Thốn Mang

Chương 472: Nguyên lai như thử



Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Cát Húc mở to hai mắt nhìn, sợ hãi nhìn năm mãnh long đang dừng lại chung quanh hắn, thân con rồng dài hơn trăm trượng, cứ đứng lẳng lặng giữa trời, nhưng khí tức kinh khủng kia lại vẫn bao trùm bọn người Cát Húc.
Cát Húc không nhịn được nuốt nước bọn khan, lưng tóat mồ hôi đầm đìa, trán cũng đổ mồ hôi hột.
Chỉ cần chậm hơn một chút, hoặc là hắn phản ứng chậm hơn một chút, hoặc thanh âm chậm hơn một chút, có lẽ hắn đã đi theo đồng môn huynh đệ xung quanh về với cát bụi rồi, bị năm mãnh long vô kiên bất tồi giết chết, hồn phi phách tán.
Còn mười mấy đệ tử bên cạnh Cát Húc, cũng vì Cát Húc tạm thời còn hạnh vận chưa chết, mười mấy đệ tử này cũng đang lạnh mình, cùng nhau bay đến phía sau Cát Húc. Cũng may bởi vì Cát Húc vừa rồi lên tiếng, những người này đã xem Cát Húc trở thành thủ lĩnh.
Thân hình Lý Dương đột nhiên xuất hiện trước mặt Cát Húc, thanh âm hơi run nói:
- Ngươi vừa rồi nói cái gì, ngươi nói lại một lần nữa xem nào!
Cát Húc cố gắng bình tĩnh lại, nói:
- Lý Dịch tiền bối hẳn là Lý Dương tiền bối, vãn bối Cát Húc, theo như vãn bối biết, Tiêu Diêu tán nhân cũng chưa chết, ngay cả rất nhiều người Tinh Cực Tông, kể cả chưởng môn và rất nhiều người khác đều chưa chết. Thật đó, chưa chết đâu.
- Thật sao?
Lý Thạc cũng bay tới bên cạnh Lý Dương, còn hai người Vương Sơn, Sử Trọng cũng theo.
- Ngươi mơ tưởng giảo biện để cứu lấy mạng mình, lúc trước Thượng Thanh cung các ngươi đối đãi với chúng ta như súc sanh vậy. Không phải là Thượng Thanh cung các ngươi coi những người Tinh Cực Tông không bằng súc vật sao, ta đã từng thấy sư huynh đệ bị các ngươi hành hạ đến chết, chẳng lẽ các ngươi còn không thừa nhận?
Hai mắt Vương Sơn đỏ lên. Nổi giận nói.
Cát Húc nhất thời lòng thầm run lên, hoảng hốt nói:
- Không, không phải đâu.
- Còn muốn chối nữa, lúc trước mấy đứa đệ tử Thượng Thanh cung hành hạ chúng ta đã minh xác nói rằng mọi người Tinh Cực Tông đều bị giết, chẳng lẽ đây là giả sao? Các ngươi hành hạ chúng ta chẳng lẽ là giả sao. Các ngươi cắt đứt hai tay hai chân chúng ta, hành hạ trăm đường, chẳng lẽ là giả sao?
Trong lòng Vương Sơn tràn ngập lửa giận.
Đệ tử Thượng Thanh cung khác ở phía sau Cát Húc cũng kinh hoảng, nhưng đây là lúc thập tử nhất sinh, một tên đệ tử lớn tiếng nói:
- Tiền bối, những người sau này bị bắt đích thật là bị giết, nhưng những người Tinh Cực Tông lúc đầu thì thật ra chưa bị giết, sự tình này Cát Húc sư bá biết rõ nhất, hắn là thân truyền đệ tử của Thủy Viêm trưởng lão.
- Sao? Vương Sơn, ngươi đừng lên tiếng. Để cho Cát Húc từ từ nói.
Lý Dương lên tiếng, ánh mắt ghim vào người Cát Húc, còn Vương Sơn có nén giận, không nói nữa.
Cát Húc hít sâu một hơi, nói:
- Sư tôn… sư tôn của ta đúng là Thủy Viêm Tiên Đế. Lúc trước sư tôn từ Quỷ giới trở về, rất phẫn nộ, liền đem chuỵên về Lý Dịch tiền bối bàn luận với cung chủ và những người thân cận, vãn bối cũng biết chuyện Lý Dịch tiền bối tìm kiếm người yêu kiếp trước cho Lý Dương.
