Thú Nhân Tinh Cầu

Quyển 1 - Chương 34



Chỉ chớp mắt một cái một tháng thời gian đã trôi qua. Khải Ân cùng tất cả dũng sĩ mai phục ở đồ đằng nín thở chờ đợi. Một giờ trước số 7 truyền tới tin tức: nơi trùng tộc tụ tập có hành động đại quy mô. Tây Thụy Tư lập tức sơ tán thú nhân hình người cùng trẻ con vào thánh địa, triệu tập các dũng sĩ tiến vào địa điểm mai phục. Tây Thụy Tư vốn định để Khải Ân cũng vào thánh địa lánh nạn nhưng hắn kiên quyết không đồng ý, điều này làm Tây Thụy Tư vừa tức vừa giận. Kỳ thật Khải Ân hoàn toàn có thể giao quyền chỉ huy cho y, kế hoạch trước đó đã được diễn tập thử vài lần. Y biết đây là thái độ cẩn thận khi làm việc của Khải Ân, không chấp nhận có chút sơ sót nào! Cắn chặt răng, Tây Thụy Tư âm thầm nhắc nhở mình: quyết không được để Khải Ân gặp nguy hiểm, cho dù phải trả một cái giá thật lớn là thất bại!

‘Mây đen’ phía chân trời bay tới ngày càng gần, cùng với âm thanh ầm ầm như sấm sét, mặt đất đã có chút rung động. Các dũng sĩ trong mắt lộ ra thần thái hưng phấn: đến đây! Nếu nói bọn họ trước kia đối với sự đột kích của trùng tộc ít nhiều cũng có sợ hãi nhưng lúc này đây, hoàn toàn chỉ có hưng phấn! Tất cả thú nhân siết chặt cơ thể, vận sức chờ phát động, chờ đợi một khắc trùng tộc đột kích!

Xung phong chính là dong trùng hệ phi hành, chúng nó có tốc độ nhanh nhất nhưng thể hình cũng nhỏ nhất, ‘nhỏ’ này cũng chỉ là tương đối so với nhưng loại dong trùng khác mà thôi. Theo sát sau đó là những con dong trùng trên đất liền hình dạng như những con bọ ngựa khổng lồ, lực sát thương của chúng lớn nhất, cũng cường hãn nhất. Cuối cùng còn có trùng tộc giảo hoạt mai phục trong lòng đất, chúng nó thường đột ngột chui lên từ dưới đất, gây ra đả kích bất ngờ.

Tiến nhập vào bộ lạc xong tốc độ trùng tộc thả chậm lại, từng bước tiến về phía trung ương bộ lạc. Khải Ân quan sát bốn phía, phần lớn bộ phận trùng tộc đã tiến vào bộ lạc nhưng thiết bị cảm biến vẫn chưa phát ra tín hiệu, vẫn chưa phát hiện mẫu trùng sao?

Đột nhiên, thiết bị cảm biết lóe ra tín hiệu màu xanh biếc —— lần này mẫu trùng cư nhiên lại nằm dưới mặt đất!

Khải Ân không phải chưa từng xét đến tình huống này, mẫu trùng ở dưới mắt đất tuy rằng rất an toàn nhưng nó không thể quan sát toàn cục, lúc này cần có một dong trùng đảm nhiệm chức vụ ‘con mắt’ của nó. Hiện tại, chỉ cần tìm ra con mắt sẽ bức mẫu trùng phải trồi lên mặt đất.

Dong trùng đảm đương con mắt nhất định phải ở trên cao, có thể nhìn toàn cục lại không nằm trong phạm vi nguy hiểm, bình thường đều là dong trùng hệ phi hành. Ở đâu, đến tột cùng là con nào? Khải Ân nheo mắt lại tinh tế quan sát, dựa vào cảm giác nhạy bén của chiến sĩ cùng những hiểu biết về trùng tộc Khải Ân rất nhanh đã tìm được con mắt kia, làm động tác ra hiệu với Tây Thụy Tư.

Tây Thụy Tư ngầm hiểu gật gật đầu, nương theo kiến trúc trong bộ lạc lặng lẽ ẩn dấu hành tung chầm chậm tiếp cận mục tiêu. Tầm mắt Khải Ân gắt gao nhìn chằm chằm Tây Thụy Tư, hoàn toàn không biết lòng bàn tay bị hắn siết đến chảy mồ hôi.

Tây Thụy Tư hiển nhiên là thợ săn ưu tú nhất, sau khi biến thân thành mãnh thú cẩn thận che dấu hành tung không chút tiếng động tiếp cận con mồi. Chỉ thấy nó cúi thấp thân trước, cơ thể co rút lại để lộ móng vuốt sắc bén lưu lại dấu vết thật sâu trên mặt đất, chân sau sẽ nâng lên dùng tốc độ như sét đánh phóng về phía mục tiêu, tốc độ cực nhanh ngay cả Khải Ân cũng không nhìn rõ! Con mồi bị tóm được còn chưa kịp giãy dụa đã bị răng năng sắc nhọn chặt đứt sinh mệnh.

