Thôn Phệ Tinh Không

Chương 1197: Tối Cường Giả Giáng Lâm



Diệt Tuyệt Thần Khải bán thành phẩm, lơ lửng giữa không trung trong phòng điều khiển hạch tâm Tinh Thần Tháp, tản ra hắc mang mờ mờ. Áo giáp đen kịt, chỉ có vị trí móng phải là kim sắc.
- Vù…
Rất nhiều tin tức cổ xưa tràn vào La Phong. Tuy không hiểu văn tự, nhưng cũng hiểu hàm ý.
"Nguyên lai đây là Phong Ma Diệt Thần Giáp. " La Phong ánh mắt lộ vẻ vui mừng." Không hổ là bảo vật tiếp cận chí bảo chí cường. Lợi hại, lợi hại. Ngay cả ta cũng rất chờ mong. " Lúc trước vừa truyền lại tin tức, đã có tư liệu về rất nhiều bộ phận của Phong Ma Diệt Thần Giáp.
Phong Ma Diệt Thần Giáp, có mấy công dụng.
Làm áo giáp, năng lực phòng ngự tự nhiên rất mạnh.
Nó có chất liệu đặc thù làm ảnh hưởng tới ý chí linh hồn. Cho dù là công kích linh hồn, nó cũng có thể làm suy yếu tới một phần trăm!
Nó phòng ngự công kích vật chất mạnh hơn, hoàn toàn có thể giảm công kích vật chất tới mức một phần mười vạn!
Chỉ cần hai điểm này đã vô cùng trân quý rồi. Còn quí hơn Kiếp Giáp một bậc.
Tiếp theo!
Nó có 8.999.999 phần miếng vảy tổ hợp mà thành. Gần 900 vạn miếng vảy hoàn toàn có thể ngưng kết ra rất nhiều ngoại hình. Có thể sử dụng như "binh khí niệm lực". Như Ngũ Hồn Chi Chủ sử dụng nó để ngưng kết ra Ngũ Thú Thần. Đây là công kích đường xa.
Tiếp theo!
Phương diện cận chiến, lợi trảo trên tay phải nó là điểm công kích mạnh nhất.
Ngoại trừ phòng ngự, công kích đường xa, cận chiến, Phong Ma Diệt Thần Giáp còn có một năng lực rất đặc thù, nó sở dĩ mệnh danh là "Phong Ma", chính là nếu ý thức và ý chí của người sử dụng ngày càng phù hợp với ' Phong Ma Diệt Thần Giáp ', cũng sẽ làm cho người sử dụng trở nên điên cuồng hơn, thậm chí tới trình độ nhất định, khi chiến đấu sẽ quên tất cả, chỉ biết là chiến đấu điên loạn.
Trạng thái phong ma còn có thể sinh ra công kích ý chí mãnh liệt. Đương nhiên uy năng công kích ý chí không quá mạnh, cũng không có công dụng gì quá lớn.
"Phong Ma thần giáp tà dị thật. " La Phong ngẩng đầu nhìn Phong Ma Diệt Thần Giáp lơ lửng giữa không trung nhất thời…
Vèo
Phong Ma Diệt Thần Giáp hóa thành một luồng hắc quang, nhanh chóng bay vào trong cơ thể La Phong, sau đó bắt đầu hiện lên lân giáp đen bên ngoài thần thể. Về phần Kiếp Giáp lúc trước, La Phong đã tạm thời thu hồi.
"Phong Ma? Phong Ma? " La Phong nhíu mày.
Tà dị, nguy hiểm!
Phong Ma tuyệt nhiên không phải chuyện tốt. Còn theo tin tức mình tìm được, một khi tiến vào trạng thái phong ma (điên), bị Phong Ma Diệt Thần Giáp ảnh hưởng, rất có thể quên tất cả, chỉ biết chiến đấu điên cuồng. Đây là một loại trạng thái rất nguy hiểm, vì dù chiến đấu liều mạng, nội tâm vẫn phải tỉnh táo phán đoán thế cục.
"Chẳng trách không nghe nói Ngũ Hồn Chi Chủ dùng công kích ý chí."
La Phong thầm nói: " Thật ra là một điểm yếu."
"Cận chiến không tồi, viễn công và phòng ngự đều cực kỳ nghịch thiên, đặc biệt là móng phải khi cận chiến! " La Phong thầm chờ mong. Cả Phong Ma Diệt Thần Giáp có nhiều chủng loại hoa văn điêu khắc khác nhau. Có hoa văn kỳ bí chuyên môn phòng ngự vật chất, có tổ hợp hoa văn kỳ bí, thậm chí trên móng phải kim sắc còn chuyên môn có hoa văn điêu khắc.
