Thư Ký Của Tôi Biết Bắt Quỷ

Chương 51: Chương 51




Hàn Hướng Nhu duỗi tay ra đón được Lisa, sau đó cầm túi thơm trên cổ cô ấy kiểm tra thì phát hiện bùa trừ tà bên trong có dấu vết đã từng sử dụng bèn vỗ lưng trấn an cô: “Không sao, một lúc nữa em sẽ giúp chị nhìn xem.”Trải qua sự việc tối hôm qua, Lisa đã vô cùng tin tưởng vào Hàn Hướng Nhu, sau khi nhận được an ủi thì cô lập tức cảm thấy an toàn hơn nhiều.

Cô tự biết nơi này không phải công ty nhà mình, chỉ bò lên người Hàn Hướng Nhu một lúc rồi đứng lên, vừa quay đầu thì nhìn thấy vẻ mặt quái lạ của Cố Bách Nhiên đang nhìn mình lập tức kinh ngạc hỏi: “Tổng giám đốc Cố, sao anh lại ở đây?”Cố Bách Nhiên dùng vẻ mặt lạnh nhạt nhìn cô, cảm thấy không còn lời gì để nói: Vừa rồi tôi nói chuyện cô hoàn toàn không nghe thấy đúng không? Vậy đẩy người sao lại nhanh nhẹn như vậy?Nhìn thấy CốBách Nhiên, Lisa nhanh chóng trở lại trạng thái bình thường rồi nở nụ cười khách sáo có lễ: “Tổng giám đốc Cố, thật ngại quá, lần này tôi tới quý công ty là có một số yêu cầu chi tiết về việc hợp tác cần tham khảo với các anh, không biết có tiện để tôi hỏi thư ký Hàn một ít vấn đề không? Tôi muốn ngồi riêng với cô ấy để hiểu hơn.”Được thôi, đều chính thức tìm cớ như vậy thì mình còn có thể nói cái gì? Cố Bách Nhiên lộ ra biểu cảm phức tạp liếc nhìn hai người một cái rồi khách sáo gật đầu: “Cô Trần cứ tự nhiên.” Sau đó đi qua lướt qua hai người.Khương Manh Manh nhìn bóng dáng của Cố Bách Nhiên cứ cảm thấy hơi hiu quạnh bèn không nhịn được móc di động ra lặng yên gõ một hàng chữ trên nhóm: “Nhu Nhu, em lấy sai kịch bản rồi!”Hàn Hướng Nhu đưa Lisa tới phòng đàm phán rồi giúp cô ấy lấy ly cà phê để lên bàn: “Tối hôm qua gặp phải chuyện gì vậy?”Lisa duỗi tay ra nắm chặt lấy túi thơm trên cổ, thể hiện trong lòng vẫn còn sợ hãi: “Lúc cơm tối ngày hôm qua cha của chị có hỏi việc hẹn hò với tổng giám đốc Cố, lúc ấy thân thích trong nhà đều ở, chị không muốn nói quá nhiều nên tùy tiện bảo khá tốt cho có lệ.


Lúc ấy sắc mặt ông nội chị khá khó coi, liên tục oán trách cha chị nói như vậy sẽ đưa tài sản trong nhà làm lợi cho người ngoài, lại nhắc tới mấy cháu trai của ông nghìn lần vẫn như một.

Ngày hôm qua chị rất mệt, nghe ông nói vậy nên không đủ kiên nhẫn nữa trực tiếp quăng đũa trở về phòng.”Ngay sau đó trên khuôn mặt của Lisa thể hiện ra biểu cảm khiếp hãi: “Nửa đêm hôm qua chị bị những tiếng đập cửa đánh thức, chị đi tới cửa hỏi là ai thì bên ngoài không có ai nói chuyện.

Lập tức chị cảm thấy chuyện không ổn nên nhanh chóng bật đèn lên nhưng tất cả đèn đều không sáng, chị liền đi tới cửa sổ kéo rèm ra.

Cũng may tối hôm qua ánh trăng khá sáng, chị bọc chăn ngồi đầu giường nhìn chằm chằm vào cửa, đại khái là qua vài phút thì chị nhìn thấy một người giấy nhỏ làm bằng giấy màu vàng chui vào từ khe cửa rồi bò tới vị trí chốt cửa, sau đó mở cửa ra.”Hàn Hướng Nhu nghe được chuyện hay: “Là thứ gì vào được vậy?”“Là một nữ quỷ tóc dài mặc quần áo đỏ, mặt của ả màu xanh đậm, móng tay thì dài như vậy này.

Vừa vào cửa liền lao vội về phía chị, cũng may ả còn chưa chạm tới chị thì túi thơm mà em cho chị phát ra ánh sáng màu vàng, nữ quỷ kia kêu thảm một tiếng liền biến mất không thấy.


