Thôn Phệ Tinh Không

Chương 146: Bất Ngờ



- Ngươi muốn số điện thoại hắn làm gì?
Thanh âm Duy Ny Na từ đồng hồ thông tin vang lên.
- Nhanh, đừng có nói nhảm.
Lý Diệu nói vẻ vội vàng.
Thanh âm Duy Ny Na cũng có vẻ hơi phẫn nộ:
- Diệu, ngươi đừng làm bậy. Nếu ngươi muốn xác nhận vị trí La Phong, biện pháp tốt nhất là thông qua ta. Một khi ngươi bấm số điện thoại La Phong, mặc dù ngươi có thể nhận ra vị trí hắn, nhưng hắn cùng lúc cũng có thể phát hiện ra vị trí ngươi!
- Hơn nữa ngươi gọi điện thoại, sẽ rất dễ dàng làm hắn cảnh giác hoài nghi.
Duy Ny Na rất bất mãn
- Ta sẽ lập tức nghĩ biện pháp, đưa vị trí hắn cho ngươi.
Lý Diệu cau mày, hắn cũng biết thê tử nói có lý.
- Được, nhanh lên một chút.
Lý Diệu thúc giục.
Căn cứ thị Paris, trong một căn phòng rộng mở.
Ba chiếc laptop đồng thời mở ra, hai nam một nữ đang phân biệt ngồi trước máy vi tính, còn Duy Ny Na thì đứng bên cạnh, phân phó:
- Dúng số điện thoại nhà La Phong, gọi La Phong cho ta.
- Dạ.
Thông qua phầm mềm vi tính, rất dễ dàng làm cho đồng hồ thông tin La Phong hiển thị ra một con số mà họ muốn.
- Phu nhân, xác nhận vị trí tọa độ.
Nữ tử da đen nói ngay.
- Báo ngay cho tiên sinh.
Duy Ny Na phân phó.
Lý Diệu đứng trên bờ sông mênh mông cuồn cuộn, nhìn vị trí tọa độ truyền đến, không khỏi cười lạnh: "Nguyên lai cách ta chỉ khoảng mười km." Đối với chiến thần thì mười mấy km đích xác chẳng là gì cả.
Với cường giả chiến thần bực này, đặc biệt là chiến thần cao cấp, thân thể còn cứng hơn kim cương không biết bao nhiêu lần, cả đạn bắn cũng không thể rách da, một quyền đánh ra vài chục vạn kg. Nói theo ngôn ngữ tiến hóa sinh mạng… Họ tuyệt đối là binh khí hình người, sức uy hiếp lớn hơn cả một đội quân.
Vèo! Tựa như một tia chớp, lao về phía La Phong. Hắn đuổi, La Phong cũng di chuyển dưới nước.
Với tố chất thân thể gần như chiến thần sơ cấp của La Phong, việc nín hơi dưới nước có thể gần cả nửa giờ
Đến cả người thường cũng đã có thể kiên trì vài phút, việc La Phong có thể chịu được nửa giờ là rất bình thường.
"Hả?"
"Đồng hồ thông tin rung à?" La Phong nghi hoặc liếc mắt nhìn đồng hồ thông tin. Đây là đồng hồ thông tin phân phối cùng với quân phục tác chiến, công năng không thấm nước chỉ là một công năng rất nhỏ trong đó
"Điện thoại hiển thị, là số từ nhà mình?"
"Không đúng, ta đâu có cho số về nhà, số này là số mới mà?"
La Phong nghi hoặc.
Số của đồng hồ thông tin này là mồi của La Phong, để nhử cho vợ chồng Ngốc Thứu Độc Hạt mắc câu, do đó cũng không hề nói cho người trong nhà biết. Việc liên lạc với người trong nhà, La Phong vẫn thông qua điện thoại di động mà mình mua!
"Ba mẹ ta cũng chỉ là người thường, muốn liên lạc với ta, gọi thẳng điện thoại di động của ta là được, sao có thể dùng thủ đoạn này chứ. Muốn từ trại huấn luyện tinh anh tìm được số của ta, rồi còn gọi tới đây?" La Phong hiểu rõ. Muốn cho điện thoại của người khác hiển thị số mình muốn cũng chẳng khó khăn gì. "Muốn thông qua số này để tìm đến ta à?"
