[Thử Miêu Đồng Nhân] – Nho Nhỏ Miêu Lang Quân

Chương 33



Mặc dù tiểu Miêu Miêu tận lực dùng tốc độ nhanh nhất một đường không ngừng nghỉ, chạy như điên đến Tương Dương. Thế nhưng vì mình dù sao cũng còn nhỏ nên chân ngắn = =. Cộng thêm hắn không còn là thân phận quan gia, ở trạm dịch không thể thay ngựa, thay vào đó vì quá mức nóng lòng, nhiều lần làm ngựa mệt chết. Lúc đó mới nghĩ đến việc tìm chỗ nào đó đê mua ngựa. Vì vậy trên đường trì hoãn khá nhiều thời gian. ( lũ ngựa miên tôn mệnh khổ a QM vì miên tôn ngươi mặc niệm TT).

Chờ đến lúc hắn chạy đến được Tương Dương, Bạch Ngọc Đường đã bỏ lại khâm sai đại thần Nhan Tra Tán cùng đám tùy tùng một mình du ngoạn thành Tương Dương, nơi nổi tiếng là chốn phong cảnh hữu tinh – đi chơi một ngày ở Trùng Tiêu lâu.

“Ngươi, Ngươi,Ngươi,Ngươi,Ngươi!Ngươi sao có thể để cho y đi như thế a a a a a a ──?!” Tiểu Miêu Miêu vừa nghe thấy tin tức kia, ánh mắt nhất thời giống như bắn ra lửa, nhào tới trên người Nhan Tra Tán, túm lấy cổ áo hắn. lay động điên cuồng không ngừng!

“Ai! Tiểu đệ đệ ngươi đừng như vậy, đây cũng không phải lỗi của thiếu gia nhà ta. Thân thủ Bạch Ngọc Đường cao như vậy, chúng ta ngay cả thời điểm y đi ra ngoài lúc nào cũng không có biết, cho nên làm sao ngăn y lại được đây?” Thư đồng Vũ Mặc mắt thấy công tử nhà hắn bị lôi kéo như thế đến nỗi không thở ra hơi, vội vàng xông lên phía trước đem Triển Tiểu Hùng từ trên người Nhan Tra Tán kéo xuống.

Nhan Tra Tán thế nhưng lại không có vì hành động của Triển Tiểu Hùng mà tức giận, ngược lại tỏ ra khuôn mặt án náy than thở nói:” Ai, vị tiểu đệ đệ này nói đúng. Cũng là ta không tốt, là ta không có khuyên được Ngũ đệ, nếu y có mệnh hệ gì… Nhan mỗ chính là có chết đi ngàn lần… cũng khó chuộc được tội!” Càng nói lại càng thương tâm, đến cuối cùng còn lấy ống tay áo che mặt khóc thút thít.

Lúc trước bọn họ tới Tương Dương, Nhan Tra Tán có nghe nói một số ít quan lại cùng với Tương Dương Vương có chiêu mộ rất nhiều nhân sĩ giang hồ, ý muốn mưu phản. Cũng chính là vì nguồn tin ngầm như thế này mà đến đây. Vốn là muốn lấy giao tình thâm hậu của mình cùng Bạch Ngọc Đường, trong số những võ quan đương triều thì công phu của y là số một số hai. Nếu là thật sự có chuyện gì, Bạch Ngọc Đường nhất định là người đáng tin cậy nhất, vừa khéo lại đúng lúc y chủ động xin đi giết giặc. Lúc này mới cùng y đến đây.

Nhưng ai biết sau khi đến thành Tương Dương này, mới phát hiện đích thực có chuyện Tương Dương Vương mưu đồ tạo phản mà việc này trong toàn thành Tương Dương ai ai cũng đều sớm biết. Mà cơ quan trọng yếu Trùng Tiêu lâu bọn họ mặc dù sớm nghe nói qua thế nhưng vẫn nghĩ đó là Tương Dương Vương để lại đường lui cho hắn, dùng để tự vệ. Nhưng hôm nay xem ra, Tương Dương Vương kia tạo ra Trùng Tiêu lâu căn bản là hướng hoàng thuợng công khai khiêu chiến!─Trong thành ngay cả một đứa trẻ 3 tuổi cũng biết, Vương gia đem văn kiện liên hiệp cùng Liêu quốc giấu ở trong Trùng Tiêu lâu. Nếu là muốn lấy nhất định phỉa xong vào trong lâu trộm đi!

