Thú Nam Và Tiểu Bạch

Chương 13: Chương 13



Khuôn mặt Viên Lai Lai đỏ bừng, đoạt lấy chiếc áo lót trong tay hắn liền vứt vào thùng rác, "Em thực sự thích sạch sẽ, không thích người khác chạm qua những đồ của mình!"
Hình Diễn nhìn cô một cái như không có chuyện gì xảy ra gật đầu một cái, "Ở lại đây đi, tí anh sẽ dẫn em đi mua đồ số A."
"Đi chết đi!", "Rầm" một tiếng, Viên Lai Lai đã phóng nhanh vào phòng ngủ.
Năm phút sau, Viên Lai Lai đã dọn dẹp sạch sẽ thỏa đáng, xách những thứ không cần thiết ra cửa, cũng không thèm để ý tới Hình Diễn một cái, đi thẳng tới cửa thay đôi giày khác chuẩn bị ra cửa thì liền bị anh gọi lại.
"Viên Lai Lai, anh với em hãy làm một cuộc giao dịch di." Hình Diễn dựa vào ghế sofa tức giận trừng mắt nhìn Viên Lai Lai, tự nhu bị "tức tiểu tức phụ"
"Không làm!" Viên Lai Lai cũng không thèm liếc nhìn hắn một cái liền thẳng thừng cự tuyệt lời yêu cầu đó.
"Cung cấp xe cao cấp Ferrari cho em, không cần em phải bồi thường, tiền lương tăng gấp ba lần, mỗi tháng đi trễ ba lần cũng không bị kỉ luật, công ty sẽ cung cấp phòng nghĩ cho em, có thể giúp em mua môt căn nhà khác tốt hơn, nhìn sơ qua nơi này quả thật quá đơn sơ." Hình Diễn anh vĩnh viễn nhớ rõ những điểm yếu của cơ, thật dễ dàng có thể làm cô động lòng, thay đổi quyết định.
Quả nhiên, Viên Lai Lai ngay lập tức dừng động tác thay giày dưới chân, nhìn lại mình bây giờ, hiện tai chắc hẳn rằng tiền thưởng chuyên cần tháng khẳng định sẽ không có, nhưng là những lời của hắn nói chẳng khác nào công ty đang cần tuyển ban lãnh đào cấp cao nha, "Hình Thị dưới sự quản lý của anh có phải hay không đang gặp khó khăn? Anh như thế này phải hay không đang tuyển em làm nhân sự cấp cao cho anh?"

Hình Diễn nháy mắt ý bảo cố mau ngồi xuống, "Ăn sáng đi."
Viên Lai Lai lúc anyf mới phát hiện ra anh thế nhưng đã bê bữa sáng tới, nghi ngờ nhìn anh, "Anh xác định hôm nay sẽ không trừ tiền luơng của em, sẽ không trừ toàn bộ tiền thưởng chuyên cần của em chứ?"
Hình Diễn nhíu mày, "Bộ dạng anh như thế này sẽ không bao giờ giống với môt loai người nói mà không bao giờ giữ lời." Rõ ràng là có nhiều thâm ý nha.
Viên Lai Lai đứng hình khi vừa nhìn thấy những thức ăn trong hộp mà anh vừa mang tới, "cháo Vân Trung Hải? Cháo thượng hangh hai ngàn nhân dân tệ đây sao?" Cô hít thở một ngụm khí, người có tiền chính là sống như vậy qua ngày hay sao? Bọn họ có hay không suy nghĩ cảm giác của những bọn tiểu dân thấp hèn như cô qua những thứ này?
Hình Diễn sững sờ một chút, "Em không phải là rất thích hay sao?"
Viên Lai Lai đem tô cháo đây tới trước mặt hắn, "Anh có thể trực tiếp đổi thành tiền mặt cho em không?" Từng giọt máu trong lòng cô đang tửng giọt từng giọt rỉ ra nha, nghĩ đến đây không phải là dùng tiền của chính mình chi trả, cô nhanh chóng đoạt lấy tô cháo lại từ trong tay Hình Diễn, múc hai ba muỗng chớp nhoáng liền sử sạch hết những thức ăn sáng mà anh mang tới lúc nãy, vừa lau miệng vừa nhìn Hình Diễn, "Trước tiến hãy nói một chút về cuộc giao dịch của anh đi."
"Hãy làm thư ký của anh." Hình Diễn nhìn bộ dáng của cô chém món điểm tâm Vân Trung Hải như hổ háo đói, dịu dàng sủng nịnh nhìn rồi đưa cô ly nước.
Viên Lai Lai dời lực chú ý của mình sang Hình Diễn, "Tất cả những ai làm thư ký cho anh đều có đãi ngộ tốt như vậy sao?"
"Chỉ có một mình em." Hình Diễn ngược lại không e dè mà thẳng thừng đáp.
"Em có thể từ chối không?" Cô thừa nhân rằng cô đủ thông nhưng vô luận như thế nào cũng không đấu lại hắn, không chừng ngày lại đó cô không còn tác dụng sẽ bán cô đi lấy tiền lại ngay lập tức.
"Không có khả năng." Hình Diễn đưa tay lau đi vết chocolate còn dính lại trên khóe miệng cô, "Em biết anh có tính thích sạch sẽ, mà em là người con gái duy nhất khiến anh cảm giác thoải mái sau khi tiếp xúc, như vậy có thể giúp anh thoát khỏi rất nhiều phiền toái ngoài kia."
Aaaa, hóa ra là như vậy nha.
Nhưng mà Hình Diễn căn bản không cho cô đủ thời gian để kịp những điều hắn vừa nói, thuận tay liền đêm cô kéo lên xe mà thẳng tiến hướng tới công ty, trực tiếp đẩy cô vào thang máy VIP chuyên dụng của mình mà lên thẳng tầng lầu trên cùng.