"Xin lỗi nhé."
La Phong nhếch mép cười, ấn nút! Đồng hồ thông tin lập tức ngắt luôn
Đích xác, muốn cho không ai có thể gọi điện thoại cho mình, từ đó tra ra vị trí mình, có hai biện pháp - Ném đồng hồ thông tin của mình đi, tách khỏi người mình. Người khác sẽ tra ra vị trí của đồng hồ thông tin, nhưng không biết vị trí của người. Thứ hai là gỡ pin, hoặc tắt điện thoại. Cắt điện! Một khi cắt điện, đồng hồ thông tin chỉ là khối kim loại mà thôi.
Bên bờ sông.
- Vị trí tọa độ đâu?
- Ta hỏi ngươi, tọa độ đâu?
Lý Diệu không khỏi phẫn nộ gầm lên, vẻ mặt dữ tợn.
Trong đồng hồ thông tin hiển thị ra hình Duy Ny Na, lắc đầu nói:
- Diệu, tên La Phong đã tắt đồng hồ thông tin rồi.
- Ngươi nói gì?
Đôi mắt Lý Diệu như muốn tóe lửa.
- Không tìm thấy vị trí La Phong rồi.
Duy Ny Na lắc đầu.
Lý Diệu tức giận đến mức hai đấm nắm chặt, không tìm thấy à? Hắn vạn dặm xa xôi từ Âu Châu mang theo nhân mã tới đây, vừa tới đã bị La Phong giết người ngã ngựa đổ, bây giờ La Phong lại tắt đồng hồ thông tin. Không thể xác định vị trí của La Phong, vậy Lý Diệu sẽ không tìm thấy La Phong, chứ đừng nói đi giết La Phong!
Công dã tràng! Công dã tràng!
- Khốn khiếp, khốn khiếp.
Lý Diệu tức giận đến mức nổi gân xanh trên trán.
Khi Lý Diệu đuổi theo La Phong, trời đã hoàng hôn. Không trung bắt đầu hôn ám. Một chiếc phi cơ chiến đấu hình tam giác toàn thân màu đen bay với tốc độ kinh người, đang bay trên bầu trời đại lục trong chiếc phi cơ chiến đấu này có một phi công, cùng với hai hành khách.
- Tên Lý Diệu đó thật ghê gớm, để đối phó với La Phong, lại xách cả pháo laser ra.
Trong hai hành khách, một tráng hán cao lớn cười vang nói. Bên cạnh hắn là một người Ấn Độ cơ bắp, tóc hơi cuộn khúc, nói tiếng Hán hơi không tự nhiên:
- Hắn đã hoàn toàn điên rồi, do đó không chừa thủ đoạn nào.
- Chậc chậc, Phổ Tạp, ngươi lại nói cả thành ngữ à?
Hán tử cao lớn tán thưởng một tiếng.
Người Ấn Độ khẽ cười, nhưng không nói gì.
- Chậc chậc, pháo laser. Nói thật, ngươi thấy ta đã lên tới cấp độ chiến thần rồi, thế mà bao nhiêu năm qua, ta vẫn không hề thấy pháo laser thật.
Hán tử cao lớn không kìm được phải cảm thán
- Gia tộc Polainas không hổ là trùm vũ khí, e rằng giao dịch vũ khí đạn dược vô số, đến cả pháo laser cũng có thể mua được.
- Hừ.
Người Ấn Độ hừ lạnh một tiếng
- Hàng năm họ buôn bán lậu rất nhiều. Cũng có không ít pháo laser.
Đột nhiên, tốc độ phi cơ chiến đấu giảm mạnh.
- Tới rồi.
Hán tử cao lớn đứng lên
- Phổ Tạp, chuẩn bị xuống thôi.
- Ừ.
Người Ấn Độ khẽ gật đầu.
