Thốn Mang

Chương 470: Đồ lục



Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
- Hôm đó trời quang mây tạnh, giữa không trung, một đạo kim sắc đao mang hoa phá trường không, rồi sau đó cung chủ Thượng Thanh cung vốn cao ngạo đã bị đánh rơi xuống, hồn phi phách tán, chỉ còn lại thân thể sót lại. Sau đó, Lý Tầm Hoan trực tiếp đuổi giết người Thượng Thanh cung, trên không trung gần một trăm đệ tử Thượng Thanh cung cũng không ai dám chống lại.
Cửu Thiên Tiên Đế tựa hồ nhớ lại cảnh chiến đấu lúc đó.
Lý Dương và Lý Thạc chỉ cần nghe theo như lời Cửu Thiên Tiên Đế nói đã có thể tưởng tượng được cảnh Lý Tầm Hoan một đao giết cung chủ Thượng Thanh cung, còn cả bộ dáng của một trăm đệ tử Thượng Thanh cung bị dọa không dám tiến lên, mặc cho Lý Tầm Hoan tung hoành.
- Sau đó sao nữa?
Lý Dương truy vấn.
Cửu Thiên Tiên Đế nhíu mày lắc lắc đầu nói:
- Không biết, dù sao Thượng Thanh cung cũng là một đại môn phái ở Nguyên Châu, Tiên nhân khác ở Nguyên Châu cũng không ai dám tiến vào phạm vi Thượng Thanh cung, bất quá một ngày sau, Thượng Thanh cung tuyên bố một việc.
- Việc gì?
Lý Dương và Lý Thạc vừa hỏi vừa nhìn chằm chằm vào Cửu Thiên Tiên Đế.
- Tinh Cực Tông đã bị diệt tông.
Cửu Thiên Tiên Đế nhìn Lý Dương liếc mắt, nói với vẻ thấp thỏm.
- Cái gì, diệt tông!
Lý Thạc đột nhiên đứng lên, mắt đỏ lên.
Trong nháy mắt, trong đầu Lý Thạc xuất hiện âm dung tiếu mạo của mình nhi tử thê tử và thân nhân của mình, nghĩ đến việc tất cả thân nhân của mình đều đã chết, trong lồng ngực Lý Thạc tim đập điên cuồng, cho dù chết cũng muốn báo thù, vì thân nhân mà báo thù.
- Đại ca!
Lý Thạc nhìn Lý Dương, lộ vẻ lo lắng phẫn nộ vô cùng.
- Cửu Thiên, Tinh Cực Tông có đúng bị diệt tông không?
Lý Dương vẻ mặt trơ như gỗ, nhìn thẳng vào Cửu Thiên Tiên Đế.
- Không biết, nhưng ta biết rằng, từ ngày ấy, không ai phát hiện ra Lý Tầm Hoan nữa. Cũng không ai phát hiện ra các đệ tử Tinh Cực Tông khác, cho dù vài đệ tử Tinh Cực Tông có hạnh vận đào thóat cũng bị đám Thượng Thanh cung truy sát, hoặc là bị Thượng Thanh cung bắt.
Cửu Thiên Tiên Đế đem hết những gì mình biết nói ra hết.
Lý Dương khẽ gật đầu, đột nhiên đứng lên.
- A Thạc, theo ta đi Thượng Thanh cung!
Thanh âm Lý Dương lạnh như băng, sát khí đến ngay cả Cửu Thiên Tiên Đế cũng run lên.
Sát ý trong mắt Lý Thạc lập tức điên cuồng:
- Được.
Lý Dương nắm lấy Lý Thạc, thân hình hai người đột nhiên hư không tiêu thất, chỉ còn lại có Cửu Thiên Tiên Đế cùng với Thiên Húc Tiên Đế nãy giờ không nói gì.
- Sư huynh, bọn họ…
Thiên Húc Tiên Đế trong mắt lộ vẻ khiếp sợ.
Cửu Thiên Tiên Đế khẽ gật đầu, nhếch mép cười:
- Đúng. Một Đại Tôn cao thủ cấp bậc, Thượng Thanh cung phiền toái rồi. Có lẽ… địch nhân lớn nhất của chúng ta là Thượng Thanh cung kỳ này có thể bị tiêu diệt. Thiên Húc, chúng ta đi xem.
