Thốn Mang

Chương 356: Sơn nhân tự có diệu kế



Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Lý Dương!
Thiết Oa Chân Nhân trợn mắt há hốc mồm, hắc y nam tử lăng không đứng trước mắt vô luận là hình dạng, thanh âm, và khí chất, đến cả nụ cười kia, giống Lý Dương như đúc, không thể không làm cho Thiết Oa Chân Nhân khiếp sợ.
Hắn nhớ rất rõ, Lý Dương phi thăng xong phải đi Ma giới, nếu muốn đến Yêu giới, phải thông qua không gian thông đạo, chỉ có cao thủ cấp bậc Ma Vương, Yêu Vương mới có thể chịu được áp lực kinh khủng của truyền tống thông đạo, Lý Dương phi thăng bất quá mới ngàn năm!
Ngàn năm có thể đạt tới Ma Vương cảnh giới sao?
Thiết Oa Chân Nhân không tin. Nhưng…
- Thiết Oa Chân Nhân, ta là Lý Dương, đừng lộ ra sơ hở.
Vang lên tiếng thần thức của Lý Dương truyền âm vào đầu Thiết Oa Chân Nhân, truyền âm nói cho Thiết Oa Chân Nhân minh xác, hắc y thanh niên trước mắt chính là Lý Dương vốn yếu hơn mình rất nhiều.
Kha lý Yêu Quân thân thân là thủ lĩnh của tiểu đội này, tâm thần tu vi đạt tới Yêu Quân trung kỳ, hắn phát hiện mình căn bản không thể xem thấu Lý Dương, hiển nhiên Lý Dương mạnh hơn hắn.
- Vị tiền bối này, ta là Sư Đà lĩnh Kha lý Yêu Quân, phụng Đại Vương chi lệnh, đem tiểu tử Thiết Quắc này giải đến Sư Đà lĩnh, không biết tiền bối ngăn lại chúng ta lại là có sự tình gì?
Kha lý Yêu Quân thấy Lý Dương thâm sâu khó lường, đương nhiên có chút khiêm cung.
Thiết Oa Chân Nhân một lần nữa trợn mắt há hốc mồm.
Hắn vượt qua chín lần Tán yêu thiên kiếp bất quá là Yêu Soái mà thôi, trong mắt hắn, Yêu Quân đã là siêu cấp cao thủ rồi, nhưng bây giờ siêu cấp cao thủ trong mắt hắn lại gọi Lý Dương một tiểu bối trong lòng hắn là "tiền bối".
"Hắn thật sự là Lý Dương sao?" Ý nghĩ Thiết Oa Chân Nhân đã loạn cả lên.
Lý Dương nghe Kha lý Yêu Quân cung kính, cười nói:
- Ta mới từ Ngưu Ma Vương đại ca đến, Đại Vương ngươi là Sư Đà Vương hả? A a, đã lâu không có gặp mặt Sư Đà Vương, không biết Đại Vương của ngươi hắn bây giờ mạnh khỏe không?
Trên người Lý Dương tự nhiên phát ra phát ra khí tức cao thủ, uy áp càng làm cho Kha lý Yêu Quân không chút hoài nghi.
- Đại Vương ta đúng là Sư Đà Vương, nguyên lai tiền bối từ Đại Lực Ngưu Ma Vương đến, lại biết Đại Vương ta, nếu được, tiền bối và ta cùng nhau đi Sư Đà lĩnh yết kiến Đại Vương?
Kha lý Yêu Quân khom người nói.
Đại Lực Ngưu Ma Vương, trong lòng người Yêu giới, là người mạnh tuyệt đối.
So sánh với tốc độ, người Yêu giới ngược lại rất tôn sùng lực lượng. Người có lực lượng mạnh nhất Ngưu Ma Vương tự nhiên được tôn sùng nhất, hơn nữa Ngưu tộc vốn thập phần hưng vượng, mỗi người tu yêu Ngưu tộc đều dựa vào Ngưu Ma Vương tinh thần đứng đầu, đồng thời mỗi một người đều hung hãn không sợ chết, Ngưu tộc tu luyện giả kinh khủng khó lường, địa vị của thủ lĩnh Ngưu Ma Vương tự nhiên cũng càng thêm cao.
Nghe Lý Dương biết cả Ngưu Ma Vương lẫn Sư Đà Vương. Kha lý Yêu Quân này tự nhiên càng thêm cung kính.
