Ngoài nơi đóng quân Mãng Hà Quân, có hai quân sĩ đang nói chuyện có vẻ tiếp tục thoải mái bên hồ. Hai quân sĩ này, một có ba đầu tám tay, một người như bình thường, một đầu, hai tay. - Ầm! Đột nhiên giữa trời cao một quang hoa màu xanh lá vô cùng chói mắt xé rách không gian. Trong quang hoa màu xanh lá còn thoáng có ánh kim quang. Chói mắt, chói mắt. Tựa như cầu vồng vắt ngang trời cao! - Là Hộc Hậu thống lĩnh. Hai quân sĩ nhìn nhau, đều lộ ra vẻ hơi vui. - Thừa Mộc thành công rồi, Hộc Hậu thống lĩnh đến Mãng Hà Quân rồi. - Cấp tốc bẩm báo cho Thủy Tổ. Hai quân sĩ truyền âm nói chuyện với nhau. Vũ Trụ Hải, Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ. - Các ngươi tiếp tục đợi tin tức. Một khi xác nhận La Phong chết, lập tức đến bẩm báo. Tử Nguyệt Thủy Tổ nhìn xuống phía dưới, trực tiếp hạ lệnh. - Dạ. Phía dưới hai Vũ Trụ Chi Chủ đều đáp. Tử Nguyệt Thủy Tổ nở nụ cười hiếm hoi, nói: - Hư Không Chân Thần có thể làm chức thống lĩnh quân đoàn đặc thù, đặc biệt là có thể khai sáng ra một quân đoàn đặc thù mới tinh, đều không phải là loại Hư Không Chân Thần bình thường. Hộc Hậu khai sáng quân đoàn đặc thù chẳng biết đã bao lâu rồi. Nhờ có truyền thừa trân quý của quân đội cho mụ tu luyện, trong số Hư Không Chân Thần, mụ tuyệt đối là loại đứng đầu! Hơn nữa ảo thuật của mụ lại nổi danh khắp các quân doanh. Coi thực lực, đó là ngay cả ta cũng không phải là đối thủ của mụ. - Sở trường về ảo thuật, Hư Không Chân Thần đỉnh cao. Ý chí thấp nhất cũng đạt tới cấp độ Vĩnh Hằng Chân Thần rồi. Thậm chí có thể ý chí hóa thánh rồi. - Mụ mà ra tay, một tên Pháp Tắc Chi Chủ mặc dù có nghịch thiên mấy cũng phải rơi vào ảo thuật. - La Phong thật ra là từ ngoại giới đến, rất dễ dàng bị phát hiện. Một khi bị phát hiện, sẽ bị tiêu diệt linh hồn. Chết đến không thể chết lại. Ha ha ha… La Phong tiểu tử, nếu ngươi bình thường một chút, mặc dù là Chân Thần thì ta cũng không quan tâm. Ai bảo ngươi nhận được truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch chứ! Uy hiếp ta lớn như vậy, chỉ trách mạng ngươi kém quá. Tử Nguyệt Thủy Tổ cười. Các Vũ Trụ Chi Chủ thấy Thủy Tổ như thế cũng hiểu là La Phong chết thì Thủy Tổ mới có thể cao hứng được. Tấn Chi Thế Giới. Lưu quang tựa như cầu vồng, hiện lên cực kỳ tươi đẹp trong hư không, đó là biểu tượng của Hộc Hậu,. - Là Hộc Hậu thống lĩnh. - Hộc Hậu thống lĩnh đến. Trong quân doanh Mãng Hà Quân, ở chỗ giao giới giữa quân doanh Pháp Tắc Chi Chủ và quân doanh Chân Thần, trong những tòa cung điện rải rác, có hai Chân Thần và bốn Pháp Tắc Chi Chủ thủ vệ đang tuần tra. Vừa thấy lưu quang cầu vồng giữa trời cao liền lập tức nhận ra ai vừa tới. Dù sao, thống lĩnh quân đoàn đặc thù ai nấy đều đã sống không biết bao lâu rồi. Ở Tấn