Thú Nhân Bộ Lạc Chi Ngã Thị Nam Nhân

Chương 43



Sau vài ngày lao động, Lục Sướng phát hiện tâm tình của Hilda có chút tệ, không phù hợp với tính cách sang sảng của nàng trước đây. Hắn ước chừng cũng có thể đoán được nguyên nhân, nhưng tình cảm thứ này, chỉ có thể để chính họ giải quyết, người khác càng giúp càng loạn, càng đừng nói kẻ gây trở ngại cho hai người có vẻ là hắn đó, càng không thể nhúng tay.

Hilda rõ ràng đã tiến vào trạng thái, ôm trong tay quần áo chống lạnh vừa mới làm xong, có chút dáng vẻ nữ nhân rồi. White vẫn bảo trì khoảng cách với nàng, có thể trốn liền trốn, quần áo này có tặng được hay không còn chưa nói được. Dưa hái xanh không ngọt, Hilda rốt cuộc đã nếm thử tư vị, nhưng hối hận không còn kịp nữa.

So sánh với nàng u ám, Aids lại có vẻ hưng phấn, lần này đến lần khác bắt tay vào làm quần áo, phương diện này nàng chẳng có năng khiếu gì cả, luôn làm không đẹp, mà cứ cố chấp muốn tận tay làm một cái cho giống đực của mình, mấy ngày ngón tay mọc đầy bọt nước.

Bạn lữ Aids lựa chọn, chính là lão hổ tên Tiger. Thân là báo nhân Aids rất cố chấp, vẫn muốn tìm một thú nhân gần giống với nàng nhất, vì như vậy đứa con sinh ra sẽ rất mạnh. Sư tử Leo đã gắn mác hoa đã có chậu, nàng liền đổi sang lão hổ Tiger cũng thân là động vật họ mèo.

Tiger ở trong lửa nóng kích thích của nàng xuất sắc trưởng thành, hai người trong mùa mưa triển khai một hồi chém giết kịch liệt… À nhầm, là luyến ái. Chỉ là nhị vị luyến ái hơi rêu rao quá mức, ngay cả Lục Sướng điển hình trạch nam có mấy lần ra ngoài cũng từng thấy hai người gào thét lăn trên mặt cỏ, cặp đùi trơn của Aids kẹp chặt phần eo hữu lực của Tiger, là người thì đều có thể nhìn ra hai người họ đang làm. Vừa lăn vừa phát ra tiếng gầm rú dã thú, không quan tâm có làm phiền người khác không. Đương nhiên lúc Lục Sướng không chịu đựng nổi Leo hưng trí đạt tới đỉnh điểm, rống lên so với nhị vị kia còn vang dội hơn. Mùa mưa bọn họ gần như lăn khắp cả bộ lạc, để mọi người chứng kiến tình cảm hai người, nghe nói chờ mùa đông chấm dứt, mùa xuân sẽ làm nghi thức kết hợp.

Kỳ thật hai người bọn họ muốn nhanh chóng xác định quan hệ, tiếc rằng mùa thu cùng mùa đông là mùa mẫn cảm, dễ xảy ra tai nạn, cho nên mới phải nhẫn nhịn đến năm sau.

Tiger sau khi cùng Aids củi khô bén lửa, từng quỷ dị nhìn chằm chằm Lục Sướng một đoạn thời gian thật dài, làm cho sau lưng hắn lạnh toát, sợ báo nhân hay ghen kia tát một cái chết hắn. Leo cũng thật khó hiểu, còn đi tìm lão hổ đánh nhau một trận, cảnh cáo người kia đừng có mơ ước giống cái của người khác. Sau đó vì một câu của Tiger mà không đánh nữa, là nói thế này: “Ta thấy thật kỳ quái, lúc trước sao lại cảm thấy một giống cái không ngực không mông như vậy xinh đẹp nhỉ? Giờ nhìn cả ngày cũng không cảm thấy có cái gì tốt, sao được như Aids nhà ta, ngực kìa, lưng kìa, mông kìa, đùi kìa…”

Leo rất lễ độ không nhắc nhở Tiger rằng nước miếng đã chảy dài hơn cả thước rồi, y chỉ lo vui vẻ. Lão hổ không biết Lục Sướng xinh đẹp càng tốt, y thấy đẹp là được. Tốt nhất là ở trong mũi tất cả giống đực Lục Sướng xấu vô cùng mới tốt, như vậy mới an tâm. Đương nhiên y càng không thể nói với lão hổ, Lục Sướng tuy rằng ngực rất phẳng, nhưng là có phần mông… Grào!

