Thông Thiên Chi Lộ

Chương 471: Muốn ngươi cùng tắm ôn tuyền



"Đây là Tinh văn cương trong thể nội vạn niên Tinh giáp thú, tại hạ muốn đổi..."
Hỏi han Bích Hồ chân nhân thêm tin tức về Thiên Huyền đại lục bắc bộ, giao dịch hội lại diễn ra điên cuồng.
Thứ gì đưa ra ở giao dịch hội này cũng hữu dụng với tu sĩ Kim đan kỳ, cực kỳ hiếm có, chọn một món bất cứ nào đưa ra phách mại hội, thậm chí là tu sĩ Phân niệm cảnh phách mại hội mà Ngụy Tác từng tham gia cũng sẽ tạo thành chấn động.
Nhưng mỗi người cần một thứ khác nhau, Kim đan tu sĩ không thiếu linh thạch, nên gần nửa không tìm được thứ mình cần.
Ngụy Tác cũng định đổi một linh dược giúp nửa thủy linh căn của gã hoàn thành nhưng không có.
Gã rất thèm muốn thuật pháp thần thức xung kích của Cực Lạc chân nhân, thần thức của gã còn cao hơn đối phương, có được thuật pháp như thế thì khi đối địch với tu sĩ Kim đan tam trọng chỉ một hai chiêu là gã giải quyết xong.
Thuật pháp này gã không nhắc đến tại giao dịch hội.
Không tu sĩ nào chịu giao thuật pháp như thế cho người khác, ví như thần thức của Cực Lạc chân nhân hiện tại không bằng Ngụy Tác, giao thuật pháp đó cho gã mà gã đem ra đối phó y thì sẽ tạo thành uy hiếp trí mệnh.
Tu sĩ tại trường dù có thuật pháp thần thức xung kích cũng sẽ không đổi cho gã, không thì có khác gì giao mạng mình cho kẻ khác. Nguồn truyện: Truyện FULL
Ngụy Tác đem Tiềm ẩn quyết đổi lấy Kim cương luyện tâm thuật tôi luyện tâm chí cũng đã cân nhắc đến việc này.
Nửa đầu của Tiềm long thổ châu quyết là Tiềm ẩn quyết thiên về che giấu hành tung, nhưng tu vi từ Phân niệm tứ ngũ trọng trở lên, dựa vào cách này che giấu hành tung không dễ tí nào. Thần thức như Ngụy Tác thì có tu sĩ sử dụng Tiềm ẩn quyết đến gần gã trong phạm vi ba trăm trượng thì sẽ bị phát hiện, không thể đánh lén được gã. Nên với Kim đan tu sĩ thì nửa trên của môn thuật pháp này chỉ để giấu bớt tu vi, thu liễm linh khí, khiến đối phương khinh thị mình. Đối với Ngụy Tác thì điểm này cũng không cần thiết, gã không chủ động gây sự với ai, còn bị người khác trêu vào thì gã chưa bao giờ khinh địch.
Sau hơn một canh giờ, giao dịch hội kết thúc.
Giao dịch hội kết thúc, Cực Lạc chân nhân không khách khí kiểu mời các Kim đan tu sĩ lở lại vài ngày. Thật ra y rất thông minh biết trừ phi có giao tình sinh tử, thường thì tu sĩ không bao giờ ở lại cạnh một tu sĩ khác có tu vi cao hơn, lúc nào cũng có thể giết mình.
Cực Lạc chân nhân tuyên bố giao dịch hội kết thúc, mọi Kim đan tu sĩ nhao nhao cáo từ, Ngụy Tác cũng không khách sáo, cùng Nam Cung Vũ Tinh, Hắc Lang chân nhân và Lữ Kỳ rời Cực Lạc cung.
