Thông Thiên Chi Lộ

Chương 1280: Cự thuyền đại biểu cho tận thế



Một vực ngoại thiên ma có chiến lực bán đế cấp bị Ngụy Tác giết chết, thần niệm cũng không thoát được.
Dù bọn Hàn Vi Vi lo cho gã hơn hết nhưng kinh ngạc này vẫn khiến họ rùng mình.
"Chát!"
Ngụy Tác giết xong vực ngoại thiên ma chiến lực bán đế cấp thì không dừng, chân rực lên huyền băng thần văn vào hư không, không biết diễn hóa thần tắc gì.
"Y đấu với nhiều đối thủ một lúc!"
Bọn Hàn Vi Vi kinh hãi nhìn thấy một nhánh bạch cốt liên hoa mọc ra trong hư không dưới chân gã, bạch sắc thần quang như thái sơ chi quang trực tiếp thấm vào thể nội gã nhưng bạch cốt liên hoa chỉ kịp mọc đài hoa là bị huyền băng thần văn của gã giữ lại, kết vô số băng lăng, khô héo ngay.
"Chát!"
Khe nứt hư không lại rung lên, tràn ra hư không phong bạo mà đế thiên cũng bị nghiền nát.
Hắc sắc thần quang cắt nát hư không.
"A!"
Bọn Hàn Vi Vi dù tê dại vì kinh ngạc cùng lại kinh hô.
Trong hình ảnh, uy năng bạch cốt cự thuyền diễn hóa giữ cứng hồng sắc đạo kiếm, Ngụy Tác lúc này không thể phát thêm uy năng, thoáng sau đã có kinh thiên cường giả của đối phương vượt hư không tới nơi!
"Chát!"
Một bàn chân cùng vô số cổ hắc sắc thần quang tòng từ khe nứt hư không thò ra, bàn chân là chiến y do xương đen hóa thành, rất giống Thích Già Lam, cũng là vực ngoại thiên ma có huyết mạch vương tộc. Nhân vật này tu vi hơn Thích Già Lam không biết bao nhiêu, chân bước ra là dấy lên vô số hắc sắc cự lãng đổ đi bốn phương tám hướng.
"Chát!"
Phân quang cảnh lại hiển hiện trước mặt Ngụy Tác, mắt gã bắn ra vô số băng hàn quang tinh, thấu nhập hư không.
Gã không chỉ đấu với vực ngoại thiên ma đang tiến vào mà còn đối kháng thần uy ở cấp khác.
"Chát!"
Phân quang cảnh hất tung hắc sắc cự lãng, hư không rung lên, vực ngoại thiên ma đặt một chân vào đã bước ra.
Là một vương giả cao lớn, cốt giáp như hắc sắc thần thiết, hắc sắc diễm quang khắp người ngưng thành hình lông vũ, vượt không biết bao nhiêu vạn dặm hư không. Nguồn: http://truyenfull.xyz
Ngũ quan y thập phần anh vũ, đôi mắt một đen một trắng như hai thế giới đang chuyển đổi.
"Hừ!"
Vương giả cao lớn từ khe nứt hư không đi ra, dấy lên vô số hắc lãng chặn đứng phản lực, y há miệng rú vang khó tưởng tượng nổi, vô hình âm ba trực tiếp ngưng thành nữ ma bốn cánh trần trụi, va vào Ngụy Tác.
Quả là cảnh tượng khó tưởng tượng nổi.
Vương giả há miệng, hư không có ít nhất mấy vạn đầu hắc sắc tứ dực nữ ma ở trần từ bốn phương tám hướng lao vào đầu Ngụy Tác.
Ma âm quán não!
Là thiên phú của vực ngoại thiên ma được y diễn hóa thành uy năng khó tưởng tượng nổi.
"Vực ngoại thiên ma này gần đạt chuẩn đế..." Linh Lung Thiên nhợt nhạt mặt mày, óc Ngụy Tác nổi lên nhiều nốt như sắp bị vô số nữ ma chui ra.
"Vù!"
Ngụy Tác đưa tay vạch lên mi tâm.
Mi tâm gã như bị thủng, thần quang do màu đen và tím đan nhau bắn ra, đầu gã vẫn bình thường.
Gã lại bước tới, chỉ một bước là đến trước vực ngoại thiên ma vương giả cao gấp ba mình.
"Nhân tộc, ngươi mạnh lắm, nhưng mình ngươi không thể ngăn bước ngần ấy thiên vực vương bọn ta, quá ngu xuẩn, tự tìm cái chết." Giọng vực ngoại thiên ma vương giả vang trong thần thức tất cả.
"Vù!"
Hắc sắc thần kiếm đột nhiên từ hư không sau lưng Ngụy Tác đâm thấu ngực gã.
Vực ngoại thiên ma vương giả tựa hồ dự liệu trước, khóe môi hé nụ cười lạnh thì mắt bắn ra hắc bạch lưỡng sắc thần quang, khí tức kinh nhân diễn hóa.
Nhưng y tắt nụ cười lạnh vì Ngụy Tác không dừng, không quan tâm đến hắc sắc thần kiếm đâm xuyên gã, chát một tiếng, ấn lên đỉnh đầu y.