Này có nghĩa là Tương Dương Vương đã sớm phát hiện ra mục đích của đám người Nham Tra Tán, cố ý thả ra tin tức, dùng cái này để lừa gạt bọn họ, mặc dù biết rõ toan tính tạo phản của hắn nhưng không thể làm gì được ──. Bởi vì bọn họ chỉ có nhân chứng mà không có vật chứng. Còn đối với Tương Dương Vương xưng bá một vùng mà nói, muốn tìm lí do để diệt trừ những nhân chứng này là quá dễ dàng. Bất quá hắn cũng biết rõ, khâm sai đại nhân Nham Tra Tán không thể vì một tờ văn kiện nho nhỏ mà làm liên lụy đến tánh mạng của dân chúng toàn thành, mới cố ý dùng cái này để uy hiếp bọn họ.

Bất quá cũng bởi vì có thể thấy được thế lực hôm nay của Tương Dương Vương thực sự đã vượt qua tưởng tượng của bọn họ nếu không hắn làm sao dám kiêu ngạo lớn lối như thế chứ?

Ở nơi này chính là dưới phép khích tướng, Nhan Tra Tán mặc dù tức giận không thôi nhưng vẫn cố giữ tỉnh táo. Hắn đã sớm trình hoàng thượng một văn thư khẩn cấp bẩm báo chuyện này, thỉnh cầu triều đình mau sớm phái đến viện binh. Mặc dù hắn tốt bụng có lời khuyên còn có ý trông chừng Bạch Ngọc Đường. Ai ngờ nhưng vẫn không cách nào ngăn lại được….

Vũ Mặc bước lên trước khuyên nhủ:” Thiếu gia ngài đừng quá thương tâm. Ngũ gia một người thông minh như vậy, lại có một thân võ công cao cường, kia sao lại có thể dễ dàng gặp chuyện không may được sao? Vả lại không phải ngài đã phái người đi tìm rồi sao? Chuyện này nào có thể trách ngài được a?”

“Chính là Vũ Mặc hiểu rõ Ngũ gia ta a! Đại ca ngươi cũng quá coi thường tiểu đệ đi! Tiểu đệ đây không phỉa là hoàn haỏ không tổn hại gì trở về đây hay sao? Chính là một lâu Trùng Tiêu làm sao có thể làm khó được ta a!” Theo đó một đạo thanh âm dễ nghe truyền đến. Ách… Dĩ nhiên eo của thân ảnh màu trắng so với bình thường có hơi to ra một chút nhưng tóm lại là không có ảnh hưởng đến mỹ quan ( Đó là đương nhiên, Ngũ gia muốn làm một người mẹ xinh đẹp quyến rũ nhất thế gian O (∩∩)O...!).

Thanh âm này nghe vào tai ba người trong phòng giống như thanh âm của ông trời vậy. Nhất là đối với Triển Tiểu Hùng. Ở tại thời điểm hai người kia còn chưa kịp phản ứng hắn đã giống như bay nhào tới bên người Bạch Ngọc Đường:” Ngọc Đường! Ngươi không sao chứ?! Có bị thương không?!” Lời còn chưa dứt, một đôi tiểu cánh tay đã ôm lấy thắt lưng của Bạch Ngọc Đường cẩn thận kiểm tra. ( Mọi người xin tránh hiểu nhầm nga Tiểu Miêu đại nhân của chúng ta chỉ quan tâm nhi tử không quan tâm đến LP. Thật sự mà nói nếu lấy chiều cao của Miêu đại nhân hiện tại cũng chỉ có đến thắt lưng của Ngũ gia thôi. Sợ rằng đến cả thắt lưng cũng phải nhảy lên mới bằng được a 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.