Lúc rời Cực Lạc cung, bốn người không nói gì, nhưng được mấy dặm thì Hắc Lang chân nhân không nén được lên tiếng, "Ngụy đạo hữu, tại hạ và Lữ đạo hữu có việc, không thể đi cùng."
Hắc Lang chân nhân nói vậy, rồi y nhìn Lữ Kỳ, Ngụy Tác không nén được than thầm.
Gã cũng thấy Hắc Lang chân nhân và Lữ Kỳ không tệ, có lòng muốn kết giao nhưng gã cũng hiểu cả hai không hiểu nhiều về gã, thấy gã thần thông như thế thì tất sẽ e dè, cộng thêm gã đã đắc tội Thiên La chân nhân, đòi Nam Cung Vũ Tinh từ tay Cực Lạc chân nhân trong khi không biết Cực Lạc chân nhân nghĩ gì, sợ đi cùng gã sẽ gặp phiền hà, thành thử mới tìm cách tách ra.
"Hai vị có việc thì chúng ta chia tay." Tuy thầm thở dài nhưng Ngụy Tác vẫn mỉm cười, nói đầy chân thành, "Chuyến đi Cực Lạc cung này cũng nhờ vào Hắc Lang chân nhân giúp đỡ, tại hạ gặp hai vị là thấy hợp, cũng muốn kết giao, bất quá tại hạ hành tung bất định, sau này nếu hai vị có việc cần tìm thì cứ đến mấy tiệm này nhắn lại hoặc đưa tín vật, tại hạ sẽ biết ngay."
Đoạn gã lấy ra thanh sắc ngọc phù đưa cho cả hai.
"Ngụy đạo hữu coi trọng tại hạ như vậy, tại hạ cócơ hội sẽ đến tìm." Gã nói năng chân thành, Hắc Lang chân nhân và Lữ Kỳ đều tỏ vẻ ngưng trọng vòng tay, đón lấy thanh sắc ngọc phù rồi dùng thần thức quét vào.
Tu vi Kim đan nhất trọng thì đột phá mỗi nhất trọng tu vi đều cực kỳ gian nan, có thêm một bằng hữu thần thông quảng đại cũng tốt.
"Vậy thì tại hạ cáo từ." Ngụy Tác không nói nhiều, vòng tay rồi tế xuất Ly Hỏa phảng.
"Hắc Lang chân nhân, các hạ thấy Ngụy đạo hữu thế nào?" Nhìn Ly Hỏa phảng hóa thành hắc hồng sắc độn quang, Lữ Kỳ hốt nhiên hỏi.
"Ngụy đạo hữu thần thông thật khó tưởng tượng, chúng ta cộng lại cũng vị tất là đối thủ." Hắc Lang chân nhân nghiêm túc.
"Tại hạ không hỏi tu vi và thần thông của y." Lữ Kỳ nhìn Hắc Lang chân nhân: "Tại hạ hỏi các hạ thấy con người y thế nào."
"Y quả thật rất được." Lữ Kỳ nói vậy, Hắc Lang chân nhân hơi trầm ngâm: "Lúc trước y cùng ba tu sĩ Phân niệm cảnh đến động phủ của mỗ thì mỗ mới biết y, thấy ba người đó rất tin tưởng y nên tại hạ cho rằng có thể kết giao và đưa đến đây. Không cần biết ân oán giữa y và Đông Dao thắng địa thế nào nhưng hôm nay tình thâm ý trọng với nữ tu đó, xa cách đã lâu mà nghe tin là tìm đến Cực Lạc cung, không ngại va chạm với Cực Lạc chân nhân để đòi người thì quả thật y là bậc trọng tình nghĩa."
"Thật ra, tại hạ cũng thấy thế, Ngụy đạo hữu đích xác có thể kết giao." Lữ Kỳ nhìn Hắc Lang chân nhân với vẻ trách móc, "Vậy thì sao ban nãy các hạ còn truyền âm để tách ra, theo lý thì chúng ta nên đi cùng y, vì sợ Thiên La chân nhân và Cực Lạc chân nhân trả đũa mà tìm cớ tách đi thì không phải là bằng hữu."
