Thông Thiên Đại Thánh

Chương 296: Tứ phẩm, Đoán Cốt Giới (Thượng)




Mà trên thực tế, bọn họ cũng không dám tiến lên quấy rầy Tiểu Báo Tử đang luyện công, bởi vì tiểu Độc nằm ở bên cạnh của vào, môi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm ngoài tiểu viện, dù là ai, chỉ cần vừa tiếp cận sân nhỏ, liền gầm gừ cảnh cáo, về phần bước vào tiểu viện này, ở đây không có người nào dám cả.

- Vương đại nhân, ngươi xem thống lĩnh sẽ luyện thêm bao lâu nữa?

Chu sẹo đã đợi lâu như vậy nên sớm không còn kiên nhẫn, bắt đầu từ giờ Tý, hắn đã hỏi vấn đề này lần thứ năm rồi.

- Không biết!

Vương Thành cũng không có đáp án cho hắn.

Đúng vào lúc này, từng tiếng nổ lốp ba lốp bốp từ trên người Tiểu Báo Tử truyền ra, âm thanh không lớn, giống tiếng cánh khô trên cây rơi xuống, âm thanh nhỏ nhưng rõ ràng.

- Đùng đùng đùng...

Một tiếng rồi lại một tiếng, âm thanh đều đặn như tiếng hô hấp, từ từ âm thanh trở nên dồn dập, chỉ trong chốc lát, âm thanh nói liền nhau không dứt, cũng càng lúc càng lớn, giống như tiếng dầu nổ trong nồi.

- Đây là...

Nghe âm thanh kỳ dị như thế, nhưng cơ bắp bên ngoài cơ thể của Tiểu Báo Tử lúc này bắt đầu run lên có quy luật, động tác cũng từ từ chậm lại, càng về sau, mỗi động tác của Tiểu Báo Tử như hao toàn bộ sức lực, mồ hôi rơi xuống như mưa, xuất hiện trên làn da của hắn, lại mang theo một ít tơ máu nhàn nhạt, có một ít màu đen sền sệt kỳ dị.

- Đại nhân đang muốn từ luyện bì giới đột phá lên đoán cốt giới!

Vương Thành kích động nói ra, từ luyện bì giới tiến vào đoán cốt giới, đối với những người bọn họ mà nói là chuyện không có khả năng, đừng nhìn bọn họ đều có tu vi Tam phẩm, nhìn thì còn cách đoán cốt giới một bước ngắn, nhưng do công pháp của bọn họ tu luyện quá kém, cho nên đạt được tu vi Tam phẩm, cũng là do tích lũy nội khí mà thành, cũng không có khả năng đạt tới cảnh giới Tam phẩm viên mãn, chớ nói chi là tiến vào đoán cốt giới.

Đối với bọn họ mà nói, đoán cốt giới, chỉ tồn tại trong truyền thuyết mà thôi.

Trên giang hồ, có rất nhiều người thông qua khổ luyện, đều có thể đem tu vi của mình tăng lên tới Tam phẩm, nhưng đồng thời, sau khi đạt đến Tam phẩm, cũng có ý nghĩa bọn họ đã tiến vào đường cùng, bởi vì công pháp bọn họ tu luyện không đủ, hoặc là không có dược phẩm tẩy rửa thân thể, hoặc là không có công pháp đoán cốt giới tốt, trên thực tế đại đa số người trong giang hồ, đều thiếu ba dạng này, bởi vậy, bọn họ vĩnh viễn không có khả năng tiến vào đoán cốt giới.

Cũng chính vì nguyên nhân như vậy, cho dù là thế gia cỡ trung như Ô gia, chỉ cần đệ tử trong gia tộc đạt tới Tứ phẩm, bước vào đoán cốt giới, sẽ trở thành trưởng lão, chỉ chênh lệch một cấp, sai một ly, đi ngàn dặm.

- Cái gì? Tiến vào đoán cốt giới? Không phải đại nhân là cao thủ đoán cốt giới sao?

Cho đến lúc này, Chu sẹo mới kịp phản ứng.

- Vậy ngày hôm đó hắn làm thế nào tiêu diệt Lý Tam Bảo? Hắn là cao thủ Tứ phẩm a, cộng thêm khổ luyện Kim Cương Thân!

- Nhỏ giọng một chút!

Vương Thành thấp giọng khiển trách hắn, chỉ chỉ vào tiểu Độc trong sân.

- Lý Tam Bảo chết trong miệng của nó!

- A! Thì ra là vậy, nhưng cũng không đúng, làm cách nào đại nhân có thể hàng phục được con ngân lang này?

- Câm miệng!

Giang Hiểu ở bên cạnh quát một tiếng, nói:

- Chu sẹo, chuyện của đại nhân, tốt nhất không nên quan tâm, tránh cho rước họa vào thân!