Lý Dương nhìn Cát Húc, không nói không rằng, chỉ lẳng lặng nghe.
- Thượng Thanh cung chúng ta chỉ biết rằng, Tiêu Diêu tán nhân vì nghĩa tử của mình báo thù, một mạch ám sát người Thượng Thanh cung chúng ta, chúng ta cũng biết nghĩa tử của hắn gọi là Lý Dương, người đã giết nhiều người Thượng Thanh cung ở Côn Luân tiên cảnh và Tinh Cực Tông cùng Tiêu Diêu tán nhân có quan hệ lớn lao. Sau đó chúng ta phát hiện ra tung tích của Tinh Cực Tông, Tằng Sơn trưởng lão soái lĩnh mấy trăm đệ tử đến nơi chém giết.
- Người Thượng Thanh cung chúng ta tới Lưu Châu, đi tới chỗ của Tinh Cực Tông. Tinh Cực Tông thực lực rất yếu, chẳng mấy chốc đã chết gần nửa, lúc Tinh Cực Tông sắp bị tiêu diệt đột nhiên,Tiêu Diêu tán nhân cước đạp thần kiếm Tử Điện, lại ào chạy tới. Dù sao thần kiếm Tử Điện có tốc độ quá nhanh. Hắn sử dụng Tụ Lí Càn Khôn thuật, thoáng cái thu hết những người Tinh Cực Tông còn sống vào Tụ Lí Càn Khôn.
Nghe vậy Lý Dương và Lý Thạc cùng mọi người nhãn tình sáng lên.
- Bất quá lần này Tằng Sơn trưởng lão ẩn trong đội ngũ, hắn bố trí cấm chế trận pháp, Tiêu Diêu tán nhân ngay từ đầu căn bản không phát hiện ra Tằng Sơn trưởng lão, cuối cùng bị Tằng Sơn trưởng lão dùng cấm chế trận pháp đánh lén nhất cử bắt được.
Cát Húc hít thở khó khăn, lau mồ hôi lạnh trên trán, rồi tiếp tục nói.
- Vì nghe nói Lý Dịch tiền bối giết hai vị Giang Gia trưởng lão, thực lực quá mạnh, thậm chí còn vượt qua Phong Đô đại đế, thần thông rất lớn, lúc trước các trưởng lão trong cung cho rằng Lý Dịch tiền bối có thể vì Lý Dương làm ra nhiều việc như vậy, khẳng định phải có giao tình rất sâu với Lý Dương, do đó các trưởng lão trong cung trải qua thương nghị, quyết định tạm thời không giết Tiêu Diêu tán nhân, chỉ giam hắn lại. Chủ yếu đề phòng một tiền bối đứng sau lưng hắn, dù sao tiền bối đó quá lợi hại.
Cát Húc nói xong, tranh thủ nịnh nọt Lý Dương vài câu.
- Thần kiếm Tử Điện làm sao lại rơi vào tay Thủy Viêm Tiên Đế?
Lý Dương vuốt ve thần kiếm trên tay, quát lạnh.
Cát Húc vội vàng nói:
- Tiền bối nghe ta từ từ nói tiếp…
Cát Húc khống chế tâm tình, tiếp tục nói:
- Thượng Thanh cung và Hỏa Đức Chân Quân quan hệ không tốt nên không có thần khí. Sư tôn biết Tiêu Diêu tán nhân có thần kiếm Tử Điện liền uy hiếp Tiêu Diêu tán nhân, nói rằng "nếu ngươi không giải trừ huyết chi khế ước, đem thần Kiếm Tử Điện đưa cho ta, ta sẽ liền giết ngươi, đến lúc đó thần kiếm Tử Điện tự nhiên là của ta, hơn nữa những người Tinh Cực Tông trốn trong Tụ Lí Càn Khôn cũng rơi vào tay ta, bọn họ cũng sẽ chết. Nhưng nếu ngươi đem thần kiếm Tử Điện giao cho ta, ta cam đoan tuyệt đối không giết ngươi."
- Lý Dịch tiền bối, kỳ thật lúc trước nội bộ bổn cung đã quyết định không giết Tiêu Diêu tán nhân, chỉ là giam giữ mà thôi. Lúc trước sư tôn chỉ là dọa dẫm Tiêu Diêu tán nhân mà thôi. Bất quá Tiêu Diêu tán nhân cũng không biết chúng ta không giết hắn, liền giải trừ huyết chi khế ước, đem thần kiếm Tử Điện giao cho sư tôn.
