Lý Dương nói cái gì nữa. Dù sao hắn đằng đẵng đợi một ngàn năm. Cảm giác này khó có thể tưởng tượng được, đặc biệt là Điền Cương trước đó mới tu ma trăm năm mà thôi.
Tu luyện ngắn như thế, lần này đợi một ngàn năm, trong lòng cảm giác khó có thể nói hết.
- Ta vừa rồi là hỏi, Li Lộc Ma Đế đi đâu rồi ?
Lý Dương nhìn bộ dáng của hai người Điền Cương Hạng Vũ, cũng cười nói.
Hạng Vũ cười nói:
- Li Lộc Ma Đế? Đại Tôn dùng thuật Tụ Lý Càn Khôn bắt đi rồi, không thể làm hại ai nữa đâu.
Tin tức này cũng do Liệt Thiên Ma Đế nói cho bọn họ biết năm trăm năm trước.
- Đại Tôn tự mình ra tay hả?
Lý Dương cực kỳ kinh ngạc.
- Sư huynh. Đại Tôn đương nhiên phải ra tay, khi đó Li Lộc Ma Đế gần giết chết sư tôn rồi, nếu không ra tay, phỏng chừng …
Điền Cương lắc đầu thở dài nói.
Lý Dương nghe xong không chỉ có cả kinh, lập tức dùng thần thức quan sát Hạng Vũ, vừa thấy xong cũng cả kinh, Hạng Vũ tâm thần tu vi không gia tăng, chính là công lực lại tăng vọt đạt tới Ma Quân hậu kỳ, Lý Dương nhớ kỹ một lần trước nhìn thấy Hạng Vũ chỉ là Ma Quân tiền kì thôi.
Quay lại nhìn Điền Cương, càng giật mình hơn, Điền Cương đã đạt tới Ma Quân trung kỳ. Đột nhiên, Lý Dương sắc mặt biến đổi, hắn có một loại dự cảm không tốt, chính mình trải qua một giấc ngủ dài, không biết dài bao lâu, nhưng bây giờ xem ra, tựa hồ… không ngắn.
- Sư đệ, Bá Vương, ta rốt cuộc mê ngủ bao lâu? Các ngươi đợi tại đây hết bao lâu, mau nói cho ta biết.
Lý Dương trong lòng kinh hoảng.
Hạng Vũ sửng sốt "Ngủ say? Lý Dương ngươi ngủ say?"
- Đừng hỏi chuỵên khác, mau nói cho ta biết, các ngươi rốt cuộc đợi ta bao lâu, từ khi Li Lộc Ma Đế giết ta đến nay bao lâu rồi? Mau nói cho ta biết.
Lý Dương vội vàng hỏi.
Điền Cương nói:
- Sư huynh, ngươi đã ngủ một ngàn năm, suốt một ngàn năm. Rất kỳ quái, không hơn không kém, chính xác là một ngàn năm.
Điền Cương trong lòng cũng hơi nghi hoặc, như thế nào Lý Dương ngủ say đúng một ngàn năm nhỉ? Ngay cả một ngày cũng không sai lệch.
Sắc mặt Lý Dương trong nháy mắt trắng bệch đi.
Một ngàn năm!
Suốt một ngàn năm!
Mình tu luyện bất chấp tính mạng, cố gắng tranh đoạt Huyết Lăng đan, chạy đến Lôi Viêm Địa Ngục tu luyện, tất cả là để đề cao công lực thật khoái, sớm đi tìm Tuyết. Ai ngờ, ngủ một mạch một ngàn năm, một ngàn năm, vượt qua tất cả thời gian tu luyện trước tới nay rồi.
Một ngàn năm biết đã phát sinh bao nhiêu sự tình? Năm đó biết Tuyết vẫn còn rất hoàn hảo, còn bây giờ? Năm đó Tuyết chưa có người yêu, chính là một ngàn năm sau tới hôm nay thì sao?
Bỗng nhiên!
Cảm giác tim đập loạn nhịp trong ngực, Lý Dương thậm chí cảm thấy đầu cũng quay mòng mòng, đột nhiên nhãn tình hắn sáng lên, giờ khắc này, hắn chỉ biết có một việc "Đi tìm Xi Vưu Đại Tôn. Chỉ có hỏi Xi Vưu, mới có thể biết tình huống của Khương Tuyết này vào lúc này."
- Sư huynh, ngươi …
Điền Cương vừa muốn nói chuyện, nhưng Lý Dương đã giải trừ huyết chi khế ước, lúc này Khống Linh Thạch từ trong cơ thể Lý Dương rơi ra, còn Lý Dương cũng thuấn di ra khỏi Lôi Viêm Địa Ngục, Lý Dương cứ thế đi ra khỏi Lôi Viêm Địa Ngục, không nói tiếng nào.
