Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 304: Chương 304: Cửu Cung Cách



CHƯƠNG 304: CỬU CUNG CÁCH

Editor: Luna Huang
Dạ Quân Ly thấy tình thế, vội vội vàng vàng ôm hông của Mạnh Thanh Hoan, lôi kéo nàng lui trở về, cục gạch dưới chân khôi phục như lúc ban đầu, ngân châm hai bên cũng ngừng bắn.

Mạnh Thanh Hoan nhìn cái này, không khỏi kinh hãi, cừ thật, may mà nàng không trực tiếp xông lên, không thôi còn không bị bắn thành con nhím sao a?

“Các ngươi xem đây là vật gì?” Trường Lan phát hiện thạch bàn bên cạnh thạch điêu cửu vĩ hồ, tựa hồ có chút quái dị.

Mạnh Thanh Hoan và Dạ Quân Ly vội vội vàng vàng đi tới, thấy thạch bàn này, đáy mắt Mạnh Thanh Hoan sáng lên nói: “Là cửu cung cách, ta biết đi qua thế nào rồi.”

Cửu cung cách là một loại trò chơi ích trí người hiện đại thường chơi, Mạnh Thanh Hoan không hiếm lạ chút nào, hơn nữa cái trước mắt này, còn là cửu cung cách chữ số đơn giản nhất.

Đồ chơi này đối với Mạnh Thanh Hoan mà nói chính là một bữa ăn sáng, nàng vuốt tay áo một cái đi lên phía trước nói: “Nhìn ta!”


Mạnh Thanh Hoan đánh giá thạch bàn làm thành cửu cung cách trước mắt, vị trí trung gian trống không không có chữ số, chung quanh có tám chữ số có thể di động.

Nếu như nàng đoán không lầm, vị trí kia trống không trung gian đại biểu năm, chắc là mở ra cơ quan cửa đá, chỉ cần nàng xếp xong thứ tự các con số, liền có thể phá cửu cung cách.

“Mang cửu lý nhất, tả tam thạch thất, nhị tứ hữu kiên, bát lục vi túc, ngũ cư ở trung ương.” Mạnh Thanh Hoan vừa di động tới chữ số, vừa nói ra bí quyết phá cửu cung cách.

Hai tròng mắt của Dạ Quân Ly và Trường Lan thẳng tắp nhìn chằm chằm động tác của Mạnh Thanh Hoan, kinh sắc đáy mắt dần dần đặc lên.

Chờ xếp xong chữ số, Mạnh Thanh Hoan hít sâu một hơi, sau đó nhẹ nhàng nhấn một cái vị trí trống không ở chính giữa, liền nghe ầm ầm một tiếng, cửa đá đối diện mở ra.

Mạnh Thanh Hoan mừng rỡ xoay người nhìn cửa đá mở ra, trong lòng tràn đầy kích động và mừng rỡ, nàng nhìn hai người chung quanh một cái nói: “Hiện tại cũng sẽ không có ngân châm nữa.”

Dạ Quân Ly nhíu mày, khóe môi hơi giương lên nói: “Nàng cũng phá được cơ quan rồi, nếu như có ngân châm nữa vậy thật là không có thiên lý.”

Mạnh Thanh Hoan có chút đắc ý, bất quá nghi ngờ trong lòng vẫn phải có.

Bởi vì Dạ Quân Ly và Trường Lan tựa hồ cũng không hiểu cửu cung cách, nhưng vì cái gì ở đây có mấy thứ có liên quan đến hiện đại?

Đến tột cùng trong mật thất có bảo bối gì?

“Đi thôi.” Dạ Quân Ly lôi kéo nàng đi tới mật thất thứ hai, liền trong mật thất này đại đồng tiểu dị với gian trước, chỉ là ở giữa có thêm một bàn đá, trên bàn còn bày đặt một hộp bảo.


Có kinh nghiệm lần trước, bọn họ không có tự ý lộn xộn nữa, mà là đang tìm kiếm đầu mối trên thạch bích, chỉ là vách đá này chỉ có thạch điêu cửu vĩ hồ, cũng không có những thứ đồ khác.

Trường Lan nhìn hộp bảo trung gian, tròng mắt hắn suy nghĩ một chút, đột nhiên cất bước đi tới.

Mạnh Thanh Hoan nhìn động tác của hắn, trong lòng thất kinh, đang muốn mở miệng gọi hắn, nhưng thấy hắn cũng không có chạm cơ quan gì, nàng mới thở dài một hơi.

Vọng Thư Uyển.com
Trường Lan đi tới trước bàn đá, nhìn chằm chằm hộp gấm kia nói rằng: “Thanh Anh cô nương nói, mỗi khi mở được một cửa sẽ có một phần lễ vật. Nên, đồ trong hộp này hẳn là cho chúng ta!”

Hắn mở cái hộp kia ra, đã thấy bên trong là một ám tiễn cái nhỏ tinh xảo, hắn cầm lên cẩn thận nhìn một chút, mới phát hiện ám tiễn này khác với cái thông thường, bởi vì trong này chứa ngân châm.

“Thật biết điều, nàng dĩ nhiên tặng chúng ta một kiện thần binh lợi khí!” Trường Lan đưa ám tiễn cho Dạ Quân Ly.

Dạ Quân Ly tiếp nhận, quan sát vài lần, đã thấy ám tiễn này cực kỳ tinh xảo, hắn thử một chút, ngân châm ám tiễn bắn ra giống với ngân châm trong cơ quan lúc nãy.

“Trên có ngân châm có độc sao?” Dạ Quân Ly hỏi Trường Lan.


Trường Lan trả lời: “Chỉ là thối mê dược, bất quá dược tính rất bá đạo, một châm đủ để cho người hôn mê!”

Dạ Quân Ly gật đầu, đột nhiên kéo tay của Mạnh Thanh Hoan, cột ám tiễn vào cánh tay của nàng, thanh âm không cần phản kháng nói: “Thứ này rất thích hợp với nàng, đeo ở trên người giữ lại phòng thân, không cho phép cởi xuống biết không?”

Mạnh Thanh Hoan vuốt đồ trên cánh tay, trong lòng có chút ấm áp, nàng gật đầu, trên mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc.

Dạ Quân Ly sờ sờ đầu của nàng, khẽ thở dài: “Nguyên bản ta dự định tự mình làm một kiện ám khí cho nàng, cái này được rồi, tiết kiệm ta phí tâm.”

Hắn sớm liền muốn đưa nàng một kiện ám khí dùng để phòng thân, chỉ là vẫn không có tìm được thứ tốt nhất. Mà nay, Mạnh Thanh Hoan giải khai cửu cung cách chiếm được ám tiễn này, thật là giải quyết xong một cọc tâm sự của hắn.

Mạnh Thanh Hoan bĩu môi trên mặt làm bộ lơ đểnh, nhưng trong lòng kỳ thực rất là cảm động. Nàng biết tâm ý của Dạ Quân Ly, biết hắn từ trước đến nay hết sức lưu ý an nguy của nàng.

Trong lúc bất chợt, liền nghe cửa đá ầm ầm một tiếng đóng lại, hộp trên bàn đá chìm xuống, trên bàn bày biện ra một bàn cờ, mà cùng lúc đó, đỉnh đầu có khói trắng chậm rãi rơi xuống.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.