Trên mặt Lý Dương xuất hiện chút sát khí:
- Hừ, nghĩa phụ ta bất quá là muốn bảo vệ người Tinh Cực Tông của ta, nếu không thì dù chết cũng tuyệt đối sẽ không đem thần kiếm Tử Điện giao cho Thủy Viêm đâu.
Tiêu Diêu tán nhân không chết thì những người Tinh Cực Tông trốn trong Tụ Lí Càn Khôn của hắn hẳn nhiên không gặp nguy hiểm.
Lý Dương rất hiểu tính tình của nghĩa phụ Tiêu Diêu tán nhân, cực kỳ trọng tình, nhưng cũng uy vũ không khuất phục, hắn có thể tưởng tượng lúc đó nghĩa phụ Tiêu Diêu tán nhân khi đối mặt với uy hiếp của Thủy Viêm Tiên Đế.
- Dạ dạ, Tiêu Diêu tán nhân đúng là phi thường cao ngạo. Tiêu Diêu tán bị giam ở Thượng Thanh cung một thời gian. Sau đó… Tinh Cực Tông tổ sư Lý Tầm Hoan tới.
Nói đến đây, trong mắt Cát Húc cùng với các đệ tử phía sau có quang mang rất lạ.
- Tiếp tục nói.
Lý Dương khiển trách.
- Dạ.
Cát Húc từ hồi ức tỉnh táo lại, tiếp tục nói:
- Lý Tầm Hoan tiền bối công lực cực kỳ cao, lúc trước cung chủ phát hiện ra Lý Tầm Hoan, đã muốn giết Lý Tầm Hoan, ai ngờ… lại bị Lý Tầm Hoan một chiêu giết chết, Lý Tầm Hoan trực tiếp đánh vào trong chủ đảo, hắn lại có thể nhìn xuyên qua cấm chế do sư tôn bố trí. Phát hiện ra Tiêu Diêu tán nhân, Lý Tầm Hoan cũng là Tiên Đế hậu kỳ cao thủ.
Lý Dương nghe thế, khẽ nhíu mày.
"Thái gia gia khi đến Quỷ giới không phải vừa mới đạt tới Tiên Đế tiền kì sao, làm sao thành Tiên Đế hậu kỳ được? Lúc này mới không đến một tháng mà thôi, như thế nào có thể nhanh như vậy?" Lý Dương biết thực lực của Lý Tầm Hoan. Do đó hắn cảm thấy rất kỳ quái.
"Có lẽ là tâm thần tu vi đạt tới Tiên Đế hậu kỳ thôi, bất quá ngắn ngủn một tháng mà tâm thần tu vi đã đạt tới Tiên Đế hậu kỳ, quả là làm cho người ta khó tin." Lý Dương cố không nghĩ nữa, tiếp tục nghe câu chuyện của Cát Húc.
Cát Húc kinh thở dài nói:
- Lý Tầm Hoan tiền bối quá lợi hại, lúc trước hắn và sư tôn đứng đối diện. Chúng ta căn bản không thấy rõ, bất quá kết quả là sư tôn bị thương, còn Lý Tầm Hoan lại thi triển Tụ Lí Càn Khôn, mang Tiêu Diêu tán nhân đi.
Lý Dương âm thầm gật đầu.
Với thực lực của Lý Tầm Hoan, khi đối địch với Thủy Viêm Tiên Đế, đích thật là có thể chiếm thượng phong.
- Các ngươi làm sao lại tuyên bố là Tinh Cực Tông diệt tông?
Lý Thạc vội vàng hỏi, Lý Dương cũng nhìn về phía Cát Húc.
Cát Húc liền nói:
- Sư tôn thấy Lý Tầm Hoan đi rồi. Hắn lập tức ly khai Thượng Thanh cung, nửa ngày sau, sư tôn trở lại, rất cao hứng nói với ta, hắn đi Nguyên Thủy Thiên Tôn hành cung, cầu được Thanh Ngọc Đồng Tử của Nguyên Thủy Thiên Tôn ra tay, dùng một kiện thần khí, đem Lý Tầm Hoan thu vào đó. Về phần kiện thần khí đó là cái gì, thì mặc dù truy vấn sư tôn, nhưng sư tôn nói ngay cả hắn cũng không biết. Bất quá Thanh Ngọc Đồng Tử cam đoan rằng, Lý Tầm Hoan tuyệt đối sẽ không bao giờ trở lại Tiên giới nữa.
