Khí tức như đại dương dâng lên trong vòng mười mấy vạn dặm.
Trước đó Ngụy Tác đọc được rằng cổ đại năng xuất chỉ là cường địch cách vạn dặm bị diệt, vốn cho là việc không thể tưởng tượng nổi, hiện tại gã cách hư không, một chỉ diệt hơn mười bạch cốt cự thuyền, để lại rãnh sâu cách mười mấy vạn dặm.
Thời gian ở man hoang hoang nguyên Vân Linh đại lục tựa hồ ngưng lại.
Mọi vực ngoại thiên ma không dám động đậy, cả kim cốt vực ngoại thiên ma đại đế cũng kinh hoàng, tưởng thiên địa này có nhân vật lợi hại hơn xuất thế.
"Keng!"Ngụy Tác song mục bắn ra lãnh điện.
"A!"Đang ở man hoang hoang nguyên Vân Linh đại lục, không biết cách Hoang tộc bản nguyên Phù đồ bao nhiêu vạn dặm, kim cốt vực ngoại thiên ma đại đế kêu lên thê thảm, mi tâm bị đánh thủng, máu màu vàng rực phun trào.
"Chát!" Ngụy Tác không dừng thi pháp, tay như đẩy cửa, ấn vào hư không.
"Chát!" Vô tận hư không nổ vang, một vì sao bị đẩy lệch vị trí, kéo theo các loại uy năng, được gã dẫn đạo, như nước triều thủy đổ xuống Vân Linh đại lục.
"Oành!"Cả chục quang nhân đột nhiên từ hư không đi ra, đều do tinh thần khiên dẫn lực và tinh thần xạ tuyến ngưng thành.
Trên tầng không man hoang hoang nguyên Vân Linh đại lục, trừ bạch cốt cự thuyền của kim cốt vực ngoại thiên ma đại đế thì nhưng con thuyền còn lại đều bị quang nhân ép tan.
"Oành!"Ngụy Tác cực kỳ ngưng trọng, tung đòn xong thì gã không động thủ tiếp với đại đế của đối phương còn đang phun máu mà sáng rực vô lượng thần quang, hóa xuất ba hỗn thiên luân bàn khổng lồ.
"Chúng sắp đến rồi." Diễn hóa ba hỗn thiên luân bàn khổng lồ, tất cả như chậm lại, yên tĩnh lại, Ngụy Tác nhìn bọn Cơ Nhã thật sâu, nói khẽ.
"A..." Trong man hoang hoang nguyên Vân Linh đại lục, kim cốt vực ngoại thiên ma đại đế gào lên, hư không lóe sáng tiếp dẫn quang trụ. Mi tâm y còn tóe máu, hai tay vung lên, bạch cốt cự luân lại bay lên, vô số vực ngoại thiên ma ở ngoài phun tinh khí từ đâu ra, chảy vào tiếp dẫn quang trụ.
"Ngươi không diệt hết bạch cốt cự thuyền, cố ý để lại một chiếc là vì muốn dẫn vực ngoại thiên ma rời xa Vân Linh đại lục." Linh Lung Thiên hiểu ý, toàn thân mỗi lúc một băng lãnh.
Nó biết nếu gã giết được kim cốt vực ngoại thiên ma đại đế thì sẽ diệt hết chúng tại Vân Linh đại lục.
Chỉ khi chưa có năng lực tuyệt đối diệt được thì gã mới dẫn vực ngoại thiên ma đến đây.
Đấu với một vực ngoại thiên ma đại đế, trong thời gian ngắn còn không thể giết nổi thì đối diện tới ba vực ngoại thiên ma đại đế và mấy nhân vật chuẩn đế cấp liệu có cơ hội chăng?
"Oành!"Linh Lung Thiên vừa có ý nghĩ đó thì khí tức đáng sợ đột nhiên lan khắp Hoang tộc bản nguyên Phù đồ, khí tức từ hư không khuếch tán ra như xuyên cổ kim vị lai, quét sạch chư thiên tinh thần.
Một nhân vật đế cấp tóc đen trong các vực ngoại thiên ma cùng uy áp ngút trời bước ra.
Hắc phát vực ngoại thiên ma trông rất trẻ trung tuấn mỹ, chỉ hai mươi mấy tuổi, hắc sắc thần quang ngưng thành một đóa hắc liên, không khác nào nhân tộc đại đế, không có vẻ gì là vực ngoại thiên ma.
"Chát!"Vừa hiện ra, quanh Ngụy Tác lại xuất hiện cả nghìn hắc sắc thủ tí cầm tinh thạch vũ khí khác nhau, xé hư không bổ tới.
"Oành!"Sau lưng Ngụy Tác đột nhiên lóe lên vô số thần quang, ngưng thành ba mươi sáu cánh tay, lòng tay hiện rõ tiên đồ.
Nhưng uy năng tiên đồ không ứng phó nghìn cánh tay đen mà bắn vào hư không.
"Chát!"Hư không liên tục bắn ra quang ảnh, là bạch cốt cự thuyền!
Bạch cốt cự thuyền này cổ hơn hẳn những chiếc khác, không rõ đi trong hư không bao nhiêu vạn năm, vực ngoại thiên ma trên thân thuyền cũng già hơn nhưng nguyên khí dao động càng kịch liệt!
Mũi bạch cốt cự thuyền có một bạch cốt vực ngoại thiên ma già cực độ, râu tóc trắng xóa.
