Thú Cưng Toàn Tiểu Khu Đều Là Cơ Sở Ngầm Của Tôi

Chương 78



Mạc tổng mới có bạn gái được một ngày thôi, thì mới sáng hôm sau anh ta đã phát cẩu lương cho toàn thể dân chúng FA, chính là để ba hoa khoe rằng miếng cẩu lương này ngon lắm, thiếu điều muốn cả thế giới này phải đến chúc mừng anh mới thôi.

Còn cô nữ minh tinh khoác lác kia bị thất bại thảm hại, im lặng bặt vô âm tính, còn số lượng fan hâm mộ của Cố Tiểu Khả thì tăng vọt, nhưng bây giờ thì cô đang ngủ rất say, và chẳng mảy may biết gì sắp xảy ra khi cô thức dậy.

Còn Mạc Thần Trạch thì khác, anh vẫn đi làm bằng ô tô, hôm nay chả hiểu sao anh lại cảm thấy rất vui, lại còn bắt đầu nghiện internet, thế là anh lười không muốn tự lái xe, nên đã gọi tài xế đến đón đi.

Mạc Thần Trạch nằm ườn ra hàng ghế sau, mắt dán vào chiếc điện thoại, ngay mục bài viết của nick chính chủ, anh đang hăng say comment dạo buôn dưa lê với mấy fan hâm mộ nào vào hóng chuyện.

Lần đầu tiên, fan hâm mộ được tương tác ngay với Mạc tổng thật, nên ai cũng chớp ngay lấy cái thời cơ ngàn vàng, níu anh lại hỏi đủ thứ chuyện.

Kết quả là, vì tâm trạng quá vui nên Mạc Thần Trạch bắt đầu tự huyên thuyên luôn, chẳng cần phải đợi fan hâm mộ hỏi.

[Với cái thực lực của anh rể mấy người đây nhá, thì chuyện cưa đổ chị Khả của mấy người dễ như trở bàn tay, chỉ cần 9 năm thôi là tôi đã mỹ mãn chiếm được tình cảm của người đẹp.]

Cố Tiểu Khả đang còn say giấc bỗng hắt hơi một cái, cô kéo tấm chăn trên người, lật người sang hướng khác ngủ tiếp.

Người hâm mộ: “…”

[Ủa mà, Mạc tổng à, có ai hỏi anh câu này chưa?]

[Hahahaha thật không ngờ, anh rể đúng là anh rể nha, cười đau cả ruột, chỉ cần 9 năm thôi, anh đúng là tuyệt thật…]

[Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh, mình có nhiều câu hỏi lắm, nhưng giờ mình hết muốn hỏi nữa, làm sao đây.]

[Anh rể, tỉnh đi anh ơi, tôi còn giữ n đoạn ghi hình livestream của chị Khả đây này. Anh có cần tôi giúp anh nhớ lại những hành động dê xồm của anh không? Thế mà giờ anh còn ảo tưởng sức mạnh cơ đấy, chắc là anh bị bể kèo hết mấy chục lần nên đầu óc hết hoạt động rồi hả? Ha ha ha ha–】

[Dễ như trở bàn tay, hahahaha, anh nói dễ như trở bàn tay à, ủa sao tôi cứ tưởng do chị Khả bị anh làm phiền quá đến nỗi chị ấy phải miễn cưỡng đồng ý anh đó chớ?]

[Tôi không tin vào lời của anh chúa cợt nhả này nữa. Chỉ cần ngày nào chị Khả nhà tôi không trả lời anh, cũng không đích thân đính chính thân phận bạn trai của anh, thì tôi nhất định sẽ không nhận anh là anh rể đâu!]

[Đúng đấy, có khi nào là Mạc tổng đang nằm mơ hay không, chứ tại sao anh tag chị Khả rồi, nhưng chị ấy vẫn chưa rep lại anh?]

Môi Mạc Thần Trạch nhếch lên, kìm nén giọng điệu mình, anh cố gắng giữ bình tĩnh, gõ lại:

[Cô ấy vẫn chưa ngủ dậy.]

Thế là các fan bay vào hò hét bàn tán sôi máu.

[Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh. Rõ ràng cái cap chỉ vỏn vẹn 6 chữ thôi, mà sao tôi thấy cả một câu chuyện dưa lê bom tấn đằng sau.]

[Sao giờ này mà chị ấy chưa dậy nữa? Hay là tối qua anh chị bận làm gì phải không!?]

[Anh rể già dê xồm kia, rốt cục tối qua anh đã làm gì chị Khả của tôi rồiiiii – Một con người đang sôi máu cần anh viết một bài văn 10.000 từ để miêu tả lại sự tình!!!]

[Anh rể, anh mau tỉnh lại đi, căn cứ theo biểu hiện của anh trong suốt những buổi livestream, chị Khả của tôi mà không giết chết anh tại chỗ là may phước cho anh lắm rồi. Đừng có mà tự chui đầu vào rọ.]

Mạc Thần Trạch thẳng tay lướt bỏ qua luôn những lời khuyên chân thành cảnh cáo của mấy bạn fan nào tốt bụng quá, thay vào đó, anh kéo những bình luận ý kiến riêng tư rồi trả lời một cách say sưa với đôi mắt cong cong hí hửng: [Chị Khả của mấy người lúc thân mật với tôi thì dịu dàng cực luôn ý.]

Mấy fan hâm mộ thấy comment rep lại của Điêu tổng, phải ngẩn ngơ mất một hồi mới nhận ra anh không phải đang khoe, mà là anh đang đắm chìm vào thế giới của riêng mình.

[Hahahaha tôi phải cap màn hình gửi cho chị Khả, để chị ấy xem anh rể đã lạc trôi mất tiêu nơi nào rồi, hahahaha.]

Mạc Thần Trạch giả đui, làm như không thấy comment đó, lướt xem mấy bình luận anh thích. Dù sao thì Cố Tiểu Khả cũng chưa dậy, nên Điêu tổng cứ mặc sức thoải mái, thích nói gì nói, thích lạc trôi đi đâu thì lạc trôi.

Lúc đồng hồ chỉ mười giờ, Mạc Thần Trạch bắt ngay giờ giải lao để gọi cho Cố Tiểu Khả.

Chuông reo một lúc lâu, Cố Tiểu Khả mới từ từ nhấc điện thoại, ngáp một cái, lười biếng lên tiếng: “Alô ~”.

“Cưng à, dậy rồi hả?” Mạc Thần Trạch khẽ cười nói, “Cháo đậu phộng anh mua cho em để trong lò vi sóng, em hãy hâm nóng ăn trước rồi mới ngủ tiếp, đừng để bụng đói.”

“Ừm.” Cố Tiểu Khả hơi dụi mắt, vẻ mặt ngơ ngác, cô còn chưa tỉnh ngủ, nên nhẹ nhàng gật đầu: “Biết rồi ~”

Mới đi du lịch về, lũ cún được nghỉ một ngày, nên ban đầu cô định ngủ nướng đến chiều.

“À đúng rồi, Lục Khiên đi ra ngoài phụ một tay rồi.” Mạc Thần Trạch nghe giọng nói nhỏ nhẹ của Cố Tiểu Khả, lòng anh ngứa ngáy, muốn bỏ hết công việc ở đây bay về nhà sờ đầu cô. “Khi nào anh ấy về, anh sẽ đưa em đi nói chuyện với Lục Khiên.”

Nói tới đây, Cố Tiểu Khả cũng đã tỉnh ngủ, cô gật đầu, “Ừ.”

Người đàn ông biết bay kia, chắc là đồng loại của cô.

Lúc này, Chu Xuyên đi tới văn phòng, gõ cửa nhắc Mạc Thần Trạch chuẩn bị đi họp.

“Nhớ ăn xong mới được ngủ tiếp đấy, bụng đói dễ hư dạ dày nha.” Mạc Thần Trạch nhắc cô thêm lần nữa, thế là anh nhận được ánh mắt hình viên đạn của Chu Xuyên.

“Biết rồi.”

Cố Tiểu Khả cảm thấy ấm áp, sau khi cúp điện thoại, cô vươn vai một cách lười biếng, rồi cô xuống giường đánh răng.