- Do đó… sư tôn liền ra lệnh cho đệ tử Thượng Thanh cung tuyên bố ra bên ngoài, Tinh Cực Tông đã bị diệt tông. Nói về những sự tình xảy ra, cả Thượng Thanh cung cũng chỉ có thượng tầng mới biết, đệ tử bình thường cũng không biết.
Cát Húc trong lòng âm thầm thở phào một hơi, rốt cục đã nói xong hết rồi.
Lý Dương nghe xong cũng nắm được mọi chuyện.
So với những gì nghe được trước khi đến Thượng Thanh cung, tất cả đều hợp tình hợp lý.
Vương Sơn, Sử Trọng bị hình phạt, những người thi hành hình phạt bọn họ đương nhiên không có khả năng đem sự thật nói cho Vương Sơn, hơn nữa những đệ tử Thượng Thanh cung thì hành hình phạt cũng không có tư cách biết về những bí ẩn trong đó.
Về phần Tằng Sơn, thấy Lý Dương đại khai sát giới, tự nhiên trong lòng tức giận, đâu có thời gian nói nhảm với Lý Dương, do đó làm sao đem sự thật nói với hắn được?
Về phần Thủy Viêm Tiên Đế, chỉ thấy Lý Dương vừa nói "Thủy Viêm, ngươi dám giết nghĩa phụ Tiêu Diêu tán nhân của ta!" lúc này Thủy Viêm mới Đột Nhiên tỉnh Ngộ "Lý Dịch cũng là Lý Dương", nhưng khi hắn tỉnh ngộ thì đã muộn, lúc này, Lý Dương do đắm chìm vào định kiến là nghĩa phụ đã chết đã hoàn toàn điên cuồng, đương trường giết chết Thủy Viêm Tiên Đế, ngay cả cơ hội giải thích cho Thủy Viêm Tiên Đế cũng không có.
- Lý Dịch tiền bối, đối phó với sự tình của Tinh Cực Tông, ta căn bản không hề tham dự, vô luận là quyết định hay thi hành việc này, ta hoàn toàn không có liên quan, vạn mong tiền bối tha cho vãn bối.
Cát Húc lúc này quỳ xuống thỉnh cầu.
- Vạn mong tiền bối tha mạng.
Các đệ tử khác của Thượng Thanh cung phần lớn đều quỳ xuống, chỉ có một người vẫn đứng, chính là một đệ tử Thượng Thanh cung mập mạp.
- Hừ, giết đồng môn của ta, ta há có thể cầu xin ngươi tha thứ? Muốn giết cứ giết.
Tên đệ tử béo phì này vênh mặt lên hừ một tiếng, có vẻ rất cao ngạo. Trong lòng thầm nghĩ "Các ngươi quả là ngu ngốc, càng cầu xin tha thứ, họ lại càng coi thường các ngươi, ngươi không xin tha, biểu hiện có cốt khí, ngược lại sẽ được tha mạng."
- Ngươi chết đi.
Lý Dương nhìn thoáng qua tên đệ tử béo phì, nhất thời một còn rồng kim sắc liền bắn vào tên đệ tử này, trong nháy mắt đệ tử béo phì đó toàn thân bị đập nát bấy, nguyên thần hồn phi phách tán, chỉ nghe một tiếng hét thảm mà thôi.
Lý Dương tâm tình đang rất không tốt, không có thời gian nghe những người này nói nhảm.
- Về phần các ngươi…
Lý Dương nhìn về phía bọn người Cát Húc, bọn người Cát Húc đều trong lòng thấp thỏm, đặc biệt khi thấy tên đệ tử béo phì bị hạ sát, càng không còn một chút tự tin nào.
Lý Dương cười lạnh một tiếng, đột nhiên vung tay lên, một cổ ngũ hành bổn nguyên năng lượng cuồng bạo đã bao trùm mười mấy người này.
- A!
Liên tục vài tiếng kêu sợ hãi, nhưng một lát, Cát Húc và mười mấy đệ tử đã phát hiện mình không bị thương tích gì, không khỏi rất nghi hoặc, bọn họ lúc nãy cảm thấy năng lượng kinh khủng đã xâm nhập vào thân thể mình, làm sao bây giờ không phát hiện được?