Nhưng rõ ràng, rất nhiều hoa văn kỳ bí đều có một ít khiếm khuyết, hiển nhiên vẫn còn thiếu một bộ phận.
"Phương diện phòng ngự, tổ hợp, thì những hoa văn kỳ bí thật ra cũng không khó. " La Phong có trình độ rất sâu trên trường phái bí văn. Chẳng mấy chốc hắn có thể phán đoán." Thâm thúy là hoa văn kỳ bí móng phải kim sắc, cho ta cảm giác có thể so được với Thí Ngô Vũ Dực. Nhưng rõ ràng kém Tinh Thần Tháp một bậc."
"Tiếp tục tìm."
La Phong bỏ qua việc nghiên cứu hoa văn kỳ bí
"Trong thời gian ngắn ta sợ cũng không thể hiểu được hoa văn kỳ bí. Còn Vũ Trụ Tối Cường Giả của Thần Nhãn Tộc sợ đang tới đây. Với tốc độ của họ, tin rằng không bao lâu nữa sẽ tới. Ta phải chạy đua với thời gian, trước khi họ tới phải lấy được hết tất cả các miếng vảy."
Thời gian trôi qua, đảo mắt đã thêm nửa tháng nữa.
La Phong lúc trước từ ngoài Thuyền Vũ Trụ tới Thâm Uyên, mất không ít thời gian. Nhưng Đệ Tam Chân Chủ, Đệ Lục Chân Chủ lại vô cùng hung hăng, điên cuồng, dùng tốc độ vô cùng kinh người mà di chuyển.
- Phía trước chính là Đống Hồ Đình Hỏa. Phía trên Đống Hồ Đình Hỏa là Thâm Uyên. Dựa theo vị trí hệ tham chiếu, chúng ta cứ xông vào đó. Đó là chỗ đi tới vực sâu thứ chín. Thời gian ngắn như vậy, tin rằng cho dù bên trong Vực Sâu Thứ Chín có ai đó đi tìm bảo vật, sợ cũng còn chưa ra ngoài. Thâm Uyên rộng lớn, tuyệt đại bộ phận các khu vực lại không có cách nào dựa vào khu vực mà dò xét, chỉ có thể dựa vào mắt mà nhìn, mà cảm ứng. Muốn dò xét một lần, cần một thời gian rất lâu. Với cảm ứng của Vũ Trụ Tối Cường Giả chúng ta, hắn đừng mơ tưởng chạy thoát.
- Đi.
Vèo! Vèo!
Hai người đều cưỡi chí bảo cung điện đỉnh cao, hóa thành hai luồng hào quang, xé nát thời gian không gian, làm quy luật vận chuyển đều phải thối lui, tốc độ càng tăng vọt. 500 lần tốc độ ánh sáng, 1000 lần tốc độ ánh sáng, hai người bọn họ chẳng mấy chốc đã liền xông qua Đống Hồ Đình Hỏa, thấy được hắc động khổng lồ giữa Thâm Uyên.
Tốc độ giảm mạnh! Cho dù là Vũ Trụ Tối Cường Giả, cũng không dám dùng tốc độ siêu cao xông vào trong vực sâu. Dù sao bản thân sức hút của Thâm Uyên cũng vô cùng kinh người, hơn nữa bản thân tốc độ siêu cao cũng hoàn toàn có khả năng làm chí bảo cung điện đỉnh cao không chịu nổi.
Tốc độ giảm mạnh rồi dừng lại, sau đó theo sức hút từ từ đi vào.
Giống như Vũ Trụ Chi Chủ cưỡi chí bảo cung điện đỉnh cao, cũng không thể sống được. Nhưng Vũ Trụ Tối Cường Giả lại khác! Họ sử dụng chí bảo loại cung điện đỉnh cao, vẫn có thể phát huy ra thủ đoạn mạnh hơn, hoàn toàn có thể ngao du Thâm Uyên.
- Tiến vào Thâm Uyên.
- Ta cũng muốn xem, là ai đang đoạt chí bảo của Thần Nhãn Tộc ta. Hừ, Diệt Tuyệt Thần Khải, chí bảo cánh chim, hai món đó nhất định phải quy về Thần Nhãn Tộc ta!
- Đại hạn gần tới, lần này đang muốn lập uy. Bất luận là Vũ Trụ Tối Cường Giả nào, cũng chỉ có thể xem như ngươi xui xẻo.