Trên một đỉnh núi Viên Hầu Sơn Mạch, James cùng với một đám vũ giả tinh anh gia tộc Polainas đang nghỉ ngơi. Lúc này, một phi cơ chiến đấu hình tam giác màu đen xuất hiện trên trời cao. Nhìn thấy chiếc phi cơ chiến đấu này, James lập tức biến sắc.
- Là phi cơ chiến đấu của Cực Hạn Vũ Quán.
James cả kinh nói.
- Cực Hạn Vũ Quán.
Các vũ giả tinh anh khác cũng không ít người nhận ra.
Bây giờ trên thế giới, luận về phi cơ chiến đấu thì người ta dùng hình đĩa bay là chủ ‎yếu, còn loại phi cơ chiến đấu hình tam giác này thì trên thực tế chiến đấu có hiệu quả luôn không bằng hình đĩa bay, nhưng chỉ có phi cơ chiến đấu hình tam giác do Cực Hạn Vũ Quán chế tạo ra mới có lực công kích cực kỳ cường đại. Có thể nói đó là loại phi cơ chiến đấu tốt nhất toàn thế giới.
Chính phủ Hoa Kỳ, Âu Minh Quốc, đều từng công khai mua kỹ thuật chế tạo phi cơ chiến đấu này của Cực Hạn Vũ Quán.
Đáng tiếc, Hồng căn bản không để ý đến họ.
Do đó, bây giờ loại phi cơ chiến đấu này cơ hồ thành một ký hiệu của Cực Hạn Vũ Quán.
- Không phải James sao?
Cửa khoang mở ra, hai bóng người từ giữa không trung nhảy xuống, đứng trên đỉnh núi.
- Phổ Tạp? Thiết Tông?
James chấn động.
Chỉ cần là chiến thần thì đều gia nhập vào Chiến Thần Cung, do đó đã là James chiến thần, hẳn phải biết hai nhân vật đại danh đỉnh đỉnh này.
- James, họ là ai?
Mấy vũ giả tinh anh khác hơi bối rối.
Xem ra thấy hai người vừa tới không phải là người bình thường.
- Liên Minh Địa Cầu cấm nhân loại sử dụng pháo laser để đối phó với nhân loại.
Ánh mắt hán tử cao lớn đảo qua đám người. Đám vũ giả tinh anh cảm giác giống như bị điện quang đâm vào mắt, cảm thấy đau đớn khó chịu
- Phụng lệnh Tổng quán chủ, chúng ta mang khẩu pháo laser đi!
- Cái gì?
Khắc Lai Ân trợn tròn mắt, kêu lên
- Đây là của nhà Polainas chúng ta
- Thúi lắm.
Mắt hán tử cao lớn lóe ra như điện, nổi giận nói:
- Ngươi hỏi James đi.
Khắc Lai Ân quay đầu nhìn về phía chiến thần duy nhất phe họ, James. James vội nói vẻ giận dữ:
- Còn không nghe hai vị đại nhân này à, ngươi có biết hai người này là ai không? Đó là chiến thần của Cực Hạn Vũ Quán, đợt lát nữa ngươi cứ nói hai cái tên Phổ Tạp, Thiết Tông cho Lý Diệu. Lý Diệu tuyệt đối không dám nói gì đâu.
Khắc Lai Ân giật mình.
- Nhanh, tháo rời pháo laser ra, xếp vào trong hòm.
Hán tử cao lớn phân phó.
- Chúng ta á?
Khắc Lai Ân giật mình. Tới thu pháo laser, lại còn bắt họ phải tháo rời ra.
- Không là các ngươi thì là ai?
Hán tử cao lớn quát lớn vẻ bất mãn.
James bên cạnh cũng hùa theo. Đám người Khắc Lai Ân chỉ có thể bất lực ngoan ngoãn nghe lời… Đồng thời, họ cũng đem tin tức này nhanh chóng thông báo cho Lý Diệu.
Không tìm thấy La Phong, Lý Diệu đang nổi giận đùng đùng, lại nhận được thông tin mà Khắc Lai Ân điện
- Tiên sinh, pháo laser bị thu rồi!
