Thú Cưng Toàn Tiểu Khu Đều Là Cơ Sở Ngầm Của Tôi

Chương 47



Cuộc thi hồi hộp và có trình tự vẫn tiếp tục diễn ra.

So với ủy viên học tập có bộ não thông thái như Hổ Nha, toàn bộ quá trình của học sinh đặc biệt kém Tiểu Pudding như lội trong dòng nước, ngay cả đoán mò làm bài thi cũng đoán đến chóng cả mặt.

Đoàn Đoàn cùng với Bí Đao học lệch nghiêm trọng, một đứa thì học thiên về các môn khoa học đứa kia lại thiên về nghệ thuật.

Đao Đao rất tự tin, tuy không phản ứng được nhanh như Hổ Nha, nhưng xác suất trả lời đúng cực cao.

Thành tích của Pitt ‘vàng’ cũng khá tốt, chủ yếu bởi vì trong nhà có vị hắc miêu đại lão phụ đạo cho nó, học không được sẽ bị lão mèo cho vài đường quyền, thế nên tên nhóc đáng thương bày không thể thoát được phải học cho đến khi biết thì thôi.

Thi viết cuối cùng cũng kết thúc, đám thú cưng đều mệt mỏi nằm liệt trên sàn nhà, mệt đến mức không thiết sống.

Cố Tiểu Khả thu hết sổ lại, mang sang phòng sách chữa và chấm bài thi.

Đám thú cưng không còn tâm trạng vui đùa, Đoàn Đoàn đang ngồi tụ tập cùng đám bạn thảo luận đáp án, thi thoảng còn có thể nghe thấy tiếng Tiểu Pudding kêu lên ảo não.

Cố Tiểu Khả vừa cố nhịn cười vừa tiếp tục chấm bài thi.

Từ trên mỗi quyển sổ có thể nhìn thấy được tính cách của mỗi chú cún, như bài thi của Hổ Nha rất sạch sẽ gọn gàng, dấu chân hoa mai đóng lên đáp án chính xác, không nghiêng không lệch vừa đúng ở giữa, có thể nhìn ra được tính cách nó rất cẩn thận tỉ mỉ nhưng cũng rất quả quyết.

Không giống Tiểu Pudding, tên nhóc này thể hiện rõ sự do dự, như kiểu cả hai đáp án đều muốn chọn, làm cho bài thi như một đống lộn xộn, chỗ nào cũng thấy dấu chân.

Cố Tiểu Khả ghé vào trên mặt bàn, cười không phát ra tiếng, a a a a a, cô thật sự rất thích công việc này, ngày nào cũng sẽ bị đám thú cưng chọc cho cười chết mất.

Về mặt từ ngữ Bí Đao rất có thiên phú, tất cả các câu ngữ văn đều đúng.

Ở các câu toán Đoàn Đoàn không để mất một điểm nào, chỉ là phân biệt từ đơn có vẻ còn yếu, thậm chí có câu còn dứt khoát bỏ qua không làm, bởi vì nó lười đóng dấu.

Tổng hợp các nội dung được điểm, cuối cùng Hổ Nha và Đao Đao cùng đứng thứ nhất, Pitt ‘vàng’ xếp thứ hai, xếp thứ ba là Bí Đao, Đoàn Đoàn thứ tư, Tiểu Pudding đứng nhất lớp từ dưới lên.

Cố Tiểu Khả công bố trước thành tích, mà đợi sau khi đám thú cưng ăn cơm trưa, ngủ trưa xong, mới cho đám cún con bắt đầu thi thực tiễn buổi chiều.

Nội dung thi cũng rất phong phú, bao gồm ăn cơm, đánh răng, đi WC,…, những thứ này đám thú cưng đều hoàn thành tương đối tốt.

Tiếp đó, Cố Tiểu Khả mang theo cả đám cún đi ra ngoài.

Nội dung thi là đi dạo phố mua sắm.

Bài thi buổi chiều Tiểu Pudding rất nhanh trí nghĩ ra trò gian lận, đó chính là làm động tác giống hệt với bạn học giỏi!

Ví dụ Hổ Nha ở trên đường sẽ tự giác đi sát vào bên phải, Tiểu Pudding theo sát ngay sau, tuy phản ứng lại luôn chậm hơn một bước, nhưng cũng không thể nói nó không làm đúng.

Hổ Nha bất kể đi qua đường nào, trước tiên nó đều tìm chỗ có vạch kẻ đường cùng đèn giao thông, chỗ nào không có đèn nó sẽ vô cùng cẩn trọng, trước khi hành động đều quan sát kỹ trái phải trước sau, chỉ cần có xe chạy qua, nó đều kiên nhẫn chờ đợi, không hề nóng nảy.