Hai đại Vũ Trụ Tối Cường Giả đằng đằng sát khí, bay thẳng vào giữa Thâm Uyên. Cho dù là Vũ Trụ Tối Cường Giả, hai người bọn họ cũng chuẩn bị xuống tay! Phải biết là Thần Nhãn Tộc từng tìm được những hoa văn điêu khắc cổ xưa trong tam đại tuyệt địa, sau khi cẩn thận nghiên cứu, bảy đại Chân Chủ đã lĩnh ngộ được rất nhiều ảo diệu, thậm chí còn một vài thủ đoạn liên thủ với nhau.
Lướt mắt cả Vũ Trụ Hải, ngoại trừ Nguyên Tổ, họ đích xác chẳng phải sợ ai.
Lúc này, trong vực sâu thứ chín.
"Ở đâu? Rốt cuộc ở đâu? " La Phong cưỡi Kim Tự Tháp Huyết Sắc, phi hành trong vực sâu thứ chín, lo lắng vạn phần." Mấy miếng vảy cuối cùng rốt cuộc ở đâu?"
Diệt Tuyệt Thần Khải, có 8.999.999 miếng vảy. Khi mới tìm, hắn rất sợ xuất hiện một vài miếng vảy rơi xuống những nơi quá xa xôi, không thể tìm thấy!
Mãi tới bây giờ, thì đúng là như thế.
Bây giờ mình đã thu thập được đủ 8.999.993 miếng vảy. Còn thiếu sáu miếng vảy cuối cùng vẫn không tìm được.
"Thiếu một miếng vảy cũng không được, Diệt Tuyệt Thần Khải sẽ bị khiếm khuyết. " La Phong lo lắng.
Bằng vào cảm giác triệu hoán, căn bản không thể tìm được.
"Không có cảm giác triệu hoán, chứng tỏ khoảng cách những miếng vảy này khá là xa. " La Phong nhắm mắt lại. Trong đầu hiện lên một tấm bản đồ. Đây là bản đồ phân bố những miếng vảy mà hắn thu thập được. Thông qua bản đồ phân bố, tiến hành thôi trắc.
"Có thể suy đoán, sáu miếng vảy cuối cùng rất có khả năng đang ở chín khu vực này. Đều phân bố ở những vùng khác nhau trên bản đồ…"
La Phong nhanh chóng chế định con đường tìm kiếm.
Vèo!
Kim Tự Tháp Huyết Sắc lập tức dựa theo lộ tuyến, phi hành với tốc độ cao, bắt đầu đi tìm sáu miếng vảy cuối cùng. Nói về cảm giác triệu hoán, Diệt Tuyệt Thần Khải, hiển nhiên không thể so được với Thí Ngô Vũ Dực. Thí Ngô Vũ Dực lúc đó còn cách cả năm ánh sáng, cũng có thể cảm ứng mãnh liệt. Nhưng khoảng cách cảm ứng cực hạn của Diệt Tuyệt Thần Khải không tới nửa năm ánh sáng. Bởi vậy cũng có thể nhìn ra, hai món chí bảo này hơi có chênh lệch.
"Thí Ngô Vũ Dực chỉ cần hai kiện món đã mạnh tới như vậy. Nếu đủ sáu, chắc đáng sợ hơn nhiều. " La Phong thầm nói.
- Ta vừa phát hiện một mảnh vỡ chí bảo. Phỏng chừng sau khi La Phong và Ngũ Hồn chết đi, đã bị hút về phía đó.
- Cẩn thận tìm.
Đệ Tam Chân Chủ, Đệ Lục Chân Chủ trong Thâm Uyên đã tám ngày rồi. Hai người bọn họ dựa theo sức hút mà đi, chẳng mấy chốc đã đến một khu vực rất lớn. Đồng thời cũng rốt cục phát hiện ra một mảng lớn mảnh vỡ chí bảo. Họ hiểu, mảnh vỡ chí bảo khác, những miếng vảy Diệt Tuyệt Thần Khải hẳn cách đó không xa.
La Phong dựa theo bản đồ phân bố miếng vảy lúc trước, bay qua vùng ven một lần, hơn nữa căn bản không dám sử dụng "Quốc Độ Kim Sắc " bừa bãi. Vì dựa theo hắn thôi trắc, với thủ đoạn của Vũ Trụ Tối Cường Giả, theo đánh giá chắc đã vào vực sâu thứ chín rồi. Nếu mình bắn ra Quốc Độ Kim Sắc, không phải thành cái bia cho họ à?
