Thôn Phệ Tinh Không

Chương 650: Kỳ Ngộ



Nhân loại? Ánh mắt thanh niên da đen trong nháy mắt nhìn vào mấy người La Phong, chẳng mấy chốc đã phán định ra bọn người La Phong thật ra là nhân loại.
- Ngươi dẫn đầu à.
Thanh niên da đen giật mình nhìn La Phong. Từ vị trí cách đứng của đám người La Phong cũng có thể nhìn ra, La Phong đang đứng đầu, Địch Luân Thần Linh Bất Hủ đứng hơi nghiêng, năm tên nhân loại Giới Chủ khác và Tạp Thập Na đều đứng phía sau.
- Xin chào.
La Phong mỉm cười nhìn hắn.
- Ha ha…
Vừa rồi thanh niên da đen bưu hãn còn lệ khí bức người, lúc này lập tức nở nụ cười, quét mắt nhìn một đám thanh niên.
- Ta xem như hiểu rồi. Khó trách các ngươi đều tụ tập tới đây. À, Già Ai, ngươi cũng chạy tới à? Ha ha… Xem ra cả đám đều muốn khiêu chiến thiên tài nhân loại rồi.
Thanh niên làn da ánh lên hắc quang, giống như được rèn bằng sắt, trông rất bưu hãn, dán mắt vào La Phong:
- Nhân loại, ta, nguyên lão thần cung nhất mạch Ti Lâm, chính thức khiêu chiến ngươi.
- Ti Lâm này thật ghê tởm.
- Ti Lâm được nguyên lão thần cung dạy, thực lực đích xác rất mạnh.
Bên kia mấy ngàn người Kim Giác tộc thảo luận tới tấp.
- Ti Lâm.
La Phong lại nhìn thanh niên bưu hãn da đen, liếc mắt có thể nhìn ra, thanh niên này là cấp Vực Chủ bậc chín.
- Xin nhận khiêu chiến của ta.
Thanh niên bưu hãn da đen đôi mắt như điện cuồng, như muốn ăn thịt người, nhìn như đóng đinh vào La Phong.
La Phong lắc đầu cười, muốn cự tuyệt, nhưng khi quét mục quang qua mấy ngàn thanh niên tộc quần Kim Giác xa xa, trong lòng đột nhiên nghĩ ra:
- Nguyên lão thần cung nhất mạch? Ừm, xem ra thân phận nhân loại của ta thật sự đã dẫn đến việc rất nhiều thiên tài Kim Giác tộc đều muốn khiêu chiến với ta. Khiêu chiến liên miên không dứt như vậy, còn không bằng nhận một trận, triển lộ ra thực lực, ít nhất cũng làm cho một vài thiên tài thực lực kém không tới gây chuyện với ta nữa.
- Xin, mời nhận khiêu chiến của ta!
Thanh niên bưu hãn này một lần nữa quát lên.
- Nhận, nhưng, nhưng… Ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện.
La Phong nhìn hắn.
Thanh niên hung hãn Ti Lâm giật mình, lập tức lộ ra vẻ hớn hở, dán mắt vào La Phong:
- Điều kiện gì, ngươi nói đi.
- Ta nghe đám thần cung thủ vệ đó gọi ngươi là thống lĩnh. Ngươi cũng xem như có địa vị ở nguyên lão thần cung.
La Phong chỉ vào con Hủy Sa Cự Thú xa xa, cao lớn không thua gì thần cung.
- Ta chưa bao giờ thấy Tinh Không Cự Thú, do đó muốn đến gần xem. Tiếp xúc với nó, không biết có thể không?
- Đến gần.
Thanh niên Ti Lâm nhíu mày.
- Vào xem là việc nhỏ, nhưng con Hủy Sa Cự Thú có thực lực của một Thần Linh Bất Hủ bình thường, nếu ngươi đi vào, an toàn…
Thiên tài tuyệt thế nhân loại nếu chết trong thế giới tộc quần Kim Giác.
Hậu quả này sẽ vô cùng nghiêm trọng.
