Trong quân doanh rất náo nhiệt. Lúc này, nơi đây đang chuẩn bị bữa ăn dành cho đám Chuẩn Vũ Giả tới đây tham gia Vũ Giả Thực Chiến Khảo Hạc… Vào buổi chiều, 1680 Chuẩn Vũ Giả đều tới tập trung trên quảng trường rộng mênh mông. Trước sân khấu quảng trường, có đám người đứng đầu của quân khu bắc thuộc thành phố Giang Nam đang đứng cùng với vài vị trí chủ chốt của Lôi Điện Vũ Quán, và Cực Hạn Vũ Quán. - Phía dưới trật tự. Bất cứ người nào nghe đến tên liền đi lên lĩnh binh khí và quần áo tác chiến. - Nghiêm Chuyết. - Hạ Phong. - Vương Binh Giang. … Trên đài có chừng mười sĩ quan lần lượt hô tên của đám Chuẩn Vũ Giả. Mỗi Chuẩn Vũ Giả được gọi tên đều đi lên lĩnh trang phục tác chiến và binh khí. - La Phong. - La Phong vừa nghe tên lập tức chạy vọt tới hàng đầu. - Đây là trang phục chiến đấu của ngươi. Đây là Huyết Ảnh Chiến Đao cấp hai của ngươi, đó cũng là thứ nặng nhất mà chúng ta có nặng 98 kg. Loại nặng hơn nữa thì chúng ta không có. Tên sĩ quan đó đưa cho La Phong một bộ vật phẩm. - Đây là đồng hồ thông tin, có tính năng xác định vị trí, thông tin. Đây là tấm thuẫn lục giác mà ngươi yêu cầu. Vị sĩ quan này vừa nói, ánh mắt nhìn La Phong lại có vẻ hơi nghi hoặc… Một Chuẩn Vũ Giả lại yêu cầu một thanh Huyết Ảnh Chiến Đao nặng như thế, rõ là việc lạ. La Phong mỉm cười, cầm một đống vật phẩm gần hai trăm kg nhanh chóng chạy đi. … Trên quảng trường, 1680 vũ giả đều đã được phân phối trang phục phù hợp với bản thân, cùng với binh khí đúng yêu cầu. Mỗi người đều phải sử dụng binh khí lạnh! Đây là yêu cầu của Vũ Giả Thực Chiến Khảo Hạch. Trong quá trình Vũ Giả Thực Chiến Khảo Hạch cấm sử dụng vũ khí nóng. Sau khi phân phát xong, mọi người đều về nơi nghỉ ngơi, thay trang phục chiến đấu. ----- o O o ----- Quảng trường mênh mông đầy ắp những tiếng cười. Lúc này, La Phong chân mang giày chiến làm bằng hợp kim, quần áo quân dụng, áo chẽn tác chiến cũng được chế tạo bằng hợp kim Khắc La. Trên người đeo theo tấm thuẫn và Huyết Ảnh Chiến Đao. Hắn đang vui vẻ nói chuyện với những Chuẩn Vũ Giả khác. - Nếu đặt mua toàn bộ một thân trang bị này, tối thiểu cũng phải bảy tám mươi vạn. Một thanh niên tóc đinh hưng phấn chỉ vào trang phục chiến đấu trên người: - Quần áo, dây lưng, mặc dù không phải trang bị cao cấp, chỉ cho chúng ta mượn để tiến hành Vũ Giả Thực Chiến Khảo Hạch. Nhưng nó cũng có thể chống đỡ được lợi trảo của quái thú cấp H yếu nhất. So với mấy cái áo chống đạn chó má thì hơn hẳn. Đạn bình thường căn bản không xuyên thủng nổi, quái thú cấp H cũng không thể xé rách được chất liệu trang phục chiến đấu này. - Đúng là không xé rách được! - Bên cạnh, một thiếu nữ mang khuôn mặt lạnh lùng cười cũng mỉm cười. - Quái thú có thể không xé rách được trang phục, nhưng chỉ cần lực công kích đó cũng có thể đánh ngươi gãy xương, khiến cho nội tạng trọng thương. - Anh giai không yếu ớt như vậy đâu. Thanh niên đầu đinh mỉm cười liếc nhìn thiếu nữ. - Hay là, tiểu muội muội, lát nữa tìm một chỗ thử thực lực của anh giai nhé? - Ít nói chút đi. La Phong nhíu mày nói. - Dạ, La ca, ta nghe La ca. Thanh niên đầu đinh vội cười nói. Việc La Phong được Cực Hạn Vũ Quán chiêu nhập đã được đám Chuẩn Vũ Giả một truyền mười, mười truyền trăm. Chẳng mấy chốc đã truyền ra khắp nơi. Năm nay một đợt 1680 người, được Cực Hạn Vũ Quán, Lôi Điện Vũ Quán tổng cộng chiêu mộ sớm ba người! Đám Chuẩn Vũ Giả đều biết, tiền đồ của ba người đó sau này khẳng định khác hẳn. - La Phong, La Phong. Xa xa vọng đến tiếng kêu của