- Là hai người tên là Phổ Tạp và Thiết Tông!
Vừa nghe câu đầu, Lý Diệu muốn chửi ngay rồi, nhưng nghe tới câu thứ hai, câu chửi đó lập tức bị nuốt vào bụng, hắn tức giận đến mức mặt tím bầm lại: "Phổ Tạp và Thiết Tông? Đội hành động đặc biệt của Cực Hạn Vũ Quán? Hơn nữa có cả phân đội trưởng Phổ Tạp ra tay?"
Với thực lực của Thiết Tông, Lý Diệu vốn là chiến thần cao cấp danh tiếng cũng không để vào mắt.
Nhưng là Phổ Tạp
Tên cường giả thiên tài Ấn Độ đã tốt nghiệp trại huấn luyện tinh anh ở top 3.
Tên thiên tài đó cũng có một bộ đồ Hắc Thần, hơn nữa Phổ Tạp lại là một trong những đệ tử của Hồng, thực lực bản thân rất mạnh. Lý Diệu thông qua không gian giả định cũng từng giao thủ với Phổ Tạp hai lần, hai lần đều bị đánh bại!
- Quả nhiên không khác gì ta sở liệu, với việc La Phong chỉ mới mười chín tuổi đã có thực lực tinh thần niệm sư có thể so với chiến thần cao cấp, nên Cực Hạn Vũ Quán khẳng định rất coi trọng… Quả nhiên, lần này Cực Hạn Vũ Quán e rằng cũng thông qua vệ tinh dò xét, giám thị động tĩnh của La Phong ở nơi này.
Lý Diệu nheo mắt.
"Phát hiện ra ta mang theo pháo laser, dùng pháo laser bắn La Phong, sợ không có tác dụng ma luyện, do đó lập tức phải cử đội hành động đặc biệt, tới thu hồi ngay! Thật ghê gớm."
"Dùng ta làm đá mài dao, muốn ma luyện La Phong à?"
Ngốc Thứu Lý Diệu đứng đó không nhúc nhích, nhưng ánh mắt hắn lại rất đáng sợ, giống như một con kền kền đói bụng mười ngày, đã tới bên bờ của sự điên cuồng!
"Nhi tử của ta đã chết rồi! Nhi tử duy nhất đã chết rồi! Dùng ta làm đá mài dao à? Ha ha… Hồng, Hồng, ngươi xem đây, ta sẽ cho ngươi hối hận về quyết định này!" Ngốc Thứu Lý Diệu nói trầm thấp, rồi hắn lập tức đi dọc theo con sông cẩn thận tiến bước…
Hắn, Lý Diệu! Tuyệt đối không tha, nhất sẽ giết chết La Phong!
Còn sau khi tắt đồng hồ thông tin, La Phong thong dong di chuyển dưới nước, thỉnh thoảng khi phải hô hấp mới nhô đầu lên hô hấp mấy hơi, sau đó tiếp tục từ từ di chuyển dưới nước. Hắn cũng không lo gì. Mãi tới đêm khuya, La Phong mới đến mục tiêu của mình, một hồ nước phương viên chừng trăm dặm.
Hồ nước mênh mông, chốc chốc từng đợt thanh âm quái dị từ dưới nước truyền lên. La Phong lúc này chân đạp thuẫn bài, lơ lửng ở ngoài hồ nước hướng mắt nhìn vào giữa hồ, vẻ mặt kinh ngạc:
"Sao có thể như vậy chứ? Hồ nước này…"
Hồ nước phía trước hoàn toàn bị sương mù vô cùng vô tận che lấp, càng xâm nhập vào giữa hồ, sương mù càng đặc!
Cho dù với thị lực của chiến thần cũng chỉ miễn cưỡng nhìn thấu trăm mét mà thôi. Cái quỷ dị chính là, sương mù bên bờ hồ nước lại rất nhạt, còn mặt đất quanh hồ nước thì căn bản không có sương mù.
"Đây là đâu?" La Phong cảm nhận được áp lực vô hình.
----- o O o -----

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.