Vừa mới đánh răng xong, cô đã nghe có tiếng gõ cửa rầm rầm.

Cố Tiểu Khả lau tay, vừa mở cửa đã thấy Brad Pitt đen vội vàng nhảy bổ vào ngồi xổm trên ghế sô pha, kêu meo meo.

[Cô giáo, tui đến nói với cô. Hôm qua Cam Béo béo ở khu 5 đã đến hội ngân sách của chúng ta để xin giúp đỡ.]

Cố Tiểu Khả: “Cam Béo cần giúp gì thế?”

[Trước khi nói vào việc chính, tui muốn bà tám tí xíu ~]

Brad Pitt đen liếm chiếc móng của mình, há mõm cười toe toét, [Cô bị Mạc Thần Trạch bán luôn rồi.]

Cố Tiểu Khả: “?”

[Sáng nay anh ấy đã lan truyền tin đồn bảo hai người đã ở bên nhau rồi, anh ấy còn nói cô và anh ấy đã là vợ chồng được một ngày.]

Hả!?

Cố Tiểu Khả nhìn chằm chằm Brad Pitt đen một cách nghi ngờ, “Ai nói thế!?”

Brad Pitt đen nằm ườn trên chiếc sô pha, chiếc đuôi đen thả lỏng ở mép ghế phe phẩy qua phe phẩy lại, trông nó lười biếng, y như là đến để nhiều chuyện.

[Bí Đao ó.]

Cố Tiểu Khả nhớ ra, trời ạ, cái mõm to của Bí Đao, chẳng lẽ mấy đứa cún ở tiêu khu này đều biết chuyện cả rồi sao?

“Là ai nói với Bí Đao thế?”

[Hổ Nha đấy.]

“Thế ai nói với Hổ Nha?”

[Tất nhiên là chủ nó nói rồi.]

[Chính tai Hổ Nha đã nghe Mạc Thần Trạch đọc thơ đấy.]

[Gì mà “Nhất dạ phu thê bách dạ ân, tôi và Tiểu Khả có tình thân” gì gì đấy.]

Cố Tiểu Khả: “…”

Lời nói của Brad Pitt đen vang lên không sót một chữ nào, mấy câu thơ cứ lởn vởn trong đầu cô.

Trong lúc Cố Tiểu Khả đang ngủ, thì Mạc Thần Trạch, một tên mặt dày trắng trợn, đã khoác lác bịa thêm chuyện mối quan hệ của họ rồi thông báo cho cả thế giới biết.

Nhất dạ phu thê bách dạ ân, tôi và Tiểu Khả có tình thân…

Đầu óc Cố Tiểu Khả trống rỗng, ngây người nhìn Brad Pitt đen, cô chẳng biết phải nói gì một hồi lâu, cô muốn ngồi xuống hít một hơi thật sâu, nhưng lại loạng choạng ngã xuống ghế sô pha.

[Không chỉ thế đâu ~]

Brad Pitt đen ngồi dậy, nhìn Cố Tiểu Khả hồn bay phách lạc, tiếp tục bồi cho cô thêm mấy câu nữa.

[Hai người còn lên hot search nữa cơ đấy, cả đám dân mạng hóng chuyện ai cũng biết cả rồi~]

Cố Tiểu Khả cầm điện thoại lên run rẩy lẹ lẹ xem tin tức.

Trời đất ơi, tất cả mọi người… ai cũng biết mối quan hệ của họ cả rồi.

Đầu óc Cố Tiểu Khả lúc này đơ cả rồi, cô còn chẳng nhớ mình nên làm gì tiếp theo, cầm điện thoại lên, lại đặt xuống, rồi lại cầm lên, cuối cùng lại đặt xuống.

Lúc Brad Pitt đen thấy đầu óc cô trên mây, nó nhảy lên bàn cà phê, đôi mắt tròn xoe màu hổ phách tràn đầy ngạc nhiên nói:

[Chẳng lẽ hai người thật sự bên nhau rồi sao!?]

Cố Tiểu Khả miễn cưỡng gật đầu.

