Nói cùng kỳ quái, vừa rồi Tiểu Báo Tử mệt mỏi đến cực điểm, nhưng khi nằm xuống giường lại không thể nào ngủ được, chỉ cảm thấy mỗi lần hô hấp đều có sự tương liên với ngoại đan, trong đầu hiện lên tình huống nội khí lưu chùyển trong cơ thể và cả trong ngoại đan.
Đợi đã! Bỗng nhiên trong đầu Tiểu Báo Tử hiên lên một ý niệm quỷ dị.
- Ngoại đan này chỉ là một thứ chỉ biết tu luyện, nếu ta có biện pháp để cho nó liên tục không ngừng tu luyện, như vậy thì ngoại đan này không phải là một cái động cơ tu luyện vĩnh viễn hay sao? Hơn nữa nó là một vật chết nên không hề biết mệt mỏi, chỉ cần thiên địa chi khí còn thì nó sẽ còn tiếp tục tu luyện! Không biết khi ngày đêm đều tu luyện thì sẽ có kết quả thế nào?
Ý nghĩ này đối với những người khác chính là một suy nghĩ viễn vông nhưng đối với Tiểu Báo Tử không phải không có khả năng thành công!
Muốn làm được điều này thì chỗ khó khăn nhất là làm làm sao để cho nội khí bên trong ngoại đan không ngừng vận chùyển, giống như khi bản thân tu luyện phải cần thổ nạp. Thổ nạp đây không phải là hô hấp. Trong khi tu luyện cần phải bình tâm tĩnh khí dựa theo phương pháp tu luyện của công pháp mà từng bước tiến lên. Tiểu Báo Tử hiện tại mặc dù đã sơ bộ luyện chế thành ngoại đan nhưng nếu muốn nội khí bên trong ngoại đan vận chùyển vẫn cần hắn dùng chính nội khí của bản thân dẫn đạo mới được, nếu không thì nội khí ngoại đan không khác gì nội khí cứ chìm trong đan điền, tán phát trong kinh mạch không thể tự động vận chùyển được.
Mà Tiểu Báo Tử lại muốn cho nó tự động vận chùyển, điều này nói dễ vậy sao?
Đối với người khác thì đối với cách nghĩ này chỉ có thể cười cười mà thôi.
Còn Tiểu Báo Tử thì sao?
Tiểu Báo Tử nghĩ tới khoả hắc sắc huyền hoả như hạt đậu nành trong đan điền, nó giống như tự hành vận chùyển, tự động thổ nạp thiên địa nguyên khí, à không đúng, là thổ nạp nguyên khí trong cơ thể của Tiểu Báo Tử.
- Nếu như ta có thể tinh tường quy luật vận hành của khoả hắc hoả viêm này thì ... à không, ta không cần phải làm phức tạp như vậy, ta chỉ cần đưa một tia hắc hoả đến bên trong ngoại đan không phải là được sao? Giống như quyền ý của ta không phải cũng phân ra một tia hắc hoả sao? Dù sao hắc hoả này cũng chính là thứ ở trong cơ thể của đầu cá chạch kia!
Tiểu Báo Tử tuy không phải là người có phong cách làm việc chớp nhoáng, nhanh chóng nhưng khi gặp phải việc có lợi thì luôn rất quyết đoán.
Cho nên, khi ý niệm quái dị kia vừa xuất hiện thì Tiểu Báo Tử lập tức muốn nếm thử.
Mới đầu cũng không thuận lợi bởi vì hắn chỉ mới sơ luyện thành ngoại đan nên vẫn chưa hoàn toàn thích ứng. Nhưng khi tách ra một tia hắc hoả dẫn vào trong ngoại đan lại không mấy khó khăn, Tiểu Báo Tử cũng hiểu được sỡ dĩ thuận lợi như vậy là do hắc hoả nguyên bản cùng với khối ngoại đan này là cùng một thể.
Trên thực tế, nếu như không phải tu vi nội khí của Tiểu Báo Tử đã bước vào Tam phẩm thì chỉ sợ ngoại đan sẽ hút sạch hắc hoả trong đan điền của hắn.
Khi tia hắc hoả kia tiến vào bên trong ngoại đan thì bề mặt của nó thoáng chớp động một chút, màu sắc cũng trở nên biến hoá, hắc quang bên ngoài thoáng ảm đạm xuống một ít, nội liễm vào trong phảng phất như biến thành một cái lỗ đen vô tận hấp thu ánh sáng xung quanh khiến cho không gian xung quanh nó trở thành một khu vực hoàn toàn tối tăm.
Tiểu Báo Tử thấy tình cảnh như vậy thì trong lòng có chút thấp thỏm, cho dù hắn có cố gắng thế nào cũng không cách nào làm cho hắc hoả trong ngoại đan vận chùyển như trong như trong đan điền hắn.