Chi Thế Giới, các thống lĩnh ngoại trừ những tướng quân, còn lại có rất nhiều người tính tình khác nhau. Có người hơi hạ mình như một quân sĩ bình thường. Có người ngang ngược hung hăng, có người lòng dạ bất thường rất hung ác, có người thích bày vẽ. Tóm lại họ hoàn toàn không giống nhau. Những Chân Thần ở rất lâu trong quân đoàn đặc thù, cũng biết tính tình một vài thống lĩnh. Họ cũng không dám đắc tội với những người này. Dù sao địa vị thống lĩnh rất cao. Dù có giết họ cũng chẳng có gì lớn chuyện. - Ầm! Lưu quang cầu vồng giáng lâm, chính là Hộc Hậu thống lĩnh mặc áo giáp vô cùng sáng lạn chói mắt. Hộc Hậu dung mạo thống lĩnh có một ma lực trí mạng. Mà bộ lông của mụ lại đẹp tới như vậy. - Ra mắt thống lĩnh. - Ra mắt thống lĩnh. Hai Chân Thần thủ vệ vội hành lễ. - Hỏa Trác Ngọ! Hộc Hậu thống lĩnh rất tự nhiên ngẩng đầu, quét mắt nhìn hai Chân Thần thủ vệ, rồi lơ họ luôn. Mặc dù không phải là quân sĩ dưới trướng mụ, nhưng mụ cũng có thể tùy ý chửi họ. Một khi mạo phạm mụ là quân pháp xử trí ngay. - Hộc Hậu, sao lại đến chỗ ta? Một thanh âm truyền ra. Hộc Hậu nghe thanh âm này, vội đi thẳng về phía một điện sảnh gần đó, gọi một tiếng để thông báo cho đối phương, cũng là cách tỏ vẻ tôn kính đối phương. Tuy nói Hộc Hậu cao cao tại thượng, đối với Chân Thần, Pháp Tắc Chi Chủ thì khinh không thèm nhìn, nhưng đối với những Hư Không Chân Thần cũng là thống lĩnh quân đoàn đặc thù, thì trừ phi có cừu oán, nếu không vẫn rất lễ nghi. - Hộc Hậu, ta từ khi đảm nhiệm thống lĩnh tới nay, thời gian vô tận, ngươi chỉ ghé qua ta hai lần. Trong đó một lần là trừng phạt quân sĩ của ta, rồi đến thông báo với ta một tiếng, một lần nữa là Hộc Hậu tới chúc mừng ta nhậm chức thống lĩnh. Sao, chẳng lẽ dưới trướng ta lại có một quân sĩ đắc tội với ngươi à? Ngươi trừng phạt rồi, đến thông báo cho ta một tiếng sao? Ha ha, một quân sĩ mà thôi. Nếu ngươi trừng phạt chỉ cần cho ta biết một tiếng, không cần tự mình đến. Một thanh âm rất nhẹ vang lên. Đây là một mặc nam tử mặc áo giáp màu đỏ rực, có vẻ rất gầy rất cao. Trên sáu tai đều có hình ngọn lửa. Đôi mắt hắn âm lãnh như bò cạp. - Tùy tiện trừng phạt một quân sĩ tất nhiên là việc nhỏ. Thân ảnh Hộc Hậu nhẹ nhàng, nói vẻ không quan tâm: - Ta lần này tới là có đại sự. - Hả? Hỏa Trác Ngọ nhìn lại. - Đối với thống lĩnh chúng ta, thì có đại sự gì chứ? Họ địa vị rất cao. Mặc dù là một vài Hư Không Chân Thần cỡ như chủ nhân Bắc Chân Hải, chủ nhân Cửu Yên Trạch mà đứng trước mặt họ cũng đều phải cúi đầu. Dù sao họ là quân đội, mà lại là thống lĩnh quân đoàn đặc thù Hư Không Chân Thần bình thường cũng không thể đạt tới địa vị như thế này. Địa vị như thế, ở Tấn Chi Thế Giới hoàn toàn là tung hoành khắp nơi, đối với họ mà nói, thật