Thủ Hộ

Chương 35: Sinh vật kỳ lạ



Sau khi nhóm Erza trở về thì phải chịu sự thẩm vấn của hội đồng phép thuật tối cao, đến khi Erza đưa ra quả cầu thủy tinh có ghi lại tất cả những hành vi của Albe thì tất cả mọi người mới được thả về.

Gerard cũng được phóng thích và chứng minh được sự vô tội của mình, cậu gia nhập Fairy Tail khiến Erza vô cùng hạnh phúc, cô nói với Gerard rằng mình yêu cậu ta nhưng Gerard lại trốn tránh vì một lí do đó khiến Erza rất thất vọng, nhưng cô không từ bỏ mà tiếp tục quan tâm chăm sóc Gerard.

Albe bị hội đồng phép thuật truy nã với giá 1 tỷ đồng vàng, mức giá cao ngang với giá truy nã Thanh Kiếm Bóng Tối.



Gerard ngồi bên quầy rượu của hội Fairy Tail với đầy những suy nghĩ, cậu nhớ tất cả những điều mình làm, những tổn thương mình đã gây ra cho Erza. Đó không phải là cậu bị điều khiển mà cậu bị mê hoặc và theo đuổi nó, cái tên Albe hoàn toàn vô tội, hắn gánh chịu tất cả tội danh.

Hắn đã nhắc nhở với cậu trước khi truyền tống cậu đi rằng đừng để cho Erza biết chuyện này. Gerard hối hận về tất cả những sai lầm của mình nhưng cậu càng dằn vặt hơn khi nhận lấy tất cả từ người khác, kể cả tình cảm của người đó.

Gerard không dám đón nhận tình yêu của Erza bởi cậu biết mình không xứng đáng với điều đó, và trên hết người mà Erza yêu cũng không phải là cậu.

Gerard quyết định sẽ ở lại Fairy Tail và bảo vệ chăm sóc Erza như một người em gái, chăm sóc cô như trước khi cô rời đi bọn họ. Trong thời gian đó cậu quyết tâm phải tìm được người tên Albe thần bí kia và trả lại tất cả.

Makarov nhìn Gerard và thở dài thật sâu. Ông nhận được một lá thư được gửi đến bởi một người hầu trong biệt thự của Albe, cậu tặng lại cho Fairy Tail tất cả tài sản của mình, hơn 500 phép thuật cổ đại và dặn dò ông nhất định không được cho Erza biết tất cả mọi chuyện.

Nhìn mọi người trong hội đang chửi rủa về sự phản bội của Albe khiến Makarov cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Ông nhớ đến gương mặt tươi cười như ánh nắng sớm đầy tinh nghịch của thiếu niên tóc vàng khi cậu nói “Gương mặt này chỉ xuất hiện đối với Fairy Tail”. Tim Makarov thắt lại quặn đau, đây là lần đầu tiên ông không thể bảo vệ được một trong những đứa con mình.



Rào rạt….

Sóng biển vỗ nhẹ vào mặt Lakjhal, cậu khó khăn mở ra ánh mắt.

Một bờ biển hoang vu, Lakjhal không biết mình đã ngất đi bao lâu nữa. Ma lực khổng lồ đang hoành hành dữ dội trong cơ thể Lakjhal khiến cậu vô cùng suy yếu.

Lakjhal lết vào bờ và bắt đầu thi triển các phép thuật phong ấn, chúng sẽ giúp cơ thể cậu khống chế được lượng ma lực đã đạt đến gần 20 Drastro, chúng đang cuồng bạo khiến thân thể cậu như muốn nứt ra.

Tiếp đó cậu sẽ từ từ hấp thụ lượng ma lực này, cậu dự tính khi mình hấp thụ hết lượng ma lực đang hoành hành trong co thể và tiến hành tịnh hóa, ép nén chúng lại cho phù hợp với ma lực và sức mạnh trong cơ thể thì cậu sẽ đạt đến 5 Drastro.

Nếu không phải thân thể Lakjhal có được dòng máu phượng hoàng thì cậu đã chết vì thân thể liên tục bị ma lực khủng bố bạo tạc. Lần này sống sót đối với Lakjhal có thể xem như đây là kỳ tích.

Các chú ấn phép thuật hình thành những sợi xích màu đen quấn trên người Lakjhal và phong ấn, không chế ma lực khiến chúng không còn hỗn loạn nữa.

Giờ đây Lakjhal cũng chỉ có sức mạnh như một người bình thường, cậu sẽ chỉ có thể dần hồi phục lại sức mạnh của mình cho đến ngày hấp thụ hết ma lực dư thừa trong cơ thể.