Vì thế một hổ một sư tử khóe miệng đều chảy một đường nước miếng thật dài, dưới ánh trăng có vẻ vô cùng đồi bại.

Mùa mưa có thành đôi cũng có bạn lữ bất hoà, lại càng không thiếu rất nhiều tình một đêm lăn mặt cỏ, nhưng giống Rick cả mùa mưa không hề tìm giống cái, thế mà cũng không có giống cái chủ động tìm đến hắn, thật ra đáng để suy ngẫm sâu xa.

Lục Sướng xuất phát từ tâm lý không rõ tên nào đó nói bóng nói gió về chuyện của Rick một chút, nhận được câu trả lời đáng kinh ngạc.

“Leo là người tốt, là ai thấy cũng biết lực kéo dài nhất định không tồi, đứa nhỏ ngươi thật có phúc. Bất quá thân thể ngươi hơi kém, rất gầy rất lùn, mông cũng không phì, sinh con khó khăn. Nói Leo nhà ngươi kiếm thêm chút thịt, béo tốt thì dễ sinh nuôi.” Một đại thẩm “đã kết hôn” cao thấp đánh giá Lục Sướng một phen, thuyết giáo.

… Hắn cho dù có béo bằng hai đại thẩm, cũng không sinh được em bé được chưa, không có bộ phận cơ thể, không có trứng, đào đâu ra mà sinh đây?

“Nói đến sinh con, kỳ thật Leo không tốt lắm, thể lực không tồi, đáng tiếc sư tử sinh con khó, mẹ y chính là lúc sinh y mới xảy ra chuyện, đổ máu quá nhiều mà chết, ai sinh sư tử con quá lớn cũng đều rất khó. Muốn chỉ ra bộ lạc chúng ta giống đực nào lợi hại trong khoản sinh con, phải nói đến White cùng Rick.” Đại thẩm chẳng mấy khi kiếm được một “giống cái” “nhu thuận” nghe nàng lải nhải, radio vừa mở ra là dừng không được.

Nghe được cái tên nào đó, tai Lục Sướng giật giật, kín đáo hỏi: “Vì sao hai người bọn họ lợi hại? Giống đực có lợi hại mấy cũng không có cách nào sinh em bé mà.”

“Nhóm các ngươi trẻ tuổi không hiểu. Không phát hiện White còn có một muội muội đó sao? Phía trên còn một ca ca đã có bạn lữ, nghe nói mẹ hắn gần đây lại hoài thai, bộ lạc chúng ta sắp có thêm tân đinh rồi.” Đại thẩm vui vẻ rạo rực nói, giống như người mang thai là nàng ấy.

“Loài rắn bọn họ, sinh con bằng cách đẻ trứng, dễ dàng hơn chúng ta sinh con trực tiếp rất nhiều lần, hiểm họa cũng nhỏ, có thể sinh liên tiếp. Quan trọng nhất là, giống đực xà nhân có thể làm cho giống cái bất đồng chủng tộc đẻ trứng, nếu ngươi tìm White, vậy bớt việc hơn. Bất quá kỳ thật Rick còn thoải mái hơn xà nhân nữa, hắn vốn thuộc loại bán thực vật, thấy cây cối hoa cỏ xung quanh đây không? Tuyệt đối nhiều hơn so với động vật!” Đại thẩm rất nỗ lực lý luận, “Đáng tiếc…”

“Đáng tiếc cái gì?”

