Thông Thiên Đại Thánh

Chương 350: Thục đạo vũ, kim nhạn bôi (Hạ)




- Ngươi cũng không cần lo lắng quá mức, ta rất rõ tên vương bát đản Vương Xà kia, nếu như không nắm chắc, hắn tuyệt đối sẽ không làm, Tam đại tông sư Bắc Nguyên tuy hung ác, nhưng Vương Xà hắn cũng không phải ăn chay, tu vi đã tiến nhập cửu phẩm, cho dù đánh không lại thì bỏ trốn cũng không thành vấn đề a!

- Ta mới không lo lắng cho hắn! Tiểu Báo Tử nói.

- Ta hiện lo lắng đến chuyện hắn làm, sẽ gây phong ba lớn a!

- Ngươi ngược lại rất lo cho dân chúng a! Nghe Tiểu Báo Tử nói như thế, Kim Ngọc Tuyền cười nói.

- Vô luận như thế nào, ta hiện tại cũng là mệnh quan triều đình, có một số việc phải quan tâm, ngươi nói có đúng hay không?

- Tốt rồi, đừng nói giọng quan lại trước mặt ta, ta không phải cấp trên của ngươi, ngươi nói như vậy vô dụng với ta, trận mưa này đã ngừng rồi, chúng ta cũng nên xuất phát!

- Tuy mưa đã ngừng, nhưng cũng không nên đi a! Tiểu Báo Tử nói, Kim Ngọc Tuyền nhìn theo hướng ngón tay Tiểu Báo Tử chỉ, liền lộ ra bộ dáng phiền muộn đồng dạng, sơn đạo sau cơn mưa đã trở nên lầy lội vô cùng, toàn là bùn đá mưa cuốn từ trên núi xuống, sớm đã không nhìn ra đường, hiện tại muốn cưỡi ngựa đi qua cũng không phải là chuyện dễ dàng a!

- Được rồi, chúng ta không cưỡi ngựa nữa, trực tiếp đi qua là được, đến nơi tụ tập, lại đổi hai con ngựa khác! Kim Ngọc Tuyền nói, thân hình mãnh liệt chớp động, sau vài lần đã biến mất trong núi.

- Tên gia hỏa này, cứ ỷ vào khinh công hơn ta, tốc độ mỗi lần đều nhanh như vậy! Tiểu Báo TỬ thầm oán trong nội tâm, thân hình cũng chớp động, đuổi theo.

Người ta nói Thục đạo khó như lên trời, lời này địch thật chính xác, tu vi hai người đều cực cao, khinh công cũng có điểm diệu dụng, nhưng tại sơn đạo Thục địa này bị ảnh hưởng rất lớn, tốc độ chậm hơn trước không chỉ một lần, ước chừng hơn hai canh giờ vẫn không nhìn được địa phương nào ở cuối đường.

Lúc này, Kim Ngọc Tuyền cũng có chút không tiêu hóa, liền dừng bước, mắng to:

- Con mẹ nó, đã sớm nghe sơn đạo Thục địa này rất khó đi, ta còn không tin, nhưng lúc này lão tử đã lâm vào hố thảm rồi!

Tiểu Báo Tử chỉ cười cười.

- Đã đi một quãng dài rồi, có lẽ không xa nữa, ngươi là lần đầu tiên đến Thục châu sao?

- Nếu đến một lần rồi, lần sau đến, ngươi còn có thể cảm thụ như vậy sao? Kim Ngọc Tuyền tức giận nói, đang lúc nói chuyện, cả hai người cơ hồ đồng thời chấn động, liếc nhìn nhau, đều thấy được vẻ nghi hoặc và ngoài ý muốn trong mắt đối phương.

Hai người đồng thời nghe được âm thanh kim thiết giao kích và trận trận quát lớn cách đó không xa.

- Có ý tứ, không thể tưởng được có thể chứng kiến trò hay ở chỗ này! Kim Ngọc Tuyền cười nói, lấy trên người ra một cái mặt nạ xanh bằng đồng đeo lên mặt, Tiểu Báo Tử cũng học theo bộ dáng của hắn, lấy trên người ra một cái mặt nạ mang khuôn mặt tươi cười.

Hiện tại, quần áo hắn mặc trên người giống như đúc lúc Vương Xà đến Lục phủ cướp tân nương, chỉ là lúc trước hắn không đeo mặt nạ, bất quá, mặt nạ này hắn luôn mang theo bên người, chờ đến lúc cần.