sự rất khó mà có "đại sự" gì phát sinh. - Ngươi cứ nghe ta nói. Dưới trướng ta có một quân sĩ, tên là Thừa Mộc, hắn tới chỗ ta. Hộc Hậu nói rất tùy ý. Nhưng khi nói ra mọi việc lại làm Hỏa Trác Ngọ phải biến sắc. - Sinh mạng ngoại giới? Hỏa Trác Ngọ khiếp sợ. - Rất lâu rồi, Tấn Chi Thế Giới ta đích xác từng có sinh mạng ngoại giới vào. Nhưng lúc đó ta còn chưa sinh ra. Thời gian vô tận, cũng không có sinh mạng ngoại giới nào vào. Chẳng lẽ lại có. Việc này, việc này, ngươi chắc chứ? - Ta lúc đầu cũng thấy hoang đường. Hộc Hậu thở dài. - Nhưng quân sĩ dưới trướng ta đã dùng cái chết để chứng minh. Quân sĩ dưới trướng ta biết việc này nghiêm trọng, vì lo lắng cho Tấn Chi Thế Giới ta, để mong ta trọng thị, lại dùng cái chết để chứng minh. Tuy ta vẫn không nắm chắc trăm phần trăm, nhưng cũng đến đây xem xét một phen. Hỏa Trác Ngọ gật đầu lia lịa. Đúng Việc này cực nghiêm trọng! Lại có quân sĩ dùng cái chết để chứng minh, họ há có thể bỏ mặc? - Dưới trướng ta có quân sĩ Ngân Hà. Hỏa Trác Ngọ gật đầu, lập tức nhắm mắt lại. - Ta điều tra xem chỗ hắn ở cái đã - Đi theo ta. Hỏa Trác Ngọ lúc này bước ra ngoài, Hộc Hậu cũng đi theo. Nơi đóng quân Mãng Hà Quân, trên những hòn đảo. Một hòn đảo chỉ có thể có một chủ nhân. Hỏa Trác Ngọ là thống lĩnh Mãng Hà Quân, tự nhiên có thể tra được mỗi hòn đảo trong quân doanh ứng với quân sĩ nào, tự nhiên nhanh chóng tra ra hòn đảo lúc trước La Phong chọn. Đảo. La Phong đang vô cùng thong dong ngồi trên nóc nhà căn nhà đá, bên cạnh để đầy rượu trái cây trong Tấn Chi Thế Giới. Hắn đang uống rượu trái cây rất thích ý. Nhìn như thích ý, nhưng kỳ thực ý thức La Phong chủ yếu là đang ở chỗ phân thân Ma Sát Tộc. Phân thân Ma Sát Tộc lúc này đang nghiên cứu ' Thí Ngô Vũ Dực". Vì trong quá trình nhiệm vụ Phong Hào Ô Khải Lâu, hắn đã sáng chế ra bí pháp Cửu Thiên Chi Lộ cấp bảy đỉnh. La Phong tự nhận hẳn là có thể ngộ ra Thí Ngô Vũ Dực tầng thứ ba rồi. - Tầng đầu tiên là thời gian không gian hỗn loạn, tầng thứ hai là Quốc Độ Kim Sắc, còn tầng thứ ba là gì? Rất đáng chờ mong. La Phong thầm nói. Ô Khải Thần và Thí Ngô Vũ Dực hoàn toàn khác nhau. Thí Ngô Vũ Dực chủ yếu là phụ trợ! Tuyệt nhiên không phải thứ để tiến công. Hơn nữa Ô Khải Thần và Thí Ngô Vũ Dực hoàn toàn có thể đồng thời sử dụng. Mặc Ô Khải Thần, sau lưng chỉ cần đeo cánh chim là được! Ô Khải Thần, Kim Trảo Thần đều là loại chiến giáp, nên có xung đột. Mặc Ô Khải Thần, Kim Trảo Thần vân vân, thì không thể mặc áo giáp Chân Thần khác. Nhưng nó lại không xung đột với Thí Ngô Vũ Dực. Chiến giáp cũng không xung đột với Thí Ngô Vũ Dực. La Phong lúc trước không phải mặc Kiếp Giáp, đeo Thí Ngô Vũ Dực sao? - Hả? Đang lúc La Phong chờ mong Thí Ngô Vũ Dực, thì bằng vào cảm ứng lực