- Sư huynh hắn làm sao vậy?
Điền Cương ngạc nhiên.
Hạng Vũ thở dài một hơi nói:
- Có lẽ hắn là đi Ma Thần cung tìm Xi Vưu Đại Tôn rồi, ta nghĩ, hắn bây giờ nhất định rất khẩn trương.
Hạng Vũ nhớ kỹ rõ ràng, hồi còn ở Phiêu Tuyết sơn, Lý Dương có nhờ hắn đi hỏi Xi Vưu về sự tình của Tuyết.
Bây giờ thoáng cái đã qua một ngàn năm, Lý Dương khẳng định càng thêm lo lắng, một ngàn năm mặc dù để tu luyện thì rất ngắn, nhưng cũng đủ để phát sinh rất nhiều sự tình.
Đủ để để cho một cô gái yêu một người khác, có bạn trai mới, đủ để để cho một cô gái có một gia đình mới.
- Đi, đi Ma Thần cung!
Điền Cương lúc này cũng giải trừ huyết chi khế ước, Khống Linh Thạch từ trong cơ thể hắn cũng rơi ra, thuấn di ra khỏi Lôi Viêm Địa Ngục. Hạng Vũ sửng sốt, rồi cười, đồng thời giải trừ huyết chi khế ước, ly khai Lôi Viêm Địa Ngục.
Lý Dương rõ ràng nhớ rõ lộ tuyến từ Ma Thần cung đến Lôi Viêm Địa Ngục.
Lúc này dùng tới thuật phi hành nhanh nhất.
Cước đạp Thanh Vân, đồng thời đao mang màu trắng xuất ra ngoài, đao mang hoàn toàn bao vây Lý Dương và Thanh Vân, hình thành một đao mang thật lớn, thuôn như một cái thoi, xuyên qua những đám mây vô tận, như tia chớp di chuyển về phía Ma Thần cung.
- Một ngàn năm, a a… làm sao mà ngủ đến một ngàn năm, ngươi đúng là ngủ như heo, sao mà lại ngủ một ngàn năm. Một ngàn năm, bất kỳ sự tình gì cũng có thể xảy ra.
Lý Dương trong lòng tự mắng, vội vàng chạy vội về Ma Thần cung.
Tốc độ Lý Dương phi thường nhanh, chỉ thoáng cái đã tới Ma Thần cung, không hiểu sao Lý Dương vẫn cảm giác thấy quá chậm.
Ma Thần cung.
Cung điện phiêu phù trên mặt hồ thật lớn, Lý Dương trực tiếp vọt tới trước cửa Ma Thần cung, Thanh Xà mỹ nữ biến thành Thanh Hâm vừa thấy Lý Dương đến, liền mỉm cười ra đón, rồi nói:
- Lý Dương đại nhân, xin chờ chút, ta phải đi truyền báo.
Trong lúc Thanh Hâm vừa mới mở miệng, Lý Dương đã trực tiếp chạy luôn vào đại môn của Ma Thần cung.
Thanh Hâm sắc mặt đại biến, vô luận là ai, kể cả Ma Đế muốn tiến vào Ma Thần cung đều phải tiến hành truyền báo, mặc dù địa vị của Lý Dương ở Ma Thần cung tựa hồ rất cao, nhưng cũng không thể xông vào Ma Thần cung như vậy.
Thanh Hâm lúc này tiến vào cung bên trong rồi.
Trong lúc này, trong vũ trụ Nhân giới có một thiếu niên áo xanh đang phi hành bỗng mỉm cười:
- Sao, đạt tới nguyên tuyền hỏa tính lôi điện rồi à? Bất quá còn phải đi thêm một đoạn đường nữa, trong vòng vạn năm là xong thôi. Thành công rồi, xem ra ta sau này cũng sẽ không quá cô độc nữa, chỉ có một người lưu lãng, cực kì nhàm chán, được rồi, hình như hồi trước hắn ở tại một tinh cầu Nhân giới tên là Địa Cầu thì phải, ta đến đó du ngoạn xem sao.
Lập tức thiếu niên áo xanh này thân hình đột nhiên biến mất.
Ngay lập tức, phía đông của địa cầu, ở một thành thị tên là Dương Châu, từ trong một ngõ nhỏ bỗng xuất hiện thiếu niên áo xanh từ hư vô, áo xanh trên người thiếu niên đột nhiên biến đổi, biến thành loại quần áo bình thường nhất.
Mặc y phục thể dục, lập tức hắn cười dài bước ra khỏi ngõ nhỏ, bắt đầu hành trình du ngoạn địa cầu.
Tập 9 - Lôi viêm địa ngục

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.