- Yên tâm.
La Phong nhìn về phía Địch Luân bên cạnh.
Địch Luân gật gật đầu.
Địch Luân dù sao cũng được cho là tiếp cận phong hầu, thậm chí miễn cưỡng là thần linh phong hầu, thực lực rất mạnh.
- Ngươi đã có thể cam đoan an toàn, việc tới gần quan khán Hủy Sa Cự Thú chỉ là việc nhỏ, ta có thể làm chủ.
Thanh niên Ti Lâm đưa mắt nhìn thủ vệ trong Khốn Tỏa Bí Trận
- Cho chín nhân loại này vào xem, để cho họ an toàn đi vào thông đạo.
- Dạ, thống lĩnh.
Đám thủ vệ đều tuân lệnh.
Tới gần quan khán Hủy Sa Cự Thú, đích xác chỉ là việc nhỏ. Chỉ là nhìn xem… hì đã sao? Trong tộc quần Kim Giác, một vài đại nhân vật có bối cảnh vẫn thường xuyên tới gần quan khán Hủy Sa Cự Thú. Dù sao đâu một con Tinh Không Cự Thú duy nhất ở cả thế giới Lạp Tư Áo.
- Kẹt.
Cánh cửa kim loại mở ra.
- Đây là lối duy nhất có thể đi vào. Nếu không sẽ chạm vào Khốn Tỏa Bí Trận thông đạo.
Thanh niên Ti Lâm nói. La Phong lại mỉm cười dẫn bọn người Địch Luân dọc theo thông đạo tiến vào khu vực phương viên hơn một ngàn km. Khu vực đó là khu vực sinh tồn của con Hủy Sa Cự Thú.
Đi trong vùng núi hoang dã, ngửi được mùi đặc biệt từ thân thể Hủy Sa Cự Thú tỏa ra.
Trên mặt đất vẫn có thể thấy được dấu vết máu đen xỉn, còn có một vai mớ lông vụn vung vãi.
- La Phong, vết máu khô đó đã lâu lắm rồi, phỏng chừng không thể dùng để lấy ra gien sinh mạng thai nghén phân thân đâu. Còn những lông chưa thối thì khẳng định là có thể.
Thanh âm Ba Ba Tháp vang lên trong đầu.
- Ừm.
La Phong ngồi xổm xuống, khẽ vuốt vuốt một cọng lông.
Nói là lông, trên thực tế còn to hơn cả đại thụ. Một cọng lông đại khái to chừng mấy thước, chiều dài đạt tới mức vài km rất hãi nhân. Do đó từ xa mà xem thì có vẻ rất nhỏ mềm, tựa như những sợi lông trên người con tinh tinh, nhưng so với Hủy Sa Cự Thú cao trên vài km, thì cũng rất bình thường.
Chỉ thấy liếc mắt nhìn lại, vùng hoang dã vương vãi những sợi lông khắp nơi, tùy tiện tới một chỗ, phải tới cả trăm cái.
Cả vùng núi hoang dã đầy lông rụng.
- Ti Lâm, ta lấy một cọng lông làm kỷ niệm, được không?
La Phong quay đầu nhìn lại.
Thanh niên Ti Lâm ngoài Khốn Tỏa Bí Trận không khỏi thầm nghi hoặc. Muốn một cọng lông làm kỷ niệm à? Đồ vật này thuần túy là rác rưởi, chỉ có rất ít tộc nhân từng tới gần tiếp xúc rồi mang đi một hai sợi lông hút, làm kỷ niệm, nhưng trên thực tế nó thật sự vô dụng.
- Nhân loại, ngươi muốn lấy một sợi lông rụng của Hủy Sa Cự Thú thì đương nhiên có thể.
Ti Lâm cao giọng nói.
- Cám ơn.
La Phong gật đầu, lập tức lấy một cọng lông Hủy Sa Cự Thú thu thẳng vào không gian giới chỉ.
- Làm xong, có bộ lông… Có thể thông qua thiên phú Phân Thân của Kim Giác Cự Thú, thai nghén ra phôi thai, sinh ra một con Hủy Sa Cự Thú.