thế giới của Tấn Chi Thế Giới, hắn cảm ứng được bầu trời xuất hiện hai chấn động cường đại. La Phong lúc này ngẩng đầu nhìn lên không. Ầm! Ầm! Hai bóng người trong nháy mắt xuất hiện trên không. Một người tản ra hào quang cao quý vô cùng, một người tản ra ngọn lửa vô tận tà ác vô cùng. La Phong vừa ngẩng đầu, đã thấy hai cặp mắt. Hai cặp mắt này đều có vẻ cao cao tại thượng, hơn nữa con mắt xanh đầy mị hoặc còn ánh lên chút vẻ căm hận. - Ầm ầm… Uy áp cường đại trong nháy mắt hạ xuống, hơn nữa còn làm không gian xung quanh cũng trong nháy mắt bị cách ly. Trên hòn đảo, cả một khoảng không gian chung quanh đều bị hư vô vô tận bao quanh. La Phong nhướng mày, thầm nói: - Nhất Niệm Hư Không? - Hai Hư Không Chân Thần? Hai Hư Không Chân Thần trong quân doanh cùng xuất hiện, sợ là thống lĩnh. Chẳng biết là thống lĩnh quân đoàn bình thường, hay là quân đoàn đặc thù. La Phong trong lòng lóe lên rất nhiều ý nghĩ. Nếu là một quân sĩ, ai cũng phải mặc áo giáp đồng phục, liếc mắt là có thể nhận ra thân phận. Nhưng thống lĩnh, địa vị rất cao, ăn mặc cũng tự nhiên tùy ý. La Phong lúc trước do thân phận thấp, lại chưa bao giờ thấy thống lĩnh Mãng Hà Quân, tự nhiên không nhận ra. - Ầm ầm… Uy áp ép xuống, hai bóng người từ trên trời hạ xuống. Uy áp cường đại, làm La Phong hơi biến sắc. May mà ý chí mình rất mạnh! Nếu không sợ phải quỳ xuống rồi. - Xem thử hai thống lĩnh này rốt cuộc muốn làm gì. La Phong thầm nói. Địa vị khác nhau, thực lực khác nhau, tâm tính cũng khác nhau. Nếu là quân sĩ bình thường quân đoàn đặc thù thấy hai vị thống lĩnh giáng lâm, tự nhiên sợ tới mức phải cung kính không dám thở mạnh. Dù sao chọc tức một thống lĩnh, sẽ bị giết như kiến. Ầm! Ầm! Hai bóng người giáng lâm trên hòn đảo, đưa mắt nhìn La Phong trên nhà đá xa xa. La Phong thì từ trên nhà đá nhảy xuống. - Hừ. Hộc Hậu thống lĩnh thấy thế, lạnh giọng nói: - Hỏa Trác Ngọ, nhìn xem. Xem quân sĩ dưới trướng ngươi, chỉ là một quân sĩ Pháp Tắc Chi Chủ nho nhỏ, thì gặp hai thống lĩnh chúng ta đến, mà còn không nể mặt ai như vậy! Quân sĩ bình thường đều sẽ lập tức nghênh đón, vô cùng cung kính. Hiển nhiên thái độ La Phong, làm Hộc Hậu thống lĩnh vốn quen cao cao tại thượng rất bất mãn. Nhưng La Phong lúc này có thân phận gì? Hắn là cao nhất cả Tấn Chi Thế Giới. Đến cả bốn vị tướng quân Vĩnh Hằng Chân Thần cũng phải vây lấy hắn. Có thể nói ngoại trừ Thần Vương bệ hạ, thì La Phong là người có địa vị cao nhất. Địa vị như thế, La Phong sao lại lóm khóm nghênh đón chứ? - Quân sĩ này đúng là không nể mặt ai. Hỏa Trác Ngọ cũng cảm thấy bất mãn, quát lạnh: - Quân sĩ Ngân Hà, nhìn thấy thống lĩnh, nên làm như thế nào, chẳng lẽ ngươi quên rồi à? Thanh âm như sấm, ầm ầm bên tai La Phong. ----- o O o -----