“Đáng tiếc Rick thú nhân hệ thực vật này, sống sót rất khó a! Năm đó một ổ bọn họ có mười mấy huynh đệ, chỉ sống sót mình Rick, làm mẹ Rick khóc đến chết đi sống lại, không bao giờ muốn sinh nữa. Cũng bởi vì thế, đại bộ phận giống cái không nguyện ý tìm Rick, sợ sinh ra mà con chết, mình chịu không nổi.”

“Vì sao lại chết? Ta thấy cây cỏ còn dễ nuôi sống hơn chúng ta.” Lục Sướng dần dần thích ứng với từ ngữ của đại thẩm, cũng nói theo mấy từ địa phương không hiểu nghĩa.

“Thực vật dễ nuôi sống, động vật cũng có thể, nhưng Rick là bán thực vật bán động vật a! Ngươi nói xem sau khi sinh ra, ngươi nên cho con ăn thịt hay là tưới nước đây? Mẹ Rick nhịn đau đem đàn con đi hứng mưa rừng, trực tiếp giết chết một nửa. Đưa về nuốt nước mắt đút đàn con ăn thịt non đã nhai nhuyễn, lại làm chết nửa còn lại. Cuối cùng nàng không còn cách nào, tìm giống cái khác có sữa xin một chút, đút hết chút sữa ấy, mới lưu lại được một mình Rick.”

“…”

“Sau vẫn là lão vu y trong tộc, đưa Rick đang thoi thóp ra phơi nắng, lúc này mới sống sót. Ai… Một đứa bé nhỏ như thế, cứ như vậy bị đặt phơi nắng mấy ngày, da như bong cả lớp ra, bất quá cũng may sống sót được.”

“À… Ta muốn hỏi, cha của Rick đâu rồi? Còn nữa, cha Rick cùng mẹ Rick ai là thực vật ai là động vật?” Lục Sướng rốt cuộc phát hiện vấn đề.

“Cha Rick đã chết lúc chống cự bộ lạc khác tập kích, để lại mình mẹ Rick, tự nuôi dưỡng đứa nhỏ. Người nào là thực vật? Ờ… Nghĩ tới thì, cha Rick là thú nhân hệ thực vật, lúc ấy sinh một ổ tất cả đều là giống đực, đều theo cha rồi. Mẹ Rick trước kia là bò cạp không thay đổi, cũng tạm coi như loài có thể sinh con.”



Đây rõ ràng là chăm sóc không nổi được không! Thực vật tất nhiên là phải quang hợp, ngươi đem một ổ cỏ nhỏ mới vừa nẩy mầm đặt dưới mưa, không chết mới là lạ! Còn đút thịt đút sữa nữa… Lục Sướng tỏ vẻ, Rick có thể sống đến bây giờ thật không dễ dàng. Hơn nữa bởi vì mẹ Rick nhất thời sai lầm, khiến giống cái trong bộ lạc tạo khoảng cách với Rick, mọi người không thích tìm hắn, làm cho thái độ hắn đối với giống cái càng ngày càng không tốt, một bộ muốn ăn thịt người, khiến mọi người trong bộ lạc cho rằng Rick là kẻ sẽ ngược đãi giống cái, tạo thành ác tính tuần hoàn.

Khó trách người kia thiếu chút nữa bỏ lỡ thời gian biến thân. Lục Sướng không khỏi nhớ tới lần đầu tiên gặp Rick, tuy rằng người kia thật ác liệt, nhưng dưới sự yêu cầu của mình, sẽ khống chế được xúc động, nhẹ động tác, hoàn toàn không thương tổn đến hắn. Kỳ thật, mọi người đều hiểu nhầm Rick rồi thì phải? Người kia, lời nói ác độc lấy bắt nạt làm vui, nhưng đó chỉ là ngụy trang. Rick chân thật là thảm cỏ nghe thấy hắn hô đau sẽ nhẹ động tác, là thiếu niên đã làm được một nửa lại bởi vì hắn không yên lòng mà thu tay lại, người kia rất ôn nhu, chỉ là không ai biết.

“Đứa nhỏ, ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Làm cả một ngày, nửa miếng da lông cũng chưa làm xong? Ngươi cùng Leo mùa đông này muốn lạnh chết?” Đại thẩm nhìn Lục Sướng thất thần, vô cùng bất mãn hô lên.