Hai chỗ giao lộ đèn xanh đèn đỏ, thế mà tên nhóc này đi mất tới nửa tiếng đồng hồ.

Dọc theo đường đi mỗi con thú cưng đều sẽ trải qua những bài kiểm tra không giống nhau, ví dụ như nhìn thấy người lạ có xông lên xô ngã người ta, hay vội vàng sủa lên không, lúc nào cũng duy trì cảnh giác không, hay có khi nào đi tới đi lui lại chạy theo người khác không.

Khi cô dừng lại bên sạp báo mua tạp chí, liệu có yên lặng chờ đời, nếu bên đường có miếng kem hoặc xúc xích bị đánh rơi liệu có không nhịn được mà chạy qua liếm một miếng không.

Trên đường gặp những chú chó khác thì có hành vi khiêu khích, hay xông lên đánh nhau với người ta hay không.

Cô cột dây dắt vào bên đường, dặn dò lũ nhóc này đứng im tại chỗ này không được chạy loạn, xem chúng có ăn đồ của người lạ cho hay không, vân vân.

Sau khi bài thi thực tiễn kết thúc, Cố Tiểu Khả đều chấm điểm cao cho mỗi chú cún, bởi vì biểu hiện của tất cả đều rất tốt, phù hợp yêu cầu tốt nghiệp của lớp mầm.

Đám con sen cũng lo lắng cho thú cưng còn đang thi ở trường mẫu giáo, sau khi tan làm, vội vã, gấp gáp quay về đón đám thú cưng tan học.

Cố Tiểu Khả viết thành tích của cuộc thi vào sổ nhật ký, để các con sen sau khi về nhà xem lại.

Cô còn mở một cuộc họp phụ huynh đơn giản, thông báo lại: “Biểu hiện của các bé hôm nay rất tốt, tất cả đều thuận lợi thông qua kỳ thi tốt nghiệp lớp mầm!”

Đám con sen ngơ ngác không hiểu ra sao, vẫn nhiệt tình vỗ tay, thú cưng con nào con nấy đều lên mặt, vô cùng kiêu ngạo.

“Bây giờ kỹ năng đã học được của các bạn thú cưng đã đủ để dùng cho cuộc sống sinh hoạt hàng ngày, những kiến thức ở lớp chồi sau này sẽ tương đối khó, đề nghị mọi người nếu muốn học tiếp có thể học tiếp lên lớp chồi, nếu không muốn học nữa thì có thể dừng ở bước này.”

“Nếu như các bạn chủ nhân cảm thấy thú cưng trong nhà cả ngày khi các bạn đi làm quá cô đơn nhàm chán, có thể đưa tới chỗ tôi học lớp gửi theo ngày.”

“Phí học lớp gửi theo ngày thấp, mục đích chủ yếu là cung cấp cho thú cưng một môi trường có thể chơi đùa cùng nhau.”

Đám con sen trở nên sôi nổi hỏi lớp chồi dạy học nội dung những gì, học phí như thế nào?

Cố Tiểu Khả nhoẻn miệng cười, “Có thể nói như thế này, thời gian dạy học cho lớp chồi là nửa năm, nội dung kỳ thi tốt nghiệp đó là có thể tiến hành giao lưu đối thoại đơn giản với chủ nhân, hoặc là giúp chủ nhân đi cửa hàng tiện lợi mua sắm vật dụng hàng ngày,vv….”

Cả nhóm con sen đều lộ ra biểu tình “woa” hết sức kinh sợ.

Đám thú cưng này thật sự có thể đạt được cảnh giới như vậy sao!? Mặc kệ được hay không, thử trước rồi nói vậy!

Mọi người đều vô cùng tín nhiệm năng lực của cô giáo Cố, suy cho cùng cô là một người đã có kinh nghiệm trong nghề, một ngày đã có thể dạy đám cún con biết dùng nhà vệ sinh!

Toàn thể học sinh lớp mầm hoa hướng dương không ai bị rớt lại, tất cả đều tiếp tục học lên lớp chồi hoa hướng dương.

Tiếp sau đó Cố Tiểu Khả phát bằng tốt nghiệp cho đám thú cưng, lại đeo cho chúng huân chương tốt nghiệp.

Cả đám cún con ngẩng đầu ưỡn ngực, uy phong lẫm liệt, giống như tướng quân thắng trận trở về, chỉ thiếu mỗi bước trực tiếp dán biển hiệu trên ngực trên trán, biển viết “Ta đây là chú chó lợi hại nhất thế giới”!

Sau khi thuận lợi tốt nghiệp từ lớp mầm, nhóm thú cưng lại nghênh đón hội thi thể thao nhà trẻ đầy hấp dẫn.