Tổng giáo quan Hội Quán Cực Hạn Dương Châu Ô Thông. - Ô thúc. La Phong, cùng đám Dương Vũ bên cạnh nghe tiếng, liền lập tức chạy tới. Gần một tháng qua, La Phong đều sống ở tiểu khu Minh Nguyệt nên cùng với tổng giáo quan Ô Thông quan hệ rất gần gũi. Vì thế, hắn cũng quen gọi là Ô thúc. - La Phong, theo ta. - Ô Thông nói, rồi đi trước dẫn đường. La Phong mình nghi hoặc, nhưng cũng không nói gì. Chẳng mấy chốc, hai người đã tới một tòa tiểu lâu u tĩnh, lên lầu hai. Phòng khách trên lầu hai đang có mấy người tụ tập cùng nhau. Trong số mấy người này, La Phong chỉ biết có một người, đó chính là một trong tứ đại ông trùm ở Hội Quán Cực Hạn Giang Nam, Gia Cát Thao! - Chủ quản. - La Phong mở miệng chào - Ừm! La Phong! Theo Ô Thông ngồi bên kia. - Gia Cát Thao mặc bộ trang phục chiến đấu màu đen sẫm ẩn ánh sáng màu bạc, cười khẽ nói. - Gia Cát, đây là La Phong mà ngươi nói phải không? Ta thấy, so với Lôi Điện Vũ Quán chúng ta, cũng chẳng tốt hơn là mấy. Đối diện Gia Cát Thao là đại hán khôi ngô mặc chiến y màu tím sậm, thanh âm nói chuyện đều đều, giống như phát ra từ trong ngực hắn. - Lần này, Lôi Điện Vũ Quán ta đã tuyển nhận hai người, một người có tố chất thân thể không thua gì so với La Phong của ngươi, người khác thì chính là thiên tài về súng ống. Đại hán khôi ngô nhìn về phía hai thanh niên bên cạnh. Hai thanh niên này cũng đều lập tức đứng lên. - Ta tên Vạn Đông. Thanh niên trên mặt có một cái bớt màu tím, lạnh nhạt nói. - Ta tên Mã Hiểu. Một thanh niên khác có vẻ mặt tươi tắn, thân hình phải nói là rất đẹp! Đích xác có thể dùng hai từ tuyệt đẹp để hình dung về hắn. Nếu hắn là con gái, e rằng cũng là loại hại nước hại dân chứ chẳng chơi. La Phong mỉm cười gật đầu: - Đây là La Phong. Các ngươi vừa nghe giới thiệu rồi đó. - La Phong. - Tên thanh niên có khuôn mặt lạnh lùng, mở miệng nói: - Ngươi có dám thử một lần không? Vũ Giả Thực Chiến Khảo Hạch tối hôm nay, xem giữa ngươi và ta ai có thành tích cao nhất! Trong mắt thanh niên âm trầm này lóe sáng, giống như thấy được món thức ăn ngon nhất, tràn ngập khát vọng. - Không có hứng thú. - La Phong lắc đầu nói. Tên thanh niên đó nghe thấy vậy chỉ cười lạnh một tiếng, rồi không nói gì. Gia Cát Thao và đại hán của Lôi Điện Vũ Quán thấy thế đều cười to: - Gia Cát! Tiểu gia hỏa của ngươi khá thật. Ít nhất hắn rất trầm ổn, không một chút là gây xích mích! Ta thấy hơi thích hắn rồi đấy. La Phong! Ngươi có muốn gia nhập vào Lôi Điện Vũ Quán ta không? - Biến, biến, biến. - Gia Cát Thao trừng mắt nhìn hắn. - Nói giỡn thôi! Ngươi đúng thật là chán chết. - Đại hán khôi ngô cười vang. Gia Cát Thao liếc mắt nhìn xuống dưới lầu: - Chúng ta cũng đi thôi, một chút nữa là bắt đầu Vũ Giả Thực Chiến Khảo Hạch rồi! Đám người La Phong cùng 1680 Chuẩn Vũ Giả dưới sự dẫn dắt của đám quân nhân phải đi tới nửa giờ mới đến tới một tòa thị trấn nhỏ. Lúc này đã vào hoàng hôn, mặt trời đang xuống dần phía chân trời. - Hống… - Phù… Các loại tiếng kêu ghê rợn làm cho người ta ớn lạnh giữa thị trấn nhỏ truyền đến. Bên ngoài một tòa trấn nhỏ được lưới sắt vây quanh, vô số quân nhân đang cầm súng ống canh gác chung quanh. - Nhanh lên, quái thú bên trong số lượng không nhiều. Lần này chỉ đem tới 1200 con thiết mao dã trư, 300 con ảnh miêu, còn có 500 con hổ ngao khuyển. Theo tiếng ra lệnh từ giữa trấn nhỏ, La Phong cũng không chờ lâu, đã thấy hàng lô hàng lốc những chiếc xe lớn xuất hiện. Trên mỗi một chiếc tải hạng nặng đều truyền đến từng đợt tiếng rống