Đám trẻ bây giờ, trong đầu chỉ có chuyện về nửa người dưới. Tìm được bạn lữ rồi mới hiểu được, ngày khó khăn còn rất nhiều!



Ôm nửa bộ quần áo trở lại nhà cây, Lục Sướng trong lòng nặng trịch, cứ cảm thấy mình nợ Rick cùng White, nhưng rốt cuộc là nợ cái gì? Rõ ràng là bọn họ ra tay tổn thương hắn trước, hiện tại sao kẻ áy náy lại biến thành hắn?

Leo lúc sau về liền nhận thấy Lục Sướng không thích hợp, y tiến lên kéo kéo quần áo trong tay Lục Sướng, phát hiện chưa làm xong. Nhớ rõ là khác với nhóm giống cái thô tay thô chân trong bộ lạc, quần áo Lục Sướng của y làm hẳn phải lưu loát hơn mới đúng. Nhưng ngày hôm qua Tiger mặc bộ da lông xiêu xiêu vẹo vẹo, ở trước mặt giống đực độc thân đắc ý, cũng không quản mùa thu mặc vào nóng bức, tức giận khiến một đám thú nhân muốn ăn thịt lão hổ luôn. Nếu không phải ngại Aids quá bưu hãn, bọn họ đã sớm xé nát quần áo trên người Tiger.

Y vốn cảm thấy mình hôm nay có thể mặc vào quần áo da lông xinh đẹp Lục Sướng làm, còn định ngày mai đến trước mặt lão hổ khoe ra một phen, cho hắn biết cái gì mới gọi là giống cái làm! Bà báo cái nhà hắn kia, là dã thú biết nói chuyện trong dã thú! Đương nhiên Leo không thừa nhận mình cũng chỉ là dã thú biết nói chuyện, tuy rằng buổi sáng mỗi ngày khi Lục Sướng ôm xương sống thắt lưng đau đớn đứng lên, đều sẽ ở trong lòng mắng y như vậy.

Tiến lên ôm lấy Lục Sướng đang trầm tư, cái mũi càng không ngừng củng vào cần cổ trắng nõn của hắn, đầu lưỡi khẽ liếm vành tai, định làm cho đầu Lục Sướng trống rỗng, chỉ nghĩ đến y. Trực giác dã tính nói cho Leo, hiện tại chuyện Lục Sướng nghĩ trong đầu sẽ làm y tức giận.

Lục Sướng bị y khiêu khích vài cái, thân mình run lên, không tự chủ bị cởi hết quần áo, đùi mở ra, kẹp lấy thắt lưng Leo.

“Grào ——” Tiếng sư rống thật lớn chấn cho tai hắn sinh đau, rốt cuộc nhớ không nổi vừa nãy rốt cuộc khó hiểu vì chuyện gì.

Ôm chặt lấy Leo, hưởng thụ tư vị thân thể trống rỗng được lấp đầy. Lục Sướng nhẹ nhàng hôn môi sư tử, đổi lấy sự đáp lại càng nhiệt liệt.

Cuộc sống như vậy cũng không tệ, Lục Sướng thậm chí còn suy nghĩ, mùa xuân năm sau, có nên đáp ứng với Leo, cùng y làm nghi thức kết hợp trong truyền thuyết đã bỏ quên kia hay không. Sư tử nào đó rất sốt ruột vì chuyện này, không phải là muốn đi trước Tiger cùng Aids sao.

Sư tử này, vừa bá đạo vừa hơi trẻ con, nhưng hắn thích, không còn cách nào.

“Leo, ” Lục Sướng thở hổn hển nói, “Sang năm, nghe lời ngươi, làm trước bọn Aids đi.”

Sư tử vừa nghe, mừng rỡ lại cười toe toét, khí lực phần eo lại lớn hơn, khiến Lục Sướng ai ai kêu liên tục, cùng y đạt tới đỉnh.

Đang đắm chìm trong khoái hoạt hai người không hề biết, kế hoạch tốt đẹp của họ, rất nhanh sẽ tan tành mây khói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.