- Dạ!
Thiên Húc Tiên Đế mắt tỏa sáng, lúc này cùng Cửu Thiên Tiên Đế ly khai Thục Sơn kiếm phái hướng về phía Thượng Thanh cung bay đi.
Trong Hỗn Độn Không Gian.
- Hai vị sư đệ, bố trí "Tam Thanh pháp Trận"!
Lão Tử Lý Nhĩ vung quải trượng, lúc này ra lệnh một tiếng.
Trên mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn và Thông Thiên giáo chủ nhất thời có vẻ vui mừng, Tam Thanh pháp trận lúc trước truyền cho Huyền Đô Đại Pháp Sư và Hắc Linh, Xích Linh, nhưng vì ba người Huyền Đô Đại Pháp Sư tự thân thực lực không phải là mạnh lắm, không phát huy được hết uy lực chính thức của Tam Thanh pháp trận
Tam Thanh pháp trận, chính là dung hợp nguyên thần bổn mạng nguyên anh của ba người, hình thành một chỉnh thể.
Tam Thanh vốn là ba phần của nguyên thần Bàn Cổ, một khi thi triển "Tam Thanh pháp Trận", nguyên thần ba người cùng với bản thân năng lượng dung hợp, hình thành Tam Thanh pháp trận uy lực rất mạnh, đạt tới một mức độ kinh khủng, đây cũng là chỗ ỷ lại lớn nhất của Tam Thanh trong cuộc chiến với Ma giới Tam Tôn.
Lão Tử Lý Nhĩ, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ ba người phân ra ba nơi, hoàn toàn vây chặt lấy Ma giới Tam Tôn.
Đột nhiên, trên người Tam Thanh toát ra thanh quang chói mắt, một lát sau, thanh quang đã hoàn toàn bao trùm cả Tam Thanh, ba dải thanh quang tạo thành một phù triện trên không. Nếu Lý Dương ở đây, chắc sẽ phát hiện ba đạo phù triện ấn ký này giống hết như phù triện ấn ký trên ba khối ngọc bội của Huyền Đô Đại Pháp Sư lúc trước.
- Ha ha, sớm biết các ngươi sẽ dùng chiêu này, vô số năm qua, có lần Tiên Ma đại chiến nào mà các ngươi không dùng Tam Thanh pháp trận này chứ? Có lẽ Tam Thanh các ngươi cũng chỉ có thể dựa vào Tam Thanh pháp trận này mới có thể chiếm chút ưu thế.
Xi Vưu ha ha cười to, áo xanh trên người đột nhiên hóa thành hư vô, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, thiểm điện màu xanh lóe ra trên cơ thể, một cổ khí thế cường hãn phát ra, trong nháy mắt Xi Vưu đã bộc phát ra lực lượng thân thể cực mạnh của Bàn Cổ.
Chúc Dung và Cộng Công nhìn nhau, sau đó cười ha ha, hai người đột nhiên biến thành một cái cột nước và một ngọn lửa, cột nước và ngọn lửa chính là bổn nguyên năng lượng, hơn nữa là trăm phần trăm bổn nguyên năng lượng, cột nước và ngọn lửa quấn vào nhau.
- Tam Thanh hợp, nhất khí sanh!
Lão Tử đột nhiên quát một tiếng, Tam Thanh liền khẩn trương hóa thành ba đạo phù triện màu xanh, lập tức lơ lửng trong Hỗn Độn Không Gian, kết hợp với nhau, dung hợp vào nhau, biến thành một dải khí lưu màu xanh, khí lưu màu xanh như một suối nguồn trong Hỗn Độn Không Gian, khí lưu màu xanh hơi chấn động, cả không gian cũng bị chấn động theo.
- Xi Vưu, đối mặt với Tam Thanh pháp trận của chúng ta, các ngươi cũng chỉ có một chiêu này, ngươi dùng thân thể ngạnh kháng, còn Chúc Dung và Cộng Công là nước lửa giao dung, hỗ trợ lẫn nhau, dùng bổn nguyên năng lượng mới có thể ngăn cản.