phẫn nộ. La Phong và vô số vũ giả đều nhìn tới… Chỉ thấy mỗi một chiếc xe tải, đều có hàng đống lồng sắt, mỗi một cái lồng đều đang giam giữ một con quái thú. Tiếng rống phẫn nộ làm cho một vài Chuẩn Vũ Giả chưa bao giờ đánh với quái thú cảm thấy phát run. - La Phong. Tổng giáo quan Ô Thông đứng bên cạnh La Phong cười khẽ nói: - Tố chất thân thể tốt, đao pháp tốt không có nghĩa là có thể giết quái thú! Dù sao có người vừa thấy máu, hay khi đối mặt với sinh tử, mười thành thực lực lại không phát huy ra được lấy một thành. Do đó Vũ Giả Thực Chiến Khảo Hạch lần này, chủ yếu là tôi luyện tâm tính một chút. Ngươi phải thích ứng với việc đánh nhau với quái thú, không được từ tâm nương tay. - Ta biết rồi. - La Phong gật đầu. - Ừm… đám quái thú này có thực lực đều là quái thú cấp H. Tương đương với chiến sĩ sơ cấp. - Ô Thông nói: - Nhược điểm của chúng là, trí tuệ rất thấp. Nhưng ưu thế của chúng nó là vô cùng khát máu. Do đó mỗi lần khảo hạch thực chiến, cũng phát sinh việc vài Chuẩn Vũ Giả tử vong, tàn phế. La Phong gật gật đầu, chém giết thật sự với quái thú, cũng không thể trăm phần trăm an toàn. … Sau khi đám quái thú cấp H được vận chuyển vào trong trấn, số lượng quái thú đã đạt tới một con số kinh người. - Các vị. Thanh âm vang dội truyền nhập vào tai từng Chuẩn Vũ Giả. La Phong và tất cả các Chuẩn Vũ Giả đều ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy một sĩ quan đang đứng trên đỉnh một tiểu lâu rách nát trong trấn nhỏ, nói với tất cả Chuẩn Vũ Giả. - Khảo hạch thực chiến lần này, cũng có quy định như cũ! Từ sáu giờ rưỡi tối nay bắt đầu. Đến rạng sáng ngày mai, lúc sáu giờ rưỡi, chấm dứt sát hạch! - Giết càng nhiều quái thú, thì thành tích càng nhiều. Mỗi lần giết được một con quái thú, hãy cắt tai trái của nó làm bằng chứng. - Nhớ kỹ, cấm Chuẩn Vũ Giả tự giết lẫn nhau. Tất cả hoạt động của các ngươi đều được giám thị. Ai vi phạm xử bắn ngay! - Trong số 1680 Chuẩn Vũ Giả các ngươi, 60% những người xếp hạng đầu sẽ đạt được tư cách vũ giả! 40% người sau xem như thất bại, phải đợi Vũ Giả Thực Chiến Khảo Hạch tiếp theo. - Thanh âm viên sĩ quan này hết sức lạnh nhạt. - Nói cách khác, trong 1680 người các ngươi thì có 1008 người sẽ vượt qua kiểm tra. 672 người còn lại sẽ bị đào thải! Đám Chuẩn Vũ Giả phía dưới nghe xong không khỏi thấp giọng thảo luận. Không ngờ lại có tới 40% bị đào thải. - Nhắc nhở các ngươi một câu, bình thường giết được ba con quái thú là có thể vượt qua kiểm tra. Nếu chỉ săn giết được hai quái thú, thì còn phải xem xét. Thanh âm tên sĩ quan vang vọng khắp nơi. - Nếu chiến tích giống nhau, sẽ căn cứ vào thời gian để giết quái thú và tình huống bị thương mà phán định. Do đó, khi giết được một số lượng quái thú nhất định, nên sớm ra ngoài. - Nhớ kỹ, nếu ngươi bị thương nặng, ngươi có thể ấn vào cái nút cầu cứu trên đồng hồ thông tin của mình, lập tức sẽ có người cứu ngươi… Nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc Vũ Giả Thực Chiến Khảo Hạch của ngươi chấm dứt. Tên sĩ quan nói xong liền nhảy vọt lên. Vèo! Thân hình của hắn từ trong tiểu lâu trong trấn, nhảy lên cao chừng hơn mười thước, rồi sau đó liên tiếp bay vọt lên hai lần đã tới bên ngoài. - Tất cả Chuẩn Vũ Giả xuất phát, đi vào thị trấn. - Tên sĩ quan vung tay lên. 1680 Chuẩn Vũ Giả như sóng biển nhanh chóng tràn vào thị trấn. - Đóng cửa! Tên sĩ quan ra lệnh một tiếng. - Ầm ầm… Cánh cổng duy nhất ầm ầm đóng lại. Vũ Giả Thực Chiến Khảo Hạch, chính thức bắt đầu! ----- o O o -----