Kim Tự Tháp Huyết Sắc vừa nhỏ vừa nhọn, phi hành với tốc độ cao. Còn La Phong mặc Phong Ma Diệt Thần Giáp màu đen, bằng vào cảm giác triệu hoán mà tìm kiếm.
"Còn thiếu hai mảnh!"
"Chín ngày rồi… chín ngày tìm được bốn miếng vảy. Chỉ thiếu hai mảnh cuối cùng. " La Phong cũng thoáng có cảm giác nguy cơ. Hắn có dự cảm, Vũ Trụ Tối Cường Giả sợ là tùy thời có thể hiện thân." Hai mảnh cuối cùng, vẫn còn ba chỗ chưa tìm"
"Thâm Uyên rộng lớn, theo lộ tuyến của ta, phải dò xét rất lâu. Họ muốn tìm ta, cũng chỉ có thể dùng mắt mà nhìn."
"Tin trong thời gian ngắn vẫn không thể tìm được ta đâu."
"Ba khu vực cuối cùng, đều rất xa xôi. Phỏng chừng phải nửa tháng mới có thể lục soát xong. " La Phong lặng lẽ tính toán." Nửa tháng, chậm nhất trong vòng nửa tháng lục soát một lần. Phải tìm cho được hai miếng vảy cuối cùng, hình thành Phong Ma Diệt Thần Giáp đầy đủ."
Đệ Tam Chi Chủ, Đệ Lục Chân Chủ cũng lục soát, cũng dần dần di chuyển về phía những miếng vảy phân bố.
Lại qua thêm ba ngày nữa.
La Phong cố nén sốt ruột, khống chế Tinh Thần Tháp dựa theo con đường chế định mà phi hành.
"Lúc trước ta ở trong vòng xoáy tâm Biển Dung Nham, tốc độ vượt qua khống chế quy luật, nhanh bất thường. Vũ Trụ Tối Cường Giả có thể có thủ đoạn như vậy. " La Phong bắt buộc mình phải tỉnh táo, hơn nữa phải cẩn thận cảm ứng. Một khi có sóng cường đại đặc thù xuất hiện, hắn sẽ lập tức ẩn mình.
"Hả? " La Phong nhướng mày, lật tay lấy ra một lệnh bài.
Đây là lệnh bài do sư phụ Tọa Sơn Khách cho, có thể thông qua lệnh bài liên lạc với nhau.
- La Phong.
Tọa Sơn Khách liên lạc.
- Sư phụ.
La Phong trả lời.
- Ngươi bây giờ ở đâu?
Tọa Sơn Khách hỏi.
- Ta còn ở vực sâu thứ chín.
La Phong nói.
- Không phải. Ta là hỏi ngươi, ngươi đang ở chỗ nào ở vực sâu thứ chín? Ta bây giờ đã ở trong vực sâu thứ chín rồi. Hơn nữa theo sức hút vào sâu bên trong. Lúc trước ta đã phát hiện ra Đệ Tam Chân Chủ và Đệ Lục Chân Chủ, nhưng hai người bọn họ lại không phát hiện ra ta. Ngươi nói cho ta biết vị trí của ngươi đi…
Tọa Sơn Khách truyền tin tức đến, làm La Phong giật mình một lát.
Sư phụ? Sư phụ tới rồi?
Việc này…
- Sư phụ, ngươi…
La Phong đích xác không hiểu.
- Ta không đến, cho dù ngươi thành Vũ Trụ Chi Chủ, dựa vào Tinh Thần Tháp, sợ cũng không thể ngược sức hút mà xông ra. Chẳng lẽ ngươi muốn vĩnh viễn ở lại Thâm Uyên?
Tọa Sơn Khách hỏi.
- Sư phụ!
La Phong trong lòng cảm thấy ấm áp. Thời khắc này, Tọa Sơn Khách sư phụ tới đây. Lúc trước khi nói La Phong sống chết mặc bay, Tọa Sơn Khách đã nói rất ác. Lúc này lại tới chỗ này. Điều này làm cho La Phong trong lòng vô cùng cảm kích. Cảm kích này hắn chôn tận đáy lòng, luôn luôn ghi nhớ.
- Sư phụ, ta bây giờ ở…
La Phong miêu tả chi tiết một vài vật tham chiếu nơi nguy hiểm chung quanh, để sư phụ hiểu phương vị của mình.
- Ta tới ngay.
Tọa Sơn Khách nói.
----- o O o -----

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.