Brad Pitt đen há hốc, râu ria xồm xoàm khẽ giật, rồi nó vươn cái đầu xù lông ra, dán mắt vào chiếc màn hình điện thoại trên bàn cà phê, nhìn trộm.

Trước khi Brad Pitt đen thành lập đoàn đội riêng, nó đã từng học tiếng người và chữ viết với ông chủ Tô lúc nó còn ở cửa hàng thú cưng.

Những con vật nuôi trong cửa hàng thú cưng rất phi thường, thực ra chúng là những du học sinh đến từ tương lai ở hành tinh khác, tạm thời lưu trữ ký ức của mình để đến trái đất tìm hiểu văn hóa của tổ tiên.

Brad Pitt đen nhấc đôi bàn chân đầy lông của mình lên, nhẹ nhàng lướt nhìn màn hình điện thoại, bắt đầu lên tiếng đọc.

[Cô giáo, trên này nói rằng Mạc Thần Trạch đã công khai tình cảm của mình với cô nè.]

Cố Tiểu Khả như chiếc máy trả lời tự động: “Ừm.”

[Mạc Thần Trạch nói anh ấy theo đuổi cô 9 năm rồi, mọi chiến lược không quân, biển, đường bộ gì anh ấy cũng thử qua rồi, cuối cùng cũng theo đuổi được người phụ nữ mà anh ấy mong muốn.]

Cố Tiểu Khả: “Ừm.”

[Ồ, meo meo, trên này anh ấy còn viết một bài thơ nữa, “Anh hùng thiên hạ có mấy ai, chỉ anh xứng làm bạn trai nàng.”]

Đôi má của Cố Tiểu Khả từ từ đỏ ửng lên.

[Ấy chà chà, ở đây còn có một bài thơ nữa nè, “Anh biết em có tình hữu ý, mỗi ngày mong một chút ngọt ngào”, ấy chà chà, thật là bài thơ tình tứ, thơ hay lắm, thơ hay lắm…]

Cố Tiểu Khả: “…”

Brad Pitt đen lắc đầu bất lực rồi thở dài kết luận: [Meo ơi là meo, không ngờ là cô giáo chỉ cần ngủ một giấc thôi, mọi chuyện đều thay đổi hết.]

[Uầy ~~~ Người ta đã muốn quậy phá, thì dù bất cứ khi nào và ở đâu, chỉ cần có cơ hội, anh ta sẽ làm mọi thứ quậy phá cho bằng được.]

[Cô giáo, cô hỏng bét rồi, chỉ dựa vào gương mặt của cô, một trăm người như cô cộng lại có dê xồm bằng một giờ của anh ấy không?]

Cố Tiểu Khả đưa đôi bàn tay lạnh lẽo của mình lên đôi má đỏ bừng.

Sau này cô còn mặt mũi đâu để gặp ai nữa!!!

“Brad Pitt đen này.”

“Meo?”

“Cậu nói xem… nam thần có rung động quá rồi không, hay là tôi không cầm cán được nữa?”

Brad Pitt đen lập tức dựng lông mèo, ưỡn lưng, cố nén nỗi sợ hãi trong lòng, run rẩy duỗi bàn chân nhỏ, lớp thịt đệm màu hồng ở bàn tay mèo nhẹ nhàng giẫm lên mu bàn tay Cố Tiểu Khả.

Để bảo vệ hòa bình của thế giới, vì tình yêu và công lý.

Lãnh chúa tốt bụng và vĩ đại Brad Pitt đen, buộc mình phải vui lên, rồi nó cố gắng an ủi Cố Tiểu Khả đang đứng ngồi không yên.

[Cô, cô giáo, bình tĩnh, cô nhất định phải bình tĩnh!]

Lúc này bỗng dưng chỉ số IQ của chú mèo đen cao ngất ngưởng, đã dùng đến chiêu cuối cùng. Nó an ủi: [Hay là, hay là cô suy nghĩ kỹ hơn đi, dù sao thì… nhất dạ phu thê bách dạ ân, tình cảm của cô với anh ấy đã sâu đậm như thế…]

“Rầm” một cái, Cố Tiểu Khả đã bẻ gãy luôn chiếc tay vịn của ghế sofa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.