Thanh âm Lão Tử Lý Nhĩ từ màu xanh khí lưu truyền đến.
- Đại sư huynh, và bọn họ thật quá đáng, phải hảo hảo giáo huấn bọn họ một phen cái đã rồi nói tiếp.
Thanh âm Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng từ trong đó truyền ra.
- Ha ha, tốt, hảo hảo giáo huấn bọn họ một phen.
Lão Tử Lý Nhĩ ha ha cười to nói. Sau đó, khí lưu màu xanh đột nhiên tràn ngập, phạm vi trở nên thật lớn, trong phạm vi vài dặm, thoáng cái đã hoàn toàn bao vây Ma giới Tam Tôn.
- Nhị đệ, Tam đệ, cho họ biết lợi hại của Ma giới Tam Tôn chúng ta!
Bị nhốt vào trong pháp trận hình thành từ khí lưu màu xanh của Tam Thanh, Xi Vưu đột nhiên hét lớn, Chúc Dung và Cộng Công hình thành cột nước và ngọn lửa cực nhanh hướng về phía Xi Vưu bay tới, đột nhiên đáp xuống trên hai tay của Xi Vưu, Xi Vưu một tay có thủy chi bổn nguyên vờn quanh, một tay có hỏa chi bổn nguyên vờn quanh.
- Hát!
Xi Vưu gầm lớn một tiếng, cơ bắp toàn thân nổi lên, điện quang màu xanh chớp động cực nhanh, như những đạo sét đánh, hai nắm tay biến thành ảo ảnh, đấm mạnh vào khí lưu màu xanh, năng lượng thủy chi bổn nguyên và hỏa chi bổn nguyên cũng công kích ra.
Nước lửa vô hình, muốn tiêu diệt căn bản không có khả năng. Xi Vưu thân thể càng không cần nhiều lời.
Nhưng Tam Thanh dựa vào Tam Thanh pháp trận, không giống "Nhất Khí Hóa Tam Thanh" lúc trước. Ngược lại Tam Thanh hợp nhất khí, nhất khí này Ma giới Tam Tôn không thể phá được, cũng không ai làm gì được ai, cuối cùng Tam Thanh chỉ có thể vây khốn Ma giới Tam Tôn, hơi làm cho Ma giới Tam Tôn chịu đau khổ một chút mà thôi.
Trong Hỗn Độn Không Gian, Tam Thanh Tam Tôn cầm cự lẫn nhau, cũng chẳng có ai thèm quản lý sự tình của Lý Dương.
"Ma giới Tam Tôn bị nhốt, phỏng chừng không có ai tới trợ giúp Lý Dương được. Hỗn Nguyên Thái Cực Giới đã đủ để ngăn trở Lý Dương rồi." Nguyên Thủy Thiên Tôn lúc này trong lòng vẫn không quên việc này, Tam Thanh dung hợp, chỉ là nguyên thần năng lượng hỗ trợ lẫn nhau, cũng không cần tính mạng hoàn toàn dung hợp, mỗi người vẫn có ý thức riêng.
Xi Vưu mặc dù bị nhốt trong đại trận, nhưng khóe miệng cũng có nụ cười thần bí khó lường.
Tiên giới thập châu tam đảo, mỗi một châu đều có diện tích lớn hơn địa cầu vạn bội, lớn khôn cùng, Nguyên Châu tự nhiên cũng như vậy. Phía Đông Nguyên Châu, có một hồ nước thật lớn, phương viên đến ngàn dặm. Hồ nước trong suốt thấy đáy, tĩnh lặng. Từ xa nhìn lại hồ nước giống như một viên ngọc trong suốt đẹp động lòng người, trong hồ nước, có ba hòn đảo lớn.
Trên ba hòn đảo lớn này có không ít cung điện, chính là nơi đặt Thượng Thanh cung, ngoại giới gọi tam đảo này là "Thượng Thanh Tam Đảo".
Lúc này, bầu trời Thượng Thanh Tam đảo có một dải mây bay lững lờ, Lý Dương đang cùng Lý Thạc sóng vai đứng trên đó.