"Kể từ giờ trở đi, đây chính là phòng làm việc của em, mỗi ngày ở trước mặt, trước khi tan sở anh đều phải nhìn thấy em," dừng một chút, lại nói, "Vắng mặt một lần, trừ một phần ba tiền lương của em cuối tháng"
Nói đến chuyện tiền lương của mình, Viên Lai Lai cũng nhanh chóng phản bác lại, "Lúc ở nhà ai đã nói rằng mỗi tháng cho em ba lần đi trễ?"
Hình Diễn khóe mắt liếc qua sự tò mò của mọi người, "Mỗi lần em muốn đi trễ, em liền có thể nộp bảng báo cáo cho anh trước ba ngày, anh liên phê chuẩn em đi trễ."
.........................
"Xe của em đâu?" Viên Lai Lai cảm giác càng ngày có gì đó không đúng như những gì cô nghĩ rồi.
"Ở tiệm"
"Phòng đâu?"
"Đang tu sửa lại"
"Còn tiền thưởng đâu?"

"Xem xét biểu hiện của em."
Mẹ nó! Cô lên phải thuyền giặc rồi! Cô đang muốn bốc hỏa thì bóng dáng Hình Diễn chớp mắt liên biến mất không tung tích trước mắt cô, một giây kế tiếp một người phụ nữa tóc lên cẩn thận, gọn gàng, tỉ mỉ, nghiêm nghị như một bà cô già đã xuất hiện trước mặt cô thuyết giáo, "Đã đến làm thư ký Tổng Giám Đốc, cô nên có những tư cách mà một thư ký Tổng Giám Đốc nên có, ở công ty không được thảo luận những chuyện đời tư của cấp trên, không được mang dép, không thể không trang điểm khi đi làm, không được mặc những trang phục bình thường, lưng phải luôn thẳng, tóc luôn gọn gàng, không được.......cười đùa!" (editor: *khụ khụ* công ty quái quỷ gì đây , nhiều luật thế nhì   )
Viên Lai Lai run run lên nhìn người đàn bà trước mặt, toàn bộ nhân viên trong công ty này đều biết rõ "bà cô già" này đến nay vẫn chưa kết hôn, đối với thuộc hạ còn càng nghiêm khắc hơn nữa, luôn luôn lấy chuyện nhỏ hóa to, chỉ một câu kết luận đơn giản đó là: gặp người nào, giết người nấy không buông tha.
"Báo cáo Trưong tổng, theo những tiêu chuẩn mà cô vừa đề ra, tôi đây một tháng nhịn ăn nhịn uống của tôi cũng không mua được một bộ y phục được xem như là vừa mắt cô đi, có phải hay không về sau tôi cos thể không cần mặc quần áo để đi làm?" Nói giỡn hay sao, lấy tiền lương khổ cực của cô ra mà đùa giỡn à, Viên Lai Lai cô đây cũng không nỡ bỏ ra một khối tiền lớn thế để mua những y phục giá trên trời như vậy!
Khuôn mặt "bà cô già" liền xụ xuống, "Đối với thư ký của Tổng Giám Đốc, công ty sẽ cũng cấp một khoảng tiền mỗi tháng cho tiền trang phục, cô hãy đi nhận khoảng tiền đó sau giờ làm, cô tốt nhất đừng để tôi nhìn thấy cô mặc những bộ quần áo rách rưới này tới công ty" Nói xong, cô ả liền quay đầu đi, cũng không quên ban tặng cô một cái liếc khinh thường.
Viên Lai Lai nhìn xung quanh liền nhận được những ánh mắt đồng tình của mọi người trong phòng, nhìn trên bàn cùa mọi người những văn kiện đều được xếp thành từng chồng cao ngất ngưỡng, nhìn lại mình, một chút bụi cũng không có, duy nhất chỉ có một hộp chocolate được đặt ngay ngắn ngay trên bàn, không cần suy đoán cũng biết chắc đây nhất định là đo Hình Diễn bày trò.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.