- Sao, Thiết Quắc nhất tộc, ta nghe nói Sư Đà Vương đại ca hắn hạ lệnh tiêu diệt Thiết Quắc nhất tộc, bắt một tiểu tử vượt qua chín lần tán yêu thiên kiếp, không biết có phải là người này?
Lý Dương nói rồi, liền chỉ vào Thiết Oa Chân Nhân, đồng thời mình đi lên rất tự nhiên.
Đã thấy Lý Dương đi lên, Kha lý Yêu Quân và Thạch Thiểm Yêu Quân tự nhiên phải tiếp đón.
- Tiền bối, đúng là tiểu tử này, Thiết Quắc nhất tộc có thể bởi vì hắn mới hoàn toàn tiêu diệt, bất quá, hắn cũng sắp chết, lần này Đại Vương ta hẳn sẽ dùng Sưu Hồn thuật luyện hóa tiểu tử này.
Thạch Thiểm đứng trước người Lý Dương chỉ vào Thiết Oa Chân Nhân nói.
Lúc này, Kha lý Yêu Quân và Thạch Thiểm đã đi đến trước mặt Lý Dương, ở trước người Lý Dương, khoảng cách rất gần.
- Sao, thật vậy chăng?
Lý Dương cười rất rạng rỡ, đồng thời...
Hai tay Lý Dương cùng vung lên, thanh quang trên hai tay chợt lóe, Hám Địa quyền sáo lập tức xuất hiện trên tay, hai tay thành trảo, dễ dàng xuyên qua lưng hai người, sau đó hai tay mò vào yêu hạch, bóp nát hai yêu hạch.
- Vèo!
Thạch Thiểm Yêu Quân và Kha lý Yêu Quân nhất thời rùng mình, ánh mắt ảm đạm, một Yêu Quân trung kỳ, một Yêu Quân tiền kì, Lý Dương chỉ có thân thể tu vi là Ma Quân trung kỳ, hơn nữa Ma giới cao thủ thân thể vốn rất mạnh, mạnh hơn cao thủ Yêu giới.
Lý Dương tại thông qua thượng phẩm ma khí Hám Địa quyền sáo, dễ dàng đâm xuyên qua thân thể hai người, mạnh mẽ bóp nát yêu hạch, đồng thời đao mang chấn nát nguyên thần họ.
Binh đinh thủ hạ do bị ngăn trở tầm mắt, căn bản còn chưa phát hiện Kha lý Yêu Quân và Thạch Thiểm Yêu Quân đã chết, Lý Dương đã một lần nữa ra tay, trên mặt Lý Dương có một nụ cười lành lạnh, một đạo bạch quang chợt lóe rồi biến mất.
- Oanh!
Gió cuốn tàn vân, binh đinh chỉ cảm thấy mắt tối sầm, tâm thần yếu đuối bị công kích hội tán tại đương trường, nguyên thần cũng băng hoại, mạnh đến như Yêu Vương cũng tâm thần hỗn loạn, căn bản ngay cả tên mình cũng không biết.
Đao Chi Bi Sát.
Chung quanh yên tĩnh trở lại, mười mấy binh đinh đã chết, binh đinh này không có một người nào đạt tới Yêu Quân cấp bậc, hơn nữa căn bản không phản ứng kịp, không có chút chuẩn bị, Đao Phách của Lý Dương cơ hồ trong nháy mắt liền giết chết mười hai người, đồng thời diệt nguyên thần bọn hắn.
- Thiết Oa Chân Nhân, thành công!
Lý Dương cười "a a" đi đến trước mặt Thiết Oa.
- Lý Dương, ngươi gây đại họa rồi!
Thiết Oa Chân Nhân lúc này mới phản ứng, hắn cũng không phát hiện Lý Dương trong nháy mắt đã giết chết hai Yêu Quân, hơn nữa Lý Dương giết chết mười mấy người khác thật sự quá nhanh, đến bây giờ hắn mới phản ứng kịp.
- Lý Dương huynh đệ, ngươi có biết bọn họ là ai chăng? Sau lưng bọn họ có ai không?
Thiết Oa Chân Nhân nóng nảy, khẩn cấp thay cho Lý Dương.
- Ba vị Yêu giới Đại Thánh, đúng không?
Lý Dương bình tĩnh nói.