- Đại ca, Thượng Thanh cung này giết vô số đệ tử Tinh Cực Tông của ta, ngay cả thân nhân của mình cũng có thể trúng phải độc thủ của họ, hơn nữa, còn có nhi tử Khả Khả của ta nữa, đại ca, giết đi, báo thù cho thân nhân chúng ta.
Lý Thạc nhìn Lý Dương vội vàng nói.
Lý Dương mặc dù trong lòng phẫn nộ, nhưng thần thức hắn bình tĩnh phát ra ra, bao trùm cả Thượng Thanh Tam đảo.
- Tổng cộng có hai Tiên Đế, một Thủy Viêm Tiên Đế là Tiên Đế hậu kỳ, một phỏng chừng đúng là Nhị trưởng lão Tằng Sơn, mới là Tiên Đế tiền kì.
Lý Dương đối với thực lực ấy của Thượng Thanh cung không thèm để ý chút nào, về phần các đệ tử còn lại, càng không để vào mắt.
Đột nhiên, Lý Dương mắt đỏ lên.
- Đáng chết!
Lý Dương nắm lấy Lý Thạc, dùng Thuấn Di trực tiếp tiêu thất.
Trên đảo trung ương của Thượng Thanh Tam đảo, trong một tòa mật thất, có hai cây cột hắc sắc ở trong đó, không, không phải cây cột.
Là hai người!
Chỉ là hai người này cả người đều là máu tươi, hơn nữa máu đã xỉn lại thành màu đen, hai tay đã bị cắt đứt, hai chân cũng bị chặt đứt, trên người có vô số vết đao chém, giống như những hoa văn trên mộc côn vậy.
Từ vô số vết dao ngân ứa ra máu tươi chảy tràn khắp thân thể hai người này, kể cả miệng, cả mặt mày cũng đều đen tím lại, căn bản không thể phân biệt rõ mũi miệng.
Rốt cuộc là ai tàn nhẫn như vậy, đem hai người biến thành như thế?
Đột nhiên, hai thân ảnh xuất hiện trong mật thất, chính là Lý Dương và Lý Thạc.
Lý Dương nhìn hai "Nhân Côn", trong mắt có sát ý nổi lên như núi lửa phun, hắn vừa mới tìm tòi cả Thượng Thanh cung, cố tìm trong Thượng Thanh cung xem có đệ tử Tinh Cực Tông nào không. Việc lục soát rất đơn giản, chỉ cần tìm nngười nào có Đao Phách là được.
Quả nhiên, cuối cùng cũng tìm thấy, thấy hai người trước mắt biến thành bộ dáng như thế.
- Sư đệ, sư điệt!
Thần thức Lý Thạc thoáng cái đã phát hiện ra khí tức hai người này, hai người kia cùng hắn rời Tinh Cực Tông ra ngoài làm việc, ngày đó không chết, sau này bị người Thượng Thanh cung bắt được, ai ngờ bị hành hạ thành như vậy.
Sắc mặt Lý Dương cực kì khó coi, xạm lại rất đáng sợ, từ tao ngộ của hai Tinh Cực Tông đệ tử này hắn có thể tưởng tượng những người Tinh Cực Tông khác khi bị bắt hội sẽ bị hành hạ như thế nào.
"Ông nội, nghĩa phụ, cha, mẫu thân!" Lý Dương căn bản không thể tưởng tượng, nếu ông nội nghĩa phụ của hắn cũng bị hành hạ như thế, thì…
"Thượng Thanh cung, cầu cho thân nhân ta còn sống đi, chỉ cần chết một người, ta… sẽ cho toàn phái các ngươi chôn cùng!" Lý Dương lúc này đã bất chấp tất cả, lửa giận thiêu đốt đầu óc Lý Dương, trong mắt đã phun ra hào quang khủng bố đỏ như máu.
Lý Dương vung tay lên, một đạo thủy chi bổn nguyên năng lượng dũng mãnh nhập vào trong cơ thể hai đệ tử Tinh Cực Tông kia, nhất thời, vết máu hoàn toàn biến mất, cánh tay hai chân bị chặt lập tức lại mọc ra, cả phong ấn cấm chế ở đan điền cũng bị Lý Dương phá tan. Vô số vết dao trên người cũng đã biến mất.
