La Phong biết, khi mình khống chế phi đao cứu mọi người, cũng sẽ bộc lộ bí mật mình chính là tinh thần niệm sư! - Mọi người chắc hẳn cũng đã đoán được rồi, mọi người còn cố ý dùng vẻ mặt ngây thơ này nhìn em nữa, được rồi, em thừa nhận… La Phong lộ ra nụ cười bất lực. - Em chính là tinh thần niệm sư! - Ha ha. Trần Cốc vui vẻ cười ha ha. - La Phong, tôi quả nhiên không nhìn lầm cậu. Ngụy Thanh, Ngụy Thiết cũng lộ ra nụ cười. - Tinh thần niệm sư, tiểu đội Hỏa Chùy chúng ta đã xuất hiện một tinh thần niệm sư. Cao Phong mỉm cười gật đầu. - Tin rằng tiểu đội Hổ Nha nếu sớm biết La Phong lợi hại như vậy nhất định sẽ không dám dùng âm chiêu với chúng ta. Nếu họ biết… họ đã đắc tội với một tinh thần niệm sư, nhất định sẽ hối hận không kịp! - Khẳng định sẽ hối hận tới chết! Ngụy Thiết cũng cười hắc hắc. Trương Khoa đang nằm bên cạnh cũng không kìm được nói: - Tiểu đội Hổ Nha khốn khiếp, lợi hại nhất cũng chỉ dựa vào hai vũ giả cấp chiến tướng trung cấp! Còn tố chất thân thể hiện tại của La Phong, miễn cưỡng đạt tới 'Chiến sĩ cao cấp cấp'. Dựa theo quy củ, tinh thần niệm lực cao hơn tố chất thân thể hai tầng. Hắn hẳn là đã bước vào cấp "chiến tướng trung cấp' rồi. Nhưng… trung cấp cấp chiến tướng tinh thần niệm sư, tuyệt đối đánh bại cấp người bằng cấp. Có thể đánh với vũ giả cao hơn một tầng! Tất cả vũ giả đều hiểu rõ sự đáng sợ của tinh thần niệm sư! Bằng cấp, tuyệt đối đánh bại vũ giả khác! Mặc cho đao pháp, thuẫn pháp, thân pháp của ngươi lợi hại ra sao, người ta là tinh thần niệm sư vẫn có thể đứng từ xa, điều khiển phi đao nhanh chóng tiến công. Hơn nữa phi đao có thể trong nháy mắt rẽ ngang, tốc độ phi đao bằng với tốc độ siêu âm tuyệt đối. Vũ giả ngang cấp làm sao đấu được? - La Phong chỉ cần cẩn thận một chút, một người có thể quét sạch cả tiểu đội Hổ Nha! Trần Cốc nhếch mép cười. - Tiểu đội Hổ Nha lần này ám hại tiểu đội Hỏa Chùy chúng ta, là việc ngu xuẩn nhất mà chúng đã làm! - Lần này, thật rất may. Cao Phong than thở. Tố chất thân thể Cao Phong miễn cưỡng bước vào ' cấp chiến tướng trung cấp ', nhưng trước mặt đám thú, hắn lại làm gì được. Đây là sự khác nhau giữa bình thường vũ giả và tinh thần niệm sư! - Anh Trương. La Phong nửa quỳ trước mặt Trương Khoa, nhìn sắc mặt tái nhợt của Trương Khoa, thấp giọng nói: - Lần này tiểu đội Hổ Nha xuống tay với chúng ta, rất có thể chính là vì em lần trước đắc tội với tên Trương Trạch Hổ… Lần này, làm Trương ca cụt tay… em xin lỗi! Tiểu đội Hỏa Chùy nhất thời đều yên lặng, họ đều nhìn La Phong và Trương Khoa. - La Phong. Trương Khoa khẽ mỉm cười. - Cậu đừng có chuyện gì cũng tự gánh vác như vậy. Lần này, cậu đã cứu cả tiểu đội chúng ta. Điểm này không có gì phải nghi ngờ. Về phần ta… Trương Khoa cúi đầu nhìn vết thương trên vai phải mình, cánh tay phải đã sớm rơi trong đám thú rồi. - Kiếp sống vũ giả tự do của ta xem như xong rồi. Trương Khoa thở dài một tiếng. Cao Phong, Trần Cốc, Ngụy gia huynh đệ, La Phong, đều trầm mặc. - Nhưng. Trương Khoa khẽ mỉm cười. - Việc này kỳ thật đã là tình huống tốt nhất mà ta đoán trước. Nhớ lại thời kỳ Đại Niết Bàn, khi đó ta vẫn là một hài tử. Ta từ thời đại đó tới, đã từng thấy trong thời kỳ Đại Niết Bàn, vô số người bị quái thú giết chết, khi đó ta thề… khi lớn nhất định phải tự mình giết quái thú, trở thành một anh hùng! - Ta luôn vẫn cố gắng. - Rốt cục ta cũng trở thành một vũ giả, vũ giả tự do! Tiến vào khu hoang dã săn giết vô số quái thú, hoàn thành giấc mộng từ nhỏ của ta. Ta cũng trở thành anh hùng