"Tại hạ biết như thế không hay nhưng chúng ta đi cùng y cũng vô dụng, Thiên La chân nhân hoặc Cực Lạc chân nhân đối phó y thì với thực lực của chúng ta cũng không giúp được gì, chỉ tổ chết uổng, chưa biết chừng còn liên lụy y." Hắc Lang chân nhân cười khổ: "Chi bằng cứ tách ra, sau này thành thật với nhau, có lợi ích gì đừng quên y là được."
"Đạo hữu nói đúng, với thần thông của y, an thân lập mệnh không có vấn đề gì, chúng ta đi thôi." Lữ Kỳ hơi trầm ngâm, không nhiều lời. Thoáng sau Hắc Lang chân nhân và Lữ Kỳ khuất bóng vào thinh không bên ngoài Cực Lạc cung.
...
"Nam Cung Vũ Tinh, Cực Lạc chân nhân không truyền cho ngươi công pháp thiên giai trở lên, hoặc bất truyền chi bí gì chứ?" Chia tay Hắc Lang chân nhân và Lữ Kỳ, Ngụy Tác đứng trên Ly Hỏa phảng tỏ vẻ ngưng trọng hỏi Nam Cung Vũ Tinh.
"Ngươi sợ sư tôn đối phó chúng ta?" Nam Cung Vũ Tinh hiểu gã nghĩ gì, lắc đầu: "Thiên La chân nhân thì có thể chứ sư tôn thì không."
"Vì sao?" Ngụy Tác ngẩn người, "Nghe nói tính khí y thập phần cổ quái, thị thiếp chỉ liếc mắt đưa tình với tu sĩ khác là y cắt tay thị thiếp rồi giết tu sĩ kia."
"Ta biết là ngươi nghe lời đồn." Nam Cung Vũ Tinh trách móc, "Tuy đúng là có việc đó nhưng tu sĩ ở ngoài đâu biết nguồn cơn. Thị thiếp đó vốn phụ trách mua bán cho Cực Lạc cung nhưng ngầm dây dưa với tu sĩ đó, bị Cực Lạc chân nhân phát hiện, tu sĩ đó dẫn dụ thị thiếp này cũng chỉ muốn lấy được mấy thứ của Cực Lạc chân nhân. Lần đó Cực Lạc chân nhân chỉ mượn cớ mà giết y. Việc này vốn không đẹp mặt gì, người ngoài không biết thì ai lại đi vạch áo cho người xem lưng. Kỳ thực sư tôn đối xử với thị thiếp và chúng đệ tử rất tốt, nữ đệ tử Cực Lạc cung cũng có người kết thành đạo lữ với tu sĩ ngoài cung."
"Tức là ta hiểu lầm y?" Ngụy Tác toát mồ hôi, "Lúc đó ta định liều mạng với y để đòi ngươi về."
"Ngươi định liều mạng đòi ta, ngươi định làm gì?" Nam Cung Vũ Tinh hơi đỏ mặt, mắt như nước hồ thu, ánh lên tình cảm khôn tả.
"Ta... Chuyện đó..." Ngụy Tác cười hắc hắc, đảo mắt: "Ta đòi ngươi về để cùng tắm ôn tuyền, còn nhớ là nợ ta một lần tắm ôn tuyền đấy chứ."
"Ngươi vẫn dẻo mỏ như thế. Đã là Kim đan đại tu sĩ mà không đổi gì cả." Nam Cung Vũ Tinh tỏ vẻ bất lực, thở dài, "Được rồi, cho ta biết sao ngươi có tu vi này đi."
"Ta đâu có dẻo mỏ?" Ngụy Tác cười hắc hắc, đột nhiên nhíu mày, nhìn lại, "Chốc nữa mới kể với ngươi được."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.