- Sư huynh!
Một đệ tử tỉnh lại, thấy Lý Thạc lúc này nước mắt chảy tràn ra, ôm lấy Lý Thạc khóc ròng nói:
- Sư huynh, ngươi nhất định phải báo thù cho sư tôn chưởng môn, còn có sư huynh đệ khác, đã chết, đã chết rồi!
- Cái gì, đã chết!!
Lý Thạc đột nhiên mở to hai mắt.
Sắc mặt Lý Dương cũng trong nháy mắt trắng bệch, hy vọng trong lòng như bị thiết chùy phá nát. Lúc này một đệ tử khác cũng tỉnh lại, thấy Lý Thạc, nước mắt cũng chảy ra:
- Sư bá, người Thượng Thanh cung quá ác độc, bọn họ hành hạ chúng ta, chúng ta lúc trước cùng nhau rời khỏi Tinh Cực Tông đi ra ngoài, có không ít người bị bắt rồi hành hạ đến chết, nhất định phải báo thù!
- Vương Sơn sư đệ, Sử Trọng sư điệt, nhất định, ta nhất định sẽ báo thù, nhất định!
Lý Thạc lúc này bị lửa giận tràn ngập cả đầu óc.
Lý Dương đột nhiên hỏi:
- Nói, tông chủ bọn họ, còn những người khác có phải chính các ngươi từng thấy bị giết chết không?
Lý Dương nhìn thẳng vào hai đệ tử này.
Vương Sơn thấy Lý Dương, lại nhìn Lý Thạc:
- Sư huynh, vị này là sư huynh Lý Dương trong truyền thuyết?
Đệ tử Tinh Cực Tông không ít người đã biết Lý Thạc có một người anh ruột, Lý Dương cũng vội vàng hỏi:
- Nói, ngươi rốt cuộc đích thân thấy không?
Vương Sơn lắc đầu nói:
- Không!
Vương Sơn lửa giận ngút trời nói:
- Bất quá ta đã từng thấy bọn họ hành hạ đệ tử khác, hơn nữa người Thượng Thanh cung còn nói với chúng ta rằng tất cả người khác của Tinh Cực Tông đều đã chết, đều bị giết. Nói rằng ngay cả tông tổ sư gia Tầm Hoan chân nhân cũng bị một cao thủ ở Nguyên Thủy Thiên Tôn hành cung giết, đã chết, đã chết rồi!!
Sử Trọng một bên xen vào:
- Sư bá, căn bản không cần suy nghĩ nhiều, xem bọn hắn sử dụng thủ đoạn tàn khốc với để tử Tinh Cực Tông chúng ta là có thể tưởng tượng bọn họ đối đãi với tông chủ ra sao, hai vị sư bá, nhất định phải báo thù.
Lý Dương càng giận thêm.
Lý Dương suy nghĩ, hung quang trong mắt càng thêm mờ mịt.
- Thái gia gia, ông nội, nghĩa phụ, cha, mẹ, Lý Dương bất hiếu. Đi đến Tiên giới nhưng lại không lập tức tới cứu các ngươi, là con bất hiếu.
Lý Dương đột nhiên quỳ xuống, kỳ thật cũng không thể trách hắn, dù sao lúc trước hắn cũng không biết Tinh Cực Tông gặp phải nguy hiểm, nhưng Lý Dương cũng không thể tha thứ cho mình, hắn cũng không muốn tự bào chữa cho mình.
- Đại ca!
Lý Thạc nhìn Lý Dương, mắt không khỏi rươm rướm.
- Giết!
Lý Dương đột nhiên ngẩng đầu, mắt đỏ lên, năm con du long với màu sắc bất đồng ầm ầm từ thân thể Lý Dương bay ra, hướng bốn phương tám hướng bay ra, còn sát ý tràn ngập của Lý Dương càng giống như sóng lớn gầm thét bao trùm cả hòn đảo.
Tập 12: Cực Điểm Thốn Mang

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.