Thiết Oa Chân Nhân bất lực nhìn Lý Dương liếc mắt, nói: "
- Đúng, là ba vị Đại Thánh, ngươi cũng biết ba vị Đại Thánh có thế lực kinh khủng bao nhiêu không? Như tộc trưởng của Thiết Quắc nhất tộc chúng ta cũng bị Dã Tượng Vương ở ngoài ngàn ngàn dặm dùng một cây sợi dây trói chặt lại, ngay cả nguyên thần đều không thể chạy thoát.
Thiết Oa Chân Nhân ngẫm lại càng cảm thấy hoảng sợ, Thiết Quắc nhất tộc tộc trưởng tốt xấu cũng là cao thủ Yêu Đế tiền kì, lại dễ dàng bị một sợi dây trói lại.
- Đó là Trường Hồng Tác, thần khí của Dã Tượng Vương Trường Hồng Tác.
Lý Dương cười nói, hắn nghe Ngưu Ma Vương nói qua, Kim Dương Bình Sư Đà Vương và Trường Hồng Tác Dã Tượng Vương cũng bắt không được Tôn Ngộ Không, nghĩ đến đây, sợi dây ở ngoài ngàn ngàn dặm có thể bắt một Yêu Đế cao thủ hẳn là thần khí Trường Hồng Tác rồi.
Thiết Oa Chân Nhân vừa nghe xong, nhìn Lý Dương. Hồi lâu mới nói:
- Lý Dương, ngươi rốt cuộc tu luyện tới cảnh giới gì? Vừa rồi nói với bọn họ là từ Ngưu Ma Vương đến, còn xưng Đại Lực Ngưu Ma Vương là đại ca? Còn nói biết Sư Đà Vương. Làm cho Yêu Quân đó gọi ngươi là tiền bối, chẳng lẽ ngươi một ngàn năm đã đạt tới Yêu Đế cảnh giới?
Thiết Oa Chân Nhân thật không nghĩ ra.
Hắn biết rất rõ ràng, tu luyện là phi thường khó, bình thường hơn mười ngàn năm mới có thể đến Yêu Vương cảnh giới, Lý Dương phi thăng bất quá mới một ngàn năm hơn một chút, như thế nào cho tới bây giờ đạt đến cảnh giới như thế? Muốn giết hai đại Yêu Quân cùng mười mấy Yêu Vương, Yêu Soái, chỉ nhấc tay liền diệt gọn.
- Khoảng chừng ta xem như Yêu Quân cảnh giới. Về phần Ngưu Ma Vương và Sư Đà Vương, nói thật với ngươi, ta biết Ngưu Ma Vương, cũng thật sự hắn có mời ta tới, bất quá ta không biết Sư Đà Vương, vừa rồi chỉ là tùy ý lừa chúng nó mà thôi.
Lý Dương cười giải thích.
Trên thực tế Kha lý Yêu Quân và Thạch Thiểm Yêu Quân chết rất oan. Lý Dương mặc dù có thể dùng Đao Phách giết chết bọn họ, nhưng cũng sẽ không dễ dàng như thế, Kha lý Yêu Quân sở dĩ quá tin Lý Dương nên không hề phòng ngự, do nhìn ra Lý Dương mạnh hơn mình.
Hơn nữa… hắn tin tưởng rằng dựa vào uy thế của mình, tin tưởng rằng người bình thường không dám giết người của Sư Đà lĩnh, phải biết rằng sau lưng Sư Đà lĩnh có ba vị Đại Thánh.
Hiện nay, Yêu giới đệ nhất Đại Thánh Tôn Ngộ Không luôn bế quan, thường xuyên không ra ngoài, ba vị Đại Thánh Sư Đà lĩnh làm gì còn có ai là địch thủ.
Nhưng Lý Dương sao có thể vì ba vị Đại Thánh mà nhìn Thiết Oa Chân Nhân bị chết như vậy. Thiết Oa Chân Nhân lòng thầm khiếp sợ vì công lực của Lý Dương thật kinh khủng, cũng vô cùng cảm động, Lý Dương lại vì hắn cam nguyện đắc tội với ba vị Đại Thánh.
- Lý Dương, ngươi có thể giải phong ấn trong cơ thể cho ta không?
Thiết Oa Chân Nhân dò hỏi.