Truyện Tiên Hiệp Truyện FULLSau khi thử đi thử lại vài lần, rốt cuộc Tiểu Báo Tử cũng tạm thời bỏ cuộc.
- Muốn làm được thì phải đối với sự vận hành của nội khí và hắc hoả phải nắm chắc, nếu không có Hoả Hồng Tinh trợ giúp thì rất khó thành công!
Nghĩ tới đây, Tiểu Báo Tử dứt khoát thu ngoại đan lại nhắm mắt ngủ thẳng cẳng đến sáng ngày thứ hai khi mặt trời đã lên cao mới tỉnh lại.
Thật sự hắn cũng chưa muốn tỉnh dậy nhưng do tiểu nhị ở ngoài cửa gọi nên hắn mới tỉnh.
Lúc này, Tiểu Báo Tử cũng không vội vàng trở lại Trung Hoà quận thành, coi dù có lập tức trở lại thì trong đầu hắn còn đang vướng mắc chùyện ngoại đan nên cũng không thể nào tĩnh tâm hành sự được.
Để cho tiểu nhị dọn đồ ăn hôm qua Vương Xà đã gọi, sau đó gọi một bàn đồ ăn khác và cho tiểu nhị mấy lượng bạc nhờ hắn mua giùm một bộ quần áo sạch sẽ và chuẩn bị ít nước ấm rồi ăn một bụng thật no mới dừng lại.
Sau khi tắm rửa thay một bộ quần áo mới, Tiểu Báo Tử liền cảm thấy toàn thân thần thanh khí sảng, tinh lực dồi dào. Hôm qua khi luyện ngoại đan Tiểu Báo Tử đã tốn không ít tinh lực, hiện giờ đã được bồi bổ thoả đáng. Nhờ tiểu nhị thu dọn bàn thức ăn xuống, Tiểu Báo Tử lại đóng cửa phòng bắt đầu tiếp tục nghiên cứu ngoại đan.
Lúc này không giống tối hôm qua, sau khi ngủ một giấc thoải mái và ăn no bụng, Tiểu Báo Tử đã có thể tiếp tục sử dụng Hoả Hồng Tinh.
Có Hoả Hồng Tinh trợ giúp, hiệu quả tự nhiên khác nhau rất lớn, ngoại đan cùng với bản thân Tiểu Báo Tử liên hệ mật thiết, hoặc có thể nói là thuộc về nhất thể, tương đương với một cái phân thân của hắn, cho nên rất nhanh Tiểu Báo Tử đã có thể nội thị vào bên trong ngoại đan.
Đến lúc này Tiểu Báo Tử mới nhìn rõ, tia hắc hoả hôm qua hắn phân ra đang lẳng lặng phiêu phù ở chỗ giữa hai hốc mắt của ngoại đan, chính là vị trí của mi tâm. Đoàn hắc hỏa này đang nhẹ nhàng rung động, mà nội khí Thanh Ngọc Càn Nguyên cũng vì nó mà nhiễm một tia khí tức nóng bức, hiển nhiên Thanh Ngọc Càn Nguyên nội khí cũng giống như nội khí trong cơ thể Tiểu Báo Tử đã bị hắc hoả luyện hoá qua một lần nên mới vậy, chỉ khác nhau là đám hắc hoả này không giống như ở trong đan điền Tiểu Báo Tử có thể chậm rãi tự động thu nạp.
Bỗng nhiêm, trong lòng Tiểu Báo Tử khẽ động, một cảm giác kỳ quái đột nhiên hiện lên, mặc dù chỉ trong nháy mắt nhưng nội khí của hắn đã vô ý thức tự hành động, đầu ngón tay run lên, một luồng nội khí từ đầu ngón tay hắn tiến vào trong ngoại đan, hướng thẳng đến đoàn hắc hoả kia.
"Oanh!"Trong tai Tiểu Báo Tử phảng phất như nghe được một tiếng vang nhỏ, đoàn hắc hoả ngoài ý muốn bị luồng nội khí này của hắn đánh tan, sau đó tản ra dung nhập vào trong ngoại đan.
Khoả ngoại đan này của hắn vốn là vật chứa đựng hắc hoả cho nên hắc hoả sau khi dung nhập vào trong tựa như giọt nước dung nhập vào trong biển rộng biến mất không thấy bóng dáng. Mà bề mặt ngoại đan tựa hồ trở nên trầm trọng hơn một ít, mặt ngoài vốn đã tối đen như mực hiện tại càng thêm đen tuyền nhìn không chút thu hút nào. Nhưng nếu cẩn thận quan sát lại có thể cảm giác được nó rất nặng.