Đúng lúc này, âm thanh quát lớn và tiếng kim thiết giao kích càng ngày càng gần, hai người mang mặt nạ lên, không hẹn mà cùng hướng về địa phương truyền đến thanh âm, bay qua một sườn núi nho nhỏ, tình hình phía dưới đã hiển lộ ra, chỉ thấy có năm sáu tên quần áo khác nhau, tay cầm đao hình dạng bất đồng, vây quanh tấn công một người, người bị vây công là một gã Đại hán vận thanh y, tay cầm một đại đao, lúc vung vẩy, đều có khí thế sát phạt tuyệt đoạn, bất quá, những người vây công hắn cũng không phải xoàng xĩnh, mấy người liên thủ, gắt gao dồn hắn vào một phạm vi nhỏ, cũng không tham công, chờ thể lực hắn tiêu hao liền xông lên chế phục hắn.

Tiểu Báo Tử và Kim Ngọc Tuyền cũng không hiện thân, đứng trên sườn núi cách trăm trượng, lẳng lặng nhìn đánh nhau phía dưới, tu vi đám người này đều không cao, mạnh nhất cũng chỉ là tam phẩm, bởi vậy, căn bản không có khả năng phát hiện bọn hắn, còn nhãn lực bọn hắn, tự nhiên có thể nhìn rõ tình hình phía dưới.

- Lý Kiếm Tâm, nếu ngươi thức thời, liền giao đồ vật ra đây, chúng ta sẽ cho ngươi một con đường sống.

Một người trong những người vây công kêu lên!

- Hừ, Hoàng Đức Quang, danh hào ngươi tại Giang triều, ai không biết, ai không hiểu, ngươi cho rằng ta sẽ tin ngươi sao?

Gã vừa nói tên Hoàng Đức Quang kia nghe vậy, trên mặt hiện vẻ tàn khốc.

- Lý Kiếm Tâm, ngươi đã muốn chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi!

Đang lúc nói chuyện, mãnh liệt xiết chặt thế công về phía Lý Kiếm Tâm, Hoàng Đức Quang tựa hồ như là tên cầm đầu, đám người xung quanh nghe hiệu lệnh của hắn, liền xiết vòng vây lại, Lý Kiếm Tâm đỡ trái hở bên phải, lập tức liền không chống đỡ nổi nữa rồi.

Qua vài chục hiệp, kiếm quang lóe lên, Lý Kiếm Tâm hừ một tiếng, đại đao trước mặt khởi xuất ra một ánh đao, miễn cưỡng chặn kiếm thế, tay trái mãnh liệt đưa một bao lớn màu xanh ra trời từ sau lưng ra cản trước người hắn.

Mọi người vây công vừa thấy hắn đem bao phục ngăn cản trước người, binh khí trong tay không ngừng thu về, ai cũng không dám công kích vào bao phục này, liền ngừng công kích, nhưng vẫn vây hắn vào giữa.

- Hoàng Đức Quang, ngươi nếu dám đến gần một bước, ta sẽ đập vỡ Kim nhạn bôi này!

- Kim Nhạn bôi? Lão Kim Kê Kim Ngọc Tuyền nghe xong danh tự, tinh quang trong mắt bạo phát, trong giọng nói mang theo một vẻ hưng phấn.

- Tiểu Báo Tử, xem ra, hôm nay chúng ta trúng hàng lớn rồi!

- Kim Nhạn Bôi? Nghe được ba chữ này, dù là Tiểu Báo Tử cũng không khỏi động dung.

Ở thế giới này đã nhiều năm, điển cố trên giang hồ hắn cũng tinh tường nhiều, nhưng phần lớn điển cố trên giang hồ không thể tin, vì quá khoa trường, rất nhiều cái đều không thể tưởng tượng được, phảng phất như tiểu thuyết huyền ảo, nhưng cũng có một ít đồ vật tồn tại chân thật, ví dụ như là Kim Nhạn Bôi.

Lai lịch Kim Nhạn Bôi này không thể khảo thi, bất quá công hiệu lại nổi tiếng thiên hạ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Chính là, người bình thường nếu uống một chén rượu bằng Kim Nhạn Bôi, tuổi thọ liền kéo dài trăm năm, mà nếu như hiểu biết võ công, trong khi tu luyện mà uống, như vậy, ngoài kéo dài tuổi thọ còn có thể khiến tính chất nội công sinh ra biến hóa thần diệu, loại biến hóa này có thể khiến nội khí sinh ra một loại linh tính, nội khí sinh linh tính, đây là một cảnh giới trong truyền thuyết, không giống với nội khí sinh ra thuộc tính đặc biệt, nội khí sinh ra thuộc tính đặc biệt, là tăng trình độ tu luyện nội khí ngươi đến thất phẩm, bởi vì liên hệ chặt chẽ với bản thể, do đó bị thân thể ảnh hưởng mà sinh ra, nói như vậy, chỉ cần ngươi tu luyện nội khí đến thất phẩm, liền có thể sinh ra thuộc tính.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.