"Keng!"
Vực ngoại thiên ma vương tộc sững lại trên hư không, thể nội vang tiếng vô số tiên âm.
Hắc sắc thần giáp của y biến thành kim hoàng sắc, đoạn kim sắc thần hoàng bảy thước do thần quang ngưng thành từ thể nội xuyên ra.
Chỉ trong tích tắc, thể nội vực ngoại thiên ma vương tộc bắn ra cả vạn kim sắc thần hoàng, y như biến thành tổ ong.
Như thể vương tộc chuẩn đế cấp này ấn vô số ma nữ vào thể nội Ngụy Tác còn gã dùng vô số kim sắc thần hoàng trả đòn, khác nhau là gã chặn được đòn còn y thì không, ngũ quan cũng phun ra kim sắc thần hoàng.
Cả khi tay Ngụy Tác rời đầu y thì y vẫn đứng sững, kim sắc thần hoàng vô cùng vô tận vẫn tràn ra, nhuộm vàng hư không.
"À!"
Y hú lên kinh hãi nhưng không thoát được thần uy, thoáng sau sinh cơ đoạn tuyệt, thần niệm cũng không thoát được.
Lại một chuẩn đế cấp vực ngoại thiên ma bị Ngụy Tác diệt!
Chân mày Ngụy Tác ràn rạt sát cơ băng lãnh, gã tựa hồ hóa thành thần binh, khiến bọn Hàn Vi Vi cả kinh.
"Nhân tộc tu sĩ cuồng vọng, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là hối hận!"
Oành! Khí tức dấy lên, như muốn phá hủy cả vì sao, một vực ngoại thiên ma màu ô kim cầm cổ đồng sắc cổ mâu trực tiếp xuất hiện cạnh Ngụy Tác.
Cổ đồng sắc thần quang lóe lên, hư không quanh Ngụy Tác tan biến.
"Vù!"
Hư không dưới gã lại có bạch cốt liên hoa mọc ra.
"Keng!"
Cổ đồng sắc cổ mâu trực tiếp đâm vào Ngụy Tác, vô lượng thần quang bừng lên như muốn thổi gã thành tro.
"A!"
Bọn Hàn Vi Vi ré lên, liều mạng xông tới. Họ dù cùng chết cùng không muốn trơ mắt nhìn gã bị giết trước mặt.
Nhưng họ nhận ra đã bị thần uy cấm cố.
Tích tắc đó, họ hiểu ra, Ngụy trong lúc đấu với vực ngoại thiên ma thì hoàn diễn hóa cường uy bao lấy họ. Chả trách cường uy của đối phương không uy hiếp đến họ.
"Phù!"
Nhục thân Ngụy Tác không chống nổi cổ đồng sắc cổ mâu, nguyên khí hóa thành tro trước mũi mâu.
"Keng!"
Đại đạo thần âm vang lên, tay gã chụp lấy cổ đồng sắc cổ mâu, quanh đó nổ vàng nguyên khí, trút vào thể nội.
Nguyên khí trong thân thể hai vực ngoại thiên ma bị gã giết được cuốn lại, luyện hóa vào thể nội.
Cổ đồng sắc cổ mâu bị gã nắm cứng.
Mắt vực ngoại thiên ma cầm cổ mâu đầy kinh hãi và tỉnh ngộ.
Đấy là cái bẫy Ngụy Tác cố ý bày ra!
"Chát!" Y ném cổ mâu, cuống cuồng bỏ chạy nhưng mục quang Ngụy Tác chỉ lóe lên, kim sắc tỏa liệm và lôi hỏa vô cùng từ hư không xuyên qua y, giữ cứng trên không trung.
"Chát!"
Cổ đồng sắc cổ mâu và hắc sắc thần kiếm đâm xuyên Ngụy Tác bị gã nhổ ra, dù hút nguyên khí của hai vực ngoại thiên ma nhưng có vẻ nguyên khí này không hữu dụng lắm với gã. Thiên phú công pháp của Hoang tộc cùng thủ đoạn đế cấp diễn hóa của gã cũng không thể hút hết thế gian vạn vật, thân thể gã càng nhợt đi, như một khối bạch sắc lưu ly, nhưng gã không dừng, tay rực thần quang, cổ đồng sắc cổ mâu và hắc sắc thần kiếm bị gã ném vào hư không trước mặt.
Trong hình ảnh, trước một bạch cốt cự thuyền là một vạt hư không trực tiếp ảo diệt, một đạo cổ đồng sắc và hắc sắc quang trụ như thiên phạt giáng tới, xuyên qua con thuyền, tan thành vô số vực ngoại thiên ma.
"Ầm!"
Đúng lúc khe nứt hư không triệt để biến thành màu trắng nhợt.
Bạch sắc quang hoa lộ ra, là một bạch cốt thuyền đầu khổng lồ! Thân thuyền toàn là đầu vực ngoại thiên ma, tinh quang rực rỡ!
"A!"
Bọn Vu thần nữ ré lên hãi hùng.
Là bạch cốt cự thuyền!
Hóa ra các bạch cốt cự thuyền đã bắt đầu đến không vực này!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.