Nguyên khí dao động của vực ngoại thiên ma thân già nua này cũng như kim cốt vực ngoại thiên ma, khiến thiên địa rung chuyển, cũng là nhân vật đế cấp.
"Phù!"Bức vực ngoại thiên ma đại đế già nua và bạch cốt cự thuyền khỏi hư không, Ngụy Tác há miệng phun ra vòi máu, như thể phun hết khí huyết để hình thành huyết hồng sắc đạo kiếm.
"Keng!" Hư không vang lên vô số đạo âm, rản rạt sát ý khó tưởng tượng nổi và ý chí kinh nhân.
"Sao có thể thế được, thần thức của ngươi không bằng ta..." Hắc phát vực ngoại thiên ma tỏ vẻ không dám tin, cả nghìn hắc sắc thủ tí và toàn bộ tinh thạch vũ khí bị huyết hồng sắc đạo kiếm chém tan, bạch sắc xạ lưu từ mắt y không ngăn được đạo kiếm, trên cây kiến nở bừng vô số bạch cốt hoa vốn không mấy tác dụng, mỗi đóa là một tòa bạch cốt hoang sơn.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLNửa thân thể y bị huyết hồng sắc đạo kiếm chém thành tro, ném vào hư không.
"Ý niệm thậm chí siêu việt sinh tử, nhân vật sâu kiến như các ngươi sao có thể hiểu được quyết tâm bảo vệ thiên địa này và che chở cho thân nhân của bọn ta. Thần thức của ngươi hơn ta nhưng không thể chống nổi đạo kiếm." Ngụy Tác đáp lời hắc phát vực ngoại thiên ma đoạn diễn hóa thần tắc, vô số huyền băng sắc quang văn đâm vào hư không, quang gã bừng nở nghìn đóa bạch cốt liên hoa, nhưng chỉ mọc được đài hoa là tắt thần quang, khô héo đi.
Đấu với hai đại nhân vật đế cấp, Ngụy Tác ngoài ra còn đâu với các bán đế cấp và chuẩn đế cấp vực ngoại thiên ma khác.
Trong Hỗn nguyên định thiên lĩnh vực, gã đấu với ngần ấy mà không hạ phong.
"Gừ!"Nhưng cùng lúc, kim sắc sa mạc từ trước mặt gã dấy lên.
Sức mạnh cùng tử khí kinh nhân khiến Hoang tộc bản nguyên Phù đồ nhưng chóng đoạn tuyệt sinh khí.
Vực ngoại thiên ma đại đế trán còn phun kim hoàng sắc tiên huyết, cầm cổ mâu gầm lên lao tới đâm xuyên Ngụy Tác hất đi.
Ai nấy tuyệt vọng, Ngụy Tác đối diện hai vực ngoại thiên ma đại đế thì còn đấu nổi nhưng với va thì gã không phải đối thủ.
Hắc phát vực ngoại thiên ma mọc ra nửa thân thể, chỉ là nguyên khí dao động giảm hẳn, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.
Ngụy Tác là ví dụ rõ nhất, một nhân vật đế cấp mạnh nhất không phải là chân nguyên mà là cảm ngộ đối với nguyên khí pháp tắc. Ba vực ngoại thiên ma đại đế cũng tới là cục diện tuyệt vọng với gã.
"Vù!"Ngay khi gã bị hất đi thì một nhánh cây xương bảy màu đột nhiên mọc trên đầu gã, bảy cành quật xuống.
"A!"Bọn Hàn Vi Vi cơ hồ nhảy lên, như bị gióng xương quất trúng.
Thân thể Ngụy Tác gần như hóa thành tro.
"Bất hủ!"Cùng lúc, thể nội Ngụy Tác hiện lên một mảnh gỗ, chấn động khí tức vạn cổ bất hủ, thân thể gã cũng có khí tức tương tự. Cốt thụ bảy màu bị gã chấn bay.
"Muốn xâm diệt thế giới này thì phải xem các ngươi còn sống được bao nhiêu.""Chết đi!"Đồng thời, Ngụy Tác lên tiếng, như thần chi phán quyết.
"A!"Kim cốt vực ngoại thiên ma đại đế cầm kim hoàng sắc cổ mâu, vừa hất văng Ngụy Tác đột nhiên kêu vang hãi hùng.
Uy năng kinh nhân giữ cứng y lại.
"Chát!" "Chát!" "Chát!"Tích tắc đó, hư không quanh Ngụy Tác và kim cốt vực ngoại thiên ma có vô số thần tắc của bọn Hàn Vi Vi giao phong, hai vực ngoại thiên ma đại đế khác cố ngăn gã giáng đòn vào kim cốt vực ngoại thiên ma đại đế nhưng gã diễn hóa cường uy khác ngăn cản họ.
Không ai ngăn được.
Lam sắc tinh hạch bốc cháy, cùng vô số thần quang trước mặt Ngụy Tác kết hợp thành lam sắc hồng lưu, xung kích vào kim cốt vực ngoại thiên ma đại đế đang kinh hãi cực độ.
Kim cốt vực ngoại thiên ma đại đế triệt để hóa thành tro bụi tan biến vào thinh không.
Một đại đế bị Ngụy Tác diệt!
"Ầm!"Hoang tộc bản nguyên Phù đồ kịch liệt chấn động, rơi xuống.
Ngụy Tác không hề đổi sắc, liếc hai vực ngoại thiên ma đại đế kia và một bạch cốt cự thuyền mới thò ra, giọng nói lẫm liệt như đao:
"Đừng quên thiên địa này là của bọn ta."