- Ách!

Chu sẹo có chút không phục, muốn cãi lại, thời điểm vừa muốn nói gì đó, lại bị Vương Thành liếc nhìn, hắn liền đem những gì định nói nuốt vào bụng.

Những âm thanh tinh tế từ trên người Tiểu Báo Tử truyền ra càng ngày càng nhỏ dần, động tác càng lúc càng nhanh hơn.

- Hô hô hô...

Tiếng hắn hít thở càng lúc càng lớn, mỗi một lần hô hấp, cũng thổ nạp rất nhiều khí lưu, mà nhiệt độ xung quanh hắn càng ngày càng cao, làm cho nhiệt độ trong tiểu viện cũng càng ngày càng tăng theo.

Cơ hồ chỉ trong thời gian ngắn, nhiệt độ trong tiểu viện tăng thêm mười độ, làm cho những giọt sương sớm trong không khí, từ từ biến mất, cả tiểu viện nóng bức như giữa trưa vậy, mà đám người đứng ngoài tiểu viện có cảm giác như bản thân đang đứng trong một sa mạc vô hình.

- Đây chính là công pháp Cửu Long Thần Hỏa Công mà đại nhân tu luyện sao? Đây chính là tuyệt học trấn tộc của Ô gia trong truyền thuyết, chỉ có một ít đệ tử nội môn hạch tâm mới có tư cách học, hôm nay được thấy, đúng là danh bất hư truyền.

Uông Đại Đồng ở bên cạnh cảm khái nói ra.

- Thế nào, ghen tỵ sao?

Chu sẹo cười hắc hắc nói ra:

- Đại nhân là đệ tử nội môn hạch tâm của Ô gia, hơn nữa hiện tại hắn sắp tiến vào đoán cốt giới, đến lúc đó chính là trưởng lão Ô gia, ngươi thì sao? Ngươi chỉ là một tiểu quan viên hậu cần của thủy quân Giang Thành mà thôi, ghen ghét được cái rắm gì chứ?

- Ngươi câm miệng cho ta!

Âm thanh Vương Thành vang lên, nói:

- Đại nhân tu luyện tới thời khắc mấu chốt, tất cả không được nói thêm lời nào nữa, miễn cho quấy rầy đại nhân, chết cũng không biết chết như thế nào!

Mấy người đồng thời im miệng, Vương Thành nói không sai, nếu như vì bọn họ ở đây nói chuyện mà quấy rầy việc luyện công của Tiểu Báo Tử, nếu Tiểu Báo Tử tấn cấp thất bại, vậy thì bọn họ không thể sống qua hôm nay, chắc chắn không thể nhìn thấy ánh trăng tối nay. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.xyz

Tiếng hít thở của Tiểu Báo Tử càng ngày càng mạnh mẽ, một tia khí lưu nhàn nhạt bắt đầu từ lỗ mũi của hắn tràn ra, trong miệng nhổ ra, ngưng tụ quanh thân của hắn, từ từ thành hình, một đạo khí lưu hình rồng, sau chín lần hít thở của hắn, bắt đầu quay chung quanh bên cạnh hắn, sau đó, lại chín lần hô hấp, một đạo khí lưu hình rồng bắt đầu xuất hiện, sau đó là đầu thứ ba, đầu thứ tư, đầu thứ năm...

Chín chín tám mươi mốt lần hô hấp, chín đạo khí lưu hình rồng xuất hiện, quay chung quanh người của hắn.

Bỗng nhiên động tác Tiểu Báo Tử trì trệ, trong miệng khẽ quát một tiếng, một đạo kình khí vô cùng mạnh mẽ từ trên người của hắn tràn ra, chấn vỡ quần áo trên người của hắn, chín đạo khí lưu hình rồng quỷ dị tiến vào thân thể của hắn, giống như xuyên thấu qua một tầng chất lỏng vô hình vô chất, mỗi đầu khí lưu hình rồng tiến vào thì cốt cách trong thân thể của hắn vang lên, chín đầu khí lưu hình rồng, mỗi đầu tiến vào chín lần, tổng cộng chín chín tám mươi mốt lần, cơ hồ bao phủ toàn thân Tiểu Báo Tử, cuối cùng, từ từ tiêu tán đi.

- Hô!

Đột nhiên trong cổ Tiểu Báo Tử gầm nhẹ một tiếng, âm thanh nặng nề như sấm, nổ tung bên tai của mọi người, giống như tiếng sấm mùa xuân đánh bọn họ bất tỉnh, làm cho đầu óc của bọn họ như trướng lên, sau đó, lại là một loạt tiếng nổ nữa, từng tiếng, từng chuỗi, âm thanh nổ vang càng ngày càng nhiều, cũng càng kéo dài hơn, tiếp tục như thế suốt nửa nén hương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.