Lý Dương rùng mình, cười:
- Ha ha, ta quên giải trừ phong ấn cho ngươi. Phong ấn bất quá này là Yêu Quân bố trí thôi, loại phong ấn ấy sao có thể ngăn được ta, một đạo đao mang trong cơ thể Lý Dương tiến vào cơ thể Thiết Oa Chân Nhân, dễ dàng phá đạo phong ấn kia.
Yêu Quân mà thôi, Lý Dương thậm chí không dùng đến đao phách, chỉ dùng đao mang cũng có thể phá rồi.
Cảm giác yêu nguyên lực mênh mông trong cơ thể, Thiết Oa Chân Nhân tâm tình lúc này thật sự khó có thể nói, vừa mới tưởng rằng hẳn phải chết, thậm chí bi ai tuyệt vọng thống khổ, nhưng đột nhiên phong hồi lộ chuyển, chỉ vì Lý Dương xuất hiện.
Hơn nữa Lý Dương thi triển thực lực kinh khủng.
- Giết, giết cho ta, mẹ nó, dám phản kháng là chết!
Kia thanh âm tà ác không ngừng quanh quẩn tại trong óc Thiết Oa Chân Nhân, Thiết Oa Chân Nhân sắc mặt tái nhợt, không ngừng nhớ tới cơn ác mộng chiến tranh. Vốn tưởng rằng mình có thực lực ngạo đời, tại Côn Luân tiên cảnh còn có thể kiêu ngạo, nhưng tại Yêu giới, cũng không bằng con chó. Cả tộc nhân bị giết, có cả đồng tộc huynh đệ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, có cả tộc trung trưởng bối, bị giết hết, đến cả một tiểu hài tử vừa mới sinh không lâu cũng bị giết chết tàn nhẫn quá, nhớ tới những ánh mắt tuyệt vọng, Thiết Oa Chân Nhân trong lòng tự trách.
Tất cả đều bởi vì hắn.
Cũng là vì hắn vượt qua tán yêu thiên kiếp thứ chín, nếu không phải vì thế, Thiết Quắc nhất tộc sao lại gặp tai nạn như thế.
- Lý Dương huynh đệ, ngươi có biết Thiết Quắc nhất tộc của ta có ai may mắn còn sống không ?
Thiết Oa Chân Nhân truy vấn.
Lý Dương vừa nghe, lúc này dùng thần thức một lần nữa bao trùm khắp nơi ngoài mấy trăm ngàn dặm, chính là chổ ở của Thiết Quắc nhất tộc, trên lãnh địa Thiết Quắc nhất tộc có hơn mười vạn đại quân, đây là binh mã của Sư Đà lĩnh, chỉ là một bộ phận binh mã trong đó mà thôi.
Đúng là hơn mười vạn binh mã này cơ hồ tiêu diệt Thiết Quắc nhất tộc.
Thần thức Lý Dương phát hiện còn mấy trăm người tồn tại, Thiết Quắc nhất tộc hơn vạn người, bây giờ chỉ còn lại có mấy trăm người mà thôi, cũng vì những người này sớm đầu hàng, lúc này mới không bị giết chết, nhưng vận mệnh bọn họ rốt cuộc như thế nào, cũng rất khó nói!
- Thế nào?
Thiết Oa Chân Nhân hi vọng nhìn Lý Dương.
- Còn mấy trăm người.
Lý Dương nhìn Thiết Oa Chân Nhân tiếc nuối:
- Nơi đó bây giờ có năm mươi vạn đại quân, trong đó có một người Yêu Đế, mười lăm người Yêu Quân, gần ngàn Yêu Vương. Hơn mười vạn đại quân yếu nhất cũng là Thiên Yêu.
Thiết Oa Chân Nhân trong lòng tính toán.
- Còn có mấy trăm người, mấy trăm người này là hy vọng của Thiết Quắc nhất tộc ta, hy vọng tương lai, nhất định phải cứu bọn họ, nhất định phải làm.
Thiết Oa Chân Nhân trong lòng tự trách, tự nhiên muốn đền bù tội lỗi của mình, mặc dù trên thực tế việc này không thể trách Thiết Oa Chân Nhân.
"
Nhưng năm mươi vạn đại quân, còn có một Yêu Đế, hơn mười tên Yêu Quân, gần ngàn Yêu Vương, tùy tiện một người có thể dễ dàng bóp chết ta, làm sao bây giờ? Rốt cuộc làm sao mới có thể cứu những người khác trong tộc được đây?" Thiết Oa Chân Nhân trong lòng cực kỳ khẩn cấp.