trong mắt mọi người, thê tử sùng bái ta, cuối cùng gả cho ta. Con gái ta cũng luôn kiêu hãnh vì có cha là một vũ giả lợi hại. - Theo thời gian qua, giết được quái thú càng ngày càng nhiều, ta dần dần cũng có chút chán nản… Mỗi lần vào khu hoang dã, thê tử hài tử ta luôn lo lắng ta sẽ chết. Ta cũng lo lần sau không gặp lại họ nữa. Nhưng ta không có đủ dũng khí bỏ công việc này. Trương Khoa từ từ nói: - Trên mười năm nay đều như vậy, ta đã sớm quen rồi. Lúc này, trong lòng La Phong cũng cảm thấy xốn xang. Người nhà? Mình cũng có đệ đệ, ba mẹ, họ cũng lo lắng cho mình. - Lần này bị thương, coi như là cho ta một lý do, lý do thoái xuất. Trương Khoa mỉm cười. - Hơn mười qua, ta cũng mệt rồi. Sau này ta cũng có thể tới vũ quán, với chiến tích của ta hoàn toàn có thể làm giáo quan của một khu nào đó trong Cực Hạn Vũ Quán. Thời gian rảnh, ta có thể dành cho thê tử, hài tử! Hơn nữa sau lưng ta còn có các ngươi. Trước khi thoái xuất mà có thể kết bạn huynh đệ với một tinh thần niệm sư, ha ha, cũng đáng giá rồi. La Phong nặn ra nụ cười. - Huynh đệ, cố mà hưởng thụ sống thanh bình đi. Cao Phong cổ vũ: - Sau này có chuyện gì cứ việc tìm ta! Chúng ta đi cùng nhau cũng bảy tám năm rồi, chúng ta là huynh đệ sinh tử! - Ừm. Trương Khoa mỉm cười gật đầu. - Ta sẽ không ngại ngùng đâu, có gì phiền toái khẳng định sẽ tìm các ngươi. Đặc biệt là La Phong. Ta biết tinh thần niệm sư một thời gian nữa là thực lực tăng lên thời kỳ kinh người nhất. Thực lực của cậu còn có thể tăng lên cực nhanh. Sau này, tiền đồ La Phong rất khó lường. Tương lai có việc làm phiền cậu, cậu không thể thoái thác đâu đó! Mời mình làm việc? Mình vào được tiểu đội Hỏa Chùy chính là nhờ anh Trương dốc hết sức nói giúp. Còn lần này anh Trương tàn phế, e rằng cũng có liên quan với mình, mình sao có thể không giúp? - Anh Trương, chuyện của anh chính là chuyện của em! La Phong nói. Trương Khoa gật gật đầu, rồi nghi hoặc hỏi: - Được rồi, La Phong. Cậu là tinh thần niệm sư sao luôn giấu diếm? - Chủ yếu là em không muốn có quá nhiều phiền toái. La Phong lắc đầu cười. - Việc em là tinh thần niệm sư một khi được công khai, tương lai sẽ không được sống thoải mái. Mà mãi sau khi thành vũ giả, đọc rất nhiều bài trên mạng 'Gia Đình Cực Hạn', hắn cũng phát hiện được chuyện nguyên lai mình là tinh thần niệm sư thì tốt nhất không nên nói ra. Vì một khi công khai, hắn sẽ trở thành đối tượng bồi dưỡng của Cực Hạn Vũ Quán, đầu tiên là được đưa tới tổng bộ Cực Hạn Vũ Quán toàn cầu, sau đó sẽ có rất nhiều huấn luyện, điều kiện rất tốt vân vân… Nhưng sẽ không thể bảo trì cuộc sống an tĩnh như bây, bây giờ mặc dù ngẫu nhiên cũng tới khu hoang dã, nhưng khi trở về ít nhất có thể dành thời gian với ba mẹ. - Ừm. Cao Phong gật gật đầu. - La Phong nghĩ cũng không sai. Bây giờ bất luận là quân đội chính phủ, hay các vũ quán, gia tộc, đều điên cuồng giành giật tinh thần niệm sư, một khi có một tinh thần niệm sư xuất hiện, thế lực khắp nơi đều muốn tranh đoạt! Quân đội chính phủ sẽ trước tiên dùng các loại thủ đoạn, do đó khi vũ quán mà biết, lập tức dùng phương pháp nhanh nhất đưa tinh thần niệm sư ra ngoài phạm vi quốc gia, đợi khi có thỏa thuận với quân đội chính phủ xong mới có thể cho tinh thần niệm sư về. Tinh thần niệm sư, chính là một quân bài quan trọng! Mỗi một tinh thần niệm sư đều có tác dụng rất lớn, đủ để khiến cho khắp nơi tranh đoạt. Nằm nơi đầu sóng ngọn gió như vậy, mặc dù có đặc quyền, nhưng cũng không được sống như vũ giả bình thường. - Đội trưởng, em