...

Lakjhal đánh giá hoàn cảnh chung quanh, bờ biển dài tít tắp không thấy cuối nên đây chỉ có thể bờ lục địa. Lakjhal đứng lên và thử hoạt động thân thể.

Hoàn toàn chỉ đạt trạng thái của một người bình thường, nhờ vào kỹ xảo dùng lực thì tối đa cũng chỉ đạt đến giới hạn cao nhất của loài người.

Áo choàng của Lakjhal bị ma lực cuồng bạo thổi nát, trên người cậu hiện giờ chỉ còn một bộ quần áo màu đen, do không thể vận dụng sức mạnh nên cậu không thể lấy được các vật dụng gửi trong không gian vương tọa.

Bỗng dưng, một bóng đen lao đến Lakjhal.

CÀNH!...

Một tiếng vang của hai hàm răng đập vào nhau. Lakjhal chỉ khẽ lách người tránh sang một đoạn ngắn. Cậu lạnh nhạt đánh giá thứ tấn công mình.

Thân hình y hệt của con ngời nhưng không có bộ phận sinh dục, hoàn toàn trần truồng, cao đến 10 mét. Là người khổng lồ?...

Lakjhal hơi lắc đầu và né tránh bàn tay to lớn đang đập đến của sinh vật trước mắt.

Titan là giống loài có trí tuệ cực cao, thậm chí họ còn được xếp ngang hàng với tộc rồng về cả trí tuệ và sức mạnh.

Sinh vật trước mắt đúng là khổng lồ nhưng lại giống như bọn xác sống, chỉ có bản năng săn mồi và bản năng ăn thịt hay nói chính xác là chúng chỉ muốn xé xác đối thủ.

ẦM!...

Sinh vật trước mắt dùng chân dẫm vào Lakjhal nhưng cậu lại nhún người nhẹ nhàng tránh quá.

Không có vũ khí hạng nặng nên cậu không thể tấn công nó khi ở dưới này. Nếu là bình thường thì cậu hoàn toàn có thể dùng Gnodom để cắt nhỏ sinh vật này ra. Hoặc chỉ dùng tay không cũng có thể đè chết nó

Vụt…

Lakjhal rút ra một mũi tên ngắn và phóng vào mắt sinh vật này, đây là ám khí được cậu đặc chế.

GRAOOO!....

Sinh vật gầm thét đau đớn, nó có tiếng kêu khá giống của con người. Lakjhal nhân cơ hội này nhún người nhảy lên thân thể của nó, cậu chỉ có thể nhảy đến 4 mét, đây là cực hạn của thân thể cậu hiện nay.

Lakjhal chạy dọc theo lưng của sinh vật và tiếp cận đầu của nó.

Phập!....

Cậu rút ra một mũi tên và đâm vào vị trí thái dương sau đó nhảy xuống.

Con vật gầm thét đau đớn nhưng không chết khiến Lakjhal thấy kỳ quái, cậu cẩn thận quan sát và thấy các vết thương tại hai vị trí cậu gây thương tích đã sắp lành hẳn.

Chỉ còn 17 mũi tên.

Lakjhal không tin có sinh mệnh cấp thấp nào lại có khả năng hồi phục khủng bố như thế, cậu biết yếu điểm của nó nằm ở đâu đó.

Vụt!... Vụt!... Vụt!...

Lakjhal vừa di chuyển né tránh cơn cuồng bạo của sinh vật này và ném các mũi tên trong tay vào các vị trí mà cậu cho là có khả năng sẽ là yếu điểm của nó.

Phập!....

GRÉEEE!......

Sinh vật kêu lên thảm thiết, hành động của nó chậm chạp hẳn.

Là sau gáy!...

Lakjhal phát hiện được điểm yếu của sinh vật này và cậu dồn tất cả sức mạnh vào mũi tên cuối cùng trong tay rồi ném vào gáy sinh vật này.

ONG!....

Một lỗ máu to tướng đâm xuyên qua gáy sinh vật và bay khỏi cổ nó. Sinh vật ầm ầm ngã xuống và hoàn toàn bất động.

Lakjhal cũng quỵ xuống, mũi tên cuối cùng cậu đã dùng kỹ xảo tụ lực và ném đi, nó đã ngốn hết sức mạnh trong cơ thể Lakjhal. Cậu cố gắng nhấc người đi vào khu rừng ven bờ biển, không thể nào biết trước nó còn đồng bọn hay không, nếu đồng bọn của nó đến mà cậu vẫn chưa thoát đi nơi này thì Lakjhal chết chắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.