La Phong thầm nghĩ, lập tức đi về phía con Hủy Sa Cự Thú.
Nhìn ra phía trước, đi tới đến mục tiêu.
Nhìn con Hủy Sa Cự Thú bị trói chặt, một con Tinh Không Cự Thú vốn nên tung hoành tiêu dao vũ trụ vũ trụ, lại bị trói chặt như miêu gà chó. Đây là một loại bi ai. Hơn nữa đặc biệt là thân phận La Phong… thấy Hủy Sa Cự Thú như vậy, lòng có cũng khó chịu.
- Rống…
Một tiếng tiếng gầm trầm thấp chấn động dãy núi.
Hủy Sa Cự Thú mở đôi mắt khổng lồ, đó là một đôi mắt kim sắc, nhìn xuống La Phong.
La Phong cũng ngẩng đầu nhìn nó. Còn Địch Luân lại đứng một bên cẩn thận đề phòng.
- Nhân loại.
Hủy Sa Cự Thú phát ra thanh âm trầm thấp.
- Xin chào.
La Phong gật đầu.
Một người một Tinh Không Cự Thú, một ngẩng lên nhìn, một cúi đầu xuống nhìn.
Trong mắt… đều thoáng cảm giác được có gì đó giống nhau
Tâm tính cũng lạnh giá!
Cũng áp chế thu liễm sự hung tàn sát ý!
La Phong là vì thân phận nhân loại, do đó đã áp chế luồng sát khí của Kim Giác Cự Thú. Còn Hủy Sa Cự Thú vì luôn bị trói chặt vào nơi này, nên cũng áp chế sát ý hung tàn.
- Nhân loại.
Thanh âm Hủy Sa Cự Thú truyền nhập thẳng vào trong óc La Phong.
- Ngươi cho ta cảm giác rất thân cận. Ngươi và ta có một chút gì đó tương tự.
Tương tự?
La Phong thầm than.
Đúng rồi.
Tương tự. Bởi vì mình về góc độ nhất định mà nói, cũng là một con Tinh Không Cự Thú! Nếu mình có năng lực, nhất định sẽ cứu con Hủy Sa Cự Thú đi. Nhưng mình vẻn vẹn chỉ có thân phận thiên tài nhân loại, nguyên lão tộc quần Kim Giác đã là Vũ Trụ Tôn Giả, cho dù là một tộc quần phụ thuộc nhân loại, Vũ Trụ Tôn Giả đó cũng không phải là loại mình có khả năng tùy tiện trêu vào.
- Ta có thể giúp gì được cho ngươi.
La Phong dùng ý thức hỏi.
- Không cần.
Đôi mắt kim sắc của Hủy Sa Cự Thú nhìn xuống La Phong, dùng ý niệm truyền âm nói:
- Ngươi không giúp được ta. Ngoài ra nguyên lão thần cung đã trói buộc gần ta ba trăm vạn năm qua, cũng hứa hẹn với ta - Chỉ ta có thể đột phá thành Thần Linh Bất Hủ, hắn sẽ thả ta tự do.
- Cái gì?
La Phong kinh hãi biến sắc.
Lại còn có một ước định như vậy à?
Trói chặt ba trăm vạn năm xong, rồi đưa ra một ước định như vậy, phỏng chừng vị nguyên lão đó bị tính quật cường của Tinh Không Cự Thú khiến cho hâm mộ. Nhưng trong lòng, nguyên lão cao cao tại thượng tuyệt đối sẽ không dễ dàng để cho nó chạy thoát. Do đó mới yêu cầu phải đạt tới Thần Linh Bất Hủ.
- Đạt tới Bất Hủ, rất khó?
La Phong hỏi.
- So với nhân loại các ngươi thì khó hơn ngàn lần vạn lần.
Hủy Sa Cự Thú nói:
- Ta đã có thể đánh bại được Thần Linh Bất Hủ bình thường, nhưng vẫn không thể đánh vỡ được cánh cửa cuối cùng. Hai ngàn vạn năm qua ta đã cố gắng đột phá Bất Hủ… Ta nhất định có thể thành công, nhất định có thể.