hy vọng mọi người có thể giúp em giữ bí mật, đừng công khai bí mật này ra. La Phong mở lời. - Ừm, đương nhiên giữ bí mật rồi. Tiểu đội vũ giả chúng ta rất vui lòng được giữ bí mật cho La Phong. Cao Phong cười ha ha. Trần Cốc bên cạnh cũng hưng phấn gật đầu: - Đúng, tiểu đội Hỏa Chùy chúng ta có một 'Tinh thần niệm sư', còn những tiểu đội vũ giả khác thì không biết, chậc chậc… dùng thế kỳ địch dĩ nhược (giả yếu để lừa địch), làm người khác không đề phòng. Nếu ai dám chọc vào chúng ta cũng sẽ rất thiệt thòi. Hơn nữa sau này săn bắn giết quái thú cũng sẽ rất có tác dụng! Một quân chủ bài, phải giấu kín lên mới thành át chủ bài! Một khi công khai thì không có kỳ hiệu nữa rồi. - Đúng, sau này đội trưởng chính diện ngạnh kháng quái thú, còn La Phong sử dụng phi đao âm thầm tập kích, cực tốt rồi. Ngụy Thiết không kìm được thốt lên. Ngụy Thanh bên cạnh cũng nói theo: - Đúng, La Phong trước hết dùng chiến đao công kích, để quái thú nghĩ rằng La Phong sử dụng chiến đao, sau đó La Phong trộm sử dụng phi đao, xuất kỳ bất ý! Khẳng định làm đám quái thú đó không kịp khóc! Một tinh thần niệm sư trong đội ngũ, thực lực cả đội có thể nói là lập tức tăng lên thập bội! … Đám người Tiểu đội Hỏa Chùy thảo luận về tác dụng của La Phong trong đội tương lai, mỗi người đều vô cùng hưng phấn. Hiển nhiên một khi có tinh thần niệm sư gia nhập, quả có rất nhiều lợi thế với tiểu đội Hỏa Chùy. Hồi lâu sau, các đội viên tiểu đội Hỏa Chùy đều bắt đầu nghỉ ngơi. Trời cũng dần dần tối đi, có thể thấy bầu trời đầy sao. Dưới bầu trời đêm, La Phong lẳng lặng ngồi ở rìa sân thượng, tự hỏi về trận đấu trước lúc hoàng hôn: "Đánh trận hôm nay, khi viên đạn xuyên thép bắn tới, ngay thời khắc đó ta đã sử dụng ra lớp đầu của Cửu Trọng Lôi Đao!" Nghĩ vậy, La Phong không kìm được phải đứng lên, qua một bên, rút ra Huyết Ảnh Chiến Đao. - Vù! Một vung lên, trung tâm sức mạnh thân thể ở khu 'Vùng dưới thắt lưng" cơ hồ trong nháy mắt bộc phát ra một lực đạo, nhưng đồng thời khi cơ bắp đang truyền sức mạnh vào cánh tay, thì đúng vị trí vùng dưới thắt lưng, lại như truyền tới một làn sóng khác, một lần nữa bộc phát ra một lực đạo nữa. Liên tiếp hai lực đạo truyền nhập vào cánh tay. - Vèo! Huyết Ảnh Chiến Đao hóa thành một đạo hàn quang, xé rách không gian. - Quả nhiên, mình đã có thể tạo ra một đạo ám kình. Hai luồng sức mạnh kết hợp, tăng thêm bảy thành, tổng cộng là mười bốn thành lực đạo. La Phong cũng cảm giác được, thân thể mình phát sinh ra một đạo ám kình nữa đã là hết cỡ rồi, căn bản không thể tiếp tục phát ra một đạo ám kình khác nữa. Mặc dù như thế, cũng là không tệ rồi. Cửu Trọng Lôi Đao nhập môn rất khó, tự nhiên lại có thể ngay trong thời khắc sinh tử đã vào được lớp thứ nhất. Vậy tương lai cũng có hy vọng tiếp tục đề cao. Đột nhiên… - Hú… Một tiếng sói tru phẫn nộ không cam lòng từ phía dưới truyền đến. Dưới tinh không, cả tiểu đội Hỏa Chùy đang nghỉ ngơi đều sợ tới mức ai nấy phải bừng tỉnh. - Là tiếng sói tru! Cao Phong nói rất nghiêm trang. - Là quái thú nhà sói. Trần Cốc cũng hít mạnh một hơi, mỗi một con quái thú nhà sói đều không dễ đối phó. Họ nhà sói? La Phong cũng kinh hãi biến sắc. Quái thú nhà sói trước thời kỳ Đại Niết Bàn cũng rất ít, hơn nữa lại hung tàn vô cùng. Trải qua thời Đại Niết Bàn đã lột xác. Quái thú nhà sói có mức độ dã tính và hung tàn hơn trước rất nhiều. Thực lực cũng cường đại vô cùng. Vèo! La Phong cầm lấy ống nhòm nhoài người đến mép sân thượng, nhìn về phía có tiếng sói tru. ----- o O o -----