Cố Tiểu Khả hỏi trước các con sen, xem cô có thể ghi hình phát sóng trực tiếp được không, đến lúc đó biên tập cắt ngắn làm thành video gửi cho mỗi con sen lưu lại làm kỷ niệm.

Mọi người đều vui vẻ tán thành, thâm chí có người còn lấy máy ảnh ra, ghi lại toàn bộ biểu cảm dễ thương của thú cưng từ khi ở nhà.

Mười giờ sáng ngày hôm sau, có nắng và gió nhẹ, bầu trời trong xanh, là ngày đẹp trời, đặc biệt thích hợp để mở hội thi thể thao.

Sáu chú cún con cùng với con sen của mình tập trung ở trường mẫu giáo, cùng tham gia “Hội thi thể thao trường mẫu giáo sủng vật lần thứ nhất”.

Pitt ‘vàng’ là một chú cún quý tộc độc thân, không có con sen chủ nhân, nhưng nó có sự giám hộ của mèo lão đại Pitt ‘đen’ uy phong lẫm liệt đứng trên lưng tiểu đệ lông vàng của mình, khí thế cũng không hề kém cạnh tổng tài lạnh lùng cao ngạo bên cạnh.

“Bởi vì hôm nay không tăng ca, thế nên mới thuận lợi tới tham gia đại hội thể thao, tối qua tôi còn thức khuya sửa bug, giờ cũng không nhớ rõ cụ thể là lúc nào thì ngủ mất.”

Đôi mắt của Nhâm Tinh Vũ đỏ bừng, đang cố lên tinh thần ngồi trên ghế không ngừng ngáp dài, xoa xoa mặt đột nhiên hỏi: “Cô giáo, cô có phải là muốn livestream không? Khoan khoan khoan, tôi đi trang điểm lại đã, buộc lại tóc nữa!”

Nhâm Tinh Vũ chạy nhanh như chớp, trên đường đi còn thuận tiện đi tiệm thuốc mua một lọ thuốc nhỏ mắt giảm bớt tia máu đỏ trong mắt.

Cố Tiểu Khả: “……”

Cô livestream cũng chưa hề nghĩ rằng phải trang điểm, không ngờ một tên đàn ông con trai như Nhâm Tinh Vũ lại chú trọng bề ngoài như vậy.

Nhâm Tinh Vũ sau khi đã trang điểm tỉ mỉ xong quay lại, vừa nhìn đã hiểu ánh mắt của Cố Tiểu Khả, nhíu mày nghiêm túc giải thích: “Tôi và cô không giống nhau, tôi đâu có gương mặt không cần trang điểm mà vẫn tự tin lên hình! Khoảng cách giữa người với người đôi khi còn lớn hơn khoảng cách giữa người với chó ấy.”

Cố Tiểu Khả: “……”

Đao Đao liếc mắt nhìn chủ nhân mình, lắc lắc đầu.

Đại hội thể thao lần này, Cố Tiểu Khả là người chủ trì đồng thời cũng là người dự thi, cô không thể cầm máy quay để livestream, nên ủy thác cho người đi theo nam thần cùng tới xem náo nhiệt là Chu Xuyên hỗ trợ quay phim.

Chu Xuyên vô cùng vui vẻ tiếp nhận công tác này, tương tác cùng các fan trong phòng phát sóng trực tiếp.

“Chào cả nhà, hôm nay đại tỷ của mọi người gánh trên vai trọng trách quan trọng, cho nên sẽ do tôi ghi hình phát sóng trực tiếp cho mọi người!”

“Công việc gì vậy? À, hôm nay chị ấy là người chủ trì của đại hội thể thao cho các em cún con.”

“Tôi là ai ư? Tôi là trợ lý đặc biệt của anh rể mọi người đấy, chỉ là một người vô danh tiểu tốt, mọi người không cần thiết lãng phí chất xám ghi nhớ tôi đâu.”

“Đại hội thể thao chính là hội thi vận động! Nhóm cún con thi đấu chạy bộ nhảy cao, có hạng mục còn có cả các chủ nhân tham gia thi cùng.”

“Đừng vội đừng vội, tôi cũng không biết cụ thể là như thế nào, dù sao cùng đợi đi lát nữa sẽ biết!”

“Thế bây giờ phải làm gì? À, bây giờ đại hội thể thao vẫn chưa bắt đầu, đang ở công tác chuẩn bị trước giai đoạn.”

“À đúng rồi? Mọi người có muốn nhìn một chút tuyển thủ dự thi không? Được, tôi sẽ dẫn mọi người đi nhìn một chút nhóm thú cưng, tiện thể chụp hộ một vài ảnh tuyên truyền.”

