Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 184: Chương 184: Phong Đô Quỷ Thành 2



CHƯƠNG 184: PHONG ĐÔ QUỶ THÀNH 2

Editor: Luna Huang
Dạ Quân Ly chỉ, tự nhiên là hỏi Dạ Mạch Hàn tin tức ôn dịch Thất Sát môn thu được. Dù sao trong thiên hạ này, không có sự tình Thất Sát môn không biết.

Dạ Mạch Hàn lại lắc đầu nói rằng: “Không hề có bất kỳ tin tức gì.” Hắn dừng một chút, híp mâu tử, chắc chắc nói: “Việc này kỳ hoặc, trong đó tất có huyền cơ!”

Dạ Quân Ly cũng hiểu được kỳ hoặc, phải biết rằng chuyện ôn dịch lớn như vậy, triều đình không có khả năng không biết, nhưng bọn hắn lại không có được bất kỳ tin tức gì!
“Như vậy, chúng ta càng phải đến Phong đô xem một chút.” Dạ Quân Ly nói lôi kéo dây cương, quay đầu lại nhìn thoáng qua Mạnh Thanh Hoan trên mã xa.


Bọn họ nói chuyện, Mạnh Thanh Hoan đều nghe lọt trong tai, nàng vén rèm, chạm đến ánh mắt yêu dị của Dạ Quân Ly.

Mạnh Thanh Hoan gật đầu cười với hắn, nhãn thần kiên định.

Đáy lòng Dạ Quân Ly chạy ra một dòng nước ấm, hắn mỉm cười tránh đường nhìn, nghiêng đầu nhìn Lăng Túc một mắt, nhẹ giọng nói: “Phái người đi tìm hạ lạc của Trường Lan.” Dứt lời, hắn lôi kéo dây cương chợt vung lên, giục ngựa rời đi.

Lăng Túc vội vội vàng vàng đuổi theo mã xa, nhưng trong lòng kích động thật lâu, hắn còn cho là vương gia nhà bọn họ thật đoạn tuyệt quan hệ với Trường Lan công tử, vì thế hắn còn lo lắng hồi lâu.

Hôm nay, hắn cuối cùng là yên tâm rồi.

Đoàn người bọn họ chạy một ngày đường, càng đến gần Phong đô, bọn họ cũng cảm giác được khí tức tử vong đặc hơn, dọc theo đường đi chung quanh có thể thấy được dân chạy nạn, áo rách quần manh, đói khổ lạnh lẽo.

Còn kèm theo tiếng khóc hài tử người lớn, quả thực tựa như luyện ngục nhân gian.


Mạnh Thanh Hoan ngồi ở trong xe ngựa, nhìn thảm liệt trước mắt, trong lòng thật lâu cũng khó bình tĩnh, bọn họ đi tới một thôn xóm, dân chạy nạn tụ tập thấy có người đến, đều xông lên, cầu xin một ít thức ăn.

Dạ Quân Ly để Lăng Túc đem hết lương khô đã chuẩn bị ra, dùng để cứu tế những người này.

Thấy sắc trời đã tối, bọn họ chỉ có thể tạm thời đặt chân ở thôn xóm này trước, hai người xuống ngựa, liền thấy có một lão giả đi tới, hướng phía bọn họ không ngừng dập đầu nói lời cảm tạ: “Đa tạ quý nhân, người của Cực Lạc thôn chúng ta thật lâu không ăn một miếng cơm rồi.”

Vọng Thư Uyển.com
Dạ Quân Ly vội vàng đỡ hắn đứng lên, dò hỏi: “Lão nhân gia, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?”

Lão nhân kia sâu đậm hít một tiếng, nói rằng: “Lão hủ là thôn trường của Cực Lạc thôn này, ngay hai tháng trước, Phong đô xảy ra một chuyện quỷ dị, từ đó về sau, chúng ta bị các loại tai nạn triền thân, đến nỗi cửa nát nhà tan!” Thôn trường nói, rơi lệ không ngừng, thương tâm không ngớt.


“Là chuyện quỷ dị gì?” Dạ Quân Ly khóa mi tâm, trầm giọng hỏi.

Nhắc tới chuyện này, sắc mặt của thôn trưởng đều có chút trắng bệch, thân thể cũng không tự chủ run lên, rung giọng nói: “Ngay hai tháng trước, trong Phong đô đột nhiên nháo quỷ, người bị chết đều xuất hiện, nhiếp hồn đoạt mệnh. Sau lại có người mời phương sĩ trừ ma, ai biết phương sĩ kia lúc tối liền chết bất đắc kỳ tử.”

“Người người trong Phong đô sợ hãi, bất đắc dĩ huyền thừa đại nhân thỉnh cao tăng cử hành nghi thức tế tự, ai biết trên nghi thức cao tăng bị Quỷ Vương phụ thân, nói mười lăm mỗi tháng, phải dâng nữ tử tuổi thanh xuân chưa hôn lên cho Quỷ Vương, mới có thể dẹp loạn oán khí của Quỷ Vương, nếu không tai nạn phủ xuống hủy Phong đô.”

“Mọi người ồ lên, bán tín bán nghi, nhưng ngày thứ hai, Phùng gia của Phong đô tiếp thu được huyết lệnh của Quỷ Vương. Phùng gia lão không tin quỷ thần này nói như vậy, liền không có đúng hẹn đưa nữ nhi cho Quỷ Vương, ai ngờ màn đêm buông xuống vào ngày mười lăm, tiểu thư Phùng gia dính vào ôn dịch, thế nhưng đại phu cũng nhìn không ra nàng là trúng dịch chứng gì. Rất nhanh, trên dưới Phùng gia đều bị lay nhiễm, không quá mười ngày, lớn nhỏ Phùng gia không trị mà chết!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.