Chị ngồi trên giường mà cử động một cái cũng không dám, đợi đến hừng đông ngủ thiếp một lúc rồi nhanh chóng tới tìm em.” Sắc mặt của Lisa khó coi liếc nhìn Hàn Hướng Nhu một cái: “Không phải em nói đối phương không thể làm pháp nhanh như vậy sao?”Hàn Hướng Nhu nhổ vỏ hạt dưa trong miệng ra rồi uống một ngụm trà hoa: “Lần này không phải làm pháp nữa mà là trực tiếp thả ra lệ quỷ đang nuôi dưỡng rồi.”Suýt nữa Lisa muốn khóc: “Chị cảm giác còn đáng sợ hơn so với huyết quang tai ương nữa, Nhu Nhu à, chị phải làm sao bây giờ đây?”Vốn Hàn Hướng Nhu còn muốn chờ đến cuối tuần xử lý bọn họ, nếu bọn họ gấp không chờ nổi như vậy thì cũng không còn gì để nói nữa: “Đêm nay em đi theo chị về nhà xem, nhưng tốt nhất là chị và cha chị nói chuyện với nhau để chú còn chuẩn bị tâm lý.”Lisa gật đầu: “Chị đi công ty của cha nói chuyện này với ông đây.”Hàn Hướng Nhu đứng dậy mở cửa phòng đàm phán, Lisa không có tâm tình chào hỏi với Cố Bách Nhiên nên trực tiếp rời khỏi tập đoàn Thần Huy.

Hàn Hướng Nhu nhớ tới mình vẫn còn cầm thẻ đen của Cố Bách Nhiên quên đưa cho anh nên vội vàng tìm ra rồi gõ cửa văn phòng tổng giám đốc.“Vào đi!” Cố Bách Nhiên ngẩng đầu thì phát hiện người tiến vào lại là Hàn Hướng Nhu bèn lập tức lộ ra vẻ mặt quái lạ: “Cô có chuyện gì sao?”“Tổng giám đốc Cố, đây là thẻ đen của anh, cô Trần nói cảm ơn ý tốt của anh, nhưng cô ấy vẫn có thói quen quẹt thẻ của mình.”Cố Bách Nhiên nhìn chiếc thẻ trên bàn, trong nhất thời không biết nói gì mới tốt.Hàn Hướng Nhu cân nhắc bản thân có thể rời đi hay chưa? Kết quả là cô vừa mới xoay người đi được hai bước thì nghe được câu hỏi của Cố Bách Nhiên ở phía sau: “Cô Trần đã rời đi rồi?”Hàn Hướng Nhu chỉ có thể xoay người trả lời: “Đúng vậy, cô Trần nói muốn đi tập đoàn Khang Thành một chuyến.”“Ồ, rất tốt.” Cốc Bách Nhiên dùng ngón tay gõ lên bàn: “Sau kỳ nghỉ quốc khánh thì hai công ty sẽ chính thức hợp tác hạng mục, nếu cô và cô Trần ở chung không tồi thì cô cũng tham gia vào tổ hạng mục này đi.

Tôi sẽ bảo bộ phận kinh doanh đưa một phần tài liệu tương quan cho cô, cô chuẩn bị cho tốt vào.”Hàn Hướng Nhu gật đầu đáp: “Vâng, tổng giám đốc Cố.”Cố Bách Nhiên lại nhìn cô một cái mới rũ mi mắt xuống: “Được rồi, chỗ tôi không có việc gì khác nữa, cô đi đi.”Hàn Hướng Nhu xoay người đi ngay, cố gắng bước nhanh chân như sợ phải ở nơi này nhiều hơn một phút.Cửa văn phòng vang lên một tiếng ‘cạch’, Cố Bách Nhiên hơi nhíu mày rồi cầm di động đang để mở một bên lên soi gương mặt của mình: Chẳng lẽ hiện tại thẩm mỹ lại thay đổi?***Lúc Trần Lisa đến văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Khang Thành thì Trần Kiến Thành đang đánh giá tài liệu hạng mục hợp tác với tập đoàn Thần Huy.


Ông thấy sắc mặt Lisa không tốt nên hơi lo lắng rót một ly sữa bò cho cô: “Tối hôm qua không ngủ ngon sao?” Nghĩ đến gần đây cha già của mình nói càng ngày càng quá mức, sắc mặt của Trần Kiến Thành hơi xấu hổ: “Ông nội con lớn tuổi rồi khó tránh khỏi hơi hồ đồ, việc của công ty trong lòng cha hiểu rõ, con không cần lo lắng đâu.”“Cha, con không phải đang lo lắng việc này.” Sắc mặt của Lisa hơi tái nhợt: “Cái mà con lo lắng chính là con sắp chết đến nơi rồi.”Nháy mắt sắc mặt của Trần Kiến Thành thay đổi: “Chẳng lẽ con bị bệnh gì?”Lisa lắc đầu rồi kể lai những chuyện gần đây nhất mà mình gặp phải, biểu cảm tràn đầy mỏi mệt: “Lần đầu là gương bị nổ mạnh, lần thứ hai là xà gỗ lung lay sắp đổ, ngày hôm qua trực tiếp gặp quỷ luôn, con thật sự sợ rằng cứ tiếp diễn như vậy thì con sẽ không thấy được mặt trời của ngày mai mất.”“Con sẽ không bị lừa chứ?” Trần Kiến Thành không mấy tin tưởng.Thực ra Trần Kiến Thành cũng mê tín nhưng ông chỉ mê tín phong thủy mà thôi, còn cái gì mà quỷ, cái gì mà hạ bùa chú thì ông cảm thấy đều là lời nói vô căn cứ.

Nghe được chuyện Lisa nói thì phản ứng đầu tiên của ông chính là có phải gần đây bị áp lực quá lớn hay không, cái thứ hai nghĩ đến là có thể bị người ta lừa hay không.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.