- Công lực các ngươi đã bị ta phong ấn, trừ phi tìm một người có tâm thần tu vi vượt qua ta mới có thể giúp các ngươi giải trừ cấm chế. Do đó, các ngươi cứ an tâm mà sống như một người thường thôi, các ngươi có tiên linh thân, ít nhất tốt hơn người bình thường nhiều.
Lý Dương nói xong, liền mặc kệ mười mấy người này, trực tiếp quay về Lý Thạc, Vương Sơn, Sử Trọng nói:
- Chúng ta đi!
Lập tức mấy người trực tiếp cưỡi mây bay đi.
Ở ngoài hồ nước Thượng Thanh Tam Đảo, Tiên nhân quan khán từ đầu tới cuối, đang đàm luận rất sôi nổi. Trong tích tắc, một môn phái Thượng Thanh cung to lớn đã bị tiêu diệt thành tro bụi, ngay cả Thủy Viêm Tiên Đế cực kỳ lợi hại cũng bị hồn phi phách tán.
- Sư đệ, đi thôi, Tinh Cực Tông đã tiêu hết rồi.
Cửu Thiên Tiên Đế nhìn lướt qua Thượng Thanh Tam Đảo đã hoàn toàn bị hủy diệt, sau đó trực tiếp quay đầu, cưỡi mây phi hành rời đi.
Thiên Húc Tiên Đế nhìn lại, thở dài một hơi:
- Quả nhiên là con kiến vĩnh viễn chỉ là con kiến mà thôi. Đứng trước một cao thủ cấp bậc Đại Tôn, căn bản không có cách nào so sánh được.
Thiên Húc Tiên Đế cảm thán một hơi, rồi sau đó cũng cưỡi mây bay đi.
Giữa những đám mây trên bầu trời.
- Sư huynh, chúng ta có thật sẽ đi Nguyên Thủy hành cung không?
Lý Thạc nhìn Lý Dương, nghi hoặc hỏi, Vương Sơn Sử Trọng ở phía sau cũng nhìn Lý Dương.
Lý Dương khẽ gật đầu, thập phần kiên định.
Lý Thạc khẩn cấp vội hỏi:
- Đại ca, Nguyên Thủy Thiên Tôn là một trong Tam Thanh đó, hắn rất lợi hại. cao thủ cấp bậc Tiên Đế cũng không có cả tư cách giao thủ với hắn, cách nhau một cấp bậc rất xa, đại ca ngươi…
Lý Thạc trong lòng rất mâu thuẫn.
Hắn một mặt muốn đi cứu thân nhân, rồi lại nghĩ đến đại ca mình bởi vậy có thể sẽ bị chết.
Dù sao trong lòng Lý Thạc, Nguyên Thủy Thiên Tôn thuộc loại người chí cao, hoàn toàn không thể đến gần được.
Vương Sơn và Sử Trọng căn bản không dám nói gì, từ khi thấy Lý Dương triển khai thực lực kinh khủng, trong lòng bọn họ, Lý Dương cũng thuộc loại nhân vật chí cao, bọn họ muốn nói chuyện gì cũng phải suy đi nghĩ lại, cuối cùng cũng không dám nói gì.
Lý Dương nhìn về phía Lý Thạc, cười lạnh nói:
- Lý Thạc, nếu ta nói, ta đã từng đại chiến với Nguyên Thủy một hồi, còn hơi chiếm thượng phong nữa, ngươi có tin không?
- Đại ca ngươi…
Lý Thạc như bị nghẹn họng, mắt trợn trừng, nhìn Lý Dương với vẻ khó có thể tin. Còn Vương Sơn và Sử Trọng cũng cảm thấy nghẹn ngào, nhìn Lý Dương, mắt hoa lên.
Lý Dương đại chiến với một trongTam Thanh, Nguyên Thủy Thiên Tôn?
Còn hơi chiếm thượng phong?
Lý Dương nhìn về phía Lý Thạc, dặn dò nói:
- A Thạc, để ta đem bọn ngươi thu vào Tụ Lí Càn Khôn nhé, ta lo rằng khi đánh nhau với Nguyên Thủy, trong lúc nhất thời không thể chiếu cố các ngươi. Hừ, Nguyên Thủy, dám thu người Tinh Cực Tông của ta, ta muốn ngươi biết thế nào là hậu quả nghiêm trọng.
Trong mắt Lý Dương hiện lên chút lãnh quang.
Tập 12: Cực Điểm Thốn Mang

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.