Hắn căn bản không thể nghĩ ra biện pháp, mặc dù trong đầu hắn đang có một biện pháp đơn giản nhất là nhờ Lý Dương hỗ trợ, nhưng hắn không thể nói ra, cũng không muốn cho Lý Dương hỗ trợ, bởi vì địch nhân là tam Đại Thánh Yêu giới.
- Lý Dương huynh đệ, ta đi trước đây, ân ơn cứu mạng này, nếu có cơ hội, ta nhất định trả.
Thiết Oa Chân Nhân nói rồi liền đi luôn, trong lòng hắn cũng kỳ vọng có người trợ giúp hắn, nhưng lại không muốn làm người khác lâm vào nguy hiểm, trong lòng hắn cũng mâu thuẫn.
- Thiết Oa Chân Nhân.
Lý Dương lúc này hô:
- Ngươi một mình một người quá nguy hiểm, nếu không ngại, theo ta đi Ma Vân sơn đến chỗ ở của Ngưu Ma Vương trốn một thời gian, tin rằng Ngưu Ma Vương hắn có biện pháp bảo trụ ngươi.
Lý Dương tin rằng, chỉ cần nhờ Ngưu Ma Vương thiết kế một cấm chế, với thực lực của hắn, thần thức bọn người Sư Đà Vương không thể nhìn thấu cấm chế kia.
Thiết Oa Chân Nhân cũng không quay đầu lại, truyền âm nói:
- Bất tất.
Lập tức thân hình gia tốc, ly khai Lý Dương.
Thiết Oa Chân Nhân trên mặt cười khổ:
- Cứu tộc nhân, cứu như thế nào, ta có một người, đối phương có năm mươi vạn đại quân.
Trong lúc nhất thời Thiết Oa Chân Nhân trong lòng cực kỳ phiền não:
- Cầu người, có thể đánh nhau với tam Đại Thánh cũng chỉ có Tề Thiên Đại Thánh thôi, ta là một tiểu nhân vật, căn bản không có tư cách gặp Tề Thiên Đại Thánh.
Nghĩ tới nghĩ lui, Thiết Oa Chân Nhân cũng không thể nghĩ được cái gì có thể cứu mình, có ai vì mình mà đắc tội với tam Đại Thánh.
Đột nhiên, trong mắt Thiết Oa Chân Nhân trở nên quyết tuyệt.
"
Mặc kệ, ta là tội nhân của toàn tộc, có khả năng cứu một người thì được một người, dù có chết cũng coi như lương tâm thanh thản." Thiết Oa Chân Nhân nghĩ không ra biện pháp gì, chỉ có thể làm một việc giống như tự sát.
Lập tức hóa thành một đạo quang mang, hướng Thiết Quắc nhất tộc bay đi.
- Thiết Oa Chân Nhân, ngươi quá lỗ mãng rồi.
Quang mang chợt lóe, Lý Dương chắn trước người Thiết Oa Chân Nhân, Thiết Oa Chân Nhân thấy Lý Dương, không khỏi chấn động trong lòng, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì.
- Ngươi chẳng lẽ định một người đi cứu bọn họ? Ngươi đi như vậy, phỏng chừng còn chưa đến gần đại quân, đã bị địch nhân dùng thần thức phát hiện rồi, thôi được, để ta cho ngươi xem ta dùng biện pháp gì nhé.
Trên mặt Lý Dương có một nụ cười tự tin.
- Lý Dương huynh đệ, ngươi…
Thiết Oa Chân Nhân không biết nên nói gì, trong lòng lộ vẻ cảm động.
- Hắc hắc, đừng lo lắng, sơn nhân tự có diệu kế!
Nụ cười Lý Dương có vẻ gian trá:
- Trước tiên phải ủy khuất chân nhân ngươi một chút, chui vào Tụ lý Càn Khôn của ta, có ngươi bên ngoài, phương pháp của ta khó có thể thi hành.
Lý Dương cười nhìn Thiết Oa Chân Nhân nói, Thiết Oa Chân Nhân đương nhiên không có dị nghị gì, Lý Dương vung tay lên thu lấy hắn.
Lập tức Lý Dương một mình một người, giá ngự đao mang hướng về năm mươi vạn đại quân bay đi, trong tay lại cầm một bình rượu, vừa phi hành vừa uống, uống ừng ực một hơi rất ngon lành.
Tập 10: Tam Sanh Thạch

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.