Dong trùng ngã xuống gây ra tiếng vang thật lớn làm dị hình trùng khác để ý, nhưng đột nhiên chung quanh đồ đằng xuất hiện thú nhân lại hấp dẫn lực chú ý của chúng đi qua. Lúc này Tây Thụy Tư đã kéo thi thể dong trùng an toàn tới nơi ẩn nấp. Thẳng đến lúc này thần kinh bị buộc chặt mới thoáng thả lỏng, hơi thở dần bình tĩnh nhưng mồ hôi vẫn ướt đẫm. Bình phục lại trái tim vì khẩn trương mà đập bình bịch, Khải Ân nhìn thấy mẫu trùng từ dưới đất chui lên, bình tĩnh chỉ huy tiến nhập bước tiếp theo trong kế hoạch.

Kế tiếp liền thuận lợi lợi dụng sức mạnh của thủy tinh để làm yếu đi tác dụng của đồ đẳng, dụ dỗ trùng tộc đi vào bẫy rập. Chỉ chốc lát trùng tộc liền phát hiện sức mạnh từ đồ đằng yếu bớt. Chúng nó không chút nghi ngờ lập tức tiến tới gần hơn, chờ đến khi mẫu trùng cũng tiến nhập phạm vi tác dụng của đồ đằng……

Chính là lúc này! Khải Ân lập tức điều chỉnh thiết bị điều chỉnh năng lượng phát ra công suất tối đa, sức mạnh của đồ đằng trong một phút sẽ phát ra sức mạnh lớn nhất! 1 phút, vậy là đủ rồi!

Chỉ ngắn ngủi một phút đồng hồ đám trùng tộc tiến vào phạm vi đồ đằng không thể nhúc nhích tiến vào trạng thái đơn phương bị các dũng sĩ giết hại. Số 7 trong khoảng thời gian này nhanh chóng khống chế mẫu trùng. Mẫu trùng không thể hạ mệnh lệnh nữa khiến đám dong trùng còn lại nhanh chóng rút lui.

Các thú nhân nhìn trùng tộc nhanh chóng thối lui phát ra tiếng hoan hô, đây là lần giao chiến với trùng tộc giành được thắng lợi lớn nhất, không có thương vong gì còn bắt được mẫu trùng. Thắng lợi này là Khải Ân mang đến! Sự sùng bái của thú nhân dành cho Khải Ân lên đến cực điểm, cho dù trước kia có một số dũng sĩ bởi vì Khải Ân không có cơ thể cường tráng của dã thú mà không phục, hiện tại đều tiêu tán vô ảnh. Địa vị của Khải Ân trong bộ lạc đã không có gì có thể phá nỗi!

Ngày tiếp theo Khải Ân liền thoải mái hơn, dưới can thiệp của Tây Thụy Tư mà công tác nghiên cứu mẫu trùng liền giao cho số 7. Mà Tây Thụy Tư cũng bận rộn công tác tu sửa bộ lạc mà không có biện pháp thời thời khắc khắc kề cận Khải Ân, như thế làm hắn an nhàn không ít.

Duỗi thắt lưng, đã là buổi chiều rồi, Khải Ân phát hiện khi an nhàn thì những biểu hiện khi mang thai cũng chầm chậm lộ ra, thèm ngủ, thèm ăn, lười biếng không có tinh thần.

Đơn giản ăn một ít thức ăn chuẩn bị sẵn trên bàn xong Khải Ân phát hiện chính mình lại muốn ngủ…… Xốc lại tinh thần Khải Ân quyết định đi ra ngoài dạo, nếu không vận động hắn sẽ thành heo mất, chỉ biết ăn rồi ngủ.

Dọc theo đường đi có rất nhiều thú nhân quen biết hoặc không chào hỏi Khải Ân, thái độ vô cùng cung kính. Từ sau lần bắt giữ mẫu trùng Khải ân phát hiện thái độ thú nhân đối với mình rất cải biến. Nếu nói trước kia đối đãi với hắn như đồng bạn thì hiện tại giống như xem hắn là thủ lĩnh: đồ tốt nhất sẽ đưa tới trên người Khải Ân, cũng thường xuyên có người tìm việc gì đó để tìm hắn. Khải Ân trong lòng cũng hiểu Tây Thụy Tư đã giúp đỡ mình rất nhiều, nếu không hắn cũng không được an nhàn như bây giờ. Hắn hiểu ngoài việc sinh đứa nhỏ, hắn vừa nhận một trọng trách khác…….

Nghĩ tới đứa nhỏ ánh mắt Khải Ân lập tức ôn nhu, không bao lâu nữa đứa nhỏ sẽ sinh ra, đứa nhỏ hắn cùng Tây Thụy Tư mong đợi lâu như vậy rốt cục có hình dạng thế nào? Nghĩ tới thôi cũng làm hắn vô cùng hưng phấn. Lại nhớ tới Tây Thụy Tư mỗi buổi tối sẽ cùng cục cưng ‘trao đổi’ mà mỉm cười: không biết phải nói gì với vị ba ba này: mỗi ngày đều lầm bầm nói những lời buồn nôn với cục cưng, cục cưng không phiền hắn cũng thấy phiền a. Nhẹ nhàng vỗ về bụng, Khải Ân yêu thương nhìn cục cưng, trong lòng có kích động lại có chút lo lắng. Hắn có dự cảm——đứa bé này sinh ra sẽ không bình an như hắn kỳ vọng…….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.