Ngày hôm sau, Thập Nhất Nương đi thỉnh an đại thái thái sớm một chút so với bình thường.
Đại thái thái đang chải đầu, biết nàng đến đây thì hơi có chút ngoài ý muốn.
“…… Một ngày mới có thể đánh xong một cây chỉ lớn.” Thập Nhất Nương
có chút ngượng ngùng giải thích,”Không nhanh như Giản sư phó đánh.”
Đại thái thái trong mắt còn có ý cười, nói: “Nếu như vậy, về sau
ngươi cũng không cần sớm chiều đến thỉnh an ta, tốt nhất là đem bình
phong kia thêu cho tốt, chính là hiếu thuận với ta rồi.”
Đại thái thái biết nàng có việc, nên thưởng bát sữa dê, rồi cho nàng lui đi xuống.
Tiễn nàng xuất môn chính là Lạc Kiều.
Nàng nhân cơ hội mời nàng cùng Liên Kiều.
Lạc Kiều giật mình, cười nói: “Cũng không đúng dịp. Liên Kiều tỷ tỷ
bệnh, bên người đại thái thái chỉ có ta mang theo mấy tiểu nha hoàn hầu
hạ…… Cũng không biết chắc có được nhàn rỗi hay không.”
” Chính là tụ hội thôi,” Thập Nhất Nương cười nói,” Tỷ tỷ có việc vẫn quan trọng hơn. Mọi người ở cùng một cái viện, về sau thế nào cũng có
cơ hội.”
Lạc Kiều cũng cười:” Ngày nào nhàn rỗi chúng ta lại đi làm phiền thập nhất tiểu thư cũng giống nhau.”
Hai người đang nói, thì trong phòng đại thái thái hỏi tiểu nha hoàn bên người:” Thập nhất tiểu thư đã đi rồi sao?”
Tiểu nha hoàn kia đi ra ngoài nhìn, rồi trở lại nói:” Không có, đang cùng Lạc Kiều tỷ tỷ nói chuyện!”
Đại thái thái gật gật đầu, Lạc Kiều liền vén mành đi đến.
“Cùng Thập Nhất Nương nói cái gì đó?” Đại thái thái bộ dạng giống như vô tình hỏi han.
Lạc Kiều trong lòng căng thẳng, cười nói:”Thập nhất tiểu thư giữa
trưa ở trong phòng có bày tiệc rượu cho Hổ Phách đón gió tẩy trần, mời
ta cùng Liên Kiều đi tham gia náo nhiệt.”
Đại thái thái không truy vấn nữa, chuyển dời đề tài:”Ngô Hiếu Toàn Gia nói như thế nào?”
Lạc Kiều nói:” Ngô tổng quản nói, đoạn thời gian này triều đình
truyền ra Hoàng Thượng năm sau sẽ dụng binh đối với bắc cương, giá vàng
sẽ tăng lợi hại. Ngài muốn đổi số lượng lớn, tiền trang bình thường căn
bản không đáp ứng nổi, tiền trang có thực lực thấy ngài cần gấp, giá cả
sẽ không nhân nhượng. Đã tính ra, sẽ chênh lệch hơn bốn năm ngàn lượng.
Thật sự là không có lời.”
Đại thái thái nhíu nhíu mày: “Ngươi nói với hắn, bốn, năm ngàn thì
bốn, năm ngàn đi. Nghĩ biện pháp ở trước trung tuần tháng hai năm nay
đều đổi hết đi.”
Lạc Kiều trả lời mà đi.
******
Thập Nhất Nương trở lại Lục Quân Lâu, cho Tân Cúc đến Kiều viên, đưa
thiệp mời Thập Nương cùng Ngũ Nương. Đông Thanh thì đi chỗ Hứa mama.
Hứa mama không có ở đó, tiểu nha hoàn hầu hạ bên người nàng có thái độ miễn cưỡng:” Mama trở lại ta sẽ nói một tiếng.”
Đông Thanh cơ bản là lịch sự, cùng tiểu nha hoàn hàn huyên vài câu, sau đó xoay người đi Ngô Hiếu Toàn gia.
Ngô Hiếu Toàn gia đang ăn điểm tâm, nghe nói Đông Thanh trong phòng
thập nhất tiểu thư đến đây, thì mang giầy ra nghênh đón:” Có việc gì cho tiểu nha hoàn đến nói một tiếng là được. Đông Thanh cô nương cần gì tự
mình chạy một chuyến! Ăn điểm tâm không? Vào đây ngồi chút.”
Khách khí như vậy, làm Đông Thanh ngẩn ra, sau một lúc lâu mới phục
hồi tinh thần lại:” Đa tạ mama. Đã ăn qua điểm tâm.” Sau đó nói mục đích đến.
Ngô Hiếu Toàn gia nghe nói nàng còn có việc, cũng không giữ nàng,
thực sảng khoái ứng:”Cùng thập nhất tiểu thư nói một tiếng, đến lúc đó
ta nhất định đi!”
Đông Thanh nghi ngờ đầy bụng đi đến chỗ Diêu mama.
Diêu mama xoa thắt lưng ở cổng chính viện phía tây, giống như sợ
người khác nghe không thấy cao giọng nói:” Mời ta đi uống rượu a? Thập
Nhất tiểu thư các ngươi thật có lòng, nhưng ta không có lúc nào rảnh
cả! Đại thái thái vừa rồi còn bảo ta phái người đem ấm đình hậu hoa viên đều quét tước, nâng cao sàn, sang năm có lúc dùng.” Nói xong, liền phất phất tay giống như đuổi con ruồi,” Đến lúc đó rồi nói sau!”
Đông Thanh khi đến đây trong lòng đã có chuẩn bị, khẳng định bà ta
đối với mình sẽ không nói lời dễ nghe, nhưng làm việc ở chung một cái
viện, ngẩng đầu không thấy cúi đầu cũng gặp, trốn cũng tránh không khỏi. Nàng làm sao mà không biết ác ý của bà, nhưng mặt vẫn cười:” Đến lúc đó ta bảo tiểu nha hoàn đến mời mama!”
Thân thủ bất động nhưng khuôn mặt tươi cười.
Diêu mama muốn nói lại thôi. Sau đó lạnh lùng ” Ân” một tiếng, xem như trả lời.
Bên cạnh đã có người cười nói:” Về sau các ngươi là người một nhà,
nàng chỉ làm việc cho chủ tử, tốt xấu gì ngươi cũng nễ chút mặt mũi cho nàng. Đợi lát nữa đi uống chén rượu là được!”
Đông Thanh thân mình cứng đờ.
Có thể nói ra lời như vậy, khẳng định là Diêu mama đã nói cái gì đó rồi.
Nàng lại nhớ trước đó vài ngày Diêu mama đưa ra bát sắc tặng phẩm
khắp nơi trong thôn nói “Có việc gì đến?”,” Nhà đó có khuê nữ làm việc
trong La phủ đã gả cho chất nhi ta, ta đến thăm thân gia”, khi nàng trở
về ăn cưới muội muội, mọi người hàng xóm láng giềng đều đến hỏi nàng
“Khi nào thì xuất giá”……
Nghĩ lại, Đông Thanh tức giận đến ngực phát đau, xoay người đi đến phòng bếp.
Quản phòng bếp là Tào mama thấy nàng, sắc mặt không sợ:” Cô nương vẫn là thay đổi thực đơn đồ ăn đi? Mười lượng bạc, làm thịt tám con vịt thì có thừa, nhưng còn nhân sâm, thiên ma, đương quy, cẩu kỷ……” Nói xong,
đáy mắt nàng hiện lên khinh thường,” Huống chi ngươi còn muốn có tôm cá
tươi, canh gà nghêu ốc, cá bạc ướp rượu, măng khô măng bương đào…… Cô
nương làm quản lý cho thập nhất tiểu thư, cũng phải cân nhắc đắn đo,
biết chuyện, thì nói cô nương lớn gan, không biết, thì nói mấy người
chúng ta khi dễ thập nhất tiểu thư không hiểu chuyện phòng bếp.”
Đông Thanh ngại ngùng mặt đỏ bừng.
Lần trước ngũ tiểu thư mời khách, cũng chỉ lấy mười lượng bạc, còn
làm cá phật nhảy tường. Nàng chính là chiếu số tiền giảm lượng, như thế
nào khi đến trong tay nàng lại không đủ chứ? Nói tới nói lui, bất quá là do lòng người thay đổi, nhìn thập nhất tiểu thư không có thể diện bằng
ngũ tiểu thư ở trước mặt đại thái thái thôi!
” Là ta không hiểu chuyện, mong mama không cần để ở trong lòng.” Nàng cố gắng cười đưa thêm cho Tào mama “Mama nhìn xem rồi thiên giảm đi!”
Tào mama gật gật đầu, xoay người phân phó bà tử phòng bếp đi bắt vịt, chỉ để lại cái bóng ở trước mặt Đông Thanh.
******
Đông Thanh bước thấp bước cao trở về Lục Quân Lâu.
Bị gió lạnh xuyên qua rừng thổi tới, lúc này tinh thần mới có chút phục hồi lại.
Hôm nay là các nàng mời khách, còn có rất nhiều việc phải làm. Như
thế nào lại bỏ mặc việc chính, mà đi phát giận không đâu với hai vị mama đây.
Lại nói tiếp, hai vị mama lớn tuổi hơn so với mình, vào phủ sớm hơn
so với mình, cấp bậc cao hơn so với mình, mình có cái gì không tốt, vốn
nên giáo huấn mình…… Nghĩ đến lúc trước mới tiến phủ, quy củ không học
giỏi, bị đánh mắng là chuyện nhỏ, không cho cơm ăn không cho ngủ cũng
có, tại sao chỉ ở cùng thập nhất tiểu thư vài năm, bị nói này nọ một
chút là đã chịu không nổi như thế.
Tuy tự nói với bản thân như vậy, nhưng trong lòng Đông Thanh vẫn khó chịu nói không nên lời!
Nàng nhìn tuyết phủ trắng tường và ngói nhà đến ngây người, lúc này
mới xoay người đi chỗ tổ chức tiệc hôm nay – Noãn Các ở lầu một Lục Quân Lâu.
Tuyết trắng thấp thoáng pha lẫn một chút xanh biếc, noãn các được sơn hồng như màu lửa làm cho người ta có cảm giác ấm áp.
Vén bức rèm đỏ thẫm lên, hơi ấm đánh phất vào mặt.
Tân Cúc mang theo Thu Cúc cùng Trúc Hương mới vừa thu dọn sẵn
sàng—ghế bằng đồng đen sáng bóng, ghế con lót đệm hoa tròn nhũ đỏ bạc,
trà xếp đầy trên bàn trà ở giữa song song là hai cái mâm lớn,
” Đông Thanh tỷ, ngươi nhìn xem còn cần tăng giảm thêm chỗ nào hay không?” Tân Cúc cười nghênh đón.
Không đợi Đông Thanh trả lời, Thu Cúc đã ở một bên cười nói: “Ta xem phải thêm mấy trái thơm nữa mới tốt.”
Tân Cúc lại nói:” Thêm trái thơm, không bằng thêm vài cành hoa mai.”
“Nếu như thêm cành hoa mai thì phải tìm bình cắm mai trong hòm xiểng. Thập nhất tiểu thư tổng cộng có ba cái bình mai. Một cái lọ cổ ngũ sắc
trát vàng, một cái lọ anh gốm màu xanh thẫm, một cái lọ vàng trắng sáng, đều là đồ quý giá. Đợi lát nữa nhiều người phức tạp, nếu mất như một
cái, thì dù có khóc lóc cũng tìm trở lại không được.” Thu Cúc biện hộ có chút không phục.
Tân Cúc không khỏi thở dài:”Thơm, ở trong phủ này đều là mama quản
sân thu nhận, đi lấy còn phải có sự đồng ý của Hứa mama…… Không bằng đi
lục hòm xiểng cho rồi.”
Trong lúc nhất thời, ba người đều nghẹn lời.
Vừa rồi còn thản nhiên đột nhiên cả gian phòng biến thành một trận ba đào bi thương, Đông Thanh không khỏi ôm Thu Cúc mới có mười hai tuổi
nói:” Nếu có một ngày nào đó, chúng ta có thể muốn làm gì thì làm, mới
thật là tốt!”
******
Giữa lúc ăn cơm trưa, Thập Nhất Nương hỏi Đông Thanh tình huống mời khách.
“Hứa mama không ở nhà, nha hoàn nói sẽ chuyển lời. Ngô mama nói nhất
định đến……” Nàng dừng một chút, nói tiếp,” Diêu mama còn chưa chắc, nếu
được ta đợi lát nữa phái tiểu nha hoàn đi mời lần nữa. Ngũ tiểu thư thì
đang viết chữ, không nhìn thấy, Tử Vi nói, phải xin phép ngũ tiểu thư
mới biết có thể đi được hay không. Chỗ của Thập tiểu thư, thì chỉ thấy
được Bách Chi. Bách Chi cũng nói tùy xem tình cảnh. Còn Lưu mama ở chỗ
Thập nhị tiểu thư thì trả lời, nói thập nhị tiểu thư phải ngủ sớm, bên
người cần có người hầu hạ. Nếu nàng đến đây, thì Vũ Đồng, Vũ Hòe sẽ
không thể đến đây, Vũ Đồng, Vũ Hòe đến đây, thì nàng sẽ không thể đến.
Đôi bên cân nhắc một chút, thấy chuyện náo nhiệt như vậy, vẫn nên dành
cho thiếu niên. Vì vậy nàng sẽ không đến. Cho Vũ Đồng, Vũ Hòe mang theo
Bạch Châu cùng Kim Châu hai cái tiểu nha hoàn đến.”
Hứa mama không gặp mặt, thái độ của Diêu mama, Kiều viên, Thập Nương
cùng Thập Nhị Nương đều như dự đoán. Nói cách khác, chỉ có Ngô Hiếu Toàn gia, đột nhiên trở nên phi thường nhiệt tình.
Thập Nhất Nương hơi gật đầu, không có trả lời.
Trong phòng, một mảnh yên tĩnh.
Mà Hổ Phách đứng ở phía sau nàng, trên mặt lại lộ ra chút đăm chiêu.
******
Buổi chiều mới cuối giờ thân, Ngô Hiếu Toàn gia đã tới. Còn mang theo hai bình kim hoa tửu:”…… Ta là người nhàn nhã, thập nhất tiểu thư xem
có chỗ nào cần dùng ta không.”
Đấy là nói khách khí, Thập Nhất Nương làm sao có thể thực sự nhờ
nàng hỗ trợ được. Để xuống guồng chỉ đã đánh được hai phần ba, đứng dậy
chiêu đãi nàng.
” Đừng, đừng, đừng.” Ngô Hiếu Toàn Gia liên tục xua tay,” Ngài đang
đánh chỉ cát tường để làm cho Hưu ca, đây là việc quan trọng. Ta có Hổ
Phách nói chuyện phiếm là được. Ngài cứ làm việc của ngài đi. Ta đến chỗ Đông Thanh cô nương tham gia xướng ca nghe nàng sai phái vậy.” Nhất
định muốn đi noãn các.
Thập Nhất Nương đến giờ vẫn còn chưa có đánh guồng chỉ, nên phân phó Hổ Phách cùng Ngô Hiếu Toàn gia đi noãn các.
Đông Thanh đi phòng bếp thúc giục đồ ăn, Tân Cúc thì dẫn Thu Cúc cùng Trúc Hương ở trong phòng tiếp đãi khách.
Thấy Ngô Hiếu Toàn Gia tiến vào, tất cả mọi người nhiệt tình hành lễ
với nàng. Nàng hồi lễ trở về, rồi tán gẫu pha trò dí dỏm cùng mấy người
của Tân Cúc, làm mấy người họ cười a a.
Chỉ chốc lát sau, Vũ Đồng cùng Vũ Hòe mang theo Bạch Châu, Kim Châu
đến. Thấy Ngô Hiếu Toàn Gia, họ đều giật mình, thần sắc Ngô Hiếu Toàn
Gia tự nhiên chào hỏi mấy người bọn họ.
Biểu tình kỳ quái của mấy người Vũ Đồng vội biến mất, hành lễ cùng Ngô Hiếu Toàn Gia.
Lúc này, Tử Vi ở trong phòng Ngũ Nương cũng đến đây.
Ngô Hiếu Toàn gia chủ động tiến lên chào hỏi.
Vẻ mặt Tử Vi cũng kinh ngạc, một lúc lâu sau mới phục hồi tinh thần hành lễ cùng Ngô Hiếu Toàn gia.
” Mama cũng ở trong này, thật sự là không nghĩ đến……” Nàng thì thào
phun ra hai câu, lại phát hiện mình lỡ lời, vội cười bổ túc,” Ta nghĩ
mama là người bận rộn, vậy mà còn đến sớm hơn so với ta.”
Ngô Hiếu Toàn gia tỉnh bơ, cười mà không giận: “Ta là người nhàn nhã, không giống các ngươi, đều có việc, không thể bỏ.”