- Nhân loại.
- Chẳng lẽ ta thấy một người cho ta cảm giác sinh mạng thân cận, nên ta nói quá nhiều. Ngươi đi đi, đi thôi.
Hủy Sa Cự Thú lại một lần nữa từ từ nhắm mắt lại.
La Phong thở dài một tiếng.
Đúng rồi.
Mình không giúp được nó. Đến cả việc đi quan sát tìm hiểu Thánh Bia cũng phải xin, xem nguyên lão có đáp ứng được. Mình căn bản không có tư cách đưa ra yêu cầu.
- La Phong điện hạ, đã xong chưa?
- Hả?
La Phong quay đầu nhìn lại. Ngoài Khốn Tỏa Bí Trận chính là lão giả mặc chiến khải kim sắc Tự Phiên Kỳ trưởng lão.
La Phong và bọn người Địch Luân nhanh chóng dọc theo thông đạo ra ngoài.
- Đi tới gần xem Hủy Sa Cự Thú.
La Phong nhìn Tự Phiên Kỳ trưởng lão.
- Trưởng lão, thế nào.
Tự Phiên Kỳ trưởng lão cười ha ha nói:
- Nguyên lão trò chuyện với ta một phen, rồi gật đầu đồng ý cho phép điện hạ đi quan sát tìm hiểu Thánh Bia, hơn nữa đặc chuẩn cho ngươi một mình một người quan sát tìm hiểu Thánh Bia một tháng! Hơn nữa… đợi sau khi quan sát tìm hiểu Thánh Bia chấm dứt, điện hạ có thể tùy ý lựa chọn một bí pháp ở kho Thánh Địa.
- Một mình quan sát tìm hiểu một tháng, một phần bí pháp.
La Phong kinh ngạc.
- Ừm, Thánh Bia dù sao cũng chỉ làm cho người ta tìm hiểu, nhưng không có hệ thống như bí pháp. Còn bí pháp trong thánh địa chứa đựng, đều là các cường giả vĩ đại tộc quần Kim Giác ta qua bao nhiêu thế hệ lưu lại một cách hệ thống, đều là bí pháp Không Gian, Kim kết hợp, thuộc loại bí pháp của Hi La Đa nhất mạch.
Tự Phiên Kỳ trưởng lão cười khẽ nói:
- Điện hạ có thể được chọn một phần, đương nhiên, cũng chỉ có thể là một phần thôi.
La Phong sáng mắt lên, lúc này gật đầu.
- Ngươi nguyên lai là La Phong? Việc tới gần quan khán Hủy Sa Cự Thú cũng xem rồi, ngươi sẽ không muốn đem trận đối chiến này dời tới sau khi ngươi tìm hiểu Thánh Bia đó chứ?
Thanh niên Ti Lâm da đen mặc chiến khải màu xanh cách đó không xa, thanh âm hung hãn.
- Chúng ta bây giờ còn phải đi đấu võ trường, tỷ đấu nữa.
La Phong nhìn về phía hắn.
- La Phong điện hạ, ngươi tỷ đấu với hắn à?
Tự Phiên Kỳ trưởng lão kinh hãi biến sắc, vội truyền âm nói:
- Điện hạ, đừng đáp ứng. Ngươi vừa mới tăng lên tới cấp Vực Chủ bậc chín không lâu… Nhưng Ti Lâm, là một trong hai huynh đệ thiên tài họ Ti do nguyên lão Thần Cung bồi dưỡng, cảm ngộ quy luật dựa theo phân chia của nhân loại các ngươi, xem như đạt tới kỹ năng Thông Thiên Kiều tầng thứ chín rồi.
La Phong giật mình.
Cảm ngộ quy luật đạt tới Thông Thiên Kiều tầng thứ chín?
Mẹ nó!
Một vài đỉnh cao thiên tài nhất Tộc quần Kim Giác cũng rất đáng sợ.
----- o O o -----

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.