Nhâm Tinh Vũ là người đầu tiên lên hình, anh ta cố nhịn cơn buồn ngủ, cố gắng sốc lại tinh thần, ôm Đao Đao móp méo mấy cái tạo hình.

Đáng tiếc Nhâm Tinh Vũ cũng không vừa lòng với biểu hiện của bản thân, chỉ cảm thấy mình vẫn còn lo lắng tinh thần không đủ phấn chấn, định sẽ để cho Chu Xuyên chụp lại ảnh cho mình một lần nữa.

Con người tốt bụng Chu Xuyên vội vàng an ủi anh ta: “Đôi mắt trong trạng thái vô thần của anh lại vừa hay, có một loại bá khí ngạo nghễ nhìn thiên hạ! Trông vô cùng đẹp trai!”

Chu Xuyên lại tính toán khác, thời gian có hạn chỉ cần anh ta hơi rảnh chút sẽ chụp hình với vị lãnh đạo nhà mình, chụp lấy chụp để các góc độ từ trực diện tới góc nghiêng của Mạc Thần Trạch, làm cho fan hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp đều hét lên ầm ĩ.

[A a a a a Đẹp trai quá a a a, Điêu tổng chính là nam thần đẹp trai trong lòng mị]

[Ông trời ơi, ông cũng thật bất công quá đi, nam nhân có loại nhan sắc như thế này tại sao không gia nhập giới giải trí thuận tiện cho chúng ta bình phẩm! Tại sao??]

Chu Xuyên vừa đứng chụp lén vừa buôn dưa trên livestream, nhìn thấy trên hội thoại một dòng toàn thả phẫn nộ, cười nói: “Giá trị nhan sắc của lão đại chúng ta đúng là rất đáng tiền, sau này cho dù công ty suy sụp vẫn còn có thể nhờ cậy anh ấy gia nhập giới giải trí, lấy thân góp lấy một khoản tài trợ ha ha ha.”

[a a a a, ý tưởng này của anh mặc dù rất nguy hiểm, nhưng rất đáng để cổ vũ!!!]

[Vì để cho Điêu tổng gia nhập giới giải trí, chúng ta có nên kìm hãm sản phẩm của họ không nhỉ hahaha?]

[Tiểu Trư, anh chết chắc rồi, lãnh đạo nhà các anh vừa quay lại liếc anh đó, tôi cũng có thể cảm nhận được sát khí.]

Chu Xuyên chụp lại một lượt các cặp cún và con sen của chúng, cuối cùng chụp đến lượt Hổ Nha và Mạc Thần Trạch.

Hổ Nha tuy nói là tiểu thiên sứ, nhưng diện mạo thực sự rất uy vũ, kết hợp với biểu tình hờ hững của Mạc Thần Trạch, không ngờ lại tạo nên cảm giác uy phong cực ngầu.

“Vô cùng hoàn mỹ! Đặc biệt xứng đôi!”

Chu Xuyên ba chân bốn cẳng vội vàng nịnh hót sếp mình.

Cố Tiểu Khả đứng đằng xa có chút không tự nhiên muốn bước đi, trộm nhìn về phía Mạc Thần Trạch, trong lòng cũng chờ đợi, muốn để Chu Xuyên chủ động mời cô qua đó, cùng chung khung hình với nam thần.

Hơn nữa còn thêm Hổ Nha, một nhà ba người, đây mới gọi là hoàn mỹ xứng đôi.

Nhưng thật đáng tiếc, chỉ số thông minh của Chu Xuyên đều toàn tâm toàn ý dùng để nịnh hót rồi, hoàn toàn không hề để ý đến sự chờ mong của Cố Tiểu Khả, cầm theo di động xoay người đi quay những chú cún khác.

Cố Tiểu Khả mấp máy môi định nói, nhìn theo bóng dáng Chu Xuyên, muốn chủ động yêu cầu, lại cảm thấy ngượng ngùng, cuối cùng không nhắc đến nữa.

Mạc Thần Trạch sải bước đôi chân dài, đi về phía Cố Tiểu Khả, giải thích với cô: “Cậu ấy là muốn giữ lại riêng tư cho chúng ta.”

Cố Tiểu Khả có chút ngốc, “Là sao ạ?”

Mạc Thần Trạch hơi hơi nhíu mày, nhịn xuống, cuối cùng hít sâu một hơi, nghiêm trang trả lời: “Bởi vì chúng ta cùng khung hình là sẽ bái đường, đứng đối diện nhau rồi sẽ động phòng.”

Cố Tiểu Khả: “……”

Ôi trời nam